Bán 2 - (Jensoo)
Kể từ ngày Jennie chia tay Hyoki thì Jisoo ngoại trừ ở nhà ra thì lúc nào cũng lẽo đẽo theo Jennie không rời, không phải đi ăn thì cũng là đi chơi, dăm ba bữa lại đem Chaeyoung ra để viện cớ hẹn đi ăn, mấy bữa sau thì lấy Lisa ra viện cớ là làm quen với bạn mới để hẹn đi chơi. Mà Jennie cũng không thấy phiền thậm chí là thấy thích thú với người đàn chị lắm mưu nhiều kế này nhưng vẫn phải giữ giá nha, mẹ dặn con gái là phải giữ giá mà.
Chính vì sự giữ giá của Jennie nên sau nhiều lần bày tỏ tình cảm với Jennie nhưng đều bị lãng tránh sang chuyện khác thì chị quyết định quay xe lấy lòng mẹ vợ trước.
Mỗi lần mẹ Kim đi chợ thỉnh thoảng sẽ gặp Jisoo đang lựa thịt cá, rau củ quả trông rất chuyên nghiệp, Jisoo còn giúp mẹ Kim xách đồ, rồi lại tặng quà, còn giúp bà săn sale mỗi lần bà tới muộn, mẹ Kim rất thích Jisoo, trong đầu thầm nghĩ nếu Jennie chưa có bồ thì có thể giới thiệu cho nhưng Jennie đã có rồi.
___________________
Tối hôm nay cả nhà Jennie đều tụ tập đông đủ để trò chuyện, tâm sự với nhau sau một tuần mệt mỏi.
- Jennie à, thằng nhóc Hyoki nó bị gì hay sao mà mấy tuần trước ba thấy nó tới khoa chỉnh hình trong bệnh viện của ba kìa.
Ba Kim đột ngột hỏi.
Mẹ Kim lúc này cũng lên tiếng hỏi.
- À đúng rồi Jennie sao dạo này sao không thấy con đi với thằng nhóc vậy?
- Chồi ôi, vậy là hai bác không biết rồi, Jennie nó.....
Cô gái vừa nói đến đây thì Jennie bỗng bị sặc, ho liên tục, một lúc sau mới khó khăn thốt ra một câu.
- Park Chaeyoung! Mày làm gì trong nhà tao vậy?
- Bất ngờ chưa bà dzà, tao qua ăn ké á, hôm nay Lisa đi tập boxing rồi, mà mày cũng vô tâm quá đi, tao ngồi đây cả buổi rồi mà mới để ý thấy, tâm hồn thiếu nữ íu đúi bị tổn thương trầm trọng.
Jennie nhìn Chaeyoung bằng một ánh mắt không thể nào đáng khinh hơn.
- Cưng à, cưng đang lừa ai vậy, chụy đây thấy cưng là tâm hồn thiếu nữ đen tối thì có, chắc hẳn Lisa phải bất lực lắm nên mới chạy đi tập boxing để đối phó với cưng.
- Cũng tạm đúng, nhưng cho dù ẻm có tập boxing cũng có thoát được đâu.
Ba mẹ Kim nãy giờ chỉ im lặng mà bắt đầu thắc mắc, lúc nãy Chaeyoung định nói gì với mình.
- Hai đứa bay im lặng chút coi, Chaeyoung lúc nãy còn định nói gì vậy?
Mẹ Kim lúc này lên tiếng mắng, đúng là người phụ nữ quyền lực của gia đình cả hai người đều im lặng, một hồi sau thì Jennie trả lời.
- Thằng con rể mà ba mẹ coi trọng vào viện là do con đánh, nhưng con chỉ đá cho thằng đó một cú "Ax Kick" thôi, mới vậy mà đã vào viện thì là do nó yếu chứ có phải do con đâu.
- Thằng nhóc làm gì mà con lại đánh nó chứ?
Lúc này mẹ Kim tức giận nói với nàng.
- Bác ơi bớt giận để con kể cho nghe, thằng đấy nó sẵn sàng bán Jennie cho công ty của con để có thể ký hợp đồng đó bác.
Mẹ Kim nghe thấy vậy thì vội vàng quay xe cho đỡ quê.
- Ý mẹ là sao lại đánh ít vậy chứ? Mẹ đã dạy như thế nào con còn nhớ không vậy? Không nhớ cũng không sao tại mẹ cũng không nhớ nhưng con phải đánh nhiều vào chứ, sao lại đánh có một cái như vậy.
- Con cũng muốn đánh thêm lắm nhưng mà lúc đó con đang đói, chị Jisoo còn chưa tới đưa con đi nạp năng lượng nữa nên đánh không nổi.
Lúc này ba Kim bỗng dưng đứng lên, gương mặt trở nên nghiêm túc hẳn so với gương mặt tươi tắn lúc ăn cơm, ông nhanh chóng vào phòng thay một bộ võ phục rồi ra ngoài nói với Jennie.
- Mau đi thay đồ đi con, lúc đó đánh không nổi do đói vậy vừa nãy vừa ăn no rồi đấy, mau đi đánh bù thôi, ba sẽ đánh phụ con một tay.
- Dạ!
Không hiểu sao bây giờ Jennie lại hừng hực khí thế chạy đi thay đồ chuẩn bị đi tẩn cho thằng khốn đó một trận.
Mà lúc này Chaeyoung vẫn ngồi trên bàn ăn thức ăn còn mẹ Kim thì đi mở rèm cửa với cửa sổ ở ngay kế bên bàn ăn rồi mới bước tới bàn ăn tiếp, theo bà thì ăn như vậy mới ngon.
- Ơ mà lúc nãy con bé nói Jisoo là sao? Con bé đó là ai?
Mẹ Kim đột ngột nhận ra liền hỏi Chaeyoung.
- À, là đàn chị thời đại học của tụi con đó bác, chị ấy đang theo đuổi Jennie nhà chúng ta đó. Jennie nó thích mà còn giữ giá, còn bày đặt nói là mẹ dặn.
- À chắc cái giữ giá đó là bác đúng rồi.
- ......
Bác có biết là "giữ giá" khiến cho tỷ lệ độc thân rất là cao không vậy ạ?
Bên này Jennie đang khí thế hừng hực chạy sang nhà bên cạnh thì chạm mặt Jisoo.
- Sao chị lại ở đây?
- Em quên rồi hả Jennie? Em hứa là sẽ trả lời câu hỏi của chị vào 7h tối nay mà.
- À em quên mất, chị tránh ra một bên đi, không thì vào nhà ăn cơm với hai người kia để em đi xử thằng kia cái đã.
- Hai người kia?
- Là mẹ em với quể Chaeyoung á? Vào đó xem đánh nhau cũng được.
- Hả? À ừ.
Jisoo nghe vậy cũng ngoan ngoãn vào nhà chứ ở đấy một hồi lại bị tẩn cho cũng nên. Sau 30' thì cuối cùng nàng và ba Kim cũng về và không quên cảnh cáo anh ta vài câu. Trong lòng hai người thầm cảm thấy sự ra đi của ba mẹ anh ta chẳng xứng đáng tý nào cả, hai người họ cố gắng làm việc hết sức mình để rồi ra đi vì bệnh tật, cố gắng cho anh ta ăn học để rồi anh ta làm được gì, chẳng được gì cả, thế thôi.
- Tụi con về rồi đây, đánh sướng tay hẳn ra.
Lúc này nàng chẳng để ý gì đến Jisoo đang khép nép ngồi bên phải Chaeyoung mà chạy tới bên trái của Chaeyoung giải bày sự thỏa mãn của bản thân.
- Jennie à.....Cưng không thấy có người đang sợ hãi ngồi ngay bên cạnh hả?
- Hả? Ai?
- Trời ạ! Jennie à, crush của cưng ngồi vừa ăn vừa nhìn cưng tẩn cho thằng kia một trận mà sợ hãi không thôi đó.
- Hả?
Jennie lúc này mới nhớ ra Jisoo vừa tới nhà mình, mặt bắt đầu đỏ lên, trong đầu không khỏi nhớ lại những gì mình vừa nói với Chaeyoung đều đã bị Jisoo nghe thấy. Vụt một cái, Jennie liền biến mất khỏi căn phòng khách, chạy một mạch lên phòng ngủ của mình. Mẹ Kim thấy vậy thì chạy đi lấy chìa khóa dự phòng đưa cho Jisoo. Mà Jisoo cũng hiểu ý chạy lên phòng của Jennie hỏi thăm một xí.
Cốc Cốc Cốc
- Jennie à, mở cửa đi em, em hứa là sẽ trả lời câu hỏi của chị mà.
Lúc này Jennie đang trùm chăn kín mít cố gắng chờ đến khi nào chị đi thì mới ra.
Một lúc sau thì không còn tiếng gõ cửa nữa, Jennie đang định chui ra thì bỗng có người ôm chầm lấy nàng. Lúc đầu có hơi hoảng hốt nên tính đưa chân lên đạp một phát nhưng may mà đang nằm trong chăn nên nàng bị vướng chân không đạp được chứ nếu không chị cũng đã niệm luôn rồi.
- Kim Jisoo, chị buông ra coi!
- Không buông, em lừa chị!
- Em lừa chị? Em lừa chị bao giờ?
- Nếu em không lừa chị thì em hãy trả lời câu hỏi của chị đi!
- Em quên mất chị hỏi gì rồi, chị đọc lại câu hỏi đi.
- Được. Em làm bạn gái của chị nha!
- Tào lao! Nè nhe, mấy người bớt xạo nha, rõ ràng lần trước mấy người hỏi là....
- Chị hỏi gì? Hửm?
- Làm vợ chị nha!
- Chị đồng ý, vậy chúng ta chuẩn bị ngày lành tháng tốt để cưới đi.
- ?!!! Khoan....từ từ.....cái quái gì vậy?
- Em vừa cầu hôn chị và chị đồng ý, mặc dù không có nhẫn nhưng không sao chị chuẩn bị sẵn rồi, em muốn đeo nó ngay bây giờ không?
- Chị dám gài em???
- Vậy em có đeo nhẫn không?
- Có.
- Vậy có làm vợ chị không?
- Có.
- Vậy có phải nhanh hơn hông?
- Người ta là phải giữ giá chứ ai đâu như chị có bao nhiêu giá đều đem ra cho heo ăn.
- Hết giá mới có bồ, có giá là ế cả đời nha em gái.
- Xí!!!
END
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro