Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36:

Chaeyoung chạy vòng vòng ngoài đường đến gót chân ê ẩm. Đã trễ như vậy không biết Jennie lại đi đâu, không biết có xảy ra chuyện gì hay không. Chạy mãi chạy mãi vẫn không thấy cô quyết định trở về. Khi trở về căn nhà ấy vẫn một mảnh im lặng. Cô bước đến sofa ngục ngã trên đó tự trách bản thân rốt cuộc cô đã làm gì sai, cô cứ nghĩ do Hyori nhưng tình trạng của cô ấy đã tốt hơn thế thì hà cớ nào lại khiến Jennie tránh xa cô như vậy. Cứ nghĩ mãi nghĩ mãi vẫn không tìm được lý do nên cô đã chìm vào giấc ngủ không hay biết

buổi sáng ngày hôm sau cô cố thức thật sớm chuẩn bị thật nhanh để đến công ty. Không màng mọi chuyện xung quanh như thế nào mắt nhìn phía trước chân bước nhanh đến phòng Jennie

"Mình muốn nói chuyện rõ ràng với cô ấy"

Như thói quen cô mở cửa bước vào mà không cần gõ cửa. Trước mắt cô đây hai người phụ nữ trên sofa không một mảnh vải che thân.

Hai người trên sofa sau khi nhìn thấy Chaeyoung cũng rời nhau ra. Người phụ nữ kia cũng liền lấy quần áo dưới đất mặc vào, trước khi rời khỏi phòng cô ta còn nhận được một nụ hôn nhẹ trên má từ Jennie. Jennie cũng nhanh chóng mặt quần áo vào rồi ngồi vào bàn làm việc

"Chị...chị"_Chaeyoung sửng sốt vẫn không tin vào những gì mình vừa thấy. Trong mắt hiện lên một tầng sương mờ, tim nhói đau đến khó thở

"Em cũng nhìn thấy rồi đấy. Tôi nghĩ chúng ta cũng nên kết thúc"_Jennie vẫn giữ điệu bộ lạnh lùng với Chaeyoung

"Kết thúc?? Chị bảo kết thúc sao?? Chuyện này đâu thể muốn nói là nói được chứ"_Chaeyoung cười cay đắng con người này bảo kết thúc là sẽ kết thúc sao??

"Đúng vậy từ đầu tôi đã không có tình cảm với em, đối với tôi em chỉ là một món đồ chơi để tôi mua vui"_Jennie nói những lời này ra thật sự lòng cô cũng rất đau nhưng nếu không dứt khoát như vậy thì Chaeyoung vẫn sẽ tiếp tục cứng đầu

"Món đồ chơi?? Vậy những gì chúng ta đã hứa hẹn với nhau là sao??"_hai dòng nước mắt ứa đọng trong hốc mắt Chaeyoung giờ cũng đã tràn ra ngoài

"Em thật sự tin sao?? Em còn ngây thơ quá đấy Chaeyoung. Coi như đó cũng là một bài học cho em sau này, đừng tùy tiện tin ai"_Jennie kiên cường không mềm lòng

"Đúng!!! Em thật sự ngây thơ và em tin nó ,em thật sự yêu chị. Chị nói đi em đã làm gì sai đúng không cho nên chị mới..."_Chaeyoung quỳ xuống dưới chân Jennie dùng bàn tay lạnh lẽo nắm lấy tay Jennie lắc nhẹ

"Tôi mệt rồi em mau ra ngoài đi"_Jennie liền cắt đứt giữa chừng câu nói của Chaeyoung. Cô muốn ôm thật chặc Chaeyoung vào lòng, hôn lên má đang đây nước mắt kia nhưng không thể...

Chaeyoung nhìn thấy biểu tình Jennie cũng không dám tiếp tục so đo với cô ấy nữa cũng ngoan ngoãn bước ra ngoài

"Sau này em không cần hằng ngày đem cà phê tới cho tôi nữa sẽ có người thay em"

"Vâng"_Chaeyoung nắm chặt tay cửa, dù lòng rất khó chịu nhưng vẫn cố hạ thấp giọng để trả lời

Gồng mình cũng đã đủ, Chaeyoung hiện tại không còn ở đây những gì kiềm nén nãy giờ cũng tuôn ra hết. Nước mắt không ngừng tuôn rơi. Hai từ"kết thúc" cô biết sự lợi hại của nó như thế nào,hai từ này khi nói ra cô biết nó đều khiến cả hai bị tổn thương

Từ lúc gặp nhau cho đến khi ở cạnh nhau. Chaeyoung đều cho cô những cảm giác mà không ai mang lại được, cô yêu nó, cô yêu Chaeyoung. Nhưng vì sự an toàn của cô ấy và những người ở cạnh cô buộc phải lựa chọn rời xa cô ấy. Con người ai cũng có duyên có nợ, cô và Chaeyoung có duyên được gặp nhau nhưng lại hết nợ buộc phải rời xa nhau. Cô tin nếu cả hai còn duyên còn nợ dù bất cứ chuyện gì xảy ra cả hai nhất định sẽ trở về bên nhau

Bên cạnh đó Chaeyoung vẫn còn đang rất sốc bởi vì chuyện này. Cô ngã trên sàn lạnh lẽo

"Tại sao? Tại sao chị bỏ rơi tôi? Rốt cuộc tôi đã làm gì sai chứ"

Tâm can đau nhói cô bây giờ không khác gì một đứa trẻ bị vứt bỏ. Khóc đến sưng cả mắt, môi khô đến nứt nẻ. Những lời thề, lời ngọt ngào cứ như một cuốn phim tua chậm đang hiện hữu trong đầu cô vậy mà bây giờ tất cả chỉ là giả dối. Cô không cam tâm như vậy nhất định không thể dễ dàng kết thúc cô yêu Jennie và cô hận cô ấy. Tay nắm chặt thành nắm đấm lấy lại bình tĩnh bước đến bàn làm việc mở mấy gõ dòng chữ ĐƠN XIN THÔI VIỆC

"Được nếu chị muốn kết thúc tôi không làm phiền nữa chúc chị hạnh phúc"

Rời khỏi công ty đồng nghĩa với việc cô và Jennie sẽ không gặp nhau nữa, những gì từng xảy ra bây giờ chỉ là quá khứ. Cô quay đầu nhìn lại nở nụ cười lạnh rồi bước vào chiếc xe màu xanh

"Bác tài phiền bác đưa cháu đến bệnh viện X"

Bước vào trong liền thấy Hyori đã tỉnh hiện giờ hai người bên trong cũng đang cười nói vui vẻ. Cô nỡ nụ cười cay đắng, bản thân vừa mới mất đi người quan trọng bây giờ lại phải chứng kiến cảnh người khác hạnh phúc như vậy lòng cô có chút ghen tị. Không tiện làm phiền hai người ở trong cô bước ra sân sau ngồi, đầu ngước nhìn bầu trời, xung quanh biết bao tiếng cười hiện giờ cô chỉ biết nỡ nụ cười khinh thường bản thân cố gắng nuốt nước mắt ngược vào trong không cho phép mình khóc trước mặt bao người như vậy

"chị à ăn táo hông"_một đứa bé với gương mặt bầu bĩnh thấy Chaeyoung ngồi một mình như thế liền bước đến bên cạnh nở nụ cười ngây thơ

Dù rất mệt mỏi nhưng Chaeyoung vẫn cố chút ý đến đứa bé trước mặt. Cô đưa tay nhận lấy quả táo cười nhẹ với đứa bé kia. Cảm giác bây giờ như cô đang nhận sự thương hại từ những người xung quanh. Âm thầm nhìn những đứa trẻ ở đây cũng tới sới chiều, Chaeyoung lại một lần nữa đến phòng Hyori. cũng đúng lúc Jamie vừa bước ra

"A Chaeyoung"_Jamie mừng rỡ bước đến cô bạn lâu ngày không gặp

"Cậu dành chút thời gian cho tớ được không"_Chaeyoung vẫn giữ bộ mặt điềm đạm

"Ừm"_Jamie nhận thấy sự khác biệt của Chaeyoung sau vài ngày không gặp
.
.
.
"Cậu nói cái gì?? Thôi việc??"

"Ừm tôi đã suy nghĩ kỹ rồi đó là cách ổn nhất"

"Nhưng mà nếu cậu làm như vậy thì.."

"Tôi sẽ đi một thời gian nhất định sẽ trở lại"

"Đi trong bao lâu??"

"Đến khi nào tôi thay đổi"

"Thay đổi??"

"Chị ta bảo tôi còn ngây thơ nên tôi sẽ thay đổi trở thành con người khác"

Trái tim Chaeyoung coi như đã bị Jennie chà đạp từ yêu giờ đã chuyển thành hận, cô quyết tâm thay đổi đến lúc nào đó cô sẽ cho Jennie nếm trải cảm giác hiện giờ của cô

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro