110
HOME
ABOUT
SÁCH HAY
PHIM RUỘT
TRUYỆN HAY ĐÃ ĐỌC
TRUYỆN TRUNG QUỐC
KHÔNG PHẢI TRUYỆN TRUNG QUỐC :)
Ladybjrd's Blog
~ ain't no other man but handsome guys ^-^
Search:

Album ảnh
{Chậm rãi tiên đồ} Chương 110
08 Thứ Bảy Th6 2019
Posted by ladybjrd in Chậm rãi tiên đồ
≈ 2 bình luận
Nhất nhất linh: Đám hỏi
Từ đấu giá hội trở về Tiên Vũ môn, việc đầu tiên Tiêu Dao làm chính là tiến vào hư không, cẩn thận lật xem Lôi Hình Rủa. Nàng vừa đưa thần thức vào ngọc giản đã thấy một hàng chữ rất nhỏ:
Thiên địa vạn vật đều có hình dáng, lấy lôi điện làm ra hình dáng vạn vật, dẫn vạn vật lực, đó là trung tâm của pháp này, hết thảy đều từ quy tắc tạo vật thiên địa, trăm trận trăm thắng, không người có thể so!
Chỉ một câu ngắn ngủi cũng làm Tiêu Dao thấy hưng trí bừng bừng. Nếu không lầm thì quyển pháp này giảng giải cách dùng lôi pháp biến hóa vận dụng công kích pháp thuật trong đấu pháp. Phải biết trong tất cả các pháp thuật thì pháp thuật biến hóa là khó nhất, pháp thuật công kích bình thường chú ý tốc độ, quỹ tích và năng lượng, rất hiếm khi hóa pháp thuật thành hình thái cụ thể, dù có cũng chỉ là hình thái đơn giản nhất như mưa hoặc song biển. Ví dụ về pháp thuật có thể cụ thể hóa ra hình thái là Hồng Liên nghiệp hỏa mà Trương Phàm từng sử dụng, biến viêm hỏa thành hình thái hoa sen. Chủng loại pháp thuật này bình thường rất thưa thớt, công kích cũng đặc biệt lợi hại, phàm là pháp thuật có cụ thể hình thái đều thuộc loại pháp thuật cao giai.
Nay có một công pháp có thể dạy ngươi làm sao để biến hóa lôi điện tương đương pháp thuật sử ra có thể hóa vạn hình, cũng có nghĩa có cuồn cuộn không ngừng các pháp thuật cường đại để sử dụng, khó trách lúc ở đấu giá hội còn được giới thiệu là: nhất pháp nơi tay vạn pháp không thể địch.
Khẩu quyết pháp thuật này làm cho nội tâm Tiêu Dao tràn ngập vui sướng, với nàng mà nói đây chính là chí bảo, vậy mà lại có người mang ra bán được. Quả thực là không thể tưởng tượng.
Tuy nhiên, tiếp tục đọc nàng liền phát hiện vấn đề: thứ nhất, pháp này chỉ có thể áp dụng cho tu sĩ lôi linh căn; thứ hai, pháp này chỉ giảng tâm pháp cơ bản nhất để làm sao biến hóa lôi điện, chỉ có ví dụ vài hình dạng đơn giản nhất như hóa vuông hóa tròn, còn về phấn hóa hình thuật cao cấp thì chỉ nói qua loa: tâm xem vạn vật lại vừa có thành, ngụ ý là mình phải tự sờ soạng. Có lẽ phải nói bản khẩu quyết này không phải là bản đầy đủ, chỉ có phần trụ cột nhất, pháp thuật biến hóa cao cấp thì phải tự tạo ra. Vì thế giá trị của pháp này suy giảm nghiêm trọng, thậm chí có thể nói có chút yếu, khó trách người sở hữu có thể bỏ ra bán đấu giá.
Muốn học không? Tiêu dao nhìn toàn bộ công pháp xong liền luôn lo nghĩ vấn đề này. Nếu học thì phần biến hóa cấp cao phía sau nàng cần phải hoàn thiện từng bước một, sẽ tốn rất nhiều thời gian và tinh lực. Nếu bỏ qua, để lần nữa tìm được lôi pháp thích hợp chỉ sợ khó có thể tìm được thứ vừa lòng như thế. Nhất thời, lòng nàng đầy do dự.
Báo Nanh Kiếm từ nãy vẫn đang nằm xem “Uyển nhân tu tiên truyền” vặn vẹo thắt lưng, ngoáy ngoáy cổ, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy nàng ngưng trognj nhìn ngọc giản, không biết đang suy nghĩ gì, liền tới gần nói: “Đang nghĩ gì mà nhập thần như vậy?”
Tiêu Dao không ngước mắt lên, chỉ nói: “Thật vất vả mới tìm được một quyển lôi pháp thiên giai, lại là một bản không hoàn chỉnh, cảm thấy đáng tiếc. Ta đang nghĩ xem có nên học không.”
“Đưa lão tử xem.” Báo Nanh Kiếm lấy ngọc giản lên xem, quét mắt một cái lại bị tên của người sáng tạo ra pháp thuật hấp dẫn. “Lôi Đình đạo nhân? Hóa ra là người này.”
Ngay cả một tên trên trời dưới đất duy ngã độc tôn như báo tử mà cũng có thể nhớ rõ, Tiêu Dao không khỏi tò mò về người này: “Sao? Ngươi biết người tạo ra pháp này?”
Báo Nanh Kiếm trả ngọc giản cho nàng, nói: “Ừ, người này là một trong cửu thần ở Chân Tiên giới, tạo nghệ về lôi pháp rất cao, tinh thông pháp tắc tạo vật, am hiểu biến hóa lôi điện, vật biến ra lại có năng lực tương đương với vật chính. Nếu là pháp thuật do hắn sáng chế thì lão tử cũng từng được chứng kiến, năng lực biến hóa linh lực như vậy đúng là rất khá, tuy không thể so sánh với lão tử nhưng với ngươi mà nói thì vậy là đủ rồi, học xong hẳn là được lợi rất nhiều.”
Chẳng mấy khi Báo Nanh Kiếm lại đánh giá cao pháp thuật của người khác như thế này, bản pháp thuật mà Lôi Đình đạo nhân để lại này hẳn là trụ cột đầu tiên của lôi pháp biến hóa, nay lại nghe nó nói học thành thuật này xong vật biến thành sẽ có năng lực ngang với bản vật, Tiêu Dao lập tức hạ quyết định sẽ luyện.
Sau đó nàng lại hỏi: “Nếu người này đã phi thăng Chân Tiên giới thì hẳn là pháp này đã hoàn thành đúng không?”
Nghe nói vẫn chưa xong, dù sao biến hóa linh lực vốn vô cùng khó khăn, hơn nữa vạn vật trên thiên hạ rất nhiều, biến hóa hết thì không biết tới ngày tháng năm nào. Mà người này đã thân vẫn, ngươi nếu muốn hoàn thiện thì chỉ có tự mình mò mẫm.”
Nó vừa nói vừa cầm lấy bản Uyển nhân tu tiên truyền lên tiếp tục đọc.
“Chết rồi? Vì sao?” nghe được nửa câu sau Tiêu Dao nhất thời có chút khó hiểu. Người có thể sáng tạo ra pháp thuật như vậy không phải phàm bối, một tiền bối cường đại như thế mà lại thân vẫn, thật sự có chút khó có thể tưởng tượng.
“Hắn muốn mạng của lão tử cho nên bị lão tử giết.”
Báo Nanh Kiếm nhẹ nhàng bang quơ trả lời, bộ dáng đương nhiên khiến nàng hơi rũ mắt xuống nhìn thân hình toàn lông xù của nó.
Mặc kệ là lão long trong Thần Long cung hay chân tiên giả trên chiến trường thượng cổ, nay lại thêm Lôi Đình đạo nhân, đây đều được coi là những nhân tài kiệt xuất ở Chân Tiên giới, vậy mà lại đều mất mạng trong tay báo tử, hơn nữa từ hai người trước có thể nhận ra bọn họ có oán hận thâm hậu với nó, việc này khiến cho toàn thân Báo Nanh Kiếm tựa như bao phủ trong một tầng sương mù, nàng nhất thời cũng có chút mê hoặc: rốt cuộc nó là thứ gì vậy?
Đang nhìn lại thấy thân hình đầy long xù kia lật một cái, biến thành tư thế úp sấp, bốn chân xòe rộng, thỉnh thoảng lại có một cái móng vuốt cong cong đưa ra gãi mông, Tiêu Dao mất hứng thú tiếp tục tìm tòi nghiên cứu, dù sao tạm thời nó chính là loại đức hạnh này, về phần việc khác thì đợi lên tới Chân Tiên giới rồi nói.
Trên Liên Hoa phong của Tiên Vũ môn, Lã Bất Quần đang ngồi ở tiếp khách điện chờ chưởng môn sư huynh. Khi hắn vừa trở về Yêu Nguyệt phong từ đấu giá hội đã thu được bùa truyền âm của chưởng môn nói là có chuyện quan trọng cần thương lượng, vì thế còn chưa kịp vào động phủ đã chạy tới đây.
Thế lực của tứ phái tam gia trong tu tiên giới vẫn chế ước lẫn nhau, giờ đang ở thời kỳ thái bình thịnh thế, vẫn chưa xuất hiện tình huồng khả nghi. Nếu bình thường chưởng môn sư huynh gọi hắn đến thì hắn vẫn hoặc nhiều hoặc ít có thể đoán ra chút manh mối nhưng lần này hắn lại thực không đoán ra điều gì.
“Lã sư đệ, ngươi đến rồi?”
Ngồi được một lát, hắn nhìn thấy chưởng môn sư huynh Huyền Không đạo nhân tươi cười từ hậu điện đi đến.
Nhìn thấy người, Lã Bất Quần cũng không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề: “Chưởng môn sư huynh sốt ruột gọi ta tới như thế là vì chuyện gì?”
Huyền Không đạo nhân thấy vẻ nghiêm túc của hắn thì không khỏi cười nói:”Ha ha, sư đệ chớ khẩn trương, lần này sư huynh gọi ngươi tới không phải vì môn phái gặp tai họa mà là vì việc vui liên quan tới Yêu Nguyệt phong. Nào, sư đệ vừa mới từ đấu giá hội trở về, còn chưa nghỉ ngơi, trước tiên uống chút linh trà thư hoãn thể xác và tinh thần lại nghe sư huynh nói.”
Nghe thấy không phải vì môn phái xuất hiện biến cố, Lã Bất Quần thả lỏng, nâng chén trà lên uống một ngụm, nói: “Không biết là việc vui gì có thể khiến cho sư huynh vui vẻ đến vậy?”
“Ha ha, tất nhiên là việc vui có lợi cho môn phái, với sư đệ mà nói lại là đại cơ duyên có thể giúp sư đệ đột phá cảnh giới Nguyên Anh đại viên mãn…” Huyền Không nói đến đây thì tạm dừng, tỏ vẻ thần bí nhìn hắn.
Lã Bất Quần bật cười, “Chưởng môn sư huynh, ngươi chớ có thần bí như thế, nói thẳng đi.”
Nghĩ đến việc mình tu tiên cũng đã có hơn năm vạn năm, đứng ở cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ cũng chừng hơn một vạn năm, dù có tu luyện thế nào cũng không đột phá được một tầng này, nay nghe chưởng môn nói có cơ duyên, trong lòng hắn tự nhiên cũng có vài phần mong đợi.
Lúc này Huyền Không mới ho khan hai tiếng, nghiêm túc nói: “Khụ, khụ, ta đây liền nói thẳng. Hôm qua Cơ gia phái người tới, nói muốn làm đám hỏi với Tiên Vũ môn ta.”
“Đây chính là việc vui mà sư huynh nói sao?” Lã Bất Quần nhíu mày, theo hắn thấy thì hoàn toàn không biết việc này vui ở chỗ nào, lại có liên quan gì tới tu vi của hắn.
“Đây đương nhiên là việc vui. Phải biết rằng tiểu bối Cơ gia muốn làm đám hỏi với phái ta không phải là người bình thường, chính là con của Long Dương đạo nhân, Cơ Hạo, là người có tiền đồ nhất trong đám trẻ tuổi ở Cơ gia.”
Tuy biết sư đệ nhà mình thuộc phái không chủ trương song tu nhưng điều kiện Cơ gia đưa ra lần này rất dày, tiểu bối làm đám hỏi lại là nhân trung chi long, ngay cả chưởng môn là hắn cũng thấy đây là một việc tốt, thế mà vị sư đệ này của hắn vẫn cổ hủ như vậy.
“Ta đương nhiên biết lực lượng Cơ gia hùng hậu, Cơ Hạo thiên tư trác tuyệt, không cần sư huynh phải nhắc nhở. Bọn họ coi trọng đồ nhi Tiêu Dao của ta đúng không?” Lã Bất Quần vẫn tỏ ra bình tĩnh, không có biểu hiện hoan hỉ, hắn cuối cùng cũng biết vì sao Long Dương đạo nhân kia lại mua bản khẩu quyết kia tặng Tiêu Dao, hóa ra là có ý này.
“Hả?” Huyền Không đạo nhân kinh ngạc: “Hóa ra sư đệ đã biết từ trước rồi, vậy mà không nói sớm, hại ta hăng say như vậy. Cơ gia này quả thật có chút kỳ quái, lấy thân phận của Cơ Hạo ta còn tưởng bọn họ muốn cầu hôn Ức Dao kia cơ. Như vậy thì thật khó xử, dù sao trong lòng đứa nhỏ kia chỉ có Phương tôn giả, không ngờ người được chỉ định lại là tiểu đồ nhi Tiêu Dao của sư đệ. Tuy sư đệ có thể không thích nghe nhưng theo sư huynh thấy thì với tư chất của Tiêu Dao nếu có thể kết thành đạo lữ với Cơ Hạo đã là trèo cao, mặc kệ đối với nàng hay là đối với môn phái đều là chuyện tốt.”
Nghe chưởng môn sư huynh bình luận đồ nhi, trong lòng Lã Bất Quần có chút cười nhạt. Có thể đi tới cảnh giới Kim Đan tuyệt đại bộ phận đều là người có tư chất xuất sắc, mấu chốt là Tiêu Dao mới Kim Đan trung kỳ đã có tâm tính cứng cỏi, thập phần hiếm thấy ở tu tiên giới, có một vài vị Nguyên Anh vô cùng cũng không có đạo tâm ổn định như nàng. Hơn nữa, trực giác nói cho hắn Tiêu Dao không thích hợp song tu, chỉ có trải qua thời gian và tôi luyện mới có thể mài thành hình.
“Đồ nhi của ta ta tự biết rõ, sư huynh vẫn nên nói xem bọn họ đưa ra điều kiện gì mà có thể khiến ngươi hung phấn như thế đi.”
Huyền Không đạo nhân cũng không thừa nước đục thả câu nữa, dù sao phần sính lễ kia mới là thứ đả động mình nhất; “Cơ gia nói nếu sư đệ đồng ý thì bọn họ nguyện ý lấy quyền khai thác một phần tư linh quặng Đông Sơn làm sính lễ, cũng đồng ý cho sư đệ tiến vào Hỏa Thiêu Địa tu hành!
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro