Chap 8
Sáng hôm sau tỉnh dậy , Y Na cảm giác có gì đó đang đặt ở eo mình , nhìn xuống thì thấy là cánh tay của người đàn ông . Cô ngước mặt lên nhìn thì đập vào mắt cô chính là khuôn mặt ngũ quan đều tinh xảo của Dạ Nguyệt . Lúc ngủ , khuôn mặt anh dễ nhìn hơn lúc tỉnh , không còn vẻ đáng sợ .
Đang mải mê nhìn ngắm thì Dạ Nguyệt mở mắt nhìn Y Na . Y Na giật mình nhắm mắt vờ ngủ , chột dạ như vừa làm chuyện gì sai trái .
Nhìn Y Na như đứa trẻ ăn vụng bị bắt gặp Dạ Nguyệt ánh mắt vút qua tia hứng thú . Y Na cảm thấy tình huống khó xử , liền ngồi bật dậy rời khỏi phòng Dạ Nguyệt . Chạy đến phòng mình từng ở lúc trước , trên đường thì va phải Hàn Mặc .
Hàn Mặc chỉ kịp nhìn thấy gò má ửng đỏ của Y Na . Sau đó chỉ còn thấy bóng dáng nhỏ bé của cô xa dần . Theo hướng chạy thì có lẽ là từ phòng của Dạ Nguyệt chạy ra .
" Lão đại có muốn ăn sáng không ? "
" Chuẩn bị theo ý Y Na đi "
" Vâng "
Dạ Nguyệt rời giường vào phòng tắm , thay đồ xong xuống phòng bếp . Ở phòng bếp , Dạ Nguyệt và Hàn Mặc đang ngồi chờ Y Na . Hàn Mặc thầm nghĩ , lão đại chưa từng phải chờ đợi bất kì ai , dù là nhân vật lớn cỡ nào , ai cũng phải nể mặt Dạ Nguyệt . Vậy mà cô gái nhỏ này lại dám để lão đại chờ cô , đúng là gan lớn .
Y Na bước vào phòng ăn , khuôn mặt ái ngại nhìn Dạ Nguyệt . Bởi vì chẳng tìm thấy quần áo để thay , cô cũng chẳng biết tìm ai để giúp nên thấy trong tủ đồ có sẵn áo sơ mi nam . May là cô có thói quen bận váy thì sẽ mặc quần bó sát mông nhưng vì chiếc quần này khá ngắn nên khiến cặp đùi mịn màng của cô hiện ra .
Chưa bao giờ cô ở trước mặt người đàn ông ăn bận như thế nhưng vì hết cách rồi . Đối diện trước mặt hai người đàn ông này , mặt Y Na sớm đã đỏ lên từ lúc nào .
Hàn Mặc liền lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng này : " Lão đại , là lỗi của tôi , vì lo cho anh nên tôi quên mất chuẩn bị cho cô Y Na "
" Không không , không phải lỗi của anh đâu . Là do tôi đã liên lụy hai người , tôi thấy có lỗi mới đúng " - Y Na liền nói đỡ cho Hàn Mặc
" Anh đi chuẩn bị cho cô ấy để cô ấy trở về "
" T-Tôi muốn ở lại đây chăm sóc cho anh , vết thương của anh dù gì cũng vì tôi mà ra . Nếu tôi cứ vậy mà rời đi , tôi sẽ cắn rứt lương tâm mình " - Y Na ánh mắt thể hiện rõ sự kiên định
" Cô biết rõ thân phận tôi , cũng biết rằng bên cạnh tôi chỉ khiến cô gặp nguy hiểm cô vẫn muốn ở lại ? " - Dạ Nguyệt nheo mắt nhìn Y Na , cô gái nhỏ này thông minh như thế sao còn dám đưa ra quyết định này . Vết thương này với anh mà nói cũng chỉ là chuyện cỏn con , anh cũng có bác sĩ riêng của mình , cô là không cần thiết . Chỉ là nếu cô muốn vậy thì không hẳn là không được
" Phải , tôi sẽ cẩn thận và tôi biết rõ nữa là anh sẽ không để tôi có chuyện gì " - Y Na không hề sợ hãi , nhìn thẳng vào mắt Dạ Nguyệt chắc chắn ý định của mình
" Tôi thích người thông minh , Hàn Mặc , anh đi chuẩn bị cho cô ấy đi " - Dạ Nguyệt hứng thú nhìn Y Na , đối với người thông minh anh rất trọng dụng , trong thế giới này , nếu là kẻ ngu ngốc thì chỉ có con đường chết
Hàn Mặc biết lão đại đang cho mình cơ hội chuộc tội . Anh liền nhanh chóng rời khỏi đi chuẩn bị chu toàn cho Y Na . Trong phòng ăn chỉ còn lại Dạ Nguyệt và Y Na .
Dạ Nguyệt đưa mắt nhìn Y Na . Cô gái này quả thật rất xinh đẹp , dáng người lại rất mê hoặc . Áo sơ mi nam đó càng tôn lên vẻ quyến rũ , để lộ cặp đùi nõn nà kia , khuôn mặt lại ửng hồng , khiến người khác không khỏi si mê . Đàn ông chính là sói , nếu thấy miếng mồi thơm ngon như cô mà không vồ lấy thì chắc là điên rồi .
Dạ Nguyệt khoác áo vest của mình cho Y Na . Cô gái này xem chừng là chẳng biết bản thân mình đang quyến rũ thế nào đi . Là người thông minh nhưng còn quá ngây thơ .
Y Na nhìn hành động dịu dàng của Dạ Nguyệt mà nhìn chằm chằm anh . Trước đây cũng có nhiều đàn ông tiếp cận cô bằng cách này , vì cô phải đi dự nhiều buổi tiệc nên những chuyện này thường xảy ra . Cô đều cảm thấy chán ghét bọn đàn ông đó , chỉ là một đám háo sắc . Nhưng mà đối với người đàn ông trước mặt cô không hề có cảm giác bài xích , lại thấy đây là một hành động ga lăng . Trong lòng thầm cho anh một dấu cộng .
" Cám ơn anh "
Dạ Nguyệt im lặng không nói gì , trong lòng cũng không hiểu hành động của mình . Anh chưa từng đối xử với ai như vậy , nhất là phụ nữ thì càng không . Đối với phụ nữ , anh cảm thấy chán ghét , nhưng người con gái Y Na này lại không khiến anh thấy vậy . Anh còn buông cảnh giác ôm cô lúc ngủ . Có lẽ là vì cô từng cứu mạng anh , anh thầm chắc đây chính là lý do cho những hành động kì lạ của anh .
" Cô không sợ thân phận của tôi ? "
Y Na chỉ là một cô gái bình thường , đối với người như anh thì theo lẽ thường sẽ sợ hãi tránh như tránh tà . Nhưng mà giờ lại muốn chăm sóc cho anh , nhìn cô chẳng có gì là sợ anh cả .
" Sợ chứ , sau khi biết anh là ai tôi liền muốn tránh xa khỏi anh . Nhưng không ngờ rằng không lâu sau lại gặp nhau , có lẽ tôi và anh có duyên . Vả lại anh chưa từng đối xử tệ với tôi , còn cứu tôi nhiều lần thì sao tôi phải sợ anh ? Tôi cảm thấy anh rất tốt "
Rất tốt ? Trong từ điển của anh không hề có từ này . Vậy mà giờ lại có người nói anh rất tốt , cô gái này quả là ngây thơ thật . Ngây thơ đến nỗi chỉ muốn bảo vệ cô .
" Rồi sẽ có một ngày cô thay đổi suy nghĩ đó thôi "
Y Na khó hiểu nhìn Dạ Nguyệt vừa thốt ra câu đó . Nhưng rồi không suy nghĩ nhiều , mau chóng ăn sáng , cô cảm thấy đói lắm rồi .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro