Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Park Chaeyoung tới khách sạn, đi lên phòng tổng thống, nơi đó có người đang đợi nàng từ sớm. Cửa lớn mở ra, đối diện là bộ bàn ghế bọc nhung đỏ đắt tiền, thành được sơn vàng trạm khắc họa tiết của Tây Âu. Nàng tiến tới trước mặt người đàn ông ấy, dịu dàng cúi chào.

"Ta tìm cho con trợ lý cùng lái xe mới. Người cũ không thể tin tưởng được nữa."

Không cần nói thêm về kết cục của hai người họ, nàng cũng ngầm hiểu rằng họ đã không còn tồn tại trên đời này. Chaeyoung quay sang, nhìn hai người mới, vẻ bên ngoài không thể nói được hết bên trong. Đọc qua sơ yếu lý lịch, vô cùng sạch sẽ. Tại sao bố nàng lại muốn chọn những người như này cho nàng?

"Vâng. Con biết rồi. Sáng nay có tiết học, con đi trước."

Nàng lại cúi đầu chào, đem hai người mới rời đi. Hyun Suk ngồi ghế lai, Sukie ngồi ghế phụ, tay cầm máy tính bảng đọc lại những nhiệm vụ cần phải làm.

"Cô Park. Chiều nay cô có lịch tới trung tâm mỹ thuật Hanseo."

"Cảm ơn. Tôi biết rồi."

Lee Suk cảm thấy Chaeyoung mang theo người tính cách tiểu thư khuê các, dịu dàng, tử tế, trầm ổn. Thật tiếc người như này lại phải sống trong thân phận khắc nghiệt.

Liệu nàng có biết bố mình là trùm buôn ma túy?

Anh liếc nhìn nàng qua gương chiếu hậu. Gương mặt nàng thanh thoát, sống mũi cao thẳng, dáng ngồi bình thường cũng đủ toát lên khí chất của người tự tin.

"Không thể tin người qua vẻ bề ngoài."

Lời của Lisa luôn nhắc nhở trong đầu anh. Không phải lần đầu được cài cắm vào trong hang ổ của tội phạm, nhưng đây là lần đầu tiên anh được làm điệp viên đúng nghĩa.

Cảm giác vừa sợ vừa phấn khích khiến khóe miệng anh không tự chủ nâng lên. Vô tình khoảnh khắc này lại bị nàng nhìn trúng.

Nàng hơi cau mày, sau đó quay mặt ra ngoài trốn tránh ánh mắt của anh.

Choi Hyun Suk biết một chút đọc vị, cảm thấy con người Park Chaeyoung có vẻ như đơn thuần. Ngay biểu cảm vừa rồi của nàng đã thể hiện sự khó chịu bài xích với ánh nhìn mang vẻ "khao khát mãnh liệt" của Sukie.

Xe dừng trước khuôn viên trường học. Mọi bước chân dừng lại, ánh mắt đổ dồn lên chiếc xe màu đen sang trọng. Người bước ra từ trong đó không ai khác chính là con gái của chủ tịch tập đoàn P, Park Chaeyoung.

Chiếc giày thể thao trắng tưởng chừng đơn giản nhưng được làm riêng cho nàng đặt xuống đất. Nàng vuốt nhẹ chân váy ngắn, phủi phẳng nó khi đứng dậy, dịu dàng đóng lại cửa. Lee Suk phía sau có nhiệm vụ cầm theo đồ vẽ của nàng mang tới lớp học, không có nhiều, chỉ là vài tờ giấy cùng hộp màu nhiều loại.

Hyun Suk hết nhiệm vụ, lái xe rời đi, tay bấm lên máy đeo tai.

"Khách hàng đã đến nơi."

"Ok!"

Lisa bên trong phòng học nhận được tin, bắt đầu xắn tay áo, xoay khớp cổ tay. Cô nhìn một loạt màu vẽ trước mặt, không biết pha màu, liền chọn bừa lấy vài lọ, đổ vào nhau. Rút bút vẽ từ trong hộp, chọc vào cốc ngoáy đều.

Lisa đứng dậy, hướng một đường ra cửa, vừa vặn nàng bước vào, một cái đổ vô tình đến mức cố tình đẹp đẽ như trong phim.

Cả hai đều la lên cùng với gương mặt bàng hoàng kinh hãi.

Màu nước cô pha không biết thế nào lại có màu xám đậm hơi chuyển nâu, giống như màu... vậy. Tất cả cốc màu đầy đều hắt trọn lên người nàng từ trên xuống dưới. Từng giọt nước màu nhỏ xuống làm bẩn đi chiếc giày hàng độc quyền của nàng.

"Ôi hơi quá rồi chị Lisa à!"

Jieun ngồi góc lớp chỉ biết khoanh tay tiếc cho một bộ đồ đẹp. Coi như là chi phí cơ hội phải bỏ ra để đạt được mục đích lần này đi!

Lisa tỏ ra hoảng loạn, vội vàng ném chiếc cốc đi, rút từ trong túi ra một chiếc khăn, cố ý làm lan vết bẩn trên người nàng.

"Tôi xin lỗi. Là lỗi của tôi. Em có sao không?"

Càng xin lỗi, càng lau kịch liệt. Sợ nàng chưa đủ bẩn, còn muốn lau cả tay lên áo nàng.

"Không... Không sao! Cô dừng lại được rồi."

Lisa ngỡ ngàng dừng tay. Người bình thường sẽ tức giận đến mức muốn chửi nhau với cô, cô cũng tính đến trường hợp phải tuôn ra mấy lời khó nghe. Nhưng nàng vô cùng từ tốn, một chút lúng túng cùng tông giọng ngọt ngào nhẹ nhàng. Người này không bình thường!

Hoặc là nàng được dạy dỗ quá tốt!

"Không sao đâu, cũng chỉ là vô ý thôi. Tôi đi thay đồ khác cũng được."

Hyun suk đứng phía sau bất ngờ tới mức suýt chút nữa rơi hàm xuống đất. Thấy nàng quay đi, vội vàng cởi áo khoác, khoác lên người nàng.

"Cô Park, cô có sao không? Tôi sẽ báo..."

Nàng giơ tay ngăn lại. "Không sao đâu. Đừng phiền tới chủ tịch. Đừng làm khó cô ấy."

Lisa nghe được lời nàng qua tai nghe, bỗng dưng lại cảm thấy tội lỗi. Cô vẫy tay Jieun lại, nói nhỏ với nàng.

"Có lẽ hôm nay cô ấy sẽ không học đâu. Em đi chuẩn bị tới xin làm ở trung tâm đi."

"Vâng."

-------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro