Chap 12
Thay quần áo xong, Jennie bước ra từ phòng tắm, lúc này mới nhận ra Chaeyoung cũng đã đổi một bộ quần áo khác, chiếc quần màu đen cùng áo thun trắng, làm bớt đi vẻ cấm dục đứng đắn ban đầu, Chaeyoung như vậy thoạt nhìn vừa tùy ý mà lại lừa biếng, Jennie đạp chân trần lên chân Chaeyoung, Chaeyoung thuận thế ôm lấy Jennie, Jennie ôm lấy cổ Chaeyoung: "Chị không mặc tây trang trông trẻ đi thật nhiều tuổi.""Ý của em là tôi rất già sao?" Chaeyoung mím chặt đôi môi mỏng, con ngươi đen nhánh hơi co lại, Jennie khẽ cười một tiếng, hôn lên mặt chị: "Tôi mới 21, mà chị đã 31, đối với tôi mà nói là cô Park rồi."
"Vậy sao lúc tôi làm em đến khóc không gọi cô Park, mà lại gọi là ông xã" Jennie che miệng Chaeyoung, cái người phụ nữ này, toàn nói lời cợt nhả.
"Chị câm miệng." Jennie cắn môi dưới của Chaeyoung, trượt xuống từ trên người chị, đeo dép lê vào.
Chaeyoung cũng đi dép lê, so với Jennie thì lớn hơn một số.
"Em nói tôi câm miệng mà câm miệng sao, vậy thì mất mặt quá rồi." Chaeyoung cúi đầu khẽ cắn vành tai Jennie, khuôn mặt cô phiếm hồng, trừng mắt liếc Chaeyoung một cái: "Chị chỉ biết bắt nạt tôi thôi."
Chaeyoung hôn lên mắt Jennie, thấp giọng nói: "Còn muốn ăn BBQ không."
Jennie không nhõng nhẽo nữa, mỉm cười, kéo Chaeyoung ra ngoài.
Bãi cát ban đêm rất mát mẻ, gió biển gào thét, thổi tung mái tóc Jennie, Jennie chạy chậm tới bờ biển, vừa đến nơi liền cởi dép lê ra, bước chân trần trên bãi cát, sóng biển đánh tới, Jennie nhảy nhót đạp lên, cũng không quan tâm là nước biển có làm ướt váy mình hay không.
Vui đùa một lúc, Jennie ngửi được mùi BBQ, cô kéo Chaeyoung, Chaeyoung nắm tay Jennie đi về phía trước, một bàn tay khác cầm đôi dép lê cô bỏ ra.
"Ngài Park." Chaeyoung gật đầu, đánh mắt ý bảo hắn rời đi, rất nhiều đồ nướng đã được đem lên bàn, đùi gà, cánh gà, bắp, rau hẹ, thịt xâu, Jennie cầm lấy một xâu cánh gà, cắn một ngụm, mùi vị rất tuyệt, hai mắt Jennie sáng rực lên, sau đó đưa cánh gà đến bên miệng Chaeyoung: "Nếm thử đi, mùi vị rất ngon."
Chaeyoung một ngụm ăn hết toàn bộ miếng cánh gà, sau đó phun xương ra.
Jennie: ...
Sau đó, Jennie lại lần lượt nếm thử mỗi món một lần, theo thói quen cắn một ngụm rồi đưa đến bên miệng Chaeyoung, Chaeyoung sẽ tiêu diệt toàn bộ trong một lần.
Đến xâu thứ sáu, Jennie mất hứng, hết cắn lại đá Chaeyoung: "Đồ xấu xa, chị không tự lấy mà ăn được sao? Cứ bắt tôi phải ăn qua, như thế nào, tôi cắn xong chị ăn vào đặc biệt thơm ngon hay gì?"
"Xem ra Ni Ni hiểu rất rõ vị trí của mình." Chaeyoung mặt dày mày dạn thật sự đổi mới suy nghĩ của Jennie.
"Park tiên sinh, xin tìm đúng vị trí của ngài, ngài là tổng tài bá đạo, không thể chân chó như vậy." Jennie chống nạnh, ý cười ở đáy mắt Chaeyoung càng thêm đậm, đầu ngón tay chạm nhẹ lên mũi cô: "Không cho mắng chửi người."
Âm thanh mềm nhẹ như gió thoảng, Jennie nghe mà mặt đỏ tim đập, hic, không nói đến những cái khác, giọng nói của Chaeyoung đối với cô mà nói đúng là một loại chí mạng.
Jennie ăn không nhiều đồ nướng lắm đã cảm thấy no, bản thân Chaeyoung thì không có hứng thú gì lớn với đồ nướng, chủ yếu là hưởng thụ quá trình cướp đoạt đồ ăn với Jennie mà thôi, Jennie uống chút nước, bị Chaeyoung kéo đến bờ cát, chân trần bước trên cát, dẫm phải một hòn đá nhỏ, có hơi đau.
Đi được một lúc, Jennie đau chân, ôm lấy cánh tay Chaeyoung mè nheo không chịu đi nữa.
Chaeyoung ngồi xổm xuống đất, vẫy vẫy tay với Jennie, Jennie vui mừng nhảy lên lưng Chaeyoung, âm thầm phỉ nhổ cái thân thể này yếu ớt, rất yếu ớt luôn, nhưng mà cô thích.
Tấm lưng của Chaeyoung không quá rộng nhưng đem lại ấm áp, khiến người khác cảm thấy vô cùng an tâm, trong lòng cô như có một dòng nước ấm chảy ra, đôi mắt Jennie lấp lánh ánh nước, lần đầu tiên một cô nhi như cô cảm thấy an tâm lại là nhờ một người ở trong sách, không có thật, Jennie ôm lấy cổ Chaeyoung, hai chân sung sướng đong đưa, đôi tay chị dừng trên đùi cô, cố định người cô lại."Cô Park." Jennie nhéo cằm Chaeyoung: "Nghe đồn chị giữ mình trong sạch, cũng không có quan hệ nam nữ rối loạn bên ngoài, vậy thì tại sao tối hôm đó lại lên giường với tôi vậy, theo lý thuyết, cho dù tôi bị bỏ thuốc, chị chắc là cũng có thể vung tay tiễn tôi đi luôn, chứ không phải tự mình ra trận thế này."
"Hơn nữa, trước kia tôi còn theo đuổi Park Minho, nếu như quan hệ của chúng ta bị người khác biết, bọn họ có thể nói chị là đoạt đối tượng của cháu trai hay không, Park tiên sinh, đừng nói là chị đã thích tôi từ trước rồi nhé?"
"Chậc chậc chậc, chị đây là muốn trâu già gặm cỏ non sao? Không sợ gặm không nổi hả?" Jennie che miệng cười trộm, ngay sau đó thân thể liền nhẹ bẫng, cô bị Chaeyoung ôm xuống dưới.
'Sự thật chứng minh, tôi không chỉ gặm nổi, mà còn gặm được rất nhiều thứ." Chaeyoung ôm Jennie, Jennie kẹp chặt lấy eo Chaeyoung theo bản năng, chị dùng tay nâng mông cô lên, tư thế này quen thuộc đến đáng sợ, theo động tác đi lại chậm rì rì của Chaeyoung, trong đầu cô lại hiện ra những hình ảnh khiến người khác phải thẹn thùng, Jennie kẹp chặt đùi trong vô thức, tư thế này khiến cô có cảm giác như côn thịt của Chaeyoung đang cắm vào hoa huyệt mình vậy.
Chaeyoung thưởng thức dáng vẻ xấu hổ của cô, buổi tối hôm đó, Chaeyoung vừa bước vào phòng đã thấy Jennie với khuôn mặt đỏ hồng, mất tỉnh táo. Chaeyoung có chút ấn tượng đối với cô, người lúc nào cũng lì lợm la liếm Park Minho, thường xuyên đến nhà họ Park, lần nào thấy chị cũng như chuột thấy mèo vậy.
Lúc nhìn thấy chị, cô trợn mắt sợ hãi, hoảng loạn muốn đứng lên, lại vì say nên luống cuống tay chân té ngã trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh, chẳng qua chưa được năm giây, Jennie lại đứng lên, dáng vẻ hoàn toàn tương phản với lúc trước, không còn sự hoảng loạn và sợ hãi lúc ban đầu, Jennie dường như đã trở thành một quả mật đào thành thục đợi người đến hái, cả người đều toát ra dáng vẻ mê người.
Một người trong một thoáng ngắn ngủi mà lại như thể trở thành một người khác, gợi cho Chaeyoung sự hứng thú nồng đậm, vậy nên, khi Jennie dán người tới, quyến rũ chị, Chaeyoung lần đầu tiên có cảm giác muốn chiếm hữu người khác, muốn hung hăng đè cô dưới thân, bắt nạt cô khiến cô khóc thành tiếng.
Dây dưa một lúc lâu, cuối cùng Chaeyoung vẫn thuận theo trái tim mình.
Người ta đều nói no ấm sinh dâm dục, Chaeyoung lần đầu tiên nếm được mùi thịt, nếu thân thể đã phù hợp như thế, Chaeyoung cũng không định buông tay.
"Đâu chỉ có tôi ăn no, không phải cũng đã đút no em rồi sao." Chaeyoung gãi gãi mông Jennie, hôn lên xương quai xanh của cô: "Xem lúc nào rảnh, đi lãnh chứng kết hôn."
Clgt ?? Jennie trợn tròn đôi mắt, kéo ra khoảng cách với Chaeyoung.
"Chị có ý gì?"
"Ý trên mặt chữ, chẳng lẽ em không muốn vậy sao?" Chaeyoung bước đến gần, Jennie ho nhẹ hai tiếng: "Chị không cảm thấy hai chúng ta phát triển quá nhanh sao?"
"Hơn nữa, tôi còn chưa đủ tuổi kết hôn."
"Ngày 15 tháng trước em đã đủ 20 tuổi rồi." Chaeyoung chậm rãi mở miệng, phá vỡ sự giãy giụa cuối cùng của cô, Jennie hận không thể cho mình mấy bạt tai, trời ơi cái miệng, cái miệng, lời hay không nói, toàn nói mấy thứ gì đâu.
Phút trầm mặc ngắn ngủi, Jennie thử nói: "Tôi cảm thấy, kết hôn là một việc rất thần thánh, hẳn là nên có tình cảm làm cơ sở rồi hãy kết hôn, chứ không nên kết hôn chỉ vì thích thế."
"Em không cảm thấy thể xác và tinh thần của chúng ta rất phù hợp với nhau sao, huống hồ, buổi tối hôm đó cả em lẫn tôi đều là lần đầu tiên, tôi cảm thấy chúng ta nên chịu trách nhiệm với nhau mới phải."
Chaeyoung nói vô cùng nghiêm túc, Jennie nghe được là lần đầu tiên, phì cười thành tiếng: "Cô Park, tối hôm đó cô thật sự là lần đầu tiên sao? Vậy trước đó cô luôn là xử nữ hả? Không phải người ta hay nói lần đầu tiên thường bắn rất nhanh sao, vậy sao lần đầu tiên của cô lại kéo dài vậy."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro