Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Con xin lỗi mẹ! Con không thể bỏ đứa bé này

Khi mặt trời đã lên cao , tia nắng chiếu thẳng vào khung cửa sổ , nữ nhân nằm trên giường với gương mặt khả ái , mái tóc dài tung xoã trên gối , hàng lông mi vút nhắm lại , đôi môi đỏ mọng Khẽ tách ra với hơi thở đều đặn . Thân thể mỹ miều chỗ che chỗ đậy bởi tấm chăn mỏng làm lộn làn da trắng mịn với đường cong tuyệt mỹ đến mê hồn . Khẽ cựa mình , bàn tay nhỏ nhắn bất giác đưa lên đầu xoa xoa thái dương rồi từ từ mở mắt ra . Đầu óc cô lúc này cảm thấy đau như búa bổ , bàn tay xoa xoa thái dương càng mạng hơn , bỗng chốc chợt khựng nhìn lại nhìn xuống thân mình không có một mảnh vải che thân cô hoảng ngồi bật dậy . Căn phòng rộng lớn , xa hoa này , cô rốt cuộc là tại sao cô ở đây ? Cô nhắm mắt hồi tưởng lại tất cả chỉ mông lung mà nhớ được 1 hình bóng nam nhân đã áp chặt vào người mình . Chaeyoung hai hốc mắt đỏ ửng luống cuống gạt chiếc chăn ra , hơi thở một lúc khó khăn khi đập vào mắt cô là vệt máu đỏ trên ga giường trắng . Cô run rẩy nước xuống giường ,ngỡ ngàng với những tờ tiền rơi vương vãi trên sàn, chaeyoung liền vội vàng nhặt quần áo lên mặc vào người . Hai hàng nước mắt đã trào ra , cô điên cuồng lục tung lên tìm điện thoại . Cùng lúc đất tiếng chuông vang lên , chaeyoung cúi xuống , bàn tay quơ quơ vào gầm giường lấy ra chiếc điện thoại rồi vội vàng bắt máy :
- chaeyoung , rốt cuộc cậu đang ở đâu vậy ? Hôm qua sao không về ? Mình đã gọi điện rất nhiều tại sao không nge máy ?
Những câu hỏi cứ dồn dập khiến cô bối rối , chaeyoung đưa bàn tay lên cắn chặt mà nức nở . Đầu bên kia nge được âm thanh lạ liền hốt hoảng hơn :
- chaeyoung , cậu sao vậy ? Cậu đang ở đâu , làm ơn nói gì đi chaeyoung
Cô lúc này dường như không thể kìm nén được mà bật khóc to hơn , nước mắt tuôn ra dữ dội , bàn tay siết chặt chiếc điện thoại , nức nở :
- Nany , mình ... làm sao giờ ... mình bị cưỡng bức rồi
Từng chữ nói ra 1 cách khó khăn , tiếng khóc mỗi lúc 1 lớn , đầu bên kia im lặng 1 hồi rồi gặng hỏi :
-chaeyoung , bình tĩnh . Cậu nói cho mình biết , bây giờ câu đang ở đâu ?
- mình ... mình ... không biết . Căn phòng này thật sự rất rộng lớn
- chaeyoung , bây giờ tắt máy đi rồi bật định vị lên ròi mình sẽ tìm được không ?
Cô không nói gì chút lặng lặng tắt máy , bàn tay run run bấm điện thoại , nước mắt vẫn cứ rơi lã chã ướt đẩm cả màn hình , coi vội vàng đưa tay lau đi nhưng cảm thấy càng lâu nước mắt lại càng chảy ra nhiều hơn . Chaeyoung bất lực thả điện thoại xuống nhìn Đống tiền rơi vương vãi trên sàn mà khóc gào lên dữ dội . Cô tại sao lại không thể nhớ nổi , cô tại sao lại không thể giữ mình , rốt cuộc ai đã nhẫn tâm như vậy cô thật sự không biết . Gương mặt hắn , tên hắn , đối với cô rất mơ hồ . Cô mất đi cả 1 đời con gái , vậy mà tên ấy lại lấy đi và xem cô là con gái bán hoa chơi xong trả tiền , 1 chút Thông tin cũng chẳng để lại cho cô biết , cô bây giờ phải làm sao giải thích với mẹ
1 lúc sau chuông điện thoại vang lên , chaeyoung đưa tay gạt nước mắt đi , mệt mỏi với lấy bắt máy :
- chaeyoung , mình đang ở khách sạn phượng hoàng , cậu hãy đi ra trước cửa và nói cho mình số phòng
Cô lúc này chỉ như chiếc máy , cứ vô thức đứng dậy đi ra mở cửa ngước lên nhìn :
— President ( tổng thống )
Thì ra cũng là 1 tên đại gia chịu bỏ tiền , nghĩ tới đấy bờ môi khẽ nhếch nhẹ lên 1 cái tự cười giễu mình
Mở toang cánh cửa như vậy , cô Lê lết tấm thân nặng trĩu quay trở vào đến bên cạnh giường đôi mắt xoáy sâu vào vệt đỏ trên tấm ga trắng ấy bờ môi bất giác lại mín chặt lại để cố kìm nén tiếng nấc .
Cùng lúc đó , âm thanh từ ngoài vọng vào :
-chaeyoung ,chaeyoung
Nany chạy khắp phòng rồi bỗng chốc dừng chân lại , từ bước chậm rãi đến tới cô . Nhìn lên chiếc giường , rồi lại nhìn những tờ tiền vương rãi , Nany cũng dường như cảm thấy chết lặng , thanh âm trở nên nghẹn ngào
-chaeyoung
Nge tiền gọi thân thuộc cô từ từ quay người lại , 2 hàng nước mắt đã chảy dài ôm chầnm lấy cô bạn ;
- Nany , mình thực sự ... không nhớ
Nany ôm lấy cô bàn tay nhẹ nhàng mà vỗ về an ủi . Trong lòng Nany lý nayd thật sự trách mình đáng lẽ ra không nên đưa cô đến những nơi này thì cô sẽ không gặp nhưng chuyện bất hạnh này:
-chaeyoung , đừng khóc . Mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp
Là an ủi cô nhưng giọng Nany cũng đã trở nên nghẹn ngào , bỗng chốc cả 2 là cùng oà lên khóc lớn
1 lúc sau khi đã ồn định lại tâm trạng của bản thân . Chaeyoung mới kể lại mọi chuyện cho Nany
- chaeyoung , cậu không nhớ mặt tên đó sao
Cô nge vậy thở dài lắc đầu
- lúc đó đầu óc mình cứ mơ màng , thật sự không thể nhớ được
- mẹ kiếp , tên khốn này , được ròi mình đã có cách
Dứt lời Nany túm tay cô kéo đi . Đến quầy tiếp tân Nany rút 1 tập tiền đẩy qua cho 1 nữ tiếp tân rồi nở nụ cười thân thiện
- Cô à có thẻ giúp tôi tra ai đã đặt phòng này không
Nữ tiếp tân lịch sử đẩy tập tập tiền đó lại
- xin lỗi quý khách khách sạn chúng tôi có quy định không để tiết lộ Thoòng tin khách hàng
Nany nge vậy móc thêm một tập tiền nữa đưa nữ tiếp tân
- xin quý khách Thông cảm đó là quy định nên không trái quy định được ạ
Sao.một hồi dây dưa vẫn kh có kết quả Nany bực bội kéo tay cô bắt taxi về nhà
Ngồi trên xe chaeyoung lo sợ 2 tay bấu chặt vào nhau
- Nany bây giờ mình giải thích mẹ như thể nào
- mẹ cậu đem qua có gọi cho mình mình đành nói cậu uống rượu ròi say quá nên mình đưa cậu về nhà mình ngũ
Cô trước giờ không nói dối mẹ lần nào nhưng thật sự hoàn cảnh này nên cô phải nói dối mẹ
Xe dừng trước một căn nhà nhỏ được thiết kế theo phương Tây
Cô cùng Nany bước vào , khác so với những gì đã dự tính
bà park nge được tiếng mở cửa liền vội vàng đi ra
- chaeyoung , về ròi sao
- mẹ
-con chào dì
- uh , Nany hã con hai đưa vào nhà đi
Sự dịu dàng của bà đã khiến cô và Nany có chút ngỡ ngàng . Tưởng rằng bà rất tức giận mà chửi mắng
Bà đi vào bếp lấy hai ly nước chanh để bàn
- con gái con nứa không biết thì không nên uống rượu . Mẹ pha hai ly nước chanh nè con vs Nany uống đi cho đỡ
Chaeyoung cầm ly nước nhìn có chút e ngại nhìn bà
- mẹ không giận con sao
- hazz .. ta đã giận cả đêm hôm qua ròi . Con gái làm gì cũng phải có chừng mực , giữ lấy thân là được lớn ròi , chẳng nhẽ ta còn đánh còn mắng là sao
Lời nói của bà dịu dàng khiến nàng bỗng chốc cảm thấy có lỗi với bà tội không hề nhẹ hai hốc mắt vì vậy liền đỏ ửng , nước mắt vô thức tuôn ra
- mẹ
Bà thấy cô khóc bà vội chạy lại ôm cô
- con bé này lớn ròi sao còn khóc vô tư vậy sao được ròi nín đi không biết thì coi như uống một lần cho biết ròi thôi có gì mà khóc lóc
Cô nge vậy càng khóc to hơn
- mẹ , cám ơn mẹ
Bà cười gật nhẹ đầu đưa bàn tay vuốt tóc mái tóc của cô
Nany thấy cảnh tượng cô và bà trong lòng cũng nhẹ nhõm
Tại tập đoàn manoban trên tầng cao nhất của toà nhà trọc trời , nam nhân đứng trước cửa sổ sát đất , 1 thân Tây sang trọng , 2 tay đút vào túi nhìn xuống thành phố nhộn nhịp 1 chút suy tư . Đôi đồng tử màu hổ phách thoáng chốc loé lên tia phức tạp . Hình ảnh của những trận kích tình đem qua ùa về . Hắn trước giờ đối với phụ nữ chưa bao giờ lại mất kiểm soát như vậy . Giết người không ghê tay , kẻ thì nhiều vậy nên đối với phụ nữ hắn chỉ lên giường mà chưaa bao giờ ngũ lại cùng họ , bởi hắn khống muốn 1 ngayd nào đó lại bị ám sát cảnh giác đến như vậy . Khẽ tự cười diễu mình 1 cái lấy chiếc điện thoại ra bấm 1 dẫy số
- niki , tối nay đến khách sạn phượng hoàng
Hắn cũng chẳng đợi đối phương trả lại liền tắt máy đi bờ môi khẽ nhếch lên tạo thành đường cong hoàn mỹ . Hắn là kẻ thừa tiền và không thiếu phụ nữ sao lại phải nghĩ đến cô ta làm gì
Mọi chuyện rồi sẽ bị thời gian xoá nhoà nhưng cho đến 1 ngày chaeyoung nhã bàn tay run run cầm chiếc que thử thai đứng bất động trong nhà vệ sinh . Chu kì kinh nguyệt của cô vốn vĩ rất đều , chút là bây giờ chậm 2 tuần ròi , gd thức được việc gì nên cô đã quyết định mua que về thử , mặc dù không muốn nghĩ tới nhưng 2 vạch nayd thật sự không còn cách nào
Chối bỏ . Vứt vội nó vào bồn vệ sinh , nhấn nước xối xả liên tục đôi tay run rầy lấy điện thoại ra bấm dẫy số
- Nany mình có thai ròi
- cái gì ? Chaeyoung , cậu nói đùa hã
Cô lúc này 2 mắt đỏ hoe , cổ họng khô khan , hô hấp trở nên khó khăn
- mình đã thử nhiều lần nó 2 vạch Nany mình phải làm sao
- mẹ kiếp . Cậu đang ở đâu
- nhà
- được ròi đợi mình qua
Chaeyoung lo sợ tắt máy mở cửa trở về phòng mình thu lại vào 1 góc .20 tuổi cô đến yêu còn chưa biết .20 tuổi cô đến cầm tay bạn trai không 1 lần .20 tuổi cô còn nhiều dự định ước mơ chưa thể làm . 20 tuổi cô còn chưa kịp đỡ đần cho mẹ lần nào vậy mà bây giờ lại sắp trở thành một bà mẹ đơn thân trớ trêu hơn nữa , bố nó là ai cũng kh biết nghĩ tới nước mắt cô chứ tuôn rơi
Cùng lúc đấy Nany mở vừa bước vào lôi cô đi
- Nany đi đâu vậy
- đến bệnh viện , trước mắt phải siêu âm xem đã mấy tuần rồi . Vẫn đề này giải quyết càng sớm càng tốt
-giải quyết
- uh phải bỏ đứa bé
Lời nói Nany khiến cô ngây người , bỏ đứa bé cô thật sự chưa nghĩ tới điều này . Cả người thất thần cứ mặc cho Nany lôi kéo đi
Ngồi trên dẫy ghế chờ trước của phòng phẫu thuật chaeyoung trên tay cầm kết quả siêu âm . Thai đã sang quần tuần thứ 7 vẫn khỏe mạnh bình thường cô còn nhớ ở phòng siêu âm nge được dịp thai đậm trong lòng bỗng chốc xen lẫn sự vui mừng nhưng bây giờ còn vài phút nữa thiio đứa trẻ không còn tồn tại ở thế giới nayd nữa ròi cô nhìn sang Nany nghẹn ngào :
- Nany tớ không muốn
Lời nói của cô khiến Nany sững sờ , rất nhanh sau đó bình tâm trời lại
- chaeyoung cậu không thể giữ đứa trẻ được . Chúng ta sắp đến thời gian. Thực nghiệm , hơn nữa ... tên khốn khiếp kia..
- Nany nó là con mình nó vốn không có lỗi . Lỗi là do Bản thân mình phải đưa nó đến cuộc đời này vì vậy mình nên có trách nghiệm với nó có thể tuổi này mình không thể cho nó một gia đình hoàn hoản và cũng không có Thể nuôi dạy nó 1 cách thức tốt nhất được nhưng mình nhất định sẽ yêu nó bằng tất cả những gì mình có
Nhìn cô nghẹn ngào nói và hai nước mắt đã chảy dài , Nany cảm thấy xót phần nào đứa bé này vốn cũng là trách nghiệm với cô
- chaeyoung mẹ cậu
- mình sẽ thành thật với mẹ mình rin mẹ chắc chắn Sẽ hiểu cho mình
Cùng lúc đó nữ y tá bước ròi đọc tên cô . Cô đứng dậy lịch sự cúi đầu :
- thật xin lỗi , tôi không làm nữa
Nữ y tá nge vậy có chút sững sờ nhìn cô ròi bất ngờ nở 1 nụ cười gật đầu
Về tới nhà cô đã nói hết sự thật với bà park , bà chết lặng đi ngồi trên Sofa nhìn xuống con gái mình đang quỳ xuống trướng mặt
- chaeyoung con vừa nói cái gì
Nhìn thái độ của bà trong lòng cô tưởng chừng nhue ai bóp thắt lại . Nước mắt đã lấm lem trên gương mặt cô không dám nhìn trước mặt bà mà nói
- mẹ thật sự đem đó say rượu nên con không biết anh ta là ai? Sáng dậy liền đã lấy con trong khách sạn , mẹ con xin lỗi nhưng đứa bé này không có lỗi
Nany đứng bên cạnh thấy vậy vội chạy lại bà park quỳ xuống cầu xin bà
- là lỗi của con con không nên đưa cô ấy đến nơi đó, bà park , chaeyoung cũng rất đau khổ , bà có thể đừng trách cô ấy
Bà lúc này thực sự sốc cơn tức giận rỗi dậy kịch liệt đi đến bếp lấy cây chuỗi hướng đến cô mặc nói trong nước mắt
- chaeyoung từ khi nào mà đã trở nên đổ đốn như thế
Dứt lời bã đánh cô rất mạnh ,chaeyoung đã đớn kêu lên 1 tiếng nhưng cũng không né tránh , cô biết bà khác này còn đau lòng hơn cô nữa nước mắt vẫn cứ ồ ạt trào ra không ngừng
- mẹ con xin lỗi
- chaeyoung mẹ đã dạy con như thế nào ? Con lại có thể buông thả bản thân như vậy
Bà gào lên trong nước mắt cánh tay vẫn cứ đánh vào người cô chaeyoung đau đớn cắn chặt môi chịu đựng . Nany bên ngoài thấy vậy ứa nước mắt chạy đến ôm lấy cô khóc nức nở
- bà , đừng đánh cô ấy nữa. , lỗi của con
- Nany con có lỗi nhưng bà kh có quyền dạy dỗ con tốt nhất hay tự dằn vạt bản thân mình đi
Lời nói của bà khiến Nany tổn thương ngoài mẹ mình ra thì Nany coi như bà như người mẹ thứ hai của mình , bà nói như vậy khiến Nany cảm thấy hối hận mím chặt bờ môi để không cho bật tiếng nấc
- bà là con khiến cô ấy như vậy con Sẽ kh để cô ấy chịu đựng một mình
- vậy được con đừng trách bà vô tình
Dứt lời bà đánh Nany và cô ấy tiếng kêu la đau đớn và tiếng khóc lóc của hai người xé nát cả cõi lòng . Nany thấy cô dường như đã không đựng nổi được liền la hét
- bà ... đừng đánh nữa .. chaeyoung cô ấy đang mang thai bà chứ như vậy cô ấy chịu kh nổi
Bà nge được lời nói của Nany bỗng sững lại chiếc chuỗi trên tay bà từ từ tuột xuống đất
Chaeyoung thấy mẹ vậy Quỳ xuống :
- mẹ con xin lỗi mẹ đừng như vậy
Nany thấy vậy cũng đi tới bà nức nở
- bà
Bà lúc này bật khóc lớn ôm hai cô vào lòng tiếng khóc cứ vậy nge đến xót xa
Và ngày tháng trôi qua bụng cô cũng dần lớn bà cũng yêu thương dịu đàng chăm sóc cô mặc dù mỗi lần ra đường cô, người đời chỉ trỏ bà vẫn lôi chuyện gia đình ra bàn tán những bà vẫn mĩm cười với cô nói
- kệ họ đi nói hết chuyện ròi qua thôi người ta đâu có sống hộ mình ngày nào vì vậy không cần quân tâm lời nói của họ
Nhưng cô biết mỗi đêm khi bà nằm 1 mình bà lại khóc trong âm thầm . Có lẽ bà thương cô tuổi cô còn quả trẻ mà đã làm người mẹ và bã nhớ lại thân phận mình nuôi cô vất vã như thế nào vì khi cha cô mất mới 5 tháng tuổi bà dùng thanh xuân của bà để nuôi con gái mình cô thật sự rất cám ơn và cũng tự hứa không để bà phải phiền lòng chuyện gì nữa
Mang nặng đẻ đau 9 tháng 10 ngày cuối cùng cô cũng mẹ tròn con vuông hạ sinh 1 bé trai kháu khỉnh. Mẹ con cô đối với thành viên mới này thực sự vui mừng khôn xiết , bao nhiêu tình yêu thương đều mang đến bảo bối này
Cho đến 5 tháng tuổi bà bảo cô bế bé đến 1 nơi
Xe dừng trước 1 căn biệt thự nguy Nga lộng lẫy cô bế lice vào trên tay bước xuống không khỏi ngỡ ngàng với sự xa hoa ở nơi này lại hướng ánh mắt hiếu kỳ sang bà
- mẹ đây là nhà ai
Bà nhìn cô với đôi mắt có chút xót xa có thể bà hiểu cô không muốn nhắc đến quá khứ này
-chaeyoung mẹ biết có thể Con không muốn nhưng nên để cho tên khốn kiếp đó phải có trách nhiệm với con và lice
Lời bà vừa dứt , vị quản gia từ trong ra mở cửa
- xin lỗi , các vị tìm ai
- tối muôn tìm gặp ngài la tổng
- cho hỏi , bà có chuyện gì ?
- ông chỉ nói cần bảo với ngài ấy có muốn nhận cháu nội không
Lời nói của bà khiến vị quản gia đó giật mình ông sững người 1 lúc ròi gật đầu chạy vào bên trong nói với ông
- Ngài có người muốn gặp ngài
- ai vậy gặp ta có chuyện gì
- họ nói là ngài có muốn nhận cháu nối không
Ông thật nhiên sao lại muốn ông nhận cháu nội sau một hồi ông kêu
- cho họ vào đi
Sao đó vị quản gia mời cô và bà vào đi tới được nhà chính cũng phải qua 1 khuôn viên khá rộng với vô số những cây cảnh hiếm có chaeyoung với tâm trạng rối bời , bế lice trên tay nhfin xuống bé con đang chìm vào giấc ngũ 2 má phúng phính lan dạ trắng hồng hàng mi cong vút cùng hương sữa thơm dịu bất giấc lại làm coi mĩm cười mặc dù đối vs ba đứa trẻ cô vẫn kh có một chút ấn tượng gì nhưng cảm giác lice. Có thể gặp ba nó của nó trong lòng cô thực sự nhẹ nhõm đi theo bác quản gia cách cửa rồi đi tới phòng khách . Nội thất bên trong toàn hàng thượng phẩm ngôi nhà được thiết kế và bố trí theo phong cách hoàng gia cổ đại phương Tây
- Ông la tổng , đây là người muốn gặp
Cô thấy ông và bà cô có chút luống cuống cúi đầu chào :
- chào Ông La tổng , bà la tổng
Ông thấy vậy lúc này khẽ gật đầu ròi nói
-Mời 2 vị ngồi
Bà park đi đến kéo tay cô ngồi xuống chiếc ghế đối diện cũng thẳng vòng vo mà vào thẳng vấn đề
-ông la tổng , chắc vị quản gia nảy cũng đã nói với ông . Tôi cũng không muốn vòng vo nữa đứa bé này chính là cháu nội của ông
- Ha... cứ ai ôm 1 đứa trẻ đến đây , rồi lại nói con cháu họ Manoban , là chúng tôi đều nhận sao?
Bambam ngồi đấy khẽ cười hắt 1 cái ròi lên giọng mỉa mai . Bà park nge vậy tỏ ra bình thường lấy 1 tập hồ sơ trong túi đặt lên bàn
- bà la tổng , tất nhiên tôi sẽ không vô duyên vô cớ mà tới đây . Tôi đã lấy máu và ADN của đứa bé đi xét nghiệm và xác định đứa trẻ này chính là con của con trai lalisa và máu mũ của bà
Bambam cầnm lấy tập giấy lật qua lật lại rồi vứt lên bàn
- bản xét nghiệm này cũng có thể làm giả
- nếu các người không tin tự đi kiểm tra thử xem
Cùng lúc đó chuông điện thoại của ông vang lên , ông nge máy 1 hồi gật gậy đầu
- mau bế đứa bé cho ta xem
Chaeyoung ngây người 1 chút ròi gật đầu đưa lice cho tay ông . Ông ôm đứa bé trong tay gương mặt không dấu khỏi vui mừng
- Đứa bé nayd thật giống lisa lúc nhỏ
Bà la tổng nge vậy cũng nghiêng đầu nhìn vào bất giác một nụ cười ròi chớt nhớ ra gì đấy liền quay lại vẻ ban đầu
- ông la tổng , ông đừng tin lời bọn họ , đứa bé này làm sao coa thể con của lisa được
- bà la tổng ta đã cho người điều tra kĩ rồi đứa bé này đích thị là máu mũ của dòng họ manoban
- ông chắc chứ ??
Ông không trả lời và gật đầu và nhìn đứa bé trong tay mình
Bà la tổng nge vậy trong lòng cũng vui mừng không kém nhưng không lại không ra mặt liền nhìn cô , ánh mắt trở nên sắc lạnh
- thời gian qua tại sao các người không xuất hiện mà bây giờ mới đến đây ? Rốt cuộc cô có ý gì
Mẹ cô định toán nói gì đó liền bị ông la tổng cắt ngang :
- vì bọn họ bây giờ mới biết ba đứa bé là ai
- ý ông là sao La tổng
Ông không trả lời mà nhìn sang cô
- con là Park chaeyoung
Cô chỉ khẻ gật đầu 1 cái trong lòng vẫn thắc mắc tại sao ông lại biết cô thì ông trả lời tiếp
- vất vả cho con ròi , cũng tại thằng con ngỗ ngược của ta mà khiến con chịu khổ . Yên tâm ta sẽ dạy dỗ nó thay con
Cô nge vậy có chút ái ngại lắc đầu :
- ông la tổng , thật ra chuyện này cũng là lỗi của con , không thể trách mình anh ấy được . Hôm đấy con cũng đã uống say đến mức không nhớ được gì kh nhớ được gương mặt của anh ấy , có thể lúc đó đấy con đã có hành đồng gì không phải khiến anh ấy hiểu làm mới xảy ra sự việc như thế này và sau đó con biết được con mang thai thì thật ra đã suy nghĩ Sẽ vứt bỏ nó bởi vì đó là kết quả của 1 sự lỡ lầm đáng tiếc hơn nữa lúc ấy con lại chẳng biết ba đứa bé là ai mà bất chợt con lại nghĩ cách làm ấy càng khiến bản thân trở nên xấu xa hơn khi chối bỏ kết quả của sự sai lầm
Ông la tổng nge vậy có chút sững sờ ông nghĩ 1 cô gái trẻ như cô mà lại ăn nói được như vậy
Ông thấy vậy liền gọi cho lisa về
30 phút sau..
Bước vào nhà , hắn có chút dừng chân nhìn vài vị khách lạ , bỗng chốc tầm mắt lại dừng cô gái đang bế 1 bé trên tay đang quay người lại vạch áo cho con bú hắn khẽ nhíu mày cảm thấy khó chịu . Gạt phắt đi sự bực bội , hắn từng bước lãnh đạm đi vào , rồi ngồi xuống bên cạnh bà la tổng
- ba , nhà có khách , gọi con về chuyện gì ?
- Lisa con không nhớ chaeyoung cô gái này sao
- con có quen cô ta sao
Lời nói hắn làm cô bỗng có chút tổn thương chính hắn đã lấy mất đi đời con gái của cô
. Bà park nge vậy thực sự tức giận những giọng vẫn cố kìm nén
- lisa cậu đã lấy đi đời con gái của tôi , lãm nó có bầu , khiến nó làm mẹ ở tuổi này mà cậu có thể nói vậy sao
Lời nói bà làm hắn khó chịu nhíu mày có bầu làm mẹ??
- lalisa manoban tôi phụ nữ kh thiếu . Nếu ai cũng như mẹ con bà đến đây ăn vạ như vậy bức nhà tôi thành trại trẻ mất
- ba đã cho kiểm tra ròi đứa bé đó
của con ..
——————————-————————————
mọi người vote cho mình nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #chaelisa