VII
Thái Anh vô cùng vui vẻ, nàng phát hiện trợ lý của mình không chỉ tài ba ở lĩnh vực công việc, mặt khác ở phương diện sinh lý cũng phi thường xuất sắc, Lệ Sa thoả mãn yêu cầu bạn giường của nàng, diện mạo xuất chúng, thể lực trên giường cũng tốt.
Xét về biểu hiện vào đêm đó, Lệ Sa ở tình trường hẳn là newbie, như vậy là dễ dàng nắm trong lòng bàn tay.
Lệ Sa tuy rằng là tiểu bạch thỏ ở tình trường, nhưng lại là cáo già trong thương trường, với yêu đương không có cách đối phó cụ thể, nhưng lại cực kỳ giỏi khống chế nhân tâm, giống như Thái Anh vậy, bất cứ suy nghĩ tâm tư gì đều thể hiện ở trên mặt, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu, nhanh chóng xác định rồi nghĩ cách đem Hoa Hồ Điệp biến thành mèo con vô hại.
"Cục băng~, tối hôm qua quá thế nào ? Có nghĩ đến tôi không?"
Tác phong của Thái Anh từ lâu đã đi muộn về sớm, Lệ Sa vừa mới ngồi xuống chuẩn bị làm việc, liền nhìn thấy nàng từ bên ngoài đi vào, trên tay còn cầm cái cốc của chính mình.
"......"
Lệ Sa nhìn chằm chằm nàng không nói gì.
"Tôi giúp cô pha cà phê, thử xem hương vị thế nào."
Thái Anh đem cốc cà phê trên tay đặt ở trước mặt Lệ Sa, đôi tay chống xuống bàn làm việc, hơi hạ thân mình nhìn cậu, cổ áo hở khá rộng, từ góc độ của cậu có thể nhìn thấy áo ngực màu đen bên trong vây lấy bộ ngực tròn trịa.
Lệ Sa có thể tưởng tượng, áp mặt vào khe rãnh sâu hút này có bao nhiêu thoải mái, cậu cúi đầu, nheo nheo mắt.
Nhìn đến phản ứng của cậu, tâm tình Thái Anh vốn dĩ không tồi trở nên càng thêm vui vẻ, khuôn mặt tươi cười, cả mắt thường cũng có thể thấy được ánh mắt sáng lạn của nàng. Nhưng giây tiếp theo Lệ Sa lại triệt để phá tan bầu không khí:
"Phác phó tổng tới sớm như vậy, không bằng đi xem báo biểu đi, tôi còn việc phải làm, xin phó tổng vui lòng đi ra ngoài"
Nói xong còn đứng lên mở cửa văn phòng ra, đứng ở đó chờ nàng đi ra ngoài.
Lệ Sa nhìn mặt Thái Anh chuyển đổi từ ánh mặt trời sáng lạn đến mây đen dày đặc, cũng là vì một câu nói của mình, chỉ một câu có thể làm cảm xúc nàng biến hoá rõ rệt, khiến cho cậu phi thường vui vẻ, nhưng trên mặt vẫn là bộ dáng vô biểu cảm.
Chỉ qua một ngày, Thái Anh cảm thấy Lệ Sa lại biến trở về cái mặt lạnh trước kia, bị mình khiêu khích đến một chút phản ứng cũng không có, tinh lực đều tập trung vào công việc, chẳng mảy may quan tâm nàng.
Đi vào văn phòng của Lệ Sa càng nhiều, Thái Anh càng ngày càng hoài nghi chính mình, liệu mị lực của nàng yếu bớt sao? Cục băng không muốn nghĩ tới mình dù chỉ một lần sao? Áp lực bị đè nén, sau khi tan tầm nàng lập tức đi tới quán bar.
Uống rượu, khiêu vũ, câu dẫn nam nhân nữ nhân, nhìn cả trai lẫn gái hướng mắt về mình, Thái Anh đã tự tin trở lại, thành thạo, tán tỉnh vui cười.
Lệ Sa kết thúc một ngày công tác, ra cửa lại nhớ tới sắc mặt nàng khi tan tầm, lên xe đi đến quán bar mà nàng thường lui tới.
Quả nhiên, Thái Anh hôm nay vẫn như cũ ở quán bar này, nhưng tình huống trước mặt lại làm cậu nhịn không được đen mặt, hôm nay thật ra không có cùng tên Hoa Hồ Điệp ở giữa sàn nhảy khiêu vũ, nhưng bên cạnh nàng lại không ngừng có người đi đến gần, là ai cũng không cự tuyệt.
Lệ Sa đen mặt, trực tiếp đi đến bên người Thái Anh, đẩy ra ly rượu đặt bên cạnh, ánh mắt nàng có chút mê man, thoạt nhìn là đã say, sắc mặt Lệ Sa khó coi tới cực điểm.
"Cục băng...... Cô đến đây làm gì? Cô buông tôi ra!"
"Cùng tôi trở về, cô say rồi."
Lệ Sa ôm Thái Anh hướng ra cửa quán bar, tiếng nói của nàng to lên, bên cạnh còn có người ở nhìn bọn họ chằm chằm :
"Cô buông tôi ra! Tôi không đi, tôi còn muốn chơi!"
"Đi vào !"
Lệ Sa đem Thái Anh nhét vào ghế phụ, đóng cửa lại, chính mình ngồi lên xe.
Nàng lên xe thì an tĩnh lại, nằm nghiêng ở chỗ ngồi, đôi mắt mị thượng, Lệ Sa cài dây an toàn cho nàng, khẩn trương lên đường.
Cậu an phận lái xe, nhưng ở vị trí ghế phụ thì ngược lại, nàng uống không ít rượu, tuy rằng thần trí mê mê hồ hồ nhưng vẫn biết ai đang chở mình.
"Cục băng...... Đi đâu vậy?"
"Nhà tôi."
Lệ Sa liếc mắt một cái nhìn người bên cạnh, nàng đã ngồi thẳng dậy, hướng phía chính mình nhích lại gần.
Bởi vì uống rượu, mặt Thái Anh có điểm hồng, môi cũng hồng diễm diễm, câu một chút ý cười, vì cùng ở bên người quen thuộc, cho nên ánh mắt mang theo một chút lười biếng, đăm chiêu nhìn chằm chằm Lệ Sa.
Tuy rằng trong xe ánh đèn không sáng cho lắm, nhưng Thái Anh vẫn nhìn thấy được yết hầu cậu di chuyển lên xuống, trong nháy mắt, nàng cảm thấy một loại cảm giác kì dị, chỉ một cái di chuyển cổ họng mà làm dục vọng phảng phất cả ngày lên tới đỉnh điểm.
Một tay chống thân mình, một tay sờ đến giữa hai chân Lệ Sa, không ngoài dự đoán, phía dưới cậu đã trướng đại rất to, một lần tiếp xúc thân mật lúc cuối tuần, Thái Anh đã rõ kích cỡ của cậu, hiện tại sờ nữa vẫn có chút kinh ngạc, cách một lớp quần đã cảm nhận sức nóng, ngón tay trên dưới hoạt động hai lần, rõ ràng cảm giác được côn thịt càng thêm gắng gượng.
"Cục băng...... Có phải muốn thao tôi không ? Côn thịt đã cứng như vậy, tôi cũng ướt rồi ."
Đôi môi đỏ tươi nói ra những lời nhạy cảm.
Lệ Sa không thể tưởng được Thái Anh to gan như vậy, ở trên xe liền dám động thủ động cước, nhưng hiện tại rõ ràng thời điểm thích hợp để trừng phạt nàng, cố chịu đựng khoái cảm, tốc độ xe nhanh lên đáng kể.
Sắp về đến nhà, tay Thái Anh đã kéo khoá quần tây ra, chỉ cách quần lót an ủi làm Lệ Sa cảm giác muốn nổ tung, trong đầu tự động hiện ra cảnh tượng bàn tay kia ôn nhu vuốt ve chính mình, may mà đã tới nhà.
"Xuống xe."
Kéo tay nàng, chỉ mấy giây sao đã ôm Thái Anh ra khỏi xe, thân thể tố chất Lệ Sa thực hảo, ôm nàng vào thang máy đều không có thở dốc, trong đầu tràn đầy tưởng tượng thế nào đem nàng thao đến mức không dám đi ra ngoài trêu chọc người khác.
Kế hoạch cái gì, sách lược cái gì đều gặp quỷ đi thôi, đối với nàng, phải thao thần phục ở dưới thân thể mình, làm nàng chỉ thuộc về chính mình thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro