Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phát hiện ra sự thật

(4)

Sau khi Jennie lái xe rời đi, tôi vẫn đứng yên tại chỗ
Lúc này Lisa đi đến chỗ tôi, nhìn xuống chiếc váy sớm đã ướt nhẹp nước của tôi, hạ giọng: "Đã thành cái bộ dạng này rồi, em về nhà thay đồ trước đi".
Để thuận tiện cho việc giải quyết những công việc ở studio, từ năm hai chúng tôi đã thuê một phòng trợ nhỏ ở bên ngoài
Tôi nghe thấy, nhưng không cử động
Lisa nhìn lướt qua bó hoa trên tay tôi, ngừng lại: "Trước tiên để chị cầm bó hoa đó cho em, em chỉnh lại váy đi".
Chị ấy lấy ra một gói khăn giấy đưa cho tôi, tay nhận lấy bó hoa trong tay tôi, những bông hoa hồng sớm đã trở nên hỗn độn lộn xộn, những cánh hoa bị ép nát rơi xuống đất
Túi khăn giấy màu hồng cam, có mùi thơm nhàn nhạt, không phải loại mà Lisa hay dùng, nhưng lại có mùi giống hương nước hoa của Jennie  vẫn hay dùng
Tay tôi chợt run lên, hít một hơi thật sâu rồi cố tỏ ra bình tĩnh hỏi chị ta
"Gần đây chị với Jennie quan hệ có vẻ rất tốt? Chị còn tặng hoa cho cô ấy".
"Việc hợp tác với Lệ Hồng có thể thành công là nhờ sự giúp đỡ của cô ấy. Jennie  là người phụ trách mảng này của Lệ Hồng nên chị cảm ơn cô ấy thôi".
Lisa nói xong, khóe môi chợt cong lên: "Trước đây không phải em luôn sợ quan hệ của bọn chị không tốt sao? Sau này sẽ không như vậy nữa".
Tôi ngây người đứng đó nhìn chị ta.

Mười năm chúng tôi quen biết nhau, cùng nhau trải qua khoảng thời gian đen tối nhất, và dường như tôi đã quá quen thuộc với đôi mắt tĩnh lặng của chị ta
Nhưng vào lúc này, tôi cảm thấy người trước mặt mình rất đỗi xa lạ

Lần đầu tiên tôi gặp Lisa là khi chị ấy mười bốn tuổi, vừa chuyển trường cũng đồng thời chuyển nhà đến tầng dưới cùng khu nhà tôi.

Thời đó tôi vẫn còn là một thiếu nữ mê mỹ vị nhân gian, thường cảm thấy đói rất nhanh. Mỗi đêm thường lẻn xuống lầu mua đồ ăn khuya.

Trong một lần tôi bắt gặp chị ta đang ngồi trong góc tối trước cửa nhà, người bê bết máu, trên mặt đất cũng xuất hiện vài vệt máu đen nhỏ.

Nghe thấy động tĩnh, chị ta nghiêng đầu liếc mắt nhìn tôi, ánh mắt u ám dữ tợn, nhưng lại có chút yếu ớt, giống như con sói con cô độc trong rừng rậm

Tôi nhìn chị ta một lúc rồi bẻ một nửa miếng thịt bò khô đưa cho Lisa, chị ta cụp mắt coi như không thấy.

Tôi cũng không nản lòng, kiên trì đưa đến trước mặt Lisa, cuối cùng vẫn là chị ta đầu hàng cầm lấy một nửa miếng thịt
Sau này, tôi dần dần nghe được một ít chuyện về gia đình của Lisa

Ví dụ như sau rất nhiều năm kết hôn, ba chị ta đã âm thầm chuyển nhượng hết tài sản sang đứng tên mình rồi đệ đơn ly hôn, đã khiến mẹ Lisa phát điên.

Vì điều này mà mẹ Lisa sẽ đánh đập chị ta mỗi lúc bà ấy uống say, thậm chí đôi lúc sẽ dùng đến cả dao.

Khi chị ta kể đến đây, giọng điệu rất nhẹ nhàng thậm chí khóe môi còn nhếch lên thành một nụ cười.

Tôi đau lòng không biết phải nói gì, chỉ biết đưa tay vuốt mái tóc của Lisa như dỗ dành một chú mèo to xác
"Tương lai chị sẽ có em".
Tôi nhẹ nhàng nói: "Chị đừng sợ, sau này em sẽ bảo vệ chị".

Sau khi vào cấp III, Lisa càng nổi tiếng hơn. Chị ta luôn tỏ ra thô lỗ và cục cằn đối với người khác, và chỉ luôn nói chuyện với mỗi tôi.

Điều này chứng tỏ tôi là người đặc biệt đối với Lisa, nghĩ như vậy tôi liền vui vẻ.

Tuy nhiên ngay cả khi đối mặt với tôi, chị ta trông vẫn có chút lạnh lùng và thờ ơ.
Không giống như bây giờ, nụ cười sắc nét và sự vui vẻ giữa hai đầu lông mày khiến tôi có linh cảm dường như có chuyện gì đó sắp xảy ra.

Cả một đoạn đường tôi im lặng, cuối cùng sau khi chị ta đỗ xe lại thì lấy hết dũng khí để hỏi: "Lisa!".
"Hả?".
"Em muốn có một bó hoa".
Chị ta quay đầu liếc tôi một cái: "Ồ, vậy thì em tự mình cầm lấy đi".
Nhìn bó hoa hồng lộn xộn nát nhàu mà tôi đã mua trước đó được trao tận tay, tôi không nhận lấy, khịt mũi nghiêm túc nhìn chị ta: "Em không muốn cái này, ý em là muốn chị mua cho em một bó hoa".
"Ầm ĩ cái gì chứ?".
Lisa nhíu mày, giống như đang cố ý bắt lỗi, giọng điệu gắt gỏng: "Không phải em đã mua rồi sao, tại sao chị còn phải mua một bó khác cho em?".

Tôi không biết diễn tả cảm xúc lúc này của mình như thế nào, những cảm xúc tiêu cực dồn lại như những mũi tên sắc bén, cùng lúc đâm thẳng vào trái tim tôi
"Bởi vì hôm nay là ngày 520, là ngày lễ tình nhân! Chị đã tặng Jennie một bó hoa hồng tại sao lại không tặng em? Em mới là bạn gái của chị mà!".

Tôi hét lên giống như mất kiểm soát, ngay khi nói ra từ đầu tiên, nước mắt đã không kiểm soát được, tuôn rơi xuống

"Park Chaeyoung, em đừng gây sự vô cớ, được không?".
Lisa cúi mặt xuống, khẽ liếc tôi: "Chỉ là cảm ơn cô ấy đã giúp đỡ thôi, em làm ầm lên như vậy thật phiền phức. Chị không muốn gây sự với em".
Không muốn gây sự với em...

Hiển nhiên tôi không tin, hoài nghi nhìn chị ta: "Vào ngày lễ tình nhân chị lại tặng một người phụ nữ khác một bó hoa, rồi muốn em làm như không thấy gì?".
"Ngày lễ tình nhân? Nó cũng chỉ là một công cụ tiếp thị được tạo ra bởi các doanh nghiệp, từ khi nào nó thực sự trở thành ngày lễ rồi?".
Ngữ điệu chị ta thêm phần chế nhạo: "Jennie là bạn tốt của em, lúc trước chị với cô ấy có quan hệ không tốt, không phải em rất lo lắng sao? Bây giờ quan hệ của bọn tôi tốt hơn thì em lại không vui. Park Chaeyoung,  em có đạo đức giả quá hay không?".

Tim tôi bất chợt nhói lên, cảm giác đau đớn run rẩy lan ra khắp cơ thể, tôi mở miệng nhưng không thể nói nên lời, chỉ có thể phát ra những tiếng nức nở

Từ rất lâu tôi đã sớm biết con người Lisa độc mồm độc miệng

Hồi cấp III, khi tôi bị bắt nạt, Lisa đã phát hiện ra, chị ấy đã dẫn tôi đi tìm cô gái kia, còn mắng cô ta thật thậm tệ đến mức cô ta bật khóc, thậm chí còn động tay động chân.

Vào năm nhất khi tôi ứng cử vào ban cán bộ của lớp, tôi đã bị một cậu nam sinh có số phiếu ngang bằng chèn ép. Lisa tức giận túm cổ nam sinh kia đè lên bàn, chậm rãi bắt cậu ta nói: "Xin lỗi Chaeyoung".
Tối hôm đó chị ấy đưa tôi về ký túc xá, tôi vui đến mức quay đầu lại, đôi mắt ngời nhìn chị:"Lisa, chị nói chuyện thật giỏi".
Giọng điệu của Lisa vẫn lạnh lùng như cũ: "Chị mà lại".
Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày những lời nói sắc bén như họng súng của chị ta lại nhắm vào tôi
Tôi ngồi trong xe khóc không ra hơi, dường như Lisa đã mất kiên nhẫn, chị ta mở cửa xe bước ra ngoài, trầm mặc nhìn tôi: "Về nhà".
Tôi im lặng không đáp
Tôi hy vọng Lisa có thể dỗ dành tôi, không thì ít nhất cũng là giải thích
"Nếu em không muốn về thì cứ ngồi đây mà khóc".
Cửa đóng sập lại
Dường như tôi - người đang khóc ở trong xe của chị và Lisa - người hờ hững đứng bên ngoài, giữa hai chúng tôi đã bị tách biệt thành hai thế giới khác nhau

Thực ra từ khi ở bên Lisa, chúng tôi không mấy khi giận nhau, bởi vì tôi biết hoàn cảnh gia đình chị ấy, hơn nữa tôi cũng biết tính tình của chị âm trầm u ám, thậm chí một câu nói đùa cũng có thể khiến Lisa cảm thấy khó chịu

Vậy nên ngay cả khi tâm trạng tồi tệ, tôi cũng sẽ cố hết sức tỏ ra vui vẻ trước mặt chị.
Không quan trọng nếu chị ấy không nói chị ấy yêu tôi
Sẽ không có vấn đề gì nếu chị ấy không tặng hoa cho tôi
Ở cùng Lisa, tình yêu của tôi dường như đặc biệt luôn dễ thỏa mãn
Trời vừa sẩm tối, bỗng có tiếng sấm sét, rồi mưa to kéo đến
Trong tiếng mưa ngày càng dày đặc, cửa xe đột nhiên được mở
Tần Thụy cầm ô, cúi người yên lặng nhìn tôi
"Chị xin lỗi". Chị ta nói: "Mưa rồi, về nhà thôi".
Ví dụ như giờ phút này, chỉ cần Lisa xuống nước một chút, phần lớn tức giận trong lòng tôi đã tiêu tan
Sau khi xuống xe, tôi vô thức nhìn sang bên phải, có lẽ vì trời mưa to nên cửa hàng hoa trước cổng chung cư đã sớm đóng cửa từ trước
Cuối cùng thì tôi vẫn không đợi được bó hoa của riêng mình.
5)
Ngày hôm sau, Jennie đã gửi tin nhắn Wechat xin lỗi tôi
"Xin lỗi, Chaeyoung, gần đây tớ bận làm các dự án nên quên mất hôm qua là ngày gì".
Cô ấy nói: "Tớ đã đặt một bó hoa hồng lớn cho cậu, bù cho việc Lisa không tặng hoa cho cậu nhé".
Quả nhiên, không lâu sau, tôi nhận được một cuộc gọi của nhân viên giao hàng nói có người đã đặt một bó hoa chín mươi chín bông hồng tặng tôi, chúng được để ở chỗ bảo vệ dưới tầng công ty

Buổi tối khi về nhà, tôi vừa ôm bó hoa lớn vừa loay hoay lấy chìa khóa thì cửa phòng đột nhiên được mở ra từ bên trong
Xuyên qua khoảng trống của những bông hoa, tôi thấy Jennie, bất chợt sững sờ mất một lúc
"Chaeyoung, hôm nay không phải tăng ca sao? Về sớm vậy?".
Cô ta mỉm cười giúp tôi đỡ lấy bó hoa, đưa cho Lisa đang đứng bên cạnh
Chị ta thản nhiên nhận lấy nó
Trời đã vào hè, cô ta mặt một chiếc váy buộc cổ ngắn, bên cạnh Lisa cũng một thân quần áo thoải mái
Không khí trong phòng nóng ẩm ùa ra ngoài
Tôi sững sờ một lúc rồi mới hỏi: "Sao chị không bật điều hòa?".
"Hình như bị hỏng rồi, bật không được".
Jennie đáp lại với một nụ cười
Tôi bước tới, cầm điều khiển đặt trên bàn trà lên bấm vài lần nhưng không thấy phản hồi nên cúi xuống lấy hai cục pin mới từ trong ngăn kéo
"À, ra là hết pin".
Cô ta chợt nhận ra gì đó rồi giơ chân đá Lisa
"Tôi không biết điều khiển hết pin dù sao thì đây cũng không phải nhà tôi tự thuê. Tôi thấy Chaeyoung quá chiều chị rồi, đến điều khiển hết pin cũng không biết".
Tôi đứng yên tại chỗ, lặng lẽ quan sát bọn họ, cho đến khi lòng bàn tay truyền đến cảm giác nhoi nhói
Nhìn xuống phía dưới, hóa ra là Lisa nắm tay tôi, nhưng vì nắm quá chặt khiến chìa khóa cọ vào lòng bàn tay tôi đau nhói
Lisa bình tĩnh giải thích: "Công việc có một số chỗ chưa giải quyết xong, bọn chị đang thảo luận, đúng lúc Jennie nói muốn tìm em nên bọn chị về nhà giải quyết tiếp".
Tôi gật đầu ra chiều đã hiểu: "Vậy hai người tiếp tục thảo luận đi, em đi nấu cơm trước".
Trên thực tế tâm trạng của tôi không hề tĩnh lặng như vậy
Chỉ là không biết phải nói gì
Một người là bạn thân, một người là bạn gái. Khi trước đây họ không thích nhau, tôi thực lòng hy vọng mối quan hệ của họ được xoa dịu phần nào
Nhưng bây giờ vì công việc nên mối quan hệ của bọn trở nên tốt hơn, nhưng thay vào đó tôi lại cảm thấy không thoải mái
Có lẽ Lisa nói đúng, tôi chính là kẻ đạo đức giả
Trong lúc suy nghĩ lung tung, tôi nấu một ít món ăn đơn giản bưng lên bàn ăn, rồi gọi Lisa và Jennie đến ăn tối
Sau khi ngồi xuống, tầm mắt tôi chạm trúng mặt Lisa, tôi có chút giật mình
"Nóng quá sao?". Tôi nhìn vết rách còn đang rỉ máu trên môi chị ta. "Miệng chị đang chảy máu kìa, có muốn bôi chút thuốc không?".
"....".
"Lisa?".
Chị ta đột nhiên đưa tay lên, dùng mu bàn tay cọ cọ mạnh vào môi, giọng nói có phần lạnh lùng khó hiểu
"Không sao, chỉ cần uống chút nước là được".
Sau bữa tối, Lisa vào bếp rửa chén, tôi và Jennie ngồi trên sofa nói chuyện một lúc, sau đó tiễn cô ta xuống lầu
Đứng trong thang máy, ánh đèn thang máy rọi xuống sợi dây chuyền kim cương lấp lánh trên chiếc cổ mảnh khảnh của Jennie
Tôi đưa mắt nhìn thêm vài lần, chợt cảm thấy có chút gì đó quen thuộc
Khi bước ra khỏi tòa nhà, tôi tùy tiện hỏi cô ta một câu, cô ta cười đưa tay chạm vào mặt dây chuyền
"Đúng vậy, trước đây tớ từng đăng ảnh sợ dây chuyền này trên Weibo nói rất thích mẫu thiết kế này. Lisa vì cảm ơn tớ kết nối cho chị ấy và công ty nên đã mua tặng tớ".
Tôi chết sững tại chỗ
"Được rồi Chaeyoung, dừng ở đây thôi, cậu mau quay về đi, tớ lái xe về".
Cô ta bước đi trên đôi giày cao gót, bóng lưng duyên dáng dần đi xa
Đèn cảm ứng bằng âm thang ở hành lang dần tối đi, tôi đứng trong bóng tối, không nghĩ sao lại nhớ đến hai năm trước
Khi đó, studio của Lisa vừa mới đi vào hoạt động, trong trường cũng có nhiều tiết học, chị ấy bận rộn đến mức phải rất lâu mới thu xếp được thời gian đi hẹn hò với tôi, và chúng tôi đã thử một sợi dây chuyền pha lê ở trung tâm thương mại
Thực ra chiếc vòng cổ đó giá thành cũng không quá đắt, chưa đến 1000 tệ, nhưng tôi biết chị ấy cũng không có nhiều tiền nên vờ nói bản thân không thích, còn soi gương cố tình bới ra khuyết điểm
Nhân viên bán hàng ở bên cạnh nói: "Nếu chị muốn một sợi đẹp hơn thì giá cả cũng cao hơn".
Lisa chưa kịp lên tiếng, tôi đã vội vàng nói trước: "Nhưng tôi không thích đeo dây chuyền hay mấy đồ kẹp tóc. Đi thôi, đi mua sắm".
Sau khi chúng tôi rời khỏi trung tâm thương mại, Lisa hỏi tôi: "Em có thích không?".
"Em cũng không thích lắm".
Tôi mỉm cười, ôm lấy cánh ta chị ấy, ngẩng đầu làm nũng như một đứa trẻ
"Chiếc vòng cổ mà em thích giá cao lắm. Khi nào có sự nghiệp thành công chị hãy mua nó và cầu hôn em".
(6)
Sắp đến kỳ thi, tiết học ở trường ngày càng nhiều hơn, tạm thời tôi xin nghỉ công việc tại công ty thực tập
Bản thân tôi cũng chuyển về ký túc xá
Tuy nhiên dự án của Lisa không thể dừng lại được, chị ấy bận đến mức không cả có thời gian trả lời tin nhắn
Màn hình Wechat tràn nhập những lời linh tinh của tôi, thỉnh thoảng mới xen lẫn một hai câu trả lời của chị
Đến cuối cùng tôi vẫn không có dũng khí hỏi Lisa về chiếc vòng cổ đó
Tôi chỉ cảm thấy chúng tôi đang ngày càng lặng lẽ xa cách, thậm chí tôi còn không tìm ra cách nào để ngăn điều đó xảy ra
Chiều hôm đó, sau buổi thi cuối cùng, tôi thu dọn đồ đạc xong liền tìm quanh phòng học, cũng không thấy Lisa đâu cả
Tôi gọi cho chị ấy, tiếng chuông reo rất lâu mới có người nhấc máy
Tôi hít một hơi thật dài: "Cuối cùng cũng thi xong, tối nay chúng ta đi xem phim ăn mừng nhé".
Người bên kia trầm mặc một hồi, lúc sau giọng nói bình tĩnh của Lisa mới vang lên: "Không phải hôm nay, chị phải về trước".
"Giai đoạn đầu của dự án sắp kết thúc. Một số chi tiết hậu cần cần được xử lý. Chị phải đến studio trước".
Tôi nắm chặt điện thoại: "Jennie có đi cùng không?".
"Chà, cô ấy không lái xe lên chị đưa cô ấy đi cùng".
Sau đó điện thoại bị ngắt kết nối
Tôi thẫn thờ ngồi trên ghế, cho đến khi bạn cùng phòng đi đến vỗ vai tôi: "Tối nay cậu về ký túc xá à?".
"Tớ không về".
Khi trở về phòng trọ trời vẫn còn chưa tối, từ cửa sổ phòng khách nhìn ra ngoài tôi có thể thấy trên bầu trời có một đám mây lớn màu đỏ như ánh lửa, một khung cảnh vô cùng tráng lệ
Lúc cùng Lisa đi xem nhà, tôi cũng tình cờ gặp được cảnh hoàng hôn đẹp như vậy
Tôi đứng bên cạnh cửa sổ nhìn vài lần, chị ấy đã tự quyết định với người bên môi giới, mặc dù giá thuê ở đây cao hơn vài trăm so với những ngôi nhà có điều kiện tương tự
Tôi nhìn ra được những chi tiết vụn vặt trong mối quan hệ của hai chúng chúng tôi
Mặc dù Lisa chưa từng nói yêu tôi, nhưng qua những hàng động nhỏ của chị đều thể hiện tôi là một sự tồn tại vô cùng quan trọng trong cuộc đời chị ấy
Thế nhưng...
Không biết từ khi nào sự cân bằng mong manh này đã bị phá vỡ
Trước khi đám mây cuối cùng biến mất, tôi chụp một bức ảnh định gửi cho Lisa, nhưng lại trượt tay ấn vào vòng bạn bè
Mười phút trước, Jennie có đăng một bài viết trong vòng bạn bè
"Jennie cuối cùng cũng thi xong, mua một cái túi để tự thưởng cho mình, có thể bước công việc vừa ý trong mùa hè này".
Bức ảnh chụp cô ta đang đứng trước gương của quầy hàng LV với một chiếc túi trên lưng
Trong góc gương một bàn tay quen thuộc để lộ ra, đang giúp cô ta xách túi
Tôi phóng to bức ảnh lên trong sự hoài nghi, kiểm tra thật nhiều lần
Đó là tay của Lisa
Chiếc đồng hồ đeo trên cổ tay chị ta chính là chiếc mà tôi mua tặng Lisa vào sinh nhật năm ngoái
Toàn thân tôi bắt đầu run lên không kiểm soát được, thậm chí tôi còn gõ ngón tay vào màn hình vài lần trước khi nhấn vào giao diện cuộc gọi và gọi cho Lisa
Chị nhanh chóng nhấc máy: Chaeyoung?".
"Lisa.." Tôi cắn mu bàn tay, mất một lúc lâu mới nói được một lời, nhưng lại không kìm được nước mắt: "Bây giờ chị có thể về nhà được không?".
"Chị...".
Chị ta ngừng lại rồi hỏi: "Em khóc à?".
Tôi không nói
Chính xác là nói không lên lời
"Em ở nhà chờ chị, chị về ngay".
Khi Lisa quay lại, cả căn phòng đã chìm trong bóng tối
Chị ta bật công tắc đèn trong phòng khách, ánh sáng đột ngột khiến tôi khó chịu nheo mắt lại
"Sao vậy?".
Chị ta hỏi tôi, giọng điều trầm ấm, ngoài sự lo lắng dường như còn ẩn chứa tần tầng lớp lớp cảm xúc khó tả
Trên thực tế tôi có rất nhiều điều muốn hỏi
Ví dụ như chị theo dõi weibo của Jennie đúng không? Nên mới có có thể mua sợi dây chuyền mà cô ấy thích làm quà tặng cô ấy?
Ví dụ như trở lại công ty để giải quyết công việc? Hay là hai người cùng nhau đi mua sắm
Ví dụ như chúng tôi đã rất lâu rồi không gặp nhau, cả tháng này hầu như không có lấy một lần gặp mặt, chị có nhớ tôi không? Hay vốn dĩ chị chẳng bận tâm gì đến tôi
Nhưng tại thời điểm đó, tôi đã không hỏi bất kỳ điều gì
Dưới ánh đèn, một nửa gương mặt nghiêm nghị của Lisa chìm trong bóng tối, tôi không cách nào phân biệt được tâm trạng hiện tại của chị ta
Tôi chợt nhớ ra, vào ba năm trước, lúc đó chúng tôi hẹn hò được hai tháng
Tôi đã rủ Lisa đến một rạp chiếu phim tư nhân xem liền một lúc mấy bộ phim tình cảm
Tôi không tập trung lơ đãng muốn nói lại không biết mở lời thế nào
Cho đến khi chị ấy bất ngờ nắm tay tôi, nghiêng người nhìn thẳng vào mắt tôi
"Em đang nghĩ gì vậy?". "Em...".
Tôi đỏ mặt, giọng nói nhỏ đi gần như không thể nghe thấy được: "Muốn hôn".
Lisa cười nhẹ: "Sao em không nói thẳng".
Tôi còn chưa kịp nói hết câu, một nụ hôn nóng bỏng và mãnh liệt đã ép xuống môi tôi
Sau khi khôi phục trí ức, tôi ngẩng đầu nhìn Lisa, chậm rãi hỏi: "Chị muốn chia tay với em rồi sao?".
"Không!".
Chị ta gần như không chút do dự trả lời
"Nhưng chị lại nói dối em. Chị nói là đi giải quyết công việc, nhưng thực tế lại cùng Jennie đi mua sắm".
Lisa sững sờ, sắc mặt đột nhiên có chút khó coi
"Chị không đi mua sắm với cô ấy. Lúc chị trên đường đến công ty có đi ngang qua phố thương mại, cô ấy nói túi của mình bị hỏng nên muốn mua một cái mới. Sau khi mua túi xong bọn chị thật sự đã đến công ty".
Chị ta quỳ xuống trước mặt tôi, ôm lấy tôi: "Sau này sẽ không như vậy nữa, Chaeyoung, chị hứa với em".
(7)
Sau ngày hôm đó, Jennie đặc biệt đến tìm tôi, giải thích rằng hôm đó lúc đi qua trung tâm thương mại cô ta đột nhiên muốn mua một cái túi mới, còn nói tôi đừng nghĩ ngợi nhiều
Qua điện thoại giọng điệu của cô ta vô cùng thành khẩn: "Không phải cậu đã kể với tớ về quá khứ của hai người hay sao? Giữa cậu và Lisa có chín năm tình cảm, không ai có thể chia rẽ? Kể cả tớ cũng sẽ không chen ngang".
Tôi cùng Lisa đã nhất trí với nhau, chờ dự án này kết thúc, chúng tôi sẽ về quê nghỉ dưỡng một thời gian
Kết quả là, sau khi kỳ nghỉ hè bắt đầu không bao lâu, kỳ sinh lý của tôi bỗng trở nên thất thường
Sau khi nhận tư vấn trực tuyến, bác sĩ chuyên ngành khuyên tôi nên đi khám trực tiếp để kiểm tra thêm, ngoài ra trong quá trình khám có khả năng sẽ gây tê nên cần người đi cùng.
Do dự rất lâu, tôi vẫn hỏi Lisa xem ngày mai chị ta có thể đi cùng tôi hay không
"Hạng mục kia sắp kết thúc nên studio có nhiều giấy tờ cần xác nhận".
Chị ta tiếp lời: "Nếu không thì em có thể thử đổi lịch khám xem, hôm nào chị sẽ đi cùng em".
"Vâng".
Sau một lúc ngây người tôi mới đáp lại
Nhưng vì bệnh viện chuyên khoa cần hẹn trước với chuyên gia nên rất khó đặt lịch, đã đặt rồi không muốn hủy nên cuối cùng tôi lên mạng thuê một người đi cùng
Sau khi hai chúng tôi gặp nhau mới biết cô gái tôi thuê tình cờ lại là đàn em cùng trường
Cô ấy tốt bụng giúp tôi cầm túi chờ ở cửa, vì là phòng khám chuyên khoa nên lượt người đến thăm khám cũng không quá đông
"Học tỷ chị ngồi trước đi, em giúp chị đi lấy số thứ tự".
Tôi gật đầu, đang muốn nói cảm ơn, vô tình ánh mắt lơ đãng nhìn về phía trước, cả người tôi bất chợt cứng đờ
Trước cửa phòng tư vấn cách vài bước, cánh cửa phòng đóng kín đột ngột mở ra, sau đó một nam một nữ từ bên trong đi ra
Phía sau bọn họ, vị bác sĩ chỉ về một hướng: "Phòng giải phẫu ở đằng kia, hai người qua đó nộp lệ phí trước".
"Vâng, cảm ơn bác sĩ".
Tôi mở miệng thở dốc, là giọng của chính mình nhưng lại nghe như từ nơi khác truyền đến:
"Lisa…".
Lisa đang đỡ Jennie, đột nhiên ngẩng đầu nhìn tôi, sắc mặt chị ta trong phúc chốc liền trở nên trắng bệch
Hành lang bệnh viện được thắp sáng bằng ánh đèn trắng mang cảm giác lạnh lẽo, mùi nước sát trùng lơ lửng trong không khí, xộc vào khí quản khiến tôi có cảm giác như bị nghẹn ở cổ họng, hít thở cũng không thông
Có lẽ cũng cảm thấy có gì đó không ổn, đàn em khóa dưới đỡ tay tôi, giọng lo lắng gọi: "Học tỷ...".
Lisa bất giác hất tay Jennie, vội vàng bước đến trước mặt tôi
Quen biết chị ta nhiều năm, tôi chưa từng thấy qua biểu cảm đầy hoảng sợ này của Lisa
Từ khi hẹn hò cho đến hiện tại, giữa chúng tôi người luôn cẩn thận bảo vệ mối quan hệ này cũng chỉ có tôi, cẩn thận nhân nhượng, bao dung thỏa hiệp…
"Lisa".
Tôi cảm giác giọng mình như lạc đi: "Chị làm gì ở đây? Hai người vì sao lại muốn đến phòng giải phẫu?".
"Chaeyoung…".
Chị ta đưa tay ra muốn ôm tôi, nhưng tôi lại đột nhiên lùi về sau một bước, tránh đi vòng ôm của Lisa.
"Còn có thể làm gì? Tất nhiên là đến phá thai rồi".
Jennie chậm rãi tiến đến nhìn tôi, khóe môi co ta cong cong mang ý cười: "Chaeyoung, hai người quen nhau lâu vậy nhưng lại chưa từng phát sinh quan hệ, thật là có chút xấu hổ. Tớ đây giúp cậu kiểm tra một chút, năng lực của Lisa cũng không tệ đâu nha".
"Trong lúc hưng phấn nhất thời quên không dùng biện pháp an toàn nên cũng đành thôi".
Trong nháy mắt, những ký ức như thủy tinh vụn vỡ trong đầu tôi hiện lên từng hình ảnh một
Ngày lễ tình nhân 520, bó hoa hồng trắng… cửa hàng hoa đóng cửa sớm… sợi dây chuyền kim cương trên cổ Jennie…
Vào hôm tôi ôm bó hoa mở cửa phòng, phát hiện nhiệt độ trong phòng vừa nóng vừa ẩm, quần áo Jennie có chút nhăn, Lisa đầu tóc rối bời, trong lúc ăn cơm tôi còn thấy môi chị ta bị rách đến bật máu…
Thế mà cái gì tôi cũng không biết
Cái gì cũng không phát hiện ra
Cảm giác dạ dày quặn thắt truyền đến, cổ họng bất chợt cảm thấy nhờn nhợn khiến tôi khom lưng bịt miệng nôn khan
Lisa vốn muốn chạy lại đỡ, nhưng giây phút này tôi ghê tởm chị ta đến xương tủy, âm giọng tôi khàn khàn mang theo hận ý: "Đừng chạm vào tôi".
Từ sáng vì muốn đến bệnh viện kiểm tra sớm tôi đã không ăn gì, cho nên lúc này cũng chẳng có gì để nôn ra
Trước mắt dần mờ đi, trong ký ức rất lâu trước kia chỉ còn lại cậu thiếu niên một mình ngồi trước cửa dưới tầng nhà tôi, ánh trắng rọi xuống đổ bóng dáng cô đơn
Đàn em khóa dưới dường như cuối cùng cũng ý thức được, cô ấy dùng sức đỡ lấy tôi: "Học tỷ, em đưa chị về trước".
Tôi lắc đầu, đứng thẳng dậy, giống như những bọt sóng từ từ cuộn dâng lên, cảm giác đau lòng kia sau đó vỡ vụn biến mất không một chút dấu vết
Tôi bình tĩnh nhìn Lisa, nước mắt không nhịn được lăn dài
"Chúng ta quen nhau chín năm".
"Em vẫn luôn hy vọng có thể khiến chị vui vẻ, sợ thế gian này không có gì có thể để cho chị HY VỌNG, sợ ba mẹ chị không yêu chị, nên em yêu thương chị. Có những thời điểm em gặp rất nhiều khó khăn, nhưng vì tâm tình chị không tốt vẫn luôn không dám nói, không dám chia sẻ, chỉ biết tự mình im lặng chịu đựng. Chị không hiểu lãng mạn không tặng em hoa, không sao em tặng chị cũng được".
"Nhưng rõ ràng cái gì chị cũng hiểu…".
Sắc mặt Lisa giờ đây tái nhợt như tờ giấy, chị ta im lặng nhìn tôi không nói gì
Giống như không có cách nào để biện hộ, tôi trong mắt chị ta hiện giờ một chút cũng không giống như ánh dương đã từng chiếu sáng cho cuộc đời u ám của cậu thiếu niên năm nào
Giống như bỏ đi một chút lạnh lùng xa cách, Lisa lại không khác gì một người bình thường
"Chúng ta ở bên nhau nhiều năm như vậy, cùng nhau vượt qua khoảng thời gian đen tối nhất. Em vẫn luôn cho rằng cho dù vài chục năm sau cũng không ai có thể chia lìa được chúng ta. Nhưng hiện tại đây, Lisa, em không muốn yêu chị nữa, chúng ta kết thúc ở đây đi".
Khó khăn lắm mới nói được từ cuối cùng, tôi xoay người chậm rãi đi về phía thang máy
Lisa không đuổi theo, trên thực tế từ đầu tới cuối ngoài âm thanh hoảng sợ gọi tên tôi lúc đầu: "Chaeyoung", chị ta không nói thêm gì nữa
Trong khoảnh khắc tôi xoay người, Lisa ở đằng sau nhẹ nhàng nói: "Em đã từng nói vĩnh viễn sẽ không bao giờ rời bỏ chị".
Bước chân tôi ngừng lại, khó khăn nhếch môi
"Chị lấy tư cách gì để nói câu này? Người mà tôi vĩnh viễn không muốn rời xa là Lisa năm ấy đã ở dưới đèn đường ôm chầm lấy tôi, Lisa vì tôi mà sửa lại nguyên vọng duy nhất của mình, là người năm cấp III trèo tường trốn học chỉ vì muốn giúp tôi mua thuốc khi tôi đến kỳ sinh lý. Còn chị, chị là ai?".
"A, chị là ba của đứa bé trong bụng Kim Jennie".
Tôi nhìn Lisa, giọng điệu nhàn nhạt đáp: "Hy vọng chúng ta đừng bao giờ gặp lại".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro