Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35 - Người đẹp không phân nam nữ

Chú hai nhà họ Kỳ rốt cuộc cũng im lặng ngồi xuống.

Kỳ Nhạc ngoan ngoãn đi đến trước mặt ông nội, xoay người cung kính nói: "Cảm ơn ông nội."

Kỳ Quảng Trấn vui mừng gật đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía cha con nhà thằng hai, cả giận nói: "Con nhà thằng hai khi nào có thể hiểu chuyện bằng một nửa Kỳ Nhạc, ta cũng sẽ không cần nghe mấy lời đồn đại vớ vẩn bên ngoài."

Chú hai bị nói đến mức cúi đầu, đứa con nhà chú ta tàn nhẫn trừng Kỳ Nhạc một cái.

"Hôm nay ta để mọi người tụ tập lại một chỗ, chính là để công khai thân phận của Kỳ Nhạc."

Lời này vừa nói ra đã gây nên một trận xôn xao.

Kỳ Thăng trộm vỗ tay Kỳ Nhạc một cái, nháy mắt ra hiệu với cậu, bộ dáng trông như đang chúc mừng.

Kỳ Nhạc cười cười, thật ra trong lòng lại không cảm thấy gì.

Chỉ là đã mười hai năm ông nội không thừa nhận thân phận của cậu, hiện tại lại đột nhiên thừa nhận không biết nguyên nhân vì sao. Điểm này làm cho cậu vô cùng để ý.

Chú hai lại chĩa mũi dùi, đập bàn cả giận đứng lên nói: "Thân phận của Kỳ Nhạc không minh bạch, cha, người cũng đừng hồ đồ!"

Kỳ Thăng vừa định lên tiếng thì bị Kỳ Duệ ngăn lại, anh nhìn chú hai đạm mạc nói: "Nhạc Nhạc nhà chúng cháu cũng họ Kỳ, chú hai nói như vậy là đang có bất mãn gì với nhà họ Kỳ sao?"

"Kỳ Duệ, đứa nhỏ này mới trước đây còn nhận không ít lợi ích từ nhà chúng ta, bây giờ làm sao lại nói chuyện với chú hai như thế?!" Thím hai cũng không ngồi yên, trừ bỏ Kỳ Nhạc thì đứa nào nhà anh cả cũng không nhận chỗ tốt từ nhà bà?

Kỳ Duệ nghe thấy vậy, mày nhíu chặt lại.

"Thím hai đã cho nhà cháu chỗ tốt nào thế?" Anh dừng một chút, nhìn về phía đứa con nhà chú hai, "Nếu như thím nói Kỳ Thăng vì đứa con nhà thím thiếu chút nữa đã bị hủy đi tiền đồ bản thân, cháu đây thực sự phải cảm tạ thật tốt một phen."

Kỳ Nhạc ngẩn ra, ánh mắt dừng trên người anh hai của cậu. Anh hai cậu và con chú hai còn xảy ra chuyện này, thế nào cậu lại không biết một chút gì cả?

"Bọn cháu!" Thím hai chán nản, đem mũi dùi chĩa vào Kỳ Nhạc, "Nó chính là một thằng con riêng, người nào ở đây lại nguyện ý để nó chân chính trở thành người nhà họ Kỳ!"

"Thím hai..." Kỳ Duệ vừa định oán giận, Kỳ Nhạc bỗng đứng lên cắt ngang lời anh cả, nhìn về phía Kỳ Quảng Trấn ở bên trên.

"Ông nội..."

"Nhà chúng ta không có ngôi vị hoàng đế kế thừa." Kỳ Quảng Trấn cắt ngang Kỳ Nhạc, ý bảo cậu ngồi xuống, lại nói với những người khác: "Trên người Kỳ Nhạc chảy dòng máu nhà họ Kỳ, nó chính là người nhà của chúng ta."

Nói xong, ông dừng lại một chút, ánh mắt dừng lại trên người chú hai nhà họ Kỳ, trầm giọng nói: "Thằng hai muốn gạt bỏ một tiểu bối, con cảm thấy thích hợp sao?"

"Con thấy anh hai vì con riêng của mình không vào được nhà họ Kỳ cho nên đang ghen tị đấy mà." Không biết là ai mở lời, trực tiếp làm cho chú hai tức giận đến nhảy dựng lên.

"Cậu đừng có nói hươu nói vượn!"

"Tôi cũng không nói bậy." Người nọ ăn một trái nho, chậm rãi nói: "Chuyện anh hai nuôi mấy tiểu tình nhân, chị hai cũng biết rõ, làm sao thành tôi nói bậy chứ?"

Kỳ Nhạc nhìn người nọ, đối phương là một người đàn ông chừng hai bảy, hai tám tuổi, một gương mặt không phân rõ nam nữ cực kỳ xinh đẹp. Nếu không phải trên người đang mặc quần áo nam, có khi cậu không nhận ra đối phương là đàn ông.

"Kỳ Vu Dương, cậu đừng ngậm máu phun người!"

"Làm thì đã làm, dám làm không dám nhận gọi gì là đàn ông!"

Chỉ thấy người nọ sau khi nói xong lại nhìn về phía Kỳ Nhạc, nháy mắt với cậu.

Kỳ Nhạc cả người run lên, nổi cả da gà.

Cậu có dự cảm, người này nhất định không dễ chọc.

Sự thật chứng minh, dự cảm của cậu cho đến giờ vẫn luôn đúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro