Chap 39
Sau khi được Dạ Nguyệt đồng ý được " miễn hạn giam " thì cô lao đầu vào luyện tập , trọng yếu là trực giác mách bảo cho cô rằng lần này đi rất nguy hiểm , cảm giác còn mãnh liệt hơn những lần trước , hơn nữa đối phương còn là Iys - người rất khó nhằn . Ngày đêm đều luyện tập để nâng cao trình độ , xung quanh chỉ toàn là người mạnh cô luôn cảm thấy cố gắng mỗi ngày vẫn không đủ để đuổi kịp những người này .
Chớp mắt đã đến ngày sinh nhật của Iys , không cần nói cũng biết sẽ sa hoa lộng lẫy đến cỡ nào rồi . Nghe Dạ Nguyệt nói , Iys tổ chức tiệc trên một du thuyền tư nhân , là loại thuyền năm sao , ừm người giàu có chi tiền như ăn cơm . Vì lần này không biết sẽ gặp nguy hiểm gì nên cô không mặc rườm rà , cô chọn một chiếc váy trắng maxi dài hơn đầu gối một chút , cổ yếm , một bên vạt váy xẻ tà từ đùi để lộ một bên đùi thon gọn trắng nõn nà của Y Na , bên trong là chiếc quần mặc để tránh lộ quần nhỏ khi xẻ tà . Thay vì như mọi lần Y Na đều buông thả tóc thì lần này lại búi lên gọn gàng , mang một cảm giác nhìn cô chững chạc trưởng thành hơn .
Y Na nhìn con dao Jagdkommando trên bàn , có lẽ lần này cần sử dụng đến nó rồi . Cô mang theo dắt bên đùi được váy che lại , nhìn tổng thể một lần trong gương , cô gật đầu hài lòng với dáng vẻ của mình . Trước giờ cô không quá chú trọng vẻ ngoài , vì trước đây chỉ ở trong phòng làm việc hầu như không có thời gian để rời khỏi phòng mà chỉ chú tâm xử lý tài liệu . Hiện tại cô đi bên cạnh Dạ Nguyệt , dĩ nhiên bề ngoài rất quan trọng , không thể làm anh mất mặt được . Cô cũng muốn để Iys biết , ở bên Dạ Nguyệt cô sống rất tốt ...
Ngồi trên xe , kế bên chính là Dạ Nguyệt , anh vẫn rất mê hoặc trong bộ tây trang đen , sơ mi đen , giày da đen , một thân đen càng cảm thấy anh là người không thể tùy tiện mà gần gũi , mang cảm giác thật xa cách . Nhưng trong mắt cô , bộ dáng này của anh thật sự quyến rũ , dù nhìn anh chẳng khác gì tảng băng lạnh lẽo . Dáng vẻ này nhìn hoài không chán a
" Nhìn đủ chưa ? "
Đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình thì giọng nói của Dạ Nguyệt cắt ngang dòng suy nghĩ của cô . Bất giác lại đỏ mặt , cô hình như là nhìn anh lộ liễu quá rồi , cô quyết định im lặng .
" Vì Iys nên em ăn mặc như vậy ? "
Gì cơ ? Sao cô nghe thấy có mùi chua của giấm thoang thoảng ở người đàn ông bên canh cô vậy ? Haha , người này không hẳn là một tảng băng .
" Là vì anh . Với tính của Iys , thì dù em có mặc gì chỉ sợ trong mắt anh ta đều đẹp đi ? "
Y Na không hề biết rằng câu sau của mình đã thành công khơi gợi sự tức giận của Dạ Nguyệt . Cứ mỗi lần cuộc trò chuyện của hai người có liên quan đến Iys thì Dạ Nguyệt liền dễ dàng tức giận , cô mà không cẩn thận ăn nói thì chắc chắn bị ánh mắt của anh giết chết mất .
Y Na ho nhẹ , lảng tráng nói sang chuyện khác : " Khụ , thật ra đây là lần đầu em đi thuyền đấy "
" Cô sẽ không bị say tàu chứ ? "
Bất chợt Hàn Mặc đang lái xe thì lên tiếng , Y Na chợt thấy tối đen , chắc là không nhỉ ?
Dạ Nguyệt " ... "
...
Lên du thuyền , Y Na vẫn không thể ngờ được rằng lại lớn như vậy , đúng là du thuyền năm sao , cô không dám nghĩ đến số tiền chi cho lần sinh nhật này . Vì Iys có tiếng trong giới hắc đạo nên người được mời đều phải nể mặt anh , những người được anh mời cũng không phải là tầm thường . Vì đã dự tiệc với Dạ Nguyệt qua nên những người được mời đến này cũng có nhiều người Y Na còn nhớ mặt . Tin bên cạnh Dạ Nguyệt xuất hiện một phụ nữ đã khiến Y Na thành tâm điểm chú ý , từ khi bước lên du thuyền mọi ánh mắt đều đảo dồn vào cô rồi .
Y Na loáng thoáng nghe được , vì Dạ Nguyệt quá cưng chiều cô xem cô như bảo bối mà đem giấu nên không ai tra ra được thân phận cô . Hiện tại xuất hiện ở đây thì càng chứng tỏ lời đồn đó là thật . Hầy , sức tưởng tượng của con người đúng là không giới hạn , nếu thật là như vậy thì người đàn ông đó chắc chắn không phải tên Dạ Nguyệt .
Một lát sau , buổi tiệc bắt đầu , tiếng nhạc du dương vang lên , mọi người đều đến chúc mừng Iys . Cứ nghĩ không cần phải gặp mặt nhưng giây sau , Iys tự tìm đến Dạ Nguyệt , nhưng ánh mắt lại nhìn cô .
Dạ Nguyệt lên tiếng chúc mừng anh : " Iys , chúc mừng "
Iys gật đầu nhẹ , như có như không nói : " Cám ơn anh , Dạ Nguyệt " . Sau đó , anh liền liếc mắt nhìn Y Na , nhìn từ trên xuống rồi dừng lại ở khuôn mặt của cô . Mỗi một ngày trôi qua , anh đều như kẻ mắc bệnh tương tư , không lúc nào là không nhớ đến hình ảnh của Y Na , ngay cả trong mơ anh còn mơ thấy mình được bên cạnh Y Na , đến khi ôm cô vào lòng thì liền tỉnh giấc . Sự mất mát đó khiến anh càng khó chịu hơn , muốn mà không có được .
Lần trước nghe tin Y Na gần như sắp chết , may mắn có thể thoát khỏi cái chết . Khi đó anh cảm nhận được tiếng tim mình như tan vỡ , lồng ngực đau nhói , hô hấp cũng khó khăn , người mà anh yêu thương lại sắp chết , anh còn chưa kịp cùng cô ấy nói ra những tâm tư của mình , còn chưa được thấy nụ cười vui vẻ của cô . Nhưng khi nhận được tin , Y Na đã sống sót qua cơn nguy kịch , anh mới có thể đặt tản đá trong lòng xuống , thở phào nhẹ nhõm .
Anh hận không thể giết chết Dạ Nguyệt ngay lập tức , từ khi ở bên cạnh hắn , Y Na của anh luôn gặp nguy hiểm , bản thân luôn chịu rất nhiều tổn thương . Anh vẫn không hiểu , anh từng nói bên cạnh anh , anh sẽ không để Y Na gặp phải nguy hiểm , sẽ không để cô bị thương , dù có hy sinh sinh mệnh này , nhưng kết quả cô bỏ trốn khỏi anh . Lần này anh phải giành lại cô , anh không thể trơ mắt nhìn người phụ nữ anh yêu phải đối mặt với tình huống ngàn cân treo sợi tóc nữa . Dạ Nguyệt không bảo vệ được cô , thì để làm anh , anh sẽ làm mọi giá vì an toàn của cô ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro