Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

VIII

Vào thang máy, Lệ Sa bế Thái Anh lên, hai bàn chân kẹp ở eo mình, tay làn váy phía dưới chui vào đi, váy che khuất đôi tay hư của cậu đang xoa nắn hai cánh mông của người kia.
Thái Anh không thể ngờ được sức lực Lệ Sa lại lớn như vậy, đều là nữ nhân, mặc dù chính mình không mập, nhưng cũng chẳng phải gầy như que tăm, chẳng lẽ ngoài cái con quái vật ẩn dưới lớp quần kia, mọi mặt khác đều không giống nữ nhân bình thường sao ?
Men say rượu đã lên tới đầu, có chút choáng váng, đôi tay nàng ôm chặt cổ cậu, dựa vào người, mềm mại ghé vào cổ Lệ Sa, đầu óc nghĩ lung tung rối loạn sự tình.
Thang máy chung cư vận hành thực mau, sự tình trong đầu còn không chưa có kết quả, Lệ Sa đã ôm nàng tới trước cửa nhà. Cậu đem Thái Anh đặt ở trên cửa, một tay ôm cánh mông nàng.
"Dùng sức ôm tôi, để tôi lấy chìa khóa."
Nàng nghe Lệ Sa nói, trong đầu mê mê hồ hồ, lập tức tuân theo mệnh lệnh, tay dùng sức lực ôm cậu.
Cậu một tay ôm Thái Anh, một tay duỗi đến ví móc chìa khoá ra, mở cửa.
Vừa vào cửa, cậu dùng chân đóng lại, ném ví xuống đất, kéo hẳn quần tây đã được kéo khoá ra, móc côn thịt đã cương cứng từ lâu, đem Thái Anh để ở trên tường.
Đầu óc Lệ Sa đã bị sự ham muốn chiếm giữ, xốc váy nàng lên, quần lót bát vén qua một bên, mặc kệ hoa huyệt vẫn chưa ướt, liền muốn trừng phạt Thái Anh, cậu trực tiếp đem chính mình cắm vào.
"A......Cục băng...... Đi ra ngoài...... Đau......"
Cồn khiến Thái Anh mê mê hồ hồ, tửu lượng lại kém, tiểu huyệt còn chưa tiết ra chất lỏng bôi trơn, bỗng nhiên bị cắm vào, đau thấu trời xanh, đầu óc liền thanh tỉnh.

Nhưng mặt sau là vách tường, chẳng thể lui, chỉ có thể dùng sức đẩy Lệ Sa ra, cả ngày đã uỷ khuất, hơn nữa cậu lại chẳng dịu dàng tí nào, làm Thái Anh có chút thất vọng.
"Buông tôi ra......Đi ra ngoài......"
Ngẫm lại trước kia, ai ở bên mình cũng tuyệt đối không để nàng bị thương dù chỉ là bỏng nhẹ, đặt nàng lên đầu, không nghĩ sẽ có kê dám đối đãi mình thô bạo như vậy, Thái Anh càng nghĩ càng khó chịu, lực đẩy trên tay càng lúc càng lớn, trong hốc mắt tràn ngập nước, giây tiếp theo liền rơi xuống một giọt,
"Cấm nhúc nhích !"
Lệ Sa cũng không chịu nổi, biểu tình cùng ngữ khí đều không thể xưng đàng hoàng. Không có dịch tình bôi trơn, chính mình cắm vào đều cảm thấy bên trong thực khô khốc, nàng đau cậu kỳ thật cũng đau, vừa, hiện tại lý trí đã quay lại, trong lòng sinh ra một chút thương tiếc, tay sờ đến hoa hạch Thái Anh, chậm rãi xoa nắn.
"Ô......Cô cút ra..... Ai cho...... cô tiến vào... A..."
Sự uỷ khuất nhẫn nhịn cả ngày giờ bị Lệ Sa đốt lửa bùng cháy, đạt tới cực điểm, rốt cuộc nhịn không nổi, khóc thành tiếng, nói chuyện thút tha thút thít.
"Chính cô...... Hôm nay...... Không để ý tới tôi...... Tôi còn không thể...... Tìm người khác chơi sao......Hức..."
Sức chịu đựng có giới hạn, dĩ vãng quyến rũ khí chất Phác Thái Anh hiện tại không mảy may quan tâm tới hình tượng của mình, hai chân còn quấn ở eo Lệ Sa, phía dưới còn bị Lệ Sa cắm, trên mặt lại tràn đầy nước mắt, trong miệng còn đứt quãng lên án hành vi ban sáng của cậu.
"Không chịu được tĩnh mịch như vậy sao ? Một ngày không thao, cô liền đi tìm người khác?"
Động tác trên tay Lệ Sa thực ôn nhu, nhưng trong miệng nói lại hoàn toàn ngược lại, thậm chí có điểm hùng hổ doạ người khí thế.
"Không liên quan tới cô !"
Nước mắt Thái Anh không ngừng chảy, mạnh miệng tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa. Nhưng thân thể lại không khống chế được bị khiêu khích khởi khoái cảm, phía dưới tự an ủi âm hạch chính mình, thân thể của mình không tự chủ nổi lên phản ứng, phía dưới bắt đầu tiết ra dâm dịch bôi trơn, hoa huyệt bên trong cũng vì khoái lạc mà chậm rãi co rút lại, liếm mút côn thịt bên trong.
"Không liên quan tới tôi ? Vậy tôi cho cô biết có chuyện gì liên quan tới tôi !"
Vừa mới sinh ra tới một chút thương tiếc, bị một câu nói của Thái Anh đánh tan, như vậy nàng không thể chinh phục bằng sự ôn nhu.

Lệ Sa cảm giác được dũng đạo khô khốc khi trước bắt đầu phân bố ra hoa dịch, cậu thử giật giật, đã tương đối mượt mà, đôi tay nâng mông Thái Anh lên, bắt đầu thẳng lưng trước sau chậm rãi thọc vào rút ra.
"Ah~.. Không cần... Ngô......"
Thái Anh còn thút thít khóc, nhưng không thể đánh lừa phản ứng của thân thể được, cùng Lệ Sa làm tình khi trước, nàng phi thường hoài niệm thân thể cậu, có được bạn giường mềm mại tinh tế, lại dị thường hữu lực.
Dáng người cao ráo, săn chắc, phía dưới lại có cây "hàng" dài quá khổ, còn lớn như vậy, làm xong lúc sau liền nhớ mãi không quên, mới dốc hết sức lực câu dẫn Lệ Sa, muốn cậu lại thao chính mình.
Thái Anh trước kia đã từng ngủ cùng nữ nhân, nhưng chưa từng gặp ai kỳ lạ như cậu. Bề ngoài thoạt nhìn lạnh như băng, cả ngày ở bên chính mình cũng không có biểu cảm gì, bất luận nàng đang trên danh nghĩa giám đốc, cũng không thấy cậu có bất cứ hành vi gì để lấy lòng mình, thậm chí khi nàng câu dẫn cũng đều thờ ơ.
Nhưng thời điểm này lại thực chuyên chú, loại chăm chú này làm cho Lệ Sa thực mê người, hấp dẫn chính mình, làm nàng không tự chủ muốn câu dẫn cậu lên giường, nhìn xem trên giường là bộ dáng gì, có phải vẫn bình tĩnh tự nhiên như vậy không.
Hoa huyệt không ngừng bị thọc vào rút ra, côn thịt đem thịt mềm bên trong căng trướng cực hạn, chậm rãi cọ xát, ngọn lửa dục vọng lan tràn đến mọi nơi trong thân thể, đem một ngày ủy khuất của Thái Anh đốt rụi, chậm rãi thiêu cháy lý trí nàng, bàn tay chống ở vai cũng trở nên vô lực, sờ dọc xuống ngực Lệ Sa, đắc ý trêu đùa.
Cảm giác trên tay thực không tồi, mau chóng không thỏa mãn với lớp quần áo vướng víu, bây giờ cậu vẫn mặc áo sơ mi quần tây như mọi ngày, Thái Anh vẫn luôn cho rằng cậu thật cứng nhắc, chỉ kém một bộ mắt kính là giống y như tác phong của mấy người già.
"Mỗi ngày đều ăn mặc nóng nực như vậy, cô không mệt sao ?"
Nàng đã ngừng khóc thút thít, khoái cảm hội tụ, cởi bỏ khuy áo sơ mi, bàn tay luồn vào lại trêu đùa khoang ngực cậu.
Bị người trong tay mình vuốt ve, Lệ Sa xưa nay chưa từng trải nghiệm, hạ bộ vẫn còn chuyển động không nhanh không chậm, một chút đều không vội, nhưng hai huyệt thái dương vẫn lộ ra xúc cảm chân thật của cậu.
"Không..."
Lệ Sa hừ một tiếng, phun ra một ngụm nghẹn khí, nàng còn có tâm tình hỏi gu ăn mặc của mình, ánh mắt cậu trầm xuống, động tác như cũ không nhanh không chậm, hạ quyết tâm muốn cho Thái Anh phải trả giá.
"Nhanh lên...... Ha~.."
Lệ Sa che dấu được cảm xúc của mình, nhưng Thái Anh lại không thể, vốn dĩ nàng chẳng thể kiềm chế, cậu thong thả động hông mang đến khoái cảm chậm rãi chồng chất, nhưng vẫn làm nàng không đến được cao trào.
Điều này khiến nàng không thể không ra tiếng thúc giục Lệ Sa, muốn cậu giải cứu chính mình, nhưng nàng quên mất cậu hiện tại chẳng còn sự nhân từ đâu.
Thái Anh thúc giục kèm theo tiếng rên rỉ làm biểu tình Lệ Sa vô cảm cả một đêm rốt cuộc thay đổi, khóe môi cong lên một nụ cười, hiện tại chưa được đâu, trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro