Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13 - Người đàn ông cuồng dã là cha của bạn trai


Ân Thế Kiên duỗi tay quơ trước mặt Kỳ Nhạc, "Tay còn đau không? Vừa nãy tôi không đè lên chứ?"

Lời còn chưa dứt, vừa nghe anh nói, Kỳ Nhạc đã cảm thấy bản thân thật yếu ớt.

Cậu lắc đầu đứng lên, nói: "Tôi đi lấy thuốc."

Giác quan thứ sáu mãnh liệt nói cho Kỳ Nhạc biết, bản chất của người đàn ông trước mắt này không giống như vẻ ôn hoà bề ngoài, cậu tin chính mình hôm nay là lần đầu tiên gặp đối phương, nhưng cậu lại có một cảm giác quen thuộc không thể nói thành lời đối với Ân Thế Kiên.

Loại cảm giác quen thuộc khó hiểu này làm cho cậu không tự chủ muốn tránh xa đối phương.

Ân Thế Kiên đứng dậy đi theo cậu, tay nhận lấy đơn thuốc của cậu, "Cậu cứ ngồi đi, tôi giúp cậu đi lấy."

Ánh mắt người đàn ông nhìn cậu mang theo thâm tình, Kỳ Nhạc ngẩn ra, theo sau đoạt lấy đơn thuốc, trên mặt có chút nóng.

Người này giống như Ân Dục tối qua...

Trong đầu đột nhiên vụt ra một ý niệm, Kỳ Nhạc trố mắt một chút, bị chính suy nghĩ của mình doạ sợ.

Ân Thế Kiên không biết cậu đang nghĩ gì, thừa dịp cậu còn đang sững sờ đoạt lấy đơn thuốc, lập tức đến cửa lấy thuốc.

Kỳ Nhạc nhìn dáng vẻ của người đàn ông, trong đầu có thứ gì đó dần dần hiện lên...

"Tôi gọi em là bé cưng nhé?" Tiếng nói không cố ý đè thấp có chút mị hoặc không thành lời, khi người đàn ông mở miệng nói chuyện hơi thở phun bên tai cậu.

Thật ngứa. Kỳ Nhạc né một chút, người nọ liền hung tợn cắn cậu.

Người đàn ông lại tiếp tục ghé sát vào lỗ tai cậu nói chuyện: "Bé cưng, em có nhớ kỹ tôi là ai không?"

Kỳ Nhạc ôm lấy đối phương thấp giọng khóc nức nở, người đàn ông một hai bắt cậu phải nói ra tên mình.

Cậu trả lời là Ân Dục, liền bị đối phương vô tình trả thù.

"Bây giờ đã biết tôi là ai chưa?" Người đàn ông thực sự xấu xa, thân thể dán sát lại với hắn, "Em lại nhìn kỹ xem tôi là ai?"

Kỳ Nhạc liên tiếp trả lời ba lần Ân Dục, há miệng cắn ngay một ngụm trên vai đối phương.

Sau đó, cậu bị trả thù càng thêm thảm thiết.

Bất an, sợ hãi cùng uỷ khuất đang chiếm cứ đại não của Kỳ Nhạc.

Cậu đang rơi vào khu vực không biết một cái gì, thân thể bị tình triều xô ngã, từng chút từng chút một, cuối cùng đem cậu sức cùng lực liệt vỗ vào trên bờ cát.

Trí nhớ càng lúc càng rõ ràng, một đêm hoang đường tối qua chậm rãi hiện lên trong đầu. Máu trên mặt Kỳ Nhạc mất hết, nhìn Ân Thế Kiên đang đi về phía mình.

Người đàn ông trước mặt cho dù là giọng nói hay thân hình, đều giống gã đàn ông cuồng dã đêm qua đến trăm phần trăm!

Ân Thế Kiên lấy xong thuốc, trở về chỉ thấy đứa nhóc này sắc mặt trắng bệch, nghĩ tay cậu đau, lại muốn an ủi cậu vài câu.

Kết quả vừa mới ngồi xuống, Kỳ Nhạc liền nháy mặt tránh ra thật xa, trên mặt lộ vẻ sợ hãi.

Ân Thế Kiên: "..." Anh chỉ đi lấy thuốc thôi mà, đã xảy ra chuyện gì sao?

Nhớ lại một đêm bị khống chế kia, Kỳ Nhạc tức giận phát run cả người, lấy tay chỉ vào anh, môi hơi run run, lời mắng chửi người bị nghẹn lại trong cổ họng.

Dù sao tối qua cậu cũng rất thích nha... Mắng chửi người cũng không đã nghiền à!

Nhìn thấy phản ứng của Kỳ Nhạc, Ân Thế Kiên lúc đầu còn cảm thấy kỳ lạ. Anh duỗi tay muốn đưa thuốc qua, Kỳ Nhạc lại lùi thêm vài bước.

Anh không khỏi nhíu mày, khoé miệng buông một câu, "Đây là đã nhớ ra tôi?" Ngữ khí rất là vui vẻ.

Kỳ Nhạc không muốn tiếp xúc với anh, thân thể lại lui về sau vài bước.

Nhìn thấy bộ dạng vừa tức vừa kinh hãi của cậu, Ân Thế Kiên vui vẻ, khuôn mặt dường như dịu dàng đi vài phần. Anh cười hỏi: "Tư vị ông chú già này như thế nào?"

"Ông---" Kỳ Nhạc không biết người này vui vẻ cái gì.

Tối qua tuy rằng cậu rất sảng khoái, nhưng mà hiện tại cậu tuyệt đối không vui vẻ!

Nghĩ đến việc ngủ cùng với bạn trai, kết quả lại là ngủ với cha của bạn trai, điều này làm sao khiến cậu vui vẻ cho nổi hả?!

___

Tác giả có lời muốn nói

Kỳ Nhạc: Tuy em rất không vui, nhưng không thể không nói là vô cùng thích à.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro