Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21

Mặt trời lên cao. Ánh nắng xuyên qua tấm vải, đốt nóng không khí bên trong. Lisa đang lạc vào thế giới đầy màu hồng, nơi cô và nàng nắm tay nhau dạo chơi nơi vườn hoa thơm ngát. Một tia lửa lóe lên, đốt cháy mọi thứ. Lửa lan đến đâu, nơi đó liền chuyển đen, vỡ vụn trước mắt Lisa. Cái nắm tay cũng không còn, Chaeyoung tan biến theo ngọn lửa lớn. Cô không thể làm gì. Một thứ gì đó níu chân, ghìm chặt thân cô xuống.

Mọi thứ tối đen, ngột ngạt đến mức khó thở.

Lisa bừng mở mắt, thở gấp. Cô quay đầu nhìn sang bên cạnh, Park Chaeyoung nằm tựa lên vai cô, ngủ một giấc không mộng mị.

Không phải mơ. Đó là hiện thực đang cố đánh thức kẻ mộng mơ là cô.

Lisa cần không gian để suy nghĩ. Cô kéo màn xuống, rời ra ngoài, để những suy nghĩ miên man kéo cô ra xa khỏi nàng.

Lisa muốn đổ lỗi cho bản thân đã quá chìm đắm trong kịch bản mà bản thân tạo ra. Diễn viên cũng cần phải thoát vai. Lisa cần phải thoát khỏi nó, ngay bây giờ.

Cô cần phải dừng mọi thứ trước khi quá muộn. Như vậy là cách tốt nhất dành cho cả hai.

Luật cô đặt ra đã bị phá vỡ trong phút chốc. Lisa không tin bản thân đã làm ra chuyện vượt ranh giới.

Lisa lôi ra từ túi áo thiết bị định vị, đeo lại vào tai. Tín hiệu được bật lại, hiện trên màn hình máy tính của Jieun.

Jieun cả ngày hôm qua chỉ ngồi thẫn thờ nhìn chằm chằm vào vị trí nơi Lisa đã tắt. Cô đã tưởng tượng ra rất nhiều chuyện có thể xảy ra khi Lisa ở bên cạnh Chaeyoung.

Jieun không đoán được ra, Lisa sẽ diễn vở kịch gì. Cô nhận ra, Lisa đã bị chính hoàn cảnh này lôi kéo, vượt qua cái ranh giới giữa thật và giả.

Jieun nhìn Lisa thay đổi, một cách nhanh chóng, khiến chính cô nghi ngờ con người trước đây của Lisa, người nào mới là thật.

Jieun kết nối với Lisa, giọng nói đầy kìm nén.

"Chị xong việc rồi sao?"

Lisa đứng trước mặt biển rộng, sóng lớn không thể chạm tới chân.

"Mọi chuyện, vượt kiểm soát của chị rồi."

Dự cảm không lành của Jieun cuối cùng cũng tới.

"Có chuyện gì sao?"

Lisa giơ tay trái lên, vài tiếng trước nó vẫn nắm tay nàng nhảy múa, không một chút giả dối.

"Chị đã thu thập đủ thông tin từ Park Chaeyoung rồi."

Jieun thở nhẹ. "Như vậy là tốt rồi."

"Nhưng..."

"Nhưng?"

"Chị đã yêu cô ấy!"

Trái tim Jieun hẫng một nhịp, toàn thân tê tái, sau đó lại chạy vội trong lồng ngực. Nó đang gào thét, đau nhức. Cô thở không nổi nữa. Nước mắt đã rơi từ bao giờ.

"Không đâu. Chị không yêu cô ấy. Chỉ là nhất thời như vậy thôi."

Jieun cố phủ nhận đi sự thật. Cô mong lời Lisa nói chỉ là một lời nói dối.

"Chị đã muốn nghĩ như vậy. Nhưng chị không muốn rời bỏ cô ấy."

Lisa nghĩ tới cảnh, bản thân nhẫn tâm hủy hoại tình yêu của nàng, sau khi đã cho nàng một mộng tưởng về tương lai đẹp đẽ, cô không đủ khốn nạn để làm vậy.

"Không. Không phải đâu. Chị đang thương hại cho Park Chaeyoung thôi. Chị là người tốt, không đủ nhẫn tâm để làm vậy. Em hiểu chị mà."

"Chị không..."

"Lisa. Đó là khách hàng của chúng ta. Trước đây, chị luôn rõ ràng như vậy. Chị không thể yêu khách hàng. Chị luôn biết là vậy!"

"Jieun. Kế hoạch của chúng ta sẽ tiếp tục. Đây là kế hoạch đặc biệt chị dành cho cô ấy!"

"Lisa!" Jieun nghẹn giọng. "Chị và cô ấy không thể. Hai người đến với nhau chỉ đem lại tổn thương cho cô ấy. Chi bằng chấm dứt từ bây giờ, sẽ không ai phải đau!"

"Chị sẽ giải thích rõ ràng với Chaeyoung."

Lisa tắt định vị, quay trở về căn lều nhỏ ấy. Không phải Lisa không biết, Jieun có tình cảm với cô. Đúng là cô không đủ nhẫn tâm để thẳng thừng chấm dứt tình cảm của bất kỳ ai. Điều đó khiến cô trở thành kẻ tồi tệ hơn bao giờ hết.

Đối với Jieun, Lisa chọn cách lờ đi tình cảm của cô, cũng như chọn cách lờ đi từng tiếng thút thít nhỏ trong tai, giọng Jieun như muốn lạc đi, chỉ vì muốn giữ cô lại.

Đối với Chaeyoung, Lisa lại không thể lờ đi nỗi đau nàng đang chịu, không thể bỏ qua đôi mắt sưng đỏ cùng giọt nước mắt nàng vỡ tan trên áo.

Tất cả những điều đó đều khiến trái tim Lisa như thắt lại.

Chaeyoung đã tỉnh dậy từ bao giờ. Không nhìn thấy Lisa, nàng trở nên hoảng sợ hơn bao giờ hết. Không phải vì sợ Lisa bỏ nàng trên một hòn đảo vắng người, nơi di động khó lòng bắt được sóng, mà nàng sợ, sau tất cả những gì tốt đẹp ngày hôm qua, Lisa rời đi, bỏ nàng lại với thế giới tan nát, vì hối hận đã hôn nàng.

Chaeyoung nhìn thấy Lisa từ xa đi tới, vội vàng chạy tới ôm lấy cô.

"Lisa. Chị đi đâu vậy? Em đã nghĩ chị đã bỏ đi."

Lisa nén lại những hỗn loạn trong lòng, nhìn nàng ngọt ngào, dịu dàng xoa dịu nỗi lo âu nàng.

"Tôi chỉ đi dạo một chút thôi. Không phải xe tôi vẫn ở đó sao?"

"Lisa..."

Nàng nhìn cô với ánh mắt đầy hy vọng và tin tưởng.

"Sao thế?"

Lisa chưa yêu nàng đến mức có thể đánh đổi phá hỏng tất cả chỉ để bên nàng. Nhưng cô chỉ muốn trân trọng những khoảnh khắc được bên nàng. Cô muốn được nhìn thấy nàng, như sáng nay tỉnh dậy, nàng không phải là giấc mộng dài.

"Đừng bỏ đi được không? Em không muốn chúng ta chỉ là thoáng qua. Em cũng không muốn chúng ta ngày hôm qua là nhất thời rung động."

"Chaeyoung à..."

"Em biết. Chúng ta không hiểu rõ về nhau. Có thể sau này tính cách không hợp. Có thể sẽ có nhiều chuyện xảy ra, khi chúng ta vội vàng. Nhưng cả hai đều là người lớn. Em muốn chúng ta vượt qua những điều đó."

Có phải những lời nàng nói hiện tại đã quá văn hoa xa vời. Nàng nói đúng, không ai biết mai ra sao, nàng cũng không biết rõ về người nàng đem lòng say mê. Thứ duy nhất khiến nàng muốn giữ lấy Lisa bên cạnh, là niềm tin cô tạo ra cho nàng.

"Chuyện mai sau, để mai sau đi. Em không cần vội vàng với chuyện yêu đương. Tôi biết, cả hai chúng ta chưa sẵn sàng. Nhưng tôi vẫn ở đây, bên cạnh em, lắng nghe em nói. Tôi hứa với em, sẽ không rời đi."

--------

Một lời nói dối sẽ dẫn tới những lời nói dối phía sau đó. Tôi biết, trừ khi nhận lấy đau thương, tất cả hạnh phúc hiện tại chỉ là giả dối.

Em sẽ còn muốn ở cạnh tôi, khi biết hết sự thật về tôi?

Rằng tôi chỉ là một kẻ lừa đảo, được pháp luật bảo vệ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro