Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

"Lại đến trường học. Cảm giác vô cùng kỳ lạ. Chị không có cảm giác hồi xuân, mà là cảm giác quay trở lại nơi tận thế này."

Lisa vừa đem dụng cụ vẽ đến lớp, vừa nói nhỏ vào tai nghe. Jieun hiện giờ đang ngồi ở nhà truy vết giao dịch ngân hàng của tập đoàn P, hai mắt như muốn díu lấy nhau.

"Nếu đổi được cho chị, em cũng muốn đổi. Mấy con số to lớn này khiến em hoa cả mắt. Ông ta lập ra cả trăm công ty ma. Đến giờ vẫn chưa bị công tố tóm gáy thì mối quan hệ của chủ tịch Park vô cùng lớn."

"Vậy thì bên cục cảnh sát lẫn công tố mới không thể làm gì được ông ta. Ô dù to quá đành phải đưa về bên cục tình báo."

"Em bắt được một công ty rồi. Quỹ từ thiện lấy tiền từ đấu giá túi xách. Bên trong đó chắc chắn có hàng nóng. Một chiếc túi làm từ chất liệu bình thường nhưng có giá tới cả trăm triệu won. Quá lộ liễu!"

"Cũng tới lúc thanh lọc từ trên xuống dưới rồi. Nhưng đầu tiên, tiểu thư Park Chaeyoung của chúng ta sẽ ăn cơm nhà nước trước!"

Lisa bước qua cửa lớp, giơ tay chào Lee Suk rồi nhanh chóng lướt qua anh, chọn chỗ ngồi cạnh Chaeyoung. Sau đó là một màn chào hỏi vô cùng tự nhiên được tính toán từ trước.

"Ôi có phải người hôm qua không? Tôi tìm em cả buổi. Tôi thật sự xin lỗi. Tôi hôm qua không cố ý."

Lisa nắm lấy tay nàng, miệng rối rít xin lỗi, khuôn mặt thảm thương đưa đôi mắt đáng thương, long lanh đọng nước nhìn nàng, như mọi tội lỗi trên thế gian xảy tới nàng đều là do cô gây ra. 

 "À không sao đâu. Chuyện đã qua rồi. Tôi chỉ cần thay đồ là được."

Chaeyoung vỗ nhẹ lên tay Lisa. Cảm giác lòng bàn tay mềm mại ấm áp chạm lên mu bàn tay, cô không nhớ rõ sự thân thuộc này tới từ đâu, giống như một thoáng đưa Lisa trở về những ngày còn nhỏ, khi bàn tay mẹ ấm áp vẫn còn nắm lấy đôi tay nhỏ của cô.

Đột nhiên có gì đó ngượng ngùng lúng túng, mất thoải mái Lisa rút tay mình lại, cố chỉnh tâm trạng trở về bình thường.

"Vậy để tôi đền em chiếc váy ngày hôm qua nhé? Nhìn có vẻ đắt tiền."

Chaeyoung lại cố từ chối một lần nữa. Nàng không phải kiểu người thích tạo thêm nhiều mối quan hệ. Nàng là kiểu người thích sống trong thế giới riêng và yên bình do bản thân tạo ra. Lisa dễ dàng nhận ra điều này trong đống lịch trình nhàm chán của Chaeyoung.

Có phải do vụ tai nạn đó khiến nàng khép mình lại?

Một dòng suy nghĩ khiến Lisa tò mò, trước kia nàng từng là người như nào?

"Tôi là kiểu người không muốn làm phiền người khác. Nhưng có lỗi thì phải sửa. Tôi đền cho em chiếc váy ngày hôm qua, sau đó sẽ không phiền em nữa."

"Aigu tiểu thư Park đừng nghe lời mật ngọt. Lisa sẽ ám cô đến khi bắt được bố côđó!"

Park Chaeyoung có vẻ như không ngăn nổi ý định của Lisa, đành gật đầu đồng ý.

"Váy đó là hàng may riêng, không thể đền được. Vậy cô mời tôi một bữa ăn, như vậy là đủ rồi."

Lisa mỉm cười thật tươi, đặt tay lên ngực, nghiêng đầu như một quý bà lịch thiệp.

"Rất sẵn lòng."

Hai cảnh sát lại lén nhìn nhau, ý trong mắt đều nói rõ. Lisa là một kẻ lừa đảo chuyên nghiệp!

---------

Quán ăn Lisa chọn là một nơi có thiết kế ấm cúng. Để tránh làm phiền đến cảm xúc dẫn dắt của Lisa với Chaeyoung, Lisa đã mua liên tiếp những chiếc bàn gần đó. Bình thản dẫn Chaeyoung vào, hai người cảnh sát được ngồi ăn cạnh đó một bàn. 

"Xem ra cô Park đối đãi với người của mình vô cùng tốt. Em cảm thấy có lỗi khi khiến hai người trước của ấy bị đuổi quá!"

Jieun theo dõi tình hình qua CCTV cửa hàng, hành động quan tâm của Chaeyoung đối với hai người cảnh sát đã khiến cái nhìn của Jieun về giới tài phiệt thay đổi không ít.

Lisa nghe được vậy chỉ khẽ mỉm cười. Menu được đưa ra, Lisa muốn nhường Chaeyoung gọi trước. Khẩu vị của Chaeyoung đơn giản, gọi một phần steak chín 7 phần, một phần khoai tây nghiền với soup nấm được đưa ra lần lượt.

Lisa không muốn nghĩ nhiều, gọi theo Chaeyoung. Lisa bên ngoài tỏ ra chút ngượng ngùng, mắt nhìn nàng, miệng có chút ngập ngừng như muốn nói gì đó. Chaeyoung bắt được dáng vẻ đó của cô, nở nụ cười hiền hòa.

"Cô không thoải mái chỗ nào sao, Lisa?"

"Tôi sợ nơi này không hợp với em."

Lisa đưa mắt ái ngại nhìn xung quanh. Quán này đối với nàng có lẽ chỉ là quán bình dân bình thường. Cả đời nàng có lẽ chưa từng nghĩ tới sẽ ăn ở đây. 

Chaeyoung không phải kiểu người đỏng đảnh kén chọn, vội xua tay. "Không đâu. Tôi gần đây đều ăn ở những nơi như này. Cảm thấy mấy quán ăn sang trọng không phải nơi thuộc về tôi."

Gần đây?

"Ồ. Bị xe đâm nên đầu cô Park có vấn đề rồi sao? Trước khi bị tai nạn, cô ấy vẫn đăng lên mạng xã hội hình được chụp ở những quán ăn sang trọng, và cùng mẹ cô ấy. Có lẽ đến những nơi đó khiến cô Park nhớ về mẹ?"

"Tôi có thể tại sao không? Tôi không có ý nhiều chuyện, em coi như là câu hỏi xã giao thôi."

Một nét thoáng buồn hiện lên trên gương mặt Chaeyoung, nàng không đáp lại lời Lisa, chỉ cười một cách gượng gạo. 

Chuyện này nàng không phải không thể nói, không phải không muốn nói, mà là không biết phải nói làm sao. Mọi thứ trước đối với nàng, như một cơn mơ vô thực, chớp mắt đã tan thành mây khói.

Bữa ăn tối nhanh chóng qua đi. Xem như buổi ngày hôm nay không thành công. Lisa không thể moi ra được thông tin gì từ nàng. Nhưng chuyện này không phải một sớm một chiều. Ít nhất hôm nay cô cảm nhận, trong Chaeyoung còn điều gì đó khác hoàn toàn với thứ nàng đang thể hiện ra bên ngoài.

"Em về cẩn thận!"

"Cô cũng về cẩn thận nhé!"

Lisa đứng nhìn nàng lên xe đi khuất mới quay người rời đi. Bên trong tai nghe lại vang lên tiếng nói của Jieun.

"Container  chứa hàng của công ty P đã bị hải quan Pháp giữ lại. Giám đốc Kim đã liên lạc với Interpol để phối hợp điều tra. Ngày mai chị bay sang bên đó, có lẽ sẽ điều tra ra được nhiều thứ đấy. Nhưng có lẽ hàng nóng sẽ không ở trong đó đâu."

"Chị biết nó ở đâu rồi. Nhưng ông ta cắt đuôi vô cùng tinh vi! Chủ tịch Park, có lẽ phải đến thăm ông ta một chuyến! Hai vị cảnh sát chuẩn bị nhé. Nếu sơ suất, lần này máu rơi từ người hai vị đó!"

--------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro