Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cô ấy xinh đẹp như vậy pt. 9

Ngoại truyện 9: Đăng ký kết hôn

Hứa Anh say giấc, chợt thấy chóp mũi hơi ngứa.

Cô chậm rãi mở mắt, trong ánh sáng ảm đạm bỗng lọt vào một con quái vật lông nhung!

Da đầu căng thẳng, làm cho cô hoàn toàn không còn buồn ngủ.

" Meo~" Bỗng nhiên mông bị tát một cái, con mèo già quay đầu lại kêu một tiếng.

Hứa Anh bây giờ mới thấy rõ ràng: " Vãi, mèo già....."

Con mèo hơi nhăn mắt, đại khái là cảm thấy tủi thân. Mình đang ngủ ngon giấc, tự nhiên bị đánh, lại còn bị mắng. Ôi.... Hiện tại lại còn bị đuổi ~

" Đi ra ổ mèo của con mà ngủ, đến đây xem náo nhiệt làm gì...."

Hứa Anh nghẹn giọng mà nói đem con mèo già đuổi xuống dưới giường.

Chướng ngại vật chính giữa bị loại trừ, rốt cuộc Hứa Anh cũng thấy được mặt người đàn ông.

Ngoài cửa sổ nắng sớm mênh mông, phòng ngủ rất tối. Ngũ quan Cố Tinh Trầm sắc nét, mũi hẹp cao, rõ ràng lại cứng cáp.

Văn nhã, anh tuấn.

Mặt hơi cọ sát trên gối, Hứa Anh tìm tư thế thoải mái nằm nghiêng, thời điểm chớp mắt lông mi quét vào gối, có sự cọ xát rất nhỏ.

Cô nhìn Cố Tinh Trầm trong chốc lát, trong lòng phảng phất có chút sợ khi đối diện với người đàn ông này.

Càng tới gần anh, càng cảm thấy, có chút khiếp đảm.

Không dám nghĩ.

Nhiều năm như vậy, người đàn ông này vẫn luôn yên lặng yêu cô, cô lại không chút nào biết được.

Lần từ biệt ở rừng cây nhỏ năm cấp ba, còn có mùa hạ năm ngoái, anh đem tất cả mọi thứ bồi thường cho cô, lại cùng cô chia tay. Mỗi một lần biệt ly, chỉ có Cố Tinh Trầm nghĩ cho cô, dâng cho cô tình yêu tốt nhất....

Sao anh ấy có thể như vậy?

Cố Tinh Trầm........

Tình yêu vừa cao ngạo lại vừa hèn mọn, làm người ta làm sao có thể thoát đi.

Anh biết, em luôn luôn ăn mềm không ăn cứng. Em muốn chạy trốn, cũng trốn không nổi anh.

Hứa Anh nhìn trong chốc lát, vươn ngón trỏ, bắt đầu miêu tả gương mặt người đàn ông từ mi căn.

Nhưng đầu ngón tay vừa họa tới đỉnh mày, đã bị bàn tay to lớn của người đàn ông cầm lấy.

Cố Tinh Trầm ngủ không sâu, phát hiện ra Hứa Anh.

Anh mở to mắt, có chút ánh sáng loãng rơi vào trong tròng mắt anh: " Sớm vậy đã tỉnh?"

Anh duỗi tay kéo chăn đắp cho Hứa Anh: " Tối qua mệt như vậy, ngủ tiếp đi."

Cố Tinh Trầm so với cô cao lớn hơn rất nhiều, bỗng nhiên Hứa Anh cảm giác, Cố Tinh Trầm tựa như tới đôi mắt cũng lớn hơn cô. Người đàn ông nằm nghiêng trước mặt, nguy nga như thương sơn, lại trầm ổn.

" Còn không phải là do con mèo phá hoại của anh, mỗi ngày đều dùng mông để dúi vào mặt em, đánh thức em ~"

Con mèo già bị mách tội, vừa đi tới cửa phòng ngủ quay đầu nghẹn khuất meo lên một tiếng.

Cố Tinh Trầm khịt mũi cười nhẹ nhàng, ngón tay vuốt ve mặt Hứa Anh: " Rất nhanh thôi, nó cũng sẽ là mèo của em."

" Mới không phải đâu, em chỉ giúp anh nuôi mấy năm mà thôi."

" Là tài sản chung của vợ chồng, Hứa Anh."

Hứa Anh phụt cười rộ lên, giống như làm nũng dùng ngón tay chọc chọc lồng ngực rắn chắc của anh: " Chúng ta còn chưa đăng ký kết hôn đâu!"

Cố Tinh Trầm nắm lấy ngón tay quấy rối của cô: " Trời sắp sáng rồi, Hứa Anh. Tối hôm qua chúng ta đã bàn bạc hừng đông sẽ đi đăng ký."

" Chờ đến lúc Cục Dân Chính mở cửa, cũng còn vài tiếng đồng hồ..... Hiện tại vẫn chưa phải mèo của em."

Tay bị chế trụ, Hứa Anh liền dùng chân đạp đạp.

Cố Tinh Trầm nhăn mi, ánh mắt có chút rung chuyển: " Hứa Anh, đừng chạm loạn ~"

"........"

Hứa Anh hơi sửng sốt, chậm rãi buông đầu gối, ngoan ngoãn nằm im.

Cố Tinh Trầm lúc này mới cười, đem cô ôm vào trong lồng ngực. Hứa Anh đem mặt gác ở xương quai xanh Cố Tinh Trầm.

Thân thể người đàn ông trời sinh cốt cách rắn chắc, hoang dã, cho dù văn nhã như Cố Tinh Trầm cũng không ngoại lệ.

Huống hồ sự " Thanh tú" của anh chỉ là ở khí chất cùng ngũ quan mà thôi, thân thể không hề gầy yếu.

Hứa Anh lấy ngón tay vòng qua eo anh, dừng ở hoa văn cơ bắp rõ ràng sau lưng.

A.

Cố Tinh Trầm nhìn thì có vẻ văn nhã, ôn nhu.

Chưa thử qua, vĩnh viễn sẽ không thể biết, ở trên giường anh là dạng gì.

" Còn đau không."

" Có." Hứa Anh một lần nữa nhắm mắt lại, dùng lỗ tai cảm nhận tiếng nói cùng hô hấp Cố Tinh Trầm: " Còn có một chút."

" Xin lỗi, anh..... Có chút mất khống chế."

" Đúng vậy, anh thật sự mất khống chế.... Em đau quá."

"........." Cố Tinh Trầm không dám nói nhiều, dùng ngón tay vuốt ve tóc dài của cô, tràn đầy thương tiếc: " Lát nữa anh sẽ pha sữa bò cho em."

Hứa Anh thích anh khi dùng âm thanh trầm thấp nói chuyện, đặc biệt là ở khoảng cách gần như vậy, phảng phất có thể cảm nhận được sự rung động trong dây thanh quản của anh, sự khàn khàn cùng từ tính làm lỗ tai tê dại.

" Cố Tinh Trầm."

" Ừm."

Hứa Anh hít vào một hơi, cảm nhận hương thơm xà phòng nhàn nhạt trên người anh: " Em vừa mới.... Mơ thấy chúng ta khi còn nhỏ."

" Nhỏ chừng nào."

"....... Cấp hai."

" Mơ thấy cái gì."

Hứa Anh hơi hồi tưởng lại.

Nhớ tới con đường u tối ở sân trượt băng, nhớ tới hành lang trường học, nhớ tới sau khi tan học, từ cửa sau nhìn sang lớp đối diện, nam sinh đứng trên bục giảng giám sát học sinh làm bài tập, trắng nõn lại nghiêm túc đứng đắn.

Anh có khi cao chỉ bằng cô, cũng có khi lại đặc biệt cao lớn. Cô còn mơ thấy thanh âm của anh dần dần biến hóa, từ thanh âm trong sáng của trẻ con trở nên thâm trầm khàn khàn.

" Sao lại cười." Cố Tinh Trầm dường như có chút mệt mỏi, thanh âm hơi lười biếng.

" Cười anh..... Khi còn nhỏ rất dễ bị em bắt nạt. Ha hả, khi còn nhỏ anh thật sự rất thụ, bị em bắt nạt cũng không dám kêu một tiếng, giống như cô bé thẹn thùng vậy."

Sau đó Hứa Anh nghe thấy tiếng cười rung lên rất nhỏ từ yết hầu người đàn ông, cô không biết vì sao Cố Tinh Trầm cười, liền ngẩng mặt nhìn anh.

Đôi mắt Cố Tinh Trầm hơi hé, tròng mắt thuần đen rất sâu, ánh sáng ngoài cửa sổ có bóng đêm chưa kịp lui đi.

"Hứa Anh, em thật đáng yêu."

Cũng không biết.

Chính mình mới là người bị bắt nạt.

---

Phòng bếp, có tiếng vang nhẹ từ máy hút mùi.

Người biết nấu cơm, đến nồi cũng chọn rất tốt, đen bóng tinh tế. Cố Tinh Trầm đổ chút dầu hạt cải vào, chuẩn bị làm đậu phộng chiên dầu Hứa Anh thích ăn nhất.

Hứa Anh ở phòng khách ngồi chờ, thỉnh thoảng nhìn xung quanh.

Cô vốn định đi giúp, nhưng hai chân thật sự quá tê.

Cô đỡ trán mệt mỏi thở dài: A, về sau cũng không thể không biết tiết chế như vậy được ~ Trạng thái này, không thể làm việc gì hết.

Sau đó ngẫm lại, Cố Tinh Trầm là một người đàn ông trưởng thành, cùng cô chia tay nhiều năm như vậy, phụ nữ chưa từng chạm qua, đại khái là yêu cầu cần phát tiết một thời gian.

Bỗng nhiên cảm thấy..... Bạn trai mình thật đáng thương.

Đậu phộng lăn vào trong chảo dầu nóng, âm thanh nổ vang làm hấp dẫn ánh mắt Hứa Anh.

Hứa Anh chống cằm, nghiêng đầu đánh giá bóng dáng cao gầy của Cố Tinh Trầm. Quần dài màu đen đơn giản bọc lấy đôi chân dài, áo lông dê màu xanh đen, tay áo xắn trên cánh tay.

Lộ ra làn da rất trắng, nhưng cốt cách lại cứng cáp, vừa văn nhã nhưng cũng ẩn giấu dã tính.

Cố Tinh Trầm, người đàn ông này cho dù quần áo thế nào, chỉ cần mặc trên người anh đều có loại khí chất sạch sẽ anh tuấn.

Sau đó, Hứa Anh gõ gõ mặt nghĩ, buổi sáng câu ý vị thâm trường kia của Cố Tinh Trầm: " Hứa Anh, em thật đáng yêu."

--- Anh ấy có ý tứ gì.

--- Đột nhiên nói một câu như vậy có cảm giác..... Lượng tin tức rất lớn.

Cố Tinh Trầm cho đậu phộng ra bát, sắp bàn, xoay người trở về vừa lúc đối diện với con mắt đánh giá của Hứa Anh, tìm tòi nghiên cứu nhìn anh.

" Nhìn cái gì?"

"..... Không."

" Nhanh ăn đi, không phải em nói đói bụng sao."

" Em chờ anh mà." Hứa Anh cố ý khoe mẽ, đem chiếc đũa đưa cho Cố Tinh Trầm: " Mời chồng ăn cơm."

Cố Tinh Trầm lộ ra mỉm cười, ánh mắt thâm thúy: " Khó có khi em ngoan như vậy, lại còn chờ anh."

Nghe anh nói vậy, Hứa Anh cắn cắn môi dưới, cảm thấy thua thiệt.

Cho nên chờ Cố Tinh Trầm ngồi xuống, cô lại gắp một miếng trứng gà vào trong chén anh: " Thật xin lỗi, trước kia là em đối với anh không tốt, về sau nhất định em sẽ yêu thương anh!"

" Em còn muốn yêu thương anh."

" Đúng vậy."

Cố Tinh Trầm phảng phất cảm thấy ánh mắt bạn gái nhìn mình giống như..... Tràn ngập tình thương của người mẹ?

Ý cười ở khóe miệng anh kéo dài, ngón tay khiết tịnh vuốt ve gương mặt Hứa Anh.

Cuối tuần trước, ở phương bắc gặp lại xong, trong lòng Hứa Anh liền tràn ngập áy náy, đặc biệt muốn đền bù.

Cho nên, cô cúi người, ôn nhu mà ôm lấy gương mặt Cố Tinh Trầm, ở trên trán anh hôn một cái, hiếm có khi mềm mại nhu tình: " Em yêu anh lắm, chồng ngoan."

Ánh mắt Cố Tinh Trầm tối đen, cánh tay bắt lấy eo Hứa Anh ôm vào trong lồng ngực, để cô ngồi lên đùi của mình, nhéo lấy cằm cô, nhẹ nhàng hôn môi.

Qua vài phút, Cố Tinh Trầm mới buông Hứa Anh ra, nhìn gương mặt cô đỏ bừng, mi mắt nhắm chặt, dựa đầu vào khuỷu tay anh chờ đợi nụ hôn tiếp theo.

Có lẽ, đại bộ phận người đều thích những cô bé nhỏ nhắn đáng thương.

Nhưng anh lại thích đóa hoa bụi gai bốc lửa này. Cô dịu ngoan, chỉ có mình anh biết.

" Tinh Trầm, em cảm thấy..... Em giống như thiếu nợ anh rất nhiều."

" Ừm, đúng là rất nhiều. Cho nên em tính toán bao giờ trả."

" Em không biết ~"

Cô bé ngốc, Cố Tinh Trầm nhẹ nhàng cười một tiếng, Hứa Anh nghi hoặc mà trợn mắt.

" Hứa Anh."

Anh nói: " Nếu em cảm thấy thiếu nợ anh, lát nữa liền..... Bớt kêu ' đừng' đi."

Hứa Anh đỏ mặt lên, đấm vào ngực anh: " Bại hoại!"

Cố Tinh Trầm đem đồ ăn trên bàn đẩy ra một chút, Hứa Anh được bế lên đặt trên bàn.

" Anh, anh định làm gì vậy Cố Tinh Trầm. Em còn chưa kịp ăn đậu phộng đâu!"

Hô hấp Cố Tinh Trầm phả vào sườn tai Hứa Anh, khe khẽ làm cô run lên: " Đừng ăn đậu phộng nữa Hứa Anh, đổi món khác!"

" Cái gì?"

Tiếng nói Cố Tinh Trầm khàn khàn, mang theo chút ý cười, ở bên tai cô khẽ nói:

" Anh."

Ngoại truyện chương 10: Lời âu yếm

Cục Dân Chính 9 giờ mới mở cửa.

Hứa Anh cùng Cố Tinh Trầm lái xe đến bãi đỗ xe, nhìn đồng hồ, mới 8:43.

Hứa Anh là người nổi tiếng, không tiện đi lại, bọn họ liền chờ trong xe.

" Lát nữa phải chụp ảnh, đúng không?"

Hứa Anh soi soi mình trong chiếc kính nhỏ.

Cố Tinh Trầm ghé mắt nhìn cô, ánh mắt nhu hòa: " Đúng vậy, để dán lên giấy đăng ký."

Hứa Anh nôn nóng quay đầu: " Tinh Trầm, anh nhìn em xem , có phải miệng hơi bị sưng không?"

"........ Có một chút."

" A, em cảm thấy nếu không sửa, người trong vòng bạn bè của em con mắt tinh tường như vậy, chụp ảnh khẳng định sẽ bị nhìn ra."

Hứa Anh dùng ngón tay sờ sờ, có cảm giác sưng nóng rất nhỏ, sau đó tức giận mà thở ra một hơi, mắt liếc trừng người đàn ông bên cạnh: " Đều tại anh cả....."

Cố Tinh Trầm tay đặt ở trên tay lái, mặt hơi nóng lên, nhẹ nhàng mà cười.

Hứa Anh: " Anh còn không biết xấu hổ mà cười!"

Cố Tinh Trầm không ngừng, Hứa Anh liếc nhìn anh một cái: " Em không đi nhận giấy đăng ký kết hôn nữa, anh nhận với ai thì nhận....."

Cô nói liền mở xe muốn xuống, Cố Tinh Trầm làm sao có thể để cô chạy, thật vất vả mới khiến con ngựa hoang xinh đẹp này chủ động nói với anh muốn cùng anh sống cả đời.

Cố Tinh Trầm cúi người, cánh tay dài chụp tới, đem Hứa Anh đang muốn bỏ trốn ấn về trên ghế xe: " Ngoan, đừng chạy. Tuy rằng có chút sưng, nhưng vẫn đẹp....."

Cố Tinh Trầm cực kỳ gần, mọi ánh mắt của Hứa Anh đều bị tròng mắt đen nhánh trầm tĩnh cùng giọng nói khàn khàn từ tính của anh hấp dẫn.

Thoáng mông lung, Hứa Anh nhướn mày: " Em không cần ' vẫn đẹp', em muốn đẹp nhất!"

Cố Tinh Trầm: "........"

Anh nhéo cằm cô, Hứa Anh cho rằng sắp bị hôn, nhắm lại mắt, sau đó đợi thật lâu cũng không thấy động tĩnh, mở mắt ra mới phát hiện Cố Tinh Trầm đang cười.

Anh nói: " Tham lam."

Hứa Anh: "........"

Hôm nay, giữa trưa hơn mười hai giờ, hot search Weibo trước sau bùng nổ hai tin:

1 Người yêu của Hứa Anh ( bạo) 423 vạn.

3 Hoa anh túc có chủ 211 vạn.

Trên mạng dư luận dường như nổ tung, các phóng viên truyền thông giải trí, phòng biên tập bắt đầu xử lý bận rộn.

Các loại tin tức xung quanh Hứa Anh, tai tiếng kiểm kê..... Nhiều không kể xiết.

Nhưng, vai chính của sự kiện không chút nào quan tâm những chuyện đó.

Nhà hàng Tây rất an tĩnh, Cố Tinh Trầm nói là của bạn mình mở cho nên Hứa Anh yên tâm mà tháo mũ cùng kính râm xuống.

Nhưng vừa mới ngồi, điện thoại của cô liền kêu không ngừng.

Waiter quen Cố Tinh Trầm, cung kính lễ phép mà dò hỏi: " Cố tiên sinh, hiện tại bò bít tết mang lên, hay là chờ bạn nữ tới mới mang?"

" Chờ một chút."

Waiter gật đầu, nói đã biết sau đó đem rượu vang đỏ cùng dụng cụ mở chai ra, đặt lại, tránh ra chỗ khác.

Cố Tinh Trầm chống hai khuỷu tay trên khăn trải bài, ngón tay đan vào nhau, nhìn Hứa Anh đang tiếp điện thoại của người đại diện bên cửa sổ, hơi bất đắc dĩ.

Việc bọn họ nhận giấy chứng nhận kết hôn này, chưa từng nói cho bất luận ai.

Nói cách khác, tất cả mọi người đều là sau khi Hứa Anh phát Weibo mới biết được.

Có thể nghĩ, hiện tại bên ngoài đang oanh động tới mức nào.

Người am hiểu về rượu, uống rượu vang đỏ trước tiên phải nhẹ nhàng lắc mới thơm ngọt. Cố Tinh Trầm từ từ lắc cốc chân dài, tầm mắt xẹt qua pha lê trong suốt, liền nhìn thấy bên kia bóng dáng Hứa Anh đang gọi điện thoại --- Tóc dài hơi xoăn, áo khoác màu caramel thời thượng xinh đẹp, cô nghiêng đầu dựa vào cửa sổ, có chút lười biếng, không để ý đến khí chất của mình.

Bên ngoài ầm ĩ đến muốn điên, Hứa Anh lại vẫn cực kỳ nhàn nhã.

Cố Tinh Trầm hơi cười.

--- Yêu một người điên cuồng, thật sự là một cuộc thám hiểm đầy kích thích.

Nhớ lại những ngày bên nhau của mình cùng Hứa Anh trong cả đời này, cũng thật luôn kích thích như vậy.

Cô lớn lên xinh đẹp, đầu óc cũng đa dạng, miệng lại ngọt.

A, loại phụ nữ thế này.....

Cố Tinh Trầm buông cốc chân dài, cười một cái.

Thật vui vẻ.

Bên kia, tất nhiên Hứa Anh không chú ý tới Cố Tinh Trầm đang nghĩ gì.

Cô ôm cánh tay dựa vào cửa sổ, đầu bên kia điện thoại Mason điên cuồng nổ tung lải nhải:

" Hứa Anh! Em nói xem em có còn muốn ở trong giới giải trí nữa không?!"

" Không rên một tiếng, đột nhiên chụp giấy chứng nhận kết hôn! Em muốn bức tử anh hay bức tử chính mình???"

" Năm ngoái không phải anh đã bảo với em tháng bốn em có show tống nghệ << Nhóm thiếu nữ ánh mặt trời >> sao! Em nghĩ là gió thoảng bên tai à?"

" Mẹ nó, bên giờ em biến thành thiếu phụ đã kết hôn, em còn muốn làm thiếu nữ thế nào nữa?!"

" Muốn bội ước à???"

Ngón tay Hứa Anh vừa làm tỉ mỉ, có chiếc lông chim cùng ngôi sao màu lam đính cùng, cô nhìn nhìn ngón tay, sau đó nhấc lên xoa xoa lỗ tai bị đau.

Người bên kia vội muốn chết, giọng nói của cô lại không nhẹ không nặng, một chút cũng không có gì nóng ruột: " Cũng đâu nhất thiết phải bội ước."

Mason: " Hả?"

Xoay người, Hứa Anh dựa vào tường pha lê, thấy bên bàn ăn châu Âu kia, người đàn ông văn nhã đang ngồi giữa rượu vang đỏ cùng hoa hồng nhìn mình.

Đôi mắt cô hướng về Cố Tinh Trầm, lại nói cùng người trong điện thoại: " Anh Mã, anh cũng có thể viết bưu kiện gửi cho đoàn phim, kiến nghị bọn họ đổi tên show tống nghệ. Gọi là....."

Cô cười một chút, " Gọi là << Nhóm thiếu phụ ánh mặt trời >>. Anh cảm thấy thế nào?"

Mason: "........"

Kỳ thật Mason đang rất nghiêm túc nghe " Ý kiến" của Hứa Anh, nghe tới đây mới biết được mình bị đùa giỡn, cảm giác tức tới nổ phổi.

Nhưng anh ta trầm mặc mà tự hỏi vài giây, cũng không thể nghẹn ra được những từ ngữ thích hợp để mắng chửi.

Nhưng Hứa Anh lại mở miệng trước, miệng lưỡi thoáng chút nghiêm túc:

" Anh Tiểu Mã, nói thật, về sau em.... Có lẽ không thể ở trong vòng điện ảnh được nữa."

Trong lúc nói chuyện, đôi mắt Hứa Anh vẫn không ngừng hướng tới Cố Tinh Trầm câu dẫn: " Em định một lần nữa vào giới âm nhạc. So với camera, em thích sự reo hò trên sân khấu hơn."

Bên kia " an tĩnh" vài giây, sau đó là âm thanh cẩn thận dò hỏi của Mason: " Cái, cái gì? Em lặp lại lần nữa xem nào?"

Hứa Anh chỉ đơn giản nói vài câu, Mason lần nữa đau não, không thể tiếp thu.

Nghĩ tới Cố Tinh Trầm còn đang đợi, Hứa Anh không muốn làm chuyện vô nghĩa, định cúp điện thoại.

Tựa hồ bây giờ Mason mới phản ứng lại, mặt đầy oán giận:" A! Năm trước còn buông lời thề son sắt mình thanh thanh bạch bạch với lão tổng họ Cố kia, mới qua một năm, liền lấy cả giấy chứng nhận kết hôn luôn! Nói thật đi, em có phải có thai rồi hay không?"

" Đúng vậy."

Mason hít một hơi, bỗng nhiên im lặng không nói lời nào, Hứa Anh biết anh ta bị dọa, nén cười, âm thầm cảm thông: " Mang thai bốn đứa rồi. Hai nam hai nữ. Anh có muốn chọn một đứa làm cha nuôi không?"

" Mẹ nó!" Mason nhịn không được chửi bậy: " Tin vào phụ nữ, heo mẹ cũng có thể trèo cây."

Hứa Anh ha hả cười:

" Biết em không đáng tin thì cũng đừng tin."

" Được rồi không nói nữa, chồng yêu đẹp trai của em đang chờ đấy anh Mã."

" Đêm nay ngàn vạn lần đừng gọi điện thoại cho em nữa nhé?"

" Bận lắm."

Thời điểm Hứa Anh đi tới, Cố Tinh Trầm đã rót cho cô một ly rượu vang đỏ.

" Cảm ơn." Hứa Anh kéo ghế dựa ra, một lần nữa ngồi đối diện với Cố Tinh Trầm.

" Xử lý xong rồi?"

" Làm sao dễ xử lý như vậy được."

Hứa Anh có chút đói, Waiter đem bò bít tết bưng lên, đôi mắt cô đã bị hấp dẫn qua: " Đối với nữ minh tinh kết hôn là chuyện đại sự, rất nhiều công việc đều sẽ thay đổi. Vòng nhân mạch cũng cần phải sửa lại, thiếu phụ sẽ không thể nổi tiếng như thiếu nữ được."

Cố Tinh Trầm hơi trầm mặc: "...... Cho nên em đang hối hận sao. Cùng anh ở bên nhau, sẽ không còn tự do như vậy."

Hứa Anh nhấc nĩa dừng một chút, nâng mi mắt lên, u buồn thở dài: " Aizz, ngày hôm qua cũng không thấy làm sao. Hôm nay..... Có chút hối hận rồi."

Đầu ngón tay Cố Tinh Trầm hơi động, rũ xuống lông mi, che lại dấu vết trầm tĩnh không yên ổn trong mắt nhiều năm qua.

Không biết vì sao, ngón tay anh, có chút lạnh cóng.

Cố Tinh Trầm rũ đầu không chú ý, có một đôi tay trắng nõn hướng tới gương mặt anh duỗi tới.

Gương mặt đột nhiên bị ngón tay tinh tế nắm lấy, lập tức đỏ một mảnh, Cố Tinh Trầm nâng lên đôi mắt.

Hứa Anh cúi người lướt qua bàn, gương mặt xán lạn tươi cười sát gần anh: " Em hối hận, vì sao không sớm một chút nắm anh vào trong tay."

" Cất giấu thật cẩn thận, để như thế này quá phí phạm của trời."

Cố Tinh Trầm hơi sửng sốt, Hứa Anh tới bên sườn mặt anh nhỏ giọng kề tai nói: " Vừa biết ' làm', lại còn ăn ngon, nhiều năm như vậy em không hưởng thụ được, thật là đáng tiếc."

Vừa nghe những lời vô sỉ thô tục của cô, lông mi Cố Tinh Trầm khẽ rung lên, bên cạnh còn có người, anh không có thói quen ở nơi công cộng bị đùa giỡn, mặt hơi nóng, trầm mặc hạ con ngươi: " Hứa Anh, có người nhìn, đừng nói mấy cái đó."

Hứa Anh " Hừ" cười một cái, đôi mắt sáng long lanh, tiếng nói cất cao phê bình: " Anh nghĩ cái gì vậy? Đồ biến thái...... Em đang nói về nấu cơm!"

Cố Tinh Trầm: "........"

Hứa Anh mắt to tràn đầy bỡn cợt: " Tư tưởng không lành mạnh, văn nhã bại hoại."

Cố Tinh Trầm: "............."

Anh cược luôn, tuyệt đối không phải nói về việc nấu cơm.

---

Buổi tối, mấy người bạn bè tốt hồi học cấp ba bắt đầu sôi nổi chạy tới thành phố C, thăm dò xem " Hoa anh túc nhỏ có phải điên rồi hay không" hay là " Bị bắt cóc bắt phải kết hôn."

Dù sao trên Weibo hiện tại đều đang lan truyền loại lời đồn thế này.

Tai tiếng khắp nơi, thiếu nữ bất lương " Đa tình lăng nhăng" trước kia, hiện tại là nữ minh tinh có nhiều lịch sử đen tối nhất, ở trong thời kỳ sự nghiệp rực rỡ mà lại kết hôn, hơn nữa đối phương không phải là hào môn siêu cấp, cũng không phải là ông lớn ở trong vòng, mà là một thanh niên tài tuấn khá thần bí được minh tinh " Không có lương tâm" này bảo hộ rất khá!

Tiết mục tình yêu thâm tình cuồng nhiệt này.... Mọi người đều suy đoán, chẳng lẽ Hứa Anh bị điên rồi?

Kim Vũ một người tới phá đám, làm kế hoạch " Đêm ngọt ngào giữa hai người" của Hứa Anh cùng Cố Tinh Trầm hoàn toàn bị ngâm nước nóng, lại còn tiếp đãi thêm một đống bạn bè.

Lần này, so ra các buổi tụ họp bạn bè những năm khác còn nhộn nhịp hơn, biệt đội xấu xa --- Giang Hoàn, Trần Tinh Phàm, Kim Vũ, còn có Đường Đường và bạn trai mới của cô Chu Tư Minh cũng ở thành phố C cũng chạy tới.

Ăn cơm được một nửa, Tô Dã gọi điện thoại cho Cố Tinh Trầm, hỏi anh cùng Hứa Anh hiện tại đang ở đâu, là thành phố S hay thành phố C.

Hứa Anh nghe thấy, liền dứt khoát muốn nói rõ một lần, coi như lên tiếng công đạo cho bạn bè: Bọn họ đã kết hôn.

Cô lấy di động từ trong tay Cố Tinh Trầm, ở cửa phòng bao gọi nói chuyện điện thoại cùng Tô Dã, Cố Tinh Trầm ở một bên nhìn có chút bất đắc dĩ mà cười, mặc cô làm xằng bậy trêu đùa bạn bè mình.

" Mẹ nó. Hứa Anh! Sao lại là cậu!"

" Thì sao, nghe thấy bà thì không dám nói nữa à?" Hứa Anh cầm cánh tay của Cố Tinh Trầm ôm lấy.

Cố Tinh Trầm xem bên cạnh vẫn có người phục vụ đi tới, có chút không quen thân mật ở nơi công cộng, huống chi, Hứa Anh còn là nhân vật công chúng.

Nhưng Hứa Anh kiên trì, anh cũng bất đắc dĩ, đành phải dùng thân thể của mình ngăn trở, bảo vệ cô không bị chụp ảnh. Sau đó mới vươn cánh tay dài, ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Hứa Anh.

Eo cô rất nhỏ, Cố Tinh Trầm nhíu mi: Quá gầy, cần bổ sung thêm thịt.

Còn có, về sau..... Mình nên nhẹ nhàng một chút, ngộ nhỡ bị hỏng.

Hứa Anh còn đang đắm chìm trong cuộc cãi vã với Tô Dã, hai người bọn họ chưa bao giờ ngồi chung một bàn, phong thủy không hợp.

" Sao vậy, kẻ địch muôn năm. Tớ nắm Tinh Trầm nhà cậu vào trong lòng bàn tay, cho nên cậu ăn giấm sao? Cậu kỳ thật là yêu thầm Cố Tinh Trầm phải không, ha hả."

" A! Đúng vậy, tớ ăn giấm, giấm rất chua." Tô Dã nói: " Đáng thương cho Tinh Trầm nhà mình, từ nhỏ đã bị con mụ xấu xa này theo dõi. Thanh xuân không được bình thường, suốt ngày phải ở bên cạnh cậu."

Hứa Anh phụt cười: " Được rồi, không nói linh tinh. Cậu mau chóng mang Tiểu Thuần lại đây. Thành phố N tới thành phố C đi xe nhanh là tới. Cũng chỉ hai giờ thôi, rất thích hợp vào lúc này."

" Được, sau hai giờ gặp!" Tô Dã cà lơ phất phơ nói: " Nhớ phải chăm sóc Tinh Trầm nhà tớ thật tốt. Đừng để cho đám bạn bè chó má của cậu bắt nạt cậu ấy."

" Biết rồi biết rồi." Cúp điện thoải của Tô Dã, Hứa Anh quay đầu lại treo hai tay trên cổ Cố Tinh Trầm, nhón múi chân, hôn lên gương mặt anh một cái: " Ai dám bắt nạt anh, phải không?"

" Hứa Anh, còn có người.... Lát nữa có thể sẽ chụp phải em."

" Chụp thì chụp. Hai vợ chồng lại không thể hôn môi sao?" Hứa Anh mắt trợn to căm phẫn, lại có chút ý cười: " Cố Tinh Trầm, em nói với anh này. Sau này, anh chính là người đàn ông mà Hứa Anh có thể trắng trợn táo bạo mà đùa giỡn!"

Hứa Anh nắm lấy gương mặt Cố Tinh Trầm, anh không còn là thiếu niên mềm mại khi còn nhỏ nữa, gương mặt sắc cạnh mảnh khảnh, lại có chút cương nghị, thanh tuấn.

Cô tinh tế sờ:

" Không cần phải sợ phụ huynh mắng."

" Không cần phải sợ giáo viên trong trường học bắt."

" Cũng không còn sợ paparazzi chụp phải."

Hứa Anh chế trụ lấy cổ anh, nhón mũi chân chạm vào mũi Cố Tinh Trầm:

" Chúng ta, là vợ chồng hợp pháp được toàn thế giới thừa nhận. Ai cũng không thể..... Chia rẽ chúng ta nữa, Cố Tinh Trầm."

Mặt đất hành lang có trải thảm Ba Tư, ngẫu nhiên có người đi tới đi lui, đi rất nhẹ, bọn họ nhìn đôi nam nữ đối đầu chạm trán, trong không khí đều là hương vị tình yêu do hai người họ tỏa ra.

Cố Tinh Trầm thấp mặt nhìn đôi mắt to của Hứa Anh, thật lâu không nói gì, chỉ là hô hấp ngày càng loạn, ôm càng ngày càng dùng sức.

Hứa Anh nhíu mày: " Em đau....."

Cố Tinh Trầm mới nhanh chóng buông lỏng: " Xin lỗi.... Anh có chút kích động."

Anh hít sâu, thoáng ổn lại tinh thần, đôi mắt thuần đen sạch sẽ, thâm thúy: " Sao miệng em có thể ngọt như vậy, Hứa Anh. Những lời âu yếm như vậy quá dễ nghe, anh không chịu nổi....."

Phụt cười một cái, Hứa Anh cảm thấy người đàn ông của mình thật sự có chút thanh thuần: " Bé ngoan, thật đáng yêu."

" Em chỉ tùy tiện nói một câu, anh đã bị trêu chọc không chịu nổi à?"

Cố Tinh Trầm dùng tiếng nói trầm thấp mà nghiêm túc trả lời: " Đúng vậy..... Thật sự chịu không nổi, Hứa Anh."

Hứa Anh cười: " A, vậy sao."

--- Vậy biết làm sao bây giờ.

--- Về sau em còn rất nhiều lời âu yếm buồn nôn muốn nói với anh đấy.

Chồng ngoan.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #langman