Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22

Câu chuyện tiếp theo phải viết như nào, Lisa không rõ. Phải làm thế nào để khiến nàng không tổn thương, cô không tìm ra cách. Cả chặng đường dài, Lisa im lặng. Chaeyoung lại cảm thấy, sự hào hứng vui vẻ lúc đầu của Lisa, sau một đêm liền biến mất. Sẽ không phải, nàng lại dính vào một kẻ chơi bời, chỉ muốn tán tỉnh, sau khi có được liền đem vứt?

Chaeyoung nắm lấy tay Lisa đang để ở cần gạt số, tay cô tự động đan lại, xe lại đi chậm hơn một chút. Lisa hạ cửa kính, hít thở không khí biển trong lành bên ngoài. 

"Chaeyoung à, sau khi xong việc của bố em, chúng ta lại đi biển đi. Busan có nhiều lễ hội âm nhạc lắm. Tôi sẽ đưa em đi chơi hết từng nơi một."

Nghi ngờ trong lòng nàng vội đến vội đi. Nàng xem đó chỉ là những thứ lo lắng dư thừa. Có vẻ nàng vẫn còn sợ khi bước vào một mối quan hệ mới, nơi mà nàng đặt rất nhiều niềm tin vào trong.

"Lisa, chị học vẽ từ bao giờ?"

"Bắt đầu từ ngày hôm đó. Ngày lần đầu gặp em."

Từng chút từng chút một, từng chuyện từng chuyện một, cô sẽ nói thật cho nàng nghe, không dối nửa chữ.

"Định mệnh thật sao? Thích thật."

Thì ra, nàng thật sự thích những thứ gọi là ý trời. Hoặc chỉ đơn giản, ý trời đó đã mang người nàng yêu tới bên nàng.

"Những chuyện sắp xếp, đều có lý do của nó, dù là ý trời, hay ý người."

Nàng không hiểu rõ lời Lisa nói, nhưng nàng nghĩ cô chỉ đang nói chuyện phiếm cùng nàng. Nàng từ bây giờ, sẽ tìm hiểu về con người của cô, đưa mọi chuyện chậm lại theo đúng nhịp của nó.

"Lisa. Em thấy chị có vẻ khá giả. Chị hiện tại đang làm gì vậy? Chị hứng thú với tranh, cũng hứng thú với thiên văn, đến cả âm nhạc chị cũng biết. Em rất tò mò chị đang làm nghề gì."

Thân phận Lisa lúc đầu là một sinh viên trường nghệ thuật, được thừa kế tài sản của bố mẹ khi họ qua đời. Cô phải trả lời câu hỏi này ra sao đây?

"Năm 18 tuổi, chị vào trường luật, học làm công tố. Sau đó 4 năm, tốt nghiệp với tấm bằng xuất sắc, nhưng chị không muốn làm ở nơi đó nữa."

Nàng vô cùng ngạc nhiên. "Vậy việc học vẽ thì sao? Chị học vì gì?"

"Tôi hiện tại là công chức nhà nước. Việc học vẽ là một trong những yêu cầu của công việc."

Nếu đồng nghiệp của Lisa nghe được lời Lisa nói, sẽ gật đầu thừa nhận khả năng nói dối của Lisa đã đến mức độ vô cùng chân thật. Cô không nói dối, chỉ chọn những điều có thể nói ra.

"Ồ. Chị tài giỏi thật đấy."

"Sao? Em mê tôi hơn rồi đúng không?"

Nàng bật cười, khẽ gật đầu. Nàng không biết, người nàng yêu lại tài giỏi đến vậy. Lisa khiến nàng tin tưởng, lại càng thêm vững chắc chỗ đứng trong tim nàng. Lúc đầu, nàng còn băn khoăn về giới tính của cả hai, nhưng đến giờ, những thứ đó chỉ là lý do thể hiện sự hèn nhát của nàng trước tình yêu nàng đáng có.

Lisa trả nàng tại sảnh khách sạn nơi cô ở. Hyun Suk và Sukie đã đứng đợi ở đó, nhìn thấy Chaeyoung liền chạy tới cúi đầu chào nàng. Hai cảnh sát để ý, Chaeyoung nắm tay Lisa không muốn buông, thắc mắc không nhịn được đành buông lời ra.

"Tiểu thư, hai người là sao?"

"Đừng nói với chủ tịch Park. Tôi và chị ấy yêu nhau."

Hyun Suk đối với việc này, một từ bàng hoàng không thể nói hết. Sukie như cảm nhận được điều này từ lâu, không ngạc nhiên đến mức vậy, chỉ đơn thuần gật đầu đáp ứng Chaeyoung.

"Tiểu thư, chúng ta phải về Seoul. Có lệnh triệu tập từ công tố. Cô phải tới nơi đó một chuyến."

Lisa ôm lấy Chaeyoung, vuốt nhẹ tóc nàng. "Đừng lo lắng. Họ sẽ không làm khó em đâu. Tôi chờ em."

Chaeyoung đi trước, ánh mắt vẫn còn lưu luyến. Nàng nhận ra, ngay cái cách Lisa nhìn nàng đi khuất mới chịu trở về cũng đủ khiến nàng rung động.

...

Lisa trở về phòng, Jieun đã đứng đợi cô ở trong. Lisa để ý sắc mặt Jieun không được tốt, có vẻ vừa rồi cô đã khóc rất nhiều, đôi mắt không còn đỏ nhưng vết sưng vẫn hiện rõ. 

Lisa cố tỏ ra bình thường, đây là điều cô làm giỏi nhất, tìm quần áo vào phòng thay đồ. 

"Chị thật sự muốn làm như vậy sao?"

"Ừ."

Lisa đóng cửa. Jieun mất lực, ngồi thụp xuống giường. Cô ôm đầu, cố ngăn bản thân không được rơi nước mắt trước mặt Lisa. Jieun hít một hơi thật sâu, sau đó đứng dậy bỏ đi.

Mọi thứ ở Busan vẫn chưa xong, Lisa vẫn cần quay lại đây khi chủ tịch Park nhận được lệnh triệu tập. Chiều cùng ngày, Lisa đáp chuyến bay xuống Seoul, từ đó đi thẳng đến phòng công tố quận. 

Dạo này phòng công tố quận vì chuyện của chủ tịch Park trở nên náo loạn một trận. Lisa nhìn thấy các đội điều tra vất vả chạy đi chạy lại, một chút lại có điện thoại gọi tới, cảm thấy bản thân như này lại có chút thảnh thơi. Quyết định năm xưa không vào đây làm, là một quyết định đúng đắn nhất của Lisa.

Lisa đứng trước cửa phòng công tố viên tổ điều tra tội phạm ma túy, gõ cửa. Tiếp theo đó có tiếng mời vào. Bên trong phòng, điều tra viên cùng công tố đã ngồi đợi cô. Thư ký Ahn là nữ, thấy Lisa tới liền đứng dậy đi pha cafe.

"Công tố Jang."

"Đặc vụ Lisa, tôi thấy cô có trong danh sách triệu tập."

Công tố Jang đứng dậy chào hỏi, sau đó mời Lisa ngồi xuống. Đây không phải là lần đầu tiên Lisa được mời lên phòng công tố uống nước. Tất cả chỉ cần theo thủ tục, sau đó sẽ bị xóa dữ liệu do thân phận của cô ghi trong hồ sơ không phải thật.

"Bên anh điều tra đến đâu rồi? Liệu có bắt được chủ tịch Park không?"

Công tố Jang là người duy nhất ở đây Lisa tin tưởng. Nơi này từ trên xuống dưới đều bị sâu mọt ăn sạch. Cô sợ, ngay tổ điều tra tội phạm kinh tế cũng sẽ làm giảm án của chủ tịch Park.

"Không tìm được bằng chứng trực tiếp chứng minh chủ tịch Park đứng phía sau điều hành. Chúng tôi tìm được tài liệu, tưởng như đã bắt được rồi, nhưng hóa ra, kẻ cầm đầu đó là người đã chết!"

Cáo già Park Dong Chun lấy người đã chết để đứng tên, bản thân chỉ cần phủi sạch mọi cáo trạng lập tức thành người vô tội.

"Điều tra được người đó không? Cái chết có gì bất ổn?"

"Là người ăn xin ngoài đường, chết do bệnh tật. Tôi suy đoán, những người tiếp theo chúng tôi tìm ra cũng sẽ là những người không còn sống hoặc chỉ là một kẻ nào đó. Chủ tịch Park, hắn lợi dụng thông tin cá nhân của bọn họ để phạm tội!"

Công tố Jang mất bình tĩnh, đập tay xuống bàn. Lisa cảm thấy chuyện này thực sự đi vào ngõ cụt. Cảnh sát điều tra cũng đã từng nghĩ giống cô, lẻn vào dinh thự của chủ tịch Park, nhưng canh phòng quá chặt, tất cả đều bị giết.

"Khi nào sẽ có lệnh triệu tập chủ tịch Park?"

"Hai ngày nữa. Tôi phải điều tra hết những người bị bắt trước ."

"Vất vả cho anh rồi."

Lisa vỗ vai công tố Jang, cùng anh đứng dậy ra ngoài. Công tố Jang đưa Lisa đến phòng giám sát thẩm vấn của đội tội phạm kinh tế, bên dưới kia là người cô yêu đang nước mắt lưng tròng.

"Tôi đi trước nhé. Công tố Shin, đây là Lisa. Hai người chào hỏi nhé!"

Công tố Shin là người phụ trách điều tra lần này, hiện đang để cho cấp dưới thẩm vấn Park Chaeyoung. Anh tới bắt tay Lisa, cúi đầu chào hỏi.

"Xin chào, tôi là công tố Shin Jae Hoon, được giao điều tra tội tham nhũng và rửa tiền của chủ tịch Park."

Lisa cúi đầu chào hỏi lại. "Tôi là đặc vụ bên Cục tình báo, phòng điều tra tội phạm xuyên quốc gia, Lisa!"

"Giám đốc Kim đã nói với tôi trước." Anh ghé tai nói nhỏ với cô. "Bên cục tình báo đối với việc lần này đặc biệt quan tâm. Tôi không phải người của trưởng công tố, cô có thể yên tâm."

Lisa phải khen giám đốc Kim lần này làm việc năng nổ. Đến người của bên công tố cũng sắp xếp cho cô. Lisa hướng mắt về phía phòng thẩm vấn.

"Mọi người thẩm vấn đến đâu rồi? Sao Park Chaeyoung không mời luật sư?"

Công tố Shin lắc đầu, khoanh tay lại, với kinh nghiệm lâu năm của anh, nếu không nhầm thì...

"Park Chaeyoung có thể sẽ bị chính bố mình bỏ rơi. Bình thường, nếu con nhà tài phiệt phạm tội, sẽ đem theo từ 2 đến 3 luật sư của công ty luật có tiếng. Nhưng hiện tại, tiểu thư Park chỉ có một mình."

"Các anh sẽ không làm khó cô ấy đấy chứ?"

Lisa sẽ không gọi đây là mượn việc tư để giải quyết việc công, chỉ là cô đang bảo vệ khách hàng khi chưa hết hợp đồng.

"Tôi để đàn em thẩm vấn cô ấy. Cậu ấy sẽ không làm khó đâu."

----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro