Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

248-264


CHƯƠNG 248 Xuất phátLa Tiểu Lâu vì cứ bị quấy rầy màtỉnh lại, nó miễn cưỡng mà hé mở một con mắt, lắc người đẩy cái tay vẫn luôn sờđầu nó ra, chân sau đạp đạp. Cái tay khó ưa trên người cuối cùng cũng biến đi,La Tiểu Lâu thở nhẹ ra, thoải mái mà lắc lắc cái đuôi ... từ từ đã, có chỗ nào đấy khôngđúng lắm.La Tiểu Lâu vừa định mở hẳn mắtra đã bị cắp nách xách lên, cậu kêu một tiếng, giãy giụa.Nguyên Tích hừ một tiếng nhưng vẫnnhanh chóng đặt nó lại trên giường, 125 bưng một bát nước chờ ở một bên, đút cho La Tiểu Lâu uốngvài hớp lại lui ra. La Tiểu Lâu chờ lượng nguyên lực đã khô kiệt của mình khôiphục chút ít thì bắt đầu vận chuyển nguyên lực toàn thân.Như mọi khi, thân thể nhanh chóngbiến đổi, mái tóc đen bết ướt rũ xuống che lên khuôn mặt La Tiểu Lâu. Tạ ơn trờiđất, cậu vẫn có thể khôi phục được hình người. Nhưng cậu chưa kịp vui hết,ngaygiây tiếp theo, một cơn đau mãnh liệt lan tỏa khắp cơ thể.La Tiểu Lâu rên lên một tiếng rồicắn răng chịu đựng. Loại di chứng này như một trận khổ hình, toàn thân cậu bắtđầu bị che kín bởi một lớp mồ hôi.Chuyện này chẳng lẽ sẽ kéo dài nhữngmột năm? La Tiểu Lâu'kinh hồn táng đảm' mà nghĩ.Tiếp đó, La Tiểu LâuđượcNguyên Tích nhẹ nhàng ôm vào. Nguyên Tích thậm chí còn không cuộn cậu vào cáigagiường (vừa biến hình xong nên vẫn trần như nhộng) mà trực tiếp ôm cậuđi vào phòng tắ. 125 kéo cáiđuôi đầy mệt mỏi theo sau thu dọn phòng tắm. Hôm trước nó còn phải chuẩn bịcả nước ấm ... trời ạ, hai ngày La Tiểu Lâu hôn mê này, nó thật sự được trải nghiệmcông việc của một người máy gia dụng!La Tiểu Lâu vừa được thả vàotrong nước nóng, cơn đau bỗng nhiên tăng mạnh, giống như ngàn mũi kim đâm vào cơ thể, hét mộttiếng, túm chặt lấy Nguyên Tích, thiếu chút nữa là nhảy dựng lên.Nhưng sức lực của La Tiểu Lâu saosánh được với Nguyên Tích. Nguyên Tích một tay ôm lưng La Tiểu Lâu thả lại vàotrong nước, tay kia thì nhẹ nhàng mát xa.Đồng thời, Nguyên Tích cúi đầu ghé vàolỗ tai cậu"Đừng nhúc nhích".La Tiểu Lâu theo bản năng mà nghe lời, khôngnhúc nhích nữa, rất nhanh, cậu kinh ngạc phát hiện, theo bàn tay xoa vuốt mátxa của Nguyên Tích, cơn đau trên cơ thể dần dần chậm lại."... Em đỡ hơn rồi, sao lại thếnày?"La Tiểu Lâu mở miệng hỏi, âm thanh dị thường khàn khàn."Hừ, em mới là người cần giảithích đấy. Emđã ngủ suốt hai ngày một đêm. Vì không để người khác phát hiện vương tử phi của họ đột nhiên mất tích, haingày nay anh cũng chẳng thể đi quân bộ".Nguyên Tích khẽ cau mày,trong mắt dần dần mang theo một tia lệ khí"Vì sao em không nói cho anh biết làchế tạo cơ giáp cấp 10 sẽ có nguy hiểm?""Này... em cũng không biết, em nghĩ là mình có thể làm được"La TiểuLâu co rúm lại "Kỳ thực, em bây giờ vẫn lành lặn, không phải sao?"Cái tay Nguyên Tíchđang mân mê ở giữa hai chân LaTiểu Lâu bỗng nhéo mạnh một cái, vẻ mặt âm trầm nói "Ừ, không sao cả, suốt cả mộtđêm lăn lộn đau đớn, sau khi thả vào trong nước mới đỡ hơn, đây là không sao cả của emđấyà?" Lúc ấy, La Tiểu Lâu bị yôm về, con thú nhỏ màu trắng cuộn thành một cuộntròn trong lòng y, cả người run rẩy, kiệt sức nhưng vẫn không ngừng kêu lên nhữngtiếng ỉ ôi đầy bi thương. Nhìn hình dáng đáng thương đó, Nguyên Tích cũng không dám chần chờ thêm, vội vàng nhớ lại lúc cơ giáp thành công, mảnh thủy tinhvỡ vụn, nước năng lượng văng ra bắn lên người La Tiểu Lâu... sau đó bắt 125 đem đun nóng nước hồ năng lượng,thả La Tiểu Lâu vào ...đau đớn giảm bớt, tiểu bạch thú mới dừng kêu.La Tiểu Lâu còn muốn giải thíchnhưng nhìn đến ánh mắt lạnh lùng của Nguyên Tích, ủy khuất mà gục đầu xuống. Bỗngnhiên, Nguyên Tích ấn cho cả người La Tiểu Lâu ngập hẳn vào nước, mặt cũng sắpbị dìm xuống thì dừng lại, đôi môi của Nguyên Tích đầy báđạo mà khóa miệng La Tiểu Lâu lại.La Tiểu Lâu bối rối mà quơ tay níu loạn, không cẩnthận níu phải cái gìđó, hình dạng của thứ đó làm cho cậu thoáng run lên.Nguyên Tích hơi ngừng lại nhưngngay sau đó, đầu lưỡi càng thêm kịch liệt mà càn quét.Qua một lúc lâu, La Tiểu Lâu mớihồi hồn lại, phát hiện Nguyên Tích cách cậu một đoạn xa, hai tay thìđang 'tự xử' (DIY)La Tiểu Lâu ngẩn người, xem nhẹcơn đau trong người, ma xui quỷ khiến mà với và xoa nắn dục vọng của NguyênTích, hơn nữa dựa theo bài dạy của Nguyên Tích trước đây mà chậm rãi vuốt ve.Nguyên Tích không dám tin mà trừngmắt, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, hổn hển mà nói "Emđây là tự nguyện đấy nhá,lát có cầu xin thìanh cũng sẽ không dừng lại!"... Phản ứng như thế kì thực cũngchẳng thể trách Nguyên Tích được. Y từ trước tới giờ đều không chịu xem cácphim heo về việc thụ chủ động, công bị động ... sau lại còn bắt 125 xóa hết tất cảcác phim về việc này có trong ổ nhớ máy tính, còn lại đều là phim về cườngcông, báđạo nam nhân bắt ép đàng hoàng phụ nam mà thôi.Tới khi hai người ra khỏi phòng tắmđã là một tiếng đồng hồ sau. La Tiểu Lâu lúc này mới phát hiện, phòng lộn xộntới không thể tưởng được, mà trên đống quần áo được chuẩn bị sẵn để họ mặc vàođang nằm chình ình một thứ – 125. Nóđang ngủ gục trên đó. Trời biết làtrong hai ngày một đêm La Tiểu Lâu hôn mê này nó đã làm hỏng cái đồng hồ sinh học mà vấtvả lắm mới tạo ra được."... thật bừa bộn"La Tiểu Lâu thấpgiọng nói.úng thế, là 125 lãnh nhiệm vụ thudọn đấy, xem ra emđã không cài đặt đầy đủ cho nó chức năng này" Nguyên Tích nói, sau đó tùy tay kéo đống quầnáo, 125 bị hất xuống. Cái đuôi của 125 khẽ động, đem đống quần áo dưới thân mình đẩy sang đằng sau, lạico người tiếp tục ngủ, tiếng ngáy không hề bị gián đoạn chút nào.Tuy là 125 không biết thu dọnnhưng đống lộn xộn này là do 'vương tử điện hạ'đây làm ra là cái chắc ...La Tiểu Lâuyên lặngthầm nghĩ.úng rồi, cơ giáp của em..."La TiểuLâu nghĩđến hai trận cơ giáp kia, bỗng nhiên nóng ruột. Nghiêm đại sư từng nói, cho dù là cấp đại sưnhư ông, một năm cũng chỉ có thể chế tạo ra một trận cơ giáp cấp 10 mà thôi.Nguyên Tích không nói gì, lẳng lặnglấy hai cái nút không gian trên đầu giường đưa lại.La Tiểu Lâu nhẹ nhàng thở ra,nhìn hai cái nút không gian màu vàng, trong lòng dâng lên một niềm vui mừngkhông thể ức chế, sau đó lại nhíu mày "Màu vàng sao?" Màu sắc này có phải quá khoa trương quá không? Lạc Khắc thìkhông sao chứ Nguyên Tích đãđủ chói mắt rồi, hắn không hy vọng vì cái màu này mà có một đám người lúc nàocũng nhìn theo mêđắm 'ông xã' nhà hắn. Hơn nữa, trong chiến đấu, màu này rất nổi bật, sẽ rấtnguy hiểm.Trên mặt Nguyên Tích lộ ra mộttia cổ quái, nhìn nhìn hai cái nút không gian và nói "Không, không phải màuvàng. Nếu em đã khỏe lại rồi thì ngày mai cùng anhđi thử cơ giáp?". Nói xong, Nguyên Tích liếc mắt nhìn LaTiểu Lâu một cái, phi thường tự tin mà hỏi:"Cái nào là của anh?"La Tiểu Lâuđỏ mặt, sờ sờ hai cáinút không gian rồi lấy ra một cái "Cái này". Kỳ thực cả ba bản thiết kế đều dựatheo số liệu của Nguyên Tích mà thiết kế, chẳng qua bức thứ ba là chi tiết nhất.Nguyên Tích cầm lấy, đeo vào cổ, nhưng mà lại giấu vào trongáo. ——Ngày hôm sau, sau hai ngày đau ốm,La Tiểu Lâu trải qua một cuộc kiểm tra thân thể, được xác định là hoàn toàn khỏelại, rốt cuộc gặp lại mọi người của Nguyên gia. Mọi người đều rất ăn ý mà không hỏi gì về nguyênnhân Nguyên Tích tự mình chiếu cố La Tiểu Lâu, mà bọn hạ nhân trong cung thìđượcdịp nghị luận về tình cảm sâu đậm của vương tử điện hạ và vương tử phi điện hạ.Khi biết được La Tiểu Lâu muốn lậptức đi tinh cầu Lewis, Phượng Già Lăng bệ hạ nhíu mày "Vội như vậy sao? Con nênnghỉ ngơi vài ngày, đợi thân thể hoàn toàn bình phục hẵng đi"."Cám ơn ngài, con đã không sao rồi"La TiểuLâu che dấu sự lo lắng, bình tĩnh mà nói.Phượng Già Lăng quan sát hắn một hồi, cuốicùng nói "Được rồi"Nguyên Tích thì nói "Lần này, con cũng cùng La Tiểu Lâuđi, dù sao, vị tríđịa lýcủa tinh cầu Lewis rất đặc thù, nếu cóđược nó thì chúng ta sẽ có rất nhiều lợithế".Nguyên Nặc giật giật miệng, khôngdám phản đối gì. Lần trước hắn đi, nhiệm vụ cũng vẫn hoàn thành xuất sắc đấythôi.Nguyên Triệt lạnh nghiêm mặt, cóchút đăm chiêu mà liếc nhìn La Tiểu Lâu, làm cho La Tiểu Lâu hơi chột dạ vìđã giấu anh việc Ly Mạchcó thể đang ở Lewis tinh cầu. ——Xế chiều hôm đó, Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâuđi tớiphòng huấn luyện cơ giáp của hoàng cung, tiến hành thí nghiệm cơ giáp. Hai người khiếpsợ phát hiện, trừ việc số liệu đãđạt tới số liệu của cơ giáp cấp mười hai(theo bảng phân cấp của nhị cấp văn minh) trong dự đoán, hai trận thập cấpcơ giáp sinh vật này còn có thêm một công năng, đó là có thể biến màu dựa theo môi trường.Hơn nữa, công năng này không hề cần người điều khiển thao tác mà là chủ động biến hóa. Dưới ánh mặttrời, cơ giáp thậm chí có thể chậm rãi biến thành trong suốt.Hai người lập tức thí nghiệm trậncơ giáp sẽ đưa cho Lạc Khắc, cũng là cái cơ giáp dùng năng lực phục chếmà thành. Tuy số liệu không bằng cơ giáp của Nguyên Tích nhưng cũng không chênh lệch là bao. Hơnnữa, trận cơ giáp này cũng có công năng biến đổi màu sắc, chỉ là không thể biến thành trong suốt như trậncơ giáp trước mà thôi.La Tiểu Lâu vì làm một lần làthành công nên trong tay vẫn còn thừa hai bình Siêu cấp kim dịch. Cậu tự mìnhđưa đến biếu hai vị đại sư. Điều này làm cho Nghiêm đại sư cùng Hi Bá Laiđại sư vô cùng mừng rỡ. Hai cáilão nhân đều không cùng La Tiểu Lâu nói thêm cái gì, trực tiếp đem người đuổiđi, bắt đầu cân nhắc cách dùng Siêu cấp kim dịch. Bọn họ vốn tưởng ít nhất mộthai năm sau mới có Siêu cấp kim dịch, thật không ngờ nhanh vậy đãđược cầm một lọ ởtrong tay. ——Thời điểm xuất phát đãđược định là sáng sớmhôm sau. Nguyên Tích cùng La Thiểu Thiên sẽ cùng đi với La Tiểu Lâu.Lúc La Tiểu Lâu cáo biệt PhượngGià Lăng bệ hạ rồi đi ra ngoài, xa xa, có một người mặc quân phục cao cấp đi từ phòng khách của Nguyên Liệt bệ hạra. Ban đầu La Tiểu Lâu cũng không chúý, sau người kia đếngần sát người, La Tiểu Lâu mới hít vào một hơi lạnh. Người kia chính là LaThành Vận – ba ruột của 'La Tiểu Lâu'.La Thành Vận nhìn thấy La TiểuLâu, dừng bước, khẽ gật đầu "Điện hạ"La Tiểu Lâu cố gắng khống chế âmthanh run rẩy trong cổ, chào lại "Thiếu tướng đại nhân, xin chào" Nói xong, cậunở một nụ cười cứng ngắc "Tôi còn có việc, xin phép đi trước".La Thành Vận nhìn theo bóng dángvội vàng của La Tiểu Lâu, ánh mắt mị lên, khẩu hình miệng khép mở nói ra hai chữtrong im lặng "Lê Khuynh ..."HẾT CHƯƠNG 248CHƯƠNG 249 Mục đíchNguyên Liệt nhìn tư liệu trên mặtbàn. Đó là tư liệu mà nhóm bác sĩ vừa khám bệnh cho La Tiểu Lâuđưa tới. Thân thể củaLa Tiểu Lâuđã hoàn toàn tốt nhưng có một điều dị thường: nhóm máu cùng gen của La Tiểu Lâuđã có biến hóa. Nhóm bácsĩ sau khi kinh hãi, vội vàng lấy lý do xét nghiệm bệnh mà rút thêm của La Tiểu Lâu một ốngmáu, nhưng kết quả không khác gì so với lần trước cả. Sự tình trọng đại, nhóm ybác sĩ cũng không dám giấu giếm, trực tiếp đưa tới trên bàn của Nguyên Liệt bệ hạ.Nguyên Liệt nheo lại mắt. Kết quảkiểm tra này, theo góc độ khoa học mà nói, căn bản là thay đổi một người. Nhưngđây là chuyện không thể nào! Trên người Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu có khế ước,con trai ông không thể nhận sai vợ mình được.Dù La Tiểu Lâu có bị đánh tráo thìông cũng có thể cảm nhận đượcsự khác biệt, mọi người của Nguyên gia cũng sẽ không chậm chạp đến mức không cảmthấy sự bất thường.Trùng hợp là, La Thành Vận đượcthăng chức trung tướng, lúc tiến tới báo cáo công tác có gặp được người bácsĩđưa kết quả kiểm tra sức khỏe. Trước khi hắn đến văn phòng, vị bác sĩ kia có vẻ đã vòng vo hỏi thăm mộtvài chuyện liên quan đến mẹ của La Tiểu Lâu– Kim phu nhân.Khi hắn bước vàophòng, vị bác sĩ kia không nói gì nữa, chỉ đem tư liệu cho hắn rồi rời đi.Nhưng hắn đảm bảo, tên trung tướng La Thành Vận kia có thể có được vị trí ngàyhôm nay, không có khả năng suy luận ra được điều gì từ cuộc đối thoại kia.Nguyên Liệt nhíu mày, đem tư liệugiở đến trang cuối cùng, trên đó làđề nghị của nhóm bác sĩ, đề nghịlấy mẫu gen của La Thành Vận cùng Kim phu nhân.Lấy lý do gây gen tạo hậu duệ chovương tộc để cóđược gen của hai người kia cũng không khó, nhưng mà, tại sao gen cùngnhóm máu của La Tiểu Lâu lại có sự biến đổi? Chẳng lẽ, La Tiểu Lâu không phảicon trai của La Thành Vận?Nguyên Liệt gõ mặt bàn, gọi sĩquan phụ tá đắc lực nhất của mình lại, ném cho người kia giấy cho phép đặc biệt(Lệnh bài chăng?):"Đem tất cả tư liệu về La Thành Vận cùng Kim phu nhân lại đây, cả những tư liệuchữa trị của La Tiểu Lâu từ khi sinh ra đến giờ nữa!"Vị sĩ quan cất giấy phép chứngminh đi, lưu loát mà chúi đầu chào rồi rời khỏi.Nếu thân thế La Tiểu Lâu có vấn đềgì... Nguyên Liệt đem tư liệu cất đi, lần đầu tiên lộ ra biểu tình khó xử. Ông gầnnhư có thể dự đoán được chuyện gì sẽ xảy ra sau này. Bất kể thân thế của La Tiểu Lâu làgì, chỉ cần La Tiểu Lâu không có mục đích xấu thìLa Tiểu Lâu vẫn sẽ làvương tử phi của An đế quốc. Nguyên Tích không có khả năng bỏ La Tiểu Lâu.Ông hiểu concủa hắn. Tuy tínhtình đứa con này báđạo nhưng trong vấn đề tình cảm thì lại suy nghĩ thuần khiếttới một mức độ đầy khoa trương ... so với thủ đoạn mà Nguyên Tíchxuất ra để đối phó với địch nhân thìđây thực sự là một vị thiên sứ.Ôngđã dạy dỗ Nguyên Tích trở thành một người thừa kế xuất sắc, nhưng ở phươngdiện tình cảm thìông lại bất lực. Ông thậm chí từng nghĩ rằng con mình có khuyếttật về mặt tình cảm. Vô luận ai dùng phương thức gì tiếp cận Nguyên Tích, tiểutử kia cũng chẳng hề động tí ti tâm nào.Thế nhưng, sự thật thuyết minh, tấtcả nhận thức về tình yêu của Nguyên Tích đều đặt ở trên người La Tiểu Lâu. Vôluận là lúc hai người gặp nhau hay cách hai người ở chung với nhau.Đại khái kể cả La Tiểu Lâu có mụcđích khác, Nguyên Tích chắc chắn cũng sẽ không từ thủ đoạn mà giữ lại, tựa như ông khi xưa cũng làm vậy với PhượngGià Lăng. Nguyên Liệt nhìn chiếc nhẫn trên bàn tay trái, chậm rãi nắm chặt lại, trong mắthiện lên sự dịu dàng khóđược ở một vị quân vương.La Thành Vận âm trầm sắc mặt mà rờikhỏi hoàng cung, nhìn về hướng An Tắc tinh cầu, khóe miệng lộ ra một ý cười đầychâm chọc "Gen cùng nhóm máu, ngươi thật đúng làđã hao tổn không íttâm cơ..."Mà người hiện đang được nghĩ tới–La Tiểu Lâu– thì lúc này đang thấp thỏm bất an mà nhìn về phía phòng huấn luyệncơ giáp. Nguyên Tích cùng La Thiểu Thiên đang thí nghiệm số liệu của cơ giáp cấp 10, đương nhiên là chỉ làm thí nghiệmvới trận cơ giáp mang đi trao đổi với Lạc Khắc thôi, về phần trận cơ giáp của Nguyên Tíchthì bây giờ còn chưa phải lúc thích hợp để mang khoe.La Tiểu Lâu cũng không đi vào mà quan sát từ ngoài một lát,sau đó xoay người đi tới gian phòng nghỉ. Cậu cần 125 che dấu để liên hệ vớiTây Thụy Nhĩ.Tây Thụy Nhĩ sau khi biết được LaTiểu Lâu sẽ lập tức tới cứu Ly Mạch thì kinh hỉ vạn phần, lập tức tỏ vẻ sẽ tựmình tới đón. La Tiểu Lâu nhìn về phía 125. Hai ngày nay nó chờ đợi, kích động tới mứcmuốn tự mình đi giải cứu chủ nhân, sự chờ mong trong lòng bỗng có một tia trầmxuống.Chuẩn bị lâu như thế, cuối cùngcũng sắp tới cứu ngươi, Ly Mạch... —–Ba ngày sau, phi thuyền rốt cuộccũng hạ cánh xuống tinh cầu Lewis. Tinh cầu Lewis khôi phục bộ dáng như lúc đầu tiên bọn họnhìn thấy – hoàn toàn trống vắng. Toàn bộ đều tối om, không có một ngọn đèn nào ... Cảm giác như là một con thú dữđang ngủ đông trong bóng đêm chực chờ thức giấc."Chúng ta rõ ràng đã nhận được sự chophép đổ bộ rồi mà, sao lại không có aira nghênh đón?" Hạm trưởng tức tối nói. Vìđể thuậnlợi tiếp quản tinh cầu Lewis, quân bộ đã phái ra năm chiếc chiến hạm đi theobọn La Tiểu Lâu. Nếu thực có gì ngoài ý muốn, mười phút là có thể chạy tới tiếpứng.Mắt 125 chợt lóe sáng, thì thầmbên tai La Tiểu Lâu"Trong tòa thành không có ai".La Tiểu Lâu sửng sốt, đang địnhnói chuyện, đại môn của tòa thành bỗng mở ra, một thân ảnh cao gầy đãđứng ở đó, tươi cười nói"Hai vị điện hạ cuối cùng cũng đãđến, tôiđợi các ngài lâu rồi".Đó đúng là Lạc Khắc Lewis. Hắnchậm rãi bước tới trước hai bước, sau đó gương mặt anh tuấn lại lộ ra mộtnụ cười kỳ quái "Vương tử phi điện hạ, thứ tôi muốn, ngài đã mang tới chưa?""Đương nhiên, trước đó, tôi hy vọng các ngàiđã chuẩn bị tốt tất cả thủ tục chuyển giao"La Tiểu Lâu xích gần lại vớiNguyên Tích, thản nhiên đáp."Thực ra thì bên tôi cũng chỉ cònmột bước cuối cùng nữa thôi. Trong hợp đồng chuyển nhượng, trừ việc thiếu tên củamẹta, cha cùng ta đều đã ký tên đồng ý rồi, hơn nữa cũng đã làm tốt tất cả thủ tục liên quan.Nói cách khác, ngoài vài thứ, tinh cầu này về mặt pháp lýđã thuộc về ngài.Chính là, phải chờ mẹ của ta ký tên xong thì mới có thể đổi tên chủ nhân làngài" Lạc Khắc cười tủm tỉm mà nói.Im lặng hai giây, La Tiểu Lâu hỏi"Như vậy, mẹ ngài ở nơi nào? cười trên mặt Lạc Khắc hơi ngưng lại, nheo mắt nói "Tôiđã lâu lắm không gặp bà ấyrồi, bà ấy mất tích"."Vậy không đúng. Lúc ấy anh đáp ứng, nếu tôi mangtới cơ giáp câp 10, tinh cầu này sẽ bán cho tôi. Anh rõ ràng biết mẹanh mất tích, khôngthể giao dịch, cũng không nên nói chắc trước như thế. Đây quả thực là sự lừa gạt!!"La Tiểu Lâu phẫn nộ.Vì trận cơ giáp câp 10 này màcậu cùng bao người xung quanh đều khổ công bao ngày, cuối cùng lại chỉkém một bước cuối."Nhưng không tìm được mẹ của tacũng chẳng phải là chuyện mà tôi vàcha hi vọng. Có lẽ ngài cùng vương tử điện hạđây có thể giúp chúng tôi chăng? Mặt khác, nếu chúng ta giao dịch, cho dù khôngcó quyền sửa tên của nơi này nhưng quyền sử dụng thìđã hoàn toàn thuộc về ngài,ngài xác định là sẽ không đàm giao dịch này nữa thật sao?" Lạc Khắc chậm rãi nói.La Tiểu Lâu tuy rằng phẫn nộnhưng nghĩđến Ly Mạch đang bị nhốt, lời phủ định giao dịch quả thực không thểnói ra được.Nguyên Tích ở bên cạnh thầm nhéonhéo tay La Tiểu Lâu, nhìn về phía Lạc Khắc "Quyền sử dụng đều thuộc về chúngtôi?""Đương nhiên, trừ việc không thể bán cùng đem tặng, điện hạ kỳ thực đã là chủ nhân của nơi này" Lặc Khắc mở to haimắt, vẻ mặt chân thành mà nói."Giao dịch thành lập" Nguyên Tíchnói. Đồng thời, từ trong lòng lấy ra một cái nút không gian màu vàng.Cùng lúc đó, La Tiểu Lâu tứcgiận mà quay mặt đi chỗ khác nhưng cũng không phản đối gì thêm.Nguyên Tích quan sát Lạc Khắc,phát hiện người kia lúc được y lấy ra nút không gian nhịn không được mà liếcnhìn về phía La Tiểu Lâu, không khỏi lộ ra một nụ cười lạnh.Lạc Khắc do dự hai giây rồi cũngđem tất cả tư liệu cùng thủ tục ra đưa tới trước mặt La Tiểu Lâu.Thời điểm La Tiểu Lâuđưa tay tiếpnhận, Lạc Khắc nhanh chóng nhận lấy cái nút không gian màu vàng trong tayNguyên Tích.Nguyên Tích kéo La Tiểu Lâu sátvào người mình, hơi che ở sau, đồng thời tay phải sờ vào nút không gian trướcngực. Lạc Khắc nếu dám cóýđồ xấu, y nhất định sẽ cho tên này một bài học nhớ đời.Lạc Khắc coi như thức thời –ít nhấtcũng không làm cho Nguyên Tích có cơ hội giáo huấn mình – lui về phía sau vài bước, cúi đầu thực hiện mộtcái lễ với La Tiểu Lâu và Nguyên Tích "Như vậy, hành tinh này cùng cả tòathành, đều đã thuộc về ngài"."Được rồi, hôm nay đã trễ thế này, chúngtôi nghỉ ngơi trước đi" Nguyên Tích cúi đầu nhìn La Tiểu Lâu, dị thường thâm tình mà nói, hoàn toàn mặc kệ vầngthái dương vẫn còn treo trên đỉnh đầu.Nhìn cái miệng của Lạc Khắc ở bêncạnh đều nhanh rút gân, Nguyên Tích cảm thấy lòng thoải mái hơn hẳn.La Tiểu Lâu không rảnh chúý biểutình của Lạc Khắc, một lòng muốn nhanh nhanh đi cứu người, nghe xong lời nói đầythâm tình của Nguyên Tích, không khỏi quay đầu lại nhìn 'chồng', phát hiện ngườibên cạnh đang mang một bộ mặt đầy đắc ý.Tâm tình của Nguyên Tích có vẻkhông sai? La Tiểu Lâu trừng mắt nhìn. Nguyên Tích vẫn dịu dàng mà xoa nhẹ tayLa Tiểu Lâu hai cái, quay đầu nói lại với Lạc Khắc "Vậy chúng tôi tam thời dạochơi ở tòa thành mới của chúng tôiđây".Lạc Khắc lập tức nói tiếp "Tôi sẽđến chỗ thị vệ của ngài, nếu lát có gì cần thì có thể tới tìm tôi"Nếu để choNguyên Tích an bài bản thân, sợ hắn sẽ phải rời khỏi nơi này ngay lập tức, đấycũng không phải điều hắn muốn.Nguyên Tích cũng không nói gì thêm, cho người hầuđưa Lạc Khắc ra bên ngoài. Cho tới bây giờ, trừ La Thiểu Thiên cùng mười ngườihầu cận bên cạnh, Nguyên Tích cũng chưa cho những người khác tiến vào.La Thiểu Thiên quay đầu, mặtkhông chút thay đổi mà nhìn nút không gian màu vàng trên tay của Lạc Khắc, lạiquay trở lại, lặng im mà bước vào tòa thành.La Tiểu Lâuđem tư liệu về tòathành cóp vào máy thông tin ở cổ tay, sau đó mở ra bản đồ, tìm kiếm cửa ngầmcủa tầng hầm."Nơi này" Nguyên Tích chỉ chỉ.Tất cả các cửa ngầm đều ở dướiphòng thí nghiệm hoặc kho chứa hàng, bên dưới cánh cửa là gìđều được biểu thịvô cùng rõ ràng, chỉ riêng cái cửa ngầm mà Nguyên Tích chỉ, ở đó chỉ có một khônggian màu đen thật lớn, giống như một cái huyệt mộ, và cũng không có bất kì dấu hiệugì.La Tiểu Lâuđồng ý mà gật đầu "Đúng thế. Phải là nơiđó". Nói xong nhanh chóng lôi Nguyên Tích đi về đằng trước.Nguyên Tích mặc dùđến giờ vẫngiúp đỡ La Tiểu Lâu tìm cách cứu Ly Mạch nhưng lúc này đây bỗng nhiên cảm thấy khó chịu. Ytrừng mắt nhìn La Tiểu Lâuđi đằng trước. Hừ, cái dáng vẻ vội vã tới gặp một thằngđàn ông kia là sao vậy? Mà thằng đó còn là kẻ đã từng câu dẫn đại ca của y nữa chứ. Nói không chừng, vì quan hệ giốngloài màLa Tiểu Lâu sẽ nảy sinh tình cảm với tên đó.... Nghĩ tới đây, mặt Nguyên Tíchcàng lúc càng đen.Không tình nguyện mà bị La TiểuLâu lôi theo đi xuống một tầng hầm cổ xưa, mở ra một cánh cửa bằng hợp kim. Cuốicùng, bọn họ đứng trước một cái cổng lớn màu đen.Nguyên Tích dừng bước, quay đầura hiệu cho đoàn người đi theo phía sau dừng lại, lưu ở ngoài cửa. Cuối cùng, Nguyên Tích còn trịnh trọngmà nói với La Thiểu Thiên "Đừng để cho bất luận kẻ nào tiến vào. Nếu có nguy hiểm,tôi sẽ gọi các cậu ngay. Hành động lần này phi thường trọng yếu, thậm chí có thểnguy hiểm đến tính mạng".La Thiểu Thiên bị những lời này củaNguyên Tích làm cho thất kinh, nhanh chóng mà kiên quyết nói "Tôiđã biết".Nguyên Tích quay đầu về phía LaTiểu Lâu bảo hắn mở cửa, đồng thời nắm chặt thanh kiếm năng lượng trong tay.La Tiểu Lâuđè cái chốt mở, cánh cổngmàu đen nặng nề mở ra, ngay lập tức, một cỗ kình phong sắc bén từ trong cánh cửanghênh diện mà lao tới. Một thị vệ đứng cách cánh cửa khoảng một mét bị gió thổibay cái mũ, nháy mắt bị chém thành từng mảnh nhỏ mà rơi trên mặt đất.La Tiểu Lâu biến sắc, nguyên lựctrên tay trào ra, chắn đợt gió mới tới từ trong cánh cửa.Nguyên Tích quay đầu quát lên "Tấtcả mở ra lồng phòng hộ" Sau đóđem La Tiểu Lâuôm vào trong lòng ngực, chính mình cũng mở ra lồng phòng hộ.Hai người lập tức đi vào bên trong. La ThiểuThiên nhìn bóng dáng của hai người dẫn đầu, nghĩđến lời nói ban nãy của NguyênTích, trên mặt lộ ra một tia kì dị.Bên trong cánh cửa là một mảnh tốiđen, con đường đen kịt dưới chân càng sâu càng dốc. Nguyên Tích cùng La TiểuLâu ở trong cái lồng phòng hộ tựa như một con đom đóm nhỏ nhoi, chậmrãi tiến dần vào khoảng tối vô tận.Vì thiết bị dò xét hoàn toàn vô dụngở nơi này, kể cả 125 cũng chẳng thể làm gìđược nên hai người không thể không tựmình dòđường. Nhưng qua thật lâu, họ vẫn tiếp tục bước dần xuống, con đườngcàng ngày càng dốc, như là không hề cóđiểm kết thúc.ây chắc không phải làđường hầmkhông gian hoặc là một cái vực sâu nào đóđâu nhỉ?"La Tiểu Lâu lo lắng mànói.Rất nhanh, người trước giờ vốn chẳnghề hưởng ứng tròđùa của La Tiểu Lâu lúc này lại quay lại nói "Hy vọng miệng của em không phảimiệng quạ đen".La Tiểu Lâu bị nghẹn lại, thếnhưng không lâu sau, lời của tên kia bị chứng minh là không hề sai, bởi lẽ họ đã tới được tận cuốicon đường.Hai người dâng đèn lên chiếu về đằng trước,nheo mắt nhìn, đều bị cảnh vật phía trước làm giật mình mà nói không ra lời.HẾT CHƯƠNG 249CHƯƠNG 250 Cứu việnTừ cánh cửa lớn kia, càng đi vào sâu trong, địa hìnhcàng lúc càng dốc thấp, hơn nữa đường đi là một vòng tròn thật lớn, nhưngnơi mà bọn họ đang đứng, phía trước bỗng nhiên không còn đường. Nơi đây, ngay trước mặt bọnhọ có một vật thể gìđó rất lớn, cao cỡ hai người đứng chồng lên nhau, đáy có vẻ là một hìnhtròn, trên cao cao có cái gìđó hơi nhô ra, giống như là một con thúđang thủ thế sẵn sàng lao ra. Hơn nữa, trên bề mặt đen tuyềncủa nó ngẫu nhiên lại tỏa ra những tia sáng bạch sắc. Càng làm người ta sởn tócgáy đó là, mặt ngoài của nó thỉnh thoảng lại có những tia xúc tua lòi ra, ngọ nguậythăm dò.Trong lòng La Tiểu Lâu từng trậnkích động trào lên. Chính cậu cũng không hiểu rõ tại sao mình lại có loạicảm giác này – tựa như có cái gìđóđang kêu gọi cậu. La Tiểu Lâu không tự chủ được mà bước lên phía trước một bước,nhưng chưa kịp bước tiếp, trên hông bỗng nhiên có một cánh tay vòng qua níu lại.Quay đầu lại, Nguyên Tích đang nhìn chằm chằm cậu màhỏi "Em làm cái gì vậy?"La Tiểu Lâu lấy lại tinh thần, vẻmặt mê mang "Em, em cũng không rõ lắm ...em chỉ muốn đi qua xem xem".Nguyên Tích gắt gao mà nắm lấytay La Tiểu Lâu, tay còn lại tùy tiện sờ lên trên vai, gỡ quân hàm màu vàng xuốngrồi ném về phía trước. Dưới ánh đèn sáng chói, hai người có thểnhìn thấy rõ ràng, miếng quân hàm kim loại màu vàng kia khi tiếp xúc với bề mặtvật thể màu đen đã nhanh chóng biến thành chất lỏng, sau đó chậm rãi biến thành một đám khí mà bốc hơi mất.La Tiểu Lâu há to mồm, nửa ngàysau mới đổ mồ hôi đầy đầu mà quay lại hỏi "Đó là...?"Nguyên Tích lắc lắc đầu, lạnhlùng mà nhìn bề mặt đầy những xúc tua ngắn nhúc nha nhúc nhích của vật thể kiarồinói "Không rõ lắm, nhưng có thể khẳng đinh, đây chính là nơi mà chúng ta muốn tìm".Đúng lúc này, 125 chiu ra và nghẹn ngào kêu"Tôi, tôi biết! Đây là lồng phòng hộ của anh trai tôi, trời ạ, chủ nhân cùng đại ca tôi đều ở đây! Sao, làm sao bây giờ, tôi thấykích động quá, tôi...cậu làm cái gìđấy? Buông tôi ra!!!"Hai cái chân trước ngắn cũn cỡn của125 quơ cào loạn xạ, nhưng cái đuôi của nó hiện đang bị Nguyên Tích xách lên, cuối cùng cũng chỉ đem tầm mắtcầu cứu hướng về phía người nuôi mình.La Tiểu Lâu hoàn toàn không còntâm tríđâu mà tiếp nhận sóng 'thần giao cách cảm' của 125, hỏi "Mày nói là, cái này làdo đại ca mày làm ra?"125 mạnh gật đầu, kiêu ngạo mànói "Đương nhiên, toàn bộ Lam Nguyên tinh cũng chỉ cóđại ca ta có thể làm đượcthế này ... tuy rằng bây giờ nó có vẻ hơi kì quái".Nguyên Tích hừ một tiếng. Y cũngchẳng có hứng thú mà nghe bất cứ điều gì về dị thú, những thứ kia chỉ tổ làmcho La Tiểu Lâu càng thêm có tình cảm với giống thú mà thôi. Nguyên Tích ném125 xuống đất rồi sai bảo "Đi đi, đem cái lồng kia mở ra".125 trợn tròn mắt, không dám tinmà nhìn Nguyên Tích "Tôi... tôi sao?"Nguyên Tích không kiên nhẫn mànhìn nó"Các ngươi không phải đều là dị thú cơ giáp hay sao?"125 nhảy dựng lên, một cái móngvuốt còn không quên run rẩy chỉ về phía Nguyên Tích "Trời ạ, sao có thể giốngnhau được? Đây chính làđại ca của tôi,đại ca của tôiđấy, ngài hiểu không? Tồn tại độc nhất vô nhịcủa thế giới dị thú cơ giáp. Mỗi lần thí nghiệm cơ giáp,một trong ba danh đầu tiên chắcchắn sẽ có tên anh ấy. Ngay cả một vài dị thú cũng không phải làđối thủ củađại ca tôi. Anh ấy là anh hùng của Lam Nguyên tinh. Ngay cả hội nghị các tinh cầu,anh ấy đều được bầu làmđại biểu..."Âm thanh của 125 dưới con mắt lạnh băng củaNguyên Tích mà dần dần yếu xuống, nó cứng ngắc mà chậm rãi thu lại cái móng vuốtđang chỉ chỉ của mình, sau đó lại ngốc nghếch mà vòng ra đằng sau làm bộ gãi gãi đầu. Trời ơi, nó nó... chắc chắn bộ nãonhân tạo của nó vừa rồi có vấn đề, sao nó có thể chỉ tay vào mặt Nguyên Tích mànói thế được ...La Tiểu Lâu kinh ngạc mà nhìn125, thật không thể tưởng tượng được là anh trai của 125 lại mạnh tới độ như vậy,không khỏi tò mò mà hỏi "Đại ca của mày tên là gì?"125 chạy tới bên La Tiểu Lâu, xácđịnh làđã an toàn rồi thì mới đáp lời "Khụ, khụ, tên của anh ấy có chút giống tên của tôi. Thực ra tên củatôi là tôi căn cứ tên của anh ấy mà tự đặt cho mình ... Anh ấy là 123, hình dạngchiến đấu kêu là [Đồng Mác Asim] Mark Asim, cuối cùng, biệt danh là Lãnh khốctướng quân – cái này là tôi đặt cho anh ấy đấy. Tôi cam đoan với cậu là tôicũng sẽ tiến hóa đạt tới trình độ như anh ấy!" Nói xong câu cuối cùng, 125 cũngkhông quên khích lệ chính mình một chút.Khóe miệng La Tiểu Lâu run rẩy.Lãnh khốc tướng quân?! ... Quả nhiên là biệt danh do 125 đặt có khác."Xem ra không thể trông cậy vàonóđược rồi" Nguyên Tích ở đằng sau khẳng định. Y nói tiếp "Em ở chỗ này chờ,anhđến thử xem".La Tiểu Lâu nhìn cái lồng phòng hộmàu đen kia, trong lòng vẫn có một loại dự cảm không tốt, hoảng hốt kéo tay Nguyên Tích lại "Từtừ, darling, anhđừng đi qua đó, quá nguy hiểm, em có thể dùng tinh thần lực thử".Nguyên Tích gật đầu đồng ý, quayvề đứng trước mặt La Tiểu Lâu, cầm chặt kiếm năng lượng trong tay.Một tia nguyên lực chậm rãi bay vềphía vật thể hình cầu màu đen phía trước, lúc đụng vào bề mặt củathứ đó thì hơi khựng lại, rồi bỗng nhiên bị hút mạnh vào.La Tiểu Lâu cả kinh. Tình hìnhbên trong lồng phòng hộ cũng ngay lập tức hiện ra trong đầu cậu.Sau khi tiến vào trong La TiểuLâu mới phát hiện,thứ hiển hiện trước mắt cậu kia chẳng qua chỉ là một phần nhỏlooh ra của một lồng phòng hộ bên ngoài, bên trong còn có một hình cầu thật lớnnữa, lớn đến mức toàn bộ tòa thành Lewis này còn chẳng bằng được. Ở trung tâm củahai vòm cầu là một con thú trắng khổng lồ đang nằm, thân thể cuộn tròn lại, đầuđặt lên trên cái đuôi dài màu trắng. Cả người con thú tản ra ánh huỳnh quang hoa lệ chói mắt vô cùng.Đây là ... Ly Mạch!La Tiểu Lâu vô cùng kích động. Hắnđang định đánh thức con thú trắng kia, vòm cầu màu đen bỗng nhiên có biến. Dị thú trắngcôđộc ở trung tâm biến mất, toàn bộ vòm cầu tối sầm xuống, màu trắng điện quangchỉ loáng loáng nên ban nãy thì giờ đã sáng đến chói mắt. Ở giữa hai lớpvòm cầu màu đen có một con thú với những xúc tua thật lớn đang cử động. Hai con mắt tỏa hànquang ác độc mà nhìn chằm chằm La Tiểu Lâu.La Tiểu Lâu run lên. Nếu Ly Mạchlàm cho cậu không tự chủ được mà muốn quỳ xuống cúng bái thì con thú này làm cậurun rẩy tận xương cốt. Đây là sự sợ hãi mà chỉ khi gặp được thiên địch mới có thể xuất hiện.Ngay sau đó, xúc tua đáng sợ của con thúhung hăng lao đến phía cậu.Nguyên lực của La Tiểu Lâu chật vậtmà lùi lại, nhưng để thoát ra được cũng chẳng dễ dàng. Cái vòm cầu màu đen kiabắt đầu hấp thu nguyên lực của cậu. Tốc độ hấp thu còn nhanh hơn nhiều lần so vớichế tạo cơ giáp cấp 10.Cùng lúc, Nguyên Tích – đang đứngchắn trước La Tiểu Lâu– phát hiện, những cái xúc tua nhỏ trên bề mặt cái lồngphòng hộ bỗng chốc đứng im, ngay sau đó chúng phá thể mà ra, lao nhưtia chớp mà tấn công về phía bọn họ.125 vì quá lo lắng mà nhất thờikhông đề phòng, bị một dây xúc tua quấy lên, mà một cái xúc tua khác thìđánh úp về phía La TiểuLâu. Nếu Nguyên Tích bảo hộ La Tiểu Lâu thì sẽ không có thời gian cứu 125; mà nếucứu 125 thìLa Tiểu Lâu sẽ gặp nguy hiểm. Giờ khắc này, dù có kéo La Tiểu Lâu chạytránh đòn thì cũng nguy hiểm không kém, bởi La Tiểu Lâu vẫn còn đang tập trung hếttinh thần màđiều khiển nguyên lực của mình chạy trốn sự truy đuổi của đám xúc tua bên trong cái lồngphòng hộ.Nguyên Tích lạnh lùng mà nhìn đám xúc tua, khóe miệng hiện lên mộtnụ cười châm chọc. Thanh kiếm năng lượng bỗng nhiên phát ra ngọn lửa xanh trắngchói mắt, sau đó, một vệt sáng vụt qua, ánh sáng màu xanh trắng từ thanh kiếm bỗng nhiênkéo thành một đường dài thẳng tắp đến hơn mười thước, chém vào những cái xúctua đang lao tới.Đám xúc tua kia như cảm ứng được nguy hiểm mà nao núng rụt về, nhưng chúng căn bản không kịpthối lui, đường kiếm của Nguyên Tích đã chém thành từng miếng nhỏ.Đó là một thế võ cổ, kỹ thuật này đượctạo thành nhờ các bước di chuyển thần kì. Đường kiếm kéo dài tới đâu đều là nhờ NguyênTích đã di động qua tới đó, nhưng bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh cho nên trong nháy mắt chỉ nhìnthấy một vệt sáng dài thẳng tắp, Nguyên Tích thoạt nhìn vẫn che chở trước mặtLa Tiểu Lâu, chưa từng dời khỏi.125 chật vật mà bò từ dưới đất dậy,hung hăng mà dẫm vào vài miếng xúc tua bị chém nát, sau đó hướng Nguyên Tíchchạy tới. Nga nga nga, đây mới là, mới đúng là tư thái cần có của một người đàn ông, một người chủ gia đình, một người bạn đời của chủ nhân chứ!!! Cần phải bảo hộ được chủ nhân,giết được địch nhân, còn phải bảo hộ được cả người máy gia dụng của 'vợ'... nótha thứ Nguyên Tích! Nó thừa nhận Nguyên Tích đúng là một chủ nhân kháccủa nó!!La Tiểu Lâu lau mồ hôi trên trán,tập trung tinh thần kéo sợi nguyên lực trở về.Đúng lúc này, một âm thanhthanh thúy mà bình tĩnh lọt vào lỗ tai cậu"Đừng lui về, ngươi không cóđường lui đâu!" HẾT CHƯƠNG 250CHƯƠNG 251 Tái kiến... một âm thanh thanh thúy mà bìnhtĩnh lọt vào lỗ tai hắn "Đừng lui về, ngươi không có đường lui đâu!"La Tiểu Lâu dừng lại, nhanh chónghỏi trong ý thức "Ai, vậy? Là Ly Mạch sao?"Thanh âm kia lại vang lên, tốc độnói không chút biến hóa "Xin chào, ta là Mark Asim, chính là anh trai của cáitên bên ngoài kia".La Tiểu Lâu bị người anh có giọngđiệu khác hẳn của 125 làm giật mình, mất một lúc mới lên tiếng "Xin chào, tôilà... người hiện đang nuôi 125. Nó dẫn tôi tới đây trợ giúp Ly Mạch".Giọng điệu của Mark Asim lại uyểnchuyển mà biểu đạt ý"Thật quý hóa quá (VN) vậy chúng ta nên bàn xem làm thế nàođể trợ giúp chủ nhân ta đi. Ngươi thấy đấy, chủ nhân của ta bị loại bệnh độcnày xâm nhập, vìáp chế nó, chủ nhân không thể không sai ta mở ra lồng phòng hộvà lâm vào giấc ngủ say. Thế nhưng, mấy ngày nay bệnh độc đã tới kì hạn bùng nổ.Nếu như không có ngoại lực trợ giúp, thắng thua thế nào thật không dám nói chắc, hay đơngiản hơn là chủ nhân ta có thể bất tỉnh ngàn năm. Cho nên, các ngươi tới đây lúc này thật đúng lúc".La Tiểu Lâu ngẩn người. "Bệnh độc"?Nhưng mà cậuđâu phải bác sĩ thú y. "Xin hỏi, tôi có thể giúp được cái gì?""Cần ý thức nguyên lực của cậu.Ngươi là dị thú của Ly tộc, như vậy là ngươi có thể phân rõ kết cấu của loại bệnhđộc này, hơn nữa, từ thời khắc cậu bước vào đây, cậuđã không cóđường lui. Nếu cậulùi bước thì chỉ có một kết cục đó là bị loại bệnh độc này hút khôý thứcnguyên lực, sau đó bị nó thay thế cơ thể". Mark Asim nói. Sau đó tựa hồ lo lắng LaTiểu Lâu chịu không nổi đả kích này, an ủi nói thêm "Chủ nhân nếu biết cậu tiếnvào, chắc chắn sẽ tận lực bảo vệ cậu".La Tiểu Lâu run lên khóe miệng"Được rồi, mặc kệ là cái gì, tôi cũng không có thời gian cùng nómột ngàn năm. Tôi nghĩ Nguyên Tích cũng không có nhiều kiên nhẫn mà chờ tôi lâu như vậy. Nhanh chóng bắt tay vào giải quyếtloại bệnh độc này thôi".Nói xong, La Tiểu Lâu không thunguyên lực trở về nữa, bắt đầu tập trung tinh thần tìm kiếm bệnh độc mà MarkAsim nói. Rất nhanh, La Tiểu Lâu phát hiện một loại vật chất màu đen lơ lửngtrong không gian. Thứ kia gần như che kín người dị thú trắng, hơi hơi mấpmáy, như là một loại tổ chức sinh vật kì lạ. Chúng nó là vật sống, mang theo tínhxâm chiếm đầy ác ý.La Tiểu Lâu vừa nhìn thấy thứ nàyđã cảm thấy vừa ghê tởm vừa sợ hãi. Cảm giác nó gây ra cho La Tiểu Lâu cùngcái xúc tua bên ngoài giống hệt nhau.Ở trung tâm, toàn thân Ly Mạch tỏara hòa quang màu trắng – chắc hẳn làđang chống cự cùng bệnh độc, mà màu đen vậtthể có vẻ thắng thế, cự thú trắng toàn thân gần như đều bị bao phủ bởi thứ đó. La Tiểu Lâu khôngdám do dự nữa bởi một vài vật thể màu đen đóđang nhanh chóng bò lên nguyên lực của La TiểuLâu, bắt đầu xâm lấn.La Tiểu Lâu sợ hãi vô cùng. Chẳnglẽ cậu không những không giúp được gì mà còn bị nhiễm bệnh? Nhìn vật chất màuđen kia đang chậm rãi che kín không gian nhỏ bé mà nguyên lực của mình khống chế,La Tiểu Lâuđầu đầy mồ hôi. Bỗng nhiên, cậu nghĩ ra một biện pháp!La Tiểu Lâu hít sâu một hơi, ởkhông gian nhỏ béđược ý nguyên lực vây quanh, cậu ngưng tụ ra một nắm nguyên lựcnhỏ, sau đó cực lực áp súc. Đến khi đãáp súc tới mức không thể ép lại được nữa,đột ngột rút đi tinh thần khống chế, nguyên lực nháy mắt nổ tung ra, giống nhưmột ngôi sao nhỏ bị nổ, toàn bộ không gian có nguyên lực bắn tới đều biến thànhmột mảnh màu trắng chói mắt.Sau khi bạch quang biến mất,không gian nơi đóđã từ màu trắng biến thành trong suốt, mà bệnh độc nơi đóđã không còn.La Tiểu Lâu nhẹ thở ra. Xem đó bệnh độc này khôngphải không thể khống chế.Mà lúc này, đang lo lắng ở mộtbên, Mark Asim bỗng ngạc nhiên "di" lên một tiếng rồi sau đó im bặt, không lêntiếng nữa.Tìm được phương pháp, La Tiểu Lâunhanh chóng hành động, trong lòng dâng lên một cỗ hưng phấn kì lạ, cái sức mạnhnổ tung này thực sự kì diệu. Trừ bỏ kĩ thuật dung hợp cùng phục chế, nguyên lựccủa cậu cuối cùng cũng có kĩ năng thứ ba. La Tiểu Lâu cảm thấy nên vì cái kỹ năng này đặt một cái tên.Gọi là"phá hư" cũng thật chẳng có mỹ cảm, vì thế quyết định chọn tên "tinh lọc".Nháy mắt khi màu trắng ngập tràn,tất cả thứ bẩn thỉu bệnh độc kia đều biến mất.Động tác của La Tiểu Lâu cựcnhanh. Cậu lo lắng tình huống bên ngoài, lo lắng Nguyên Tích gặp nguy hiểm. Vìcậulà cơ giáp chế tạo sư, kỹ thuật khống chế tinh thần lực của cậu rất tốt, không lâusau, chung quanh La Tiểu Lâuđãđược tinh lọc không còn một mảnh bệnh độc.Những bệnh độc xa xa như là cảm nhận được sựuy hiếp, chậm rãi dịch chuyển về phía La Tiểu Lâu tấn công.La Tiểu Lâu lo lắng nguyên lực bịăn mòn, quýnh lên thanh lọc bệnh độc nhanh hơn. Kết quả là, không quá nửa giờ, động tác củahắn càng lúc càng thuần thục, không gian không có bệnh độc chung quanh cậu cànglúc càng lớn.Mà La Tiểu Lâu vật vãđầu đầy mồhôi nên không chúýđến rằng, cự thú trắng phía dưới giật giật con mắt.Đám bệnh độc cuối cùng nhận rõkhông địch lại, hết lớp này tới lớp khác lao tới tấn công La Tiểu Lâuđều bịtiêu diệt, kinh nghi bất định mà trì hoãn cước bộ, cuối cùng chạy thục mạng vềphía xa xa.La Tiểu Lâu sững sờ nhìn khônggian tinh thuần xung quanh. Cậu chần chờ một chút, Nguyên Tích lực không truyđuổi đám bệnh độc đã bỏ chạy kia mà hướng về phía Ly Mạch đang ngủ.Trong nháy mắt khi màLa Tiểu Lâutiếp xúc đến con thú trắng, cậu phát hiện ngay có một cỗ lực cản thật lớn. LaTiểu Lâu nghĩ nghĩ, chậm lại động tác, tận lực biểu đạt thiện ý của bản thân.Lực cản kia giằng co chốc lát thìyếu xuống. La Tiểu Lâu cẩn thận màđưa nguyên lực thăm dò vào trong cơ thể củaLy Mạch. Cậu nhanh chóng phát hiện tình huống còn nguy hiểm hơn cả bên ngoài.Toàn cơ thể Ly Mạch đều có bệnh độc, hơn nữa thoạt nhìn khá nghiêm trọng.Màu đen bệnh độc cùng huyết nhụctrong cơ thể của Ly Mạch tranh đấu, có phần còn đã hòa thành một thể. MàLa TiểuLâu cũng thấy rõ thủ đoạn xử lý bệnh độc của Ly Mạch. Một đoàn ý thức nguyên lực trắngtinh đem bệnh độc bao vây lại rồi giết chết, thậm chỉ đối với cả phần thân thểđã nhiễm bệnh của mình cũng không chút do dự diệt trừ. Ởgóc độ khác mà nói, cơ thể Ly Mạch đã chẳng khác nào một bãi chiến trường.La Tiểu Lâu ngẩn ngơ. Trời ạ, chẳnglẽ mấy năm nay, Ly Mạch đều dùng phương pháp này chống lại bệnh độc, không chonó lan tràn toàn thân? Nếu bệnh độc tiến vào cơ thể của mìnhthì...La Tiểu Lâurùng mình một cái.Ý thức nguyên lực của Ly Mạch cườnghãn hơn sự tưởng tượng của Ly Tác rất nhiều. Cơ thể của hắn che kín ý thứcnguyên lực. Ý thức nguyên lực giam cầm bệnh độc dù phân tán trên trăm phầnnhưng rõ ràng hiệu quả hơn cách nổ tung của La Tiểu Lâu không ít. Sự đắc ý của La Tiểu Lâu khi vừaphát hiện được kỹ năng mới rất nhanh biến mất. Cậu thực có thể giúp được cho LyMạch sao?Bỗng nhiên, một tia ý thức nguyênlực của Ly mạch phô thiên cái địa màđánh lại phía La Tiểu Lâu. La TiểuLâu luống cuống khống chế nguyên lực của chính mình né tránh, nhưng mà, ý thức nguyên lực củaLy Mạch lại nhẹ nhàng mà vượt qua bên cạnh cậu, đem những bệnh độc đang định tấncông cậu ở đằng sau vây lại.Thậm chí khi giết chết những phầncơ thể đã bị bệnh biến, nếu chỗ đó quá gần nguyên lực của La Tiểu Lâu, ý thức nguyên lực của Ly mạch thậm chícòn bao quanh cậu tạo thành một tầng ô dù.Ly Mạch biết sự hiện hữu của cậu,hơn nữa rất chiếu cố cậu.La Tiểu Lâu vượt ra khỏi cảm xúckhiếp sợ và kinh nể mà lấy lạitinh thần,vòng qua ý thức nguyên lực của Ly Mạch,bắt đầu hỗ trợ Ly Mạch đối phó bệnh độc trong cơ thể. Tốc độ của cậu nếu đem sovới Ly Mạch thì vẫn chậm hơn nhiều.Giết chết vài mạng lưới bệnh độc,La Tiểu Lâu gặp một chỗ cơ thể của Ly Mạch bị bệnh biến. Cậu chần chờ không đành lòng hạ thủ, qua haigiây, nguyên lực của cậu bao vây chỗ cơ thể bệnh biến đó.La Tiểu Lâu cũng không lập tức khống chếnguyên lực tự bạo mà là bắt đầu chia tách phần cơ thể Ly Mạch với bệnh độc. Mặcdùcậu biết xác suất thành công rất nhỏ. Dù sao đã nhiều năm như vậy, chẳng lẽ Ly Mạchchưa từng thử chia tách qua hay sao?Sau đó, La Tiểu Lâu kinhngạc hành động 'lừa mình dối người' của mình thế mà lại thành công! Trong nháymắt đó, La Tiểu Lâu ngây ngốc mất mấy giây, rồi cậu mới giật mình kinh hỉ màđembệnh độc hủy diệt.La Tiểu Lâu kinh ngạc vô cùng,nhưng có người còn thấy khiếp sợ hơn cả cậu. Cụ thú trắng hơi hơi mở con mắt, ánhlam quang chợt lóe mà qua.La Tiểu Lâu giết chết đám bệnh độc này đám bệnh độc khác,trong lòng hưng phấn. Chuẩn bị tìm một phần cơ thể khác bị mạng lưới bệnh độcxâm nhập để xử lý, ít nhất như vậy Ly Mạch sẽ không cần tổn thương chính mình.Đang nghĩ ngợi, hắn bỗng nhiên cảkinh. Ý thức nguyên lực của cậu không chịu khống chế – không thể nhúc nhích được.Nếu nhìn kĩ thì sẽ phát hiện là do ý thức nguyên lực của Ly Mạch cuốn lấy nguyên lực củacậu. Hơn nữa bởi vì thực lực không bằng người, cậu căn bản không nhúc nhích đượctí ti.Đang kinh ngạc và nghi hoặc, mộtâm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng bình tĩnh truyền vào tai cậu"Đừng nhúcnhích, đi theo ta".La Tiểu Lâu cả người run lên. Lạitới nữa rồi! Cái loại cảm giác không cầm lòng nổi mà muốn thần phục!! Cậu gầnnhư không chút do dự cùng giãy giụa mà thoái mái để Ly Mạch kéo đi.La Tiểu Lâu rối rắm. Được rồi, cậutới cứu Ly Mạch, Ly Mạch chắc cũng không làm gìcậu cả, nhưng mà... cái cảm giác cứ nhìnthấy Ly mạch đã muốn quỳ lạy này thật là... Chết tiệt bản năng của dị thú!!Ly mạch không nói gì, dẫn đườngđưa La Tiểu Lâu tới một chỗ trong thân thể của hắn. La Tiểu Lâu kinh ngạc pháthiện, bệnh độc phần lớn chỉ bao phủ bên ngoài cơ thể, trong này phần lớn đều sạchsẽ. Chẳng lẽ bên trong cơ thể không bị bệnh độc xâm lấn? Cuối cùng, La Tiểu Lâubị Ly Mạch đưa đến vị trí của một phần của cột sống. Saukhi tách lớp màngnguyên lực bảo hộ ra, nguyên lực của La Tiểu Lâu bị dẫn vào bên trong cột sống.La Tiểu Lâu nhìn vào bên trong. Mộtphần cột sống bị ý thức nguyên lực đông lại thành một đoàn màu đen. Trong lòng cậubỗng cảm thấy chua sót vô cùng. Ly Mạch chắc hẳn đã từng thử loại bỏphần cột sống bị nhiễm bệnh này, nhưng do nơi này quá mức quan trọng nêncóđộng thủ cũng không dám làm mạnh tay quá. Sự đau đớn trong quá trình này khẳng định không phải thứmà thường nhân có thể chịu đựng được.Hơn nữa, nếu trong cột sống đềucó bệnh độc thì chứng tỏ trong cơ thể của Ly Mạch cũng từng có bệnh độc, nhưnghiện tại, phần lớn bệnh độc đã bị bức bách đẩy ra phía ngoài cơ thể.La Tiểu Lâu không thể tưởng tượngđược nếu như có một ngày mình cũng gặp sự tình này, mình sẽ làm ra quyết định như thếnào. Khi màđau đớn làm cậu sống không bằng chết thìcậu còn có dũng khíđể mà sống tiếp haykhông?Ly Mạch cũng không thúc giục cậu, thậmchícậu còn rút ý thức nguyên lực ra ngoài, bắt đầu thanh tẩy đám bệnh độc bênngoài cơ thể.La Tiểu Lâu hút hút khí, bắt đầuchia tách phần cơ thể bị nhiễm bệnh với bệnh độc, sau đó giết chết bệnh độc.Vạn hạnh, cậu thật sự có thể tách được bệnh độc.Thể tích của cột sống nhỏ hơn nhiềuso với toàn cơ thể. La Tiểu Lâu lại đã thuần thục xử lý. Chẳng bao lâu,tất cả bệnh độc trong cột sống đều đã bị xử lý xong.Trong nháy mắt đó, La Tiểu Lâu cảmgiác được khí thế của Ly Mạch mạnh lên rất nhiều. Cho dù nguyên lực của cậu vẫnđang nằm trong cơ thể của Ly Mạch nhưng vẫn có chút phát run.Lúc La Tiểu Lâu rời khỏi cột sốngcủa Ly Mạch, cậu phát hiện, ý thức nguyên lực của người kia đã nhiều và tỏa sángđến mức cậu không dám nhìn kỹ."Đi ra ngoài đi, chờ ta, phầncòn lại ta có thể xử lý"Âm thanh của Ly Mạch lại vang lên.La Tiểu Lâu gần như không dám cự tuyệt mà luira ngoài. Kỳ thực cậu muốn tiếp tục hỗ trợ, nhưng bi kịch là, cậu phát hiện, cậukhông thể phản kháng lời của Ly Mạch được.Sau khiLa Tiểu Lâu lui ra ngoài,cậu mới phát hiện hắn đã thực sự mỏi mệt. Tên 'thanh lọc' dễ nghe thì dễ nghe thật đấy nhưng là thủ đoạn côngkích, hao phí nguyên lực cùng tâm thần tất nhiên là rất nhiều.Lúc cậu mở mắt ra vô cùng hoảng sợ,hơn nữa vì tinh thần mỏi mệt mà không khỏi lùi ra sau vài bước.Một bàn tay đỡ lấy bả vai La TiểuLâu. Cậuđang dựa vào một lồng ngực đầy quen thuộc. La Tiểu Lâu nhìnvụn đáđầy đất, thì thàonói "... Có chuyện gì ở đây vậy?"Nguyên Tích dán vào tai cậu mànói "Là từ cái hình cầu kia tới đấy. Em không sao chứ?""Không sao. Em đã giúp Ly Mạch làm một sốviệc. Anh ta chắc sẽ nhanh chóng đi ra"La Tiểu Lâu thấp giọng nói.Đôi tay đang ôm La Tiểu Lâu củaNguyên Tích siết chặt hơn một chút, ừ một tiếng.Ánh mắt 125 đều trợn tròn, haichi trước giao lại với nhau, cái đuôi cứng còng hướng về phía mặt đất,trang nghiêm mà hóa thân thành một con khủng long đang chân thành trông mong chủ nhâncùng đại ca.Khối cầu khổng lồ trước mặt đã không phải hoàn toànlà màu đen nữa,đầu tiên là chậm rãi lộ ra một điểm nhỏ màu trắng, cuối cùng, mộttrận cường quang chói mắt hiện ra, những xúc tua đang còn liều mạng giãy chếtrun lên, toàn bộ cứng đờ mà tan vỡ, khối cầu đã hiện ra trong suốt.Bọn họ nhanh chóng thấy được condị thú trắng khổng lồ bên trong khối cầu, một trận tiếng vang kì lạ nổ ra, hìnhcầu càng ngày càng trong suốt, cuối cùng biến mất.Nguyên bản không gian đầy hắc ámgiờ đã sáng như ban ngày. Toàn bộ đèn tầng hầm chót đều sáng lên.Cự thúmàu trắng đứng ở nơi đó, gục đầu cuống,lam mắt nhìn về hướng Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu.Cả người La Tiểu Lâu run rẩy,cánh tay đang ôm thắt lưng cậu của Nguyên Tích cũng mạnh dần lên, nhưng điều này hoàntoàn chẳng thể ngăn được chuyện tiếp theo. Qua bao nhiêu năm sau, La Tiểu Lâu mỗilần nghĩđến giờ khắc này lại thấy quẫn bách dị thường.Bởi vì khẩn trương, đầu óc La TiểuLâu trống rỗng hồi lâu mới lấy lại tinh thần.Cậu rất nhanh phát hiện khôngthích hợp. Tầm nhìn của cậubị thay đổi, tay của Nguyên Tích đang ôm hắn cũnglớn lênkhông ít, sau đó, cậu ở ...La Tiểu Lâu lại không cầm lòng nổi mà liếm một ngụm lông, mớiphát hiện, ông trời a a a a, hắn không chỉ không khống chế được cơ thể biếnthân trước bao nhiêu người mà còn ở trước mặt bọn họ liếm lông...Thân thể La Tiểu Lâu cứng đờ lại.Cậu đã không dám tưởng tượng đến biểu tình của Nguyên Tích.Qua một hồi lâu, Nguyên Tích rốtcuộc cử động. Một ngón tay của y tùy ý chìa ra, vừa lúc đặt ở bên miệng La TiểuLâu. La Tiểu Lâu trước kia đã bị huấn luyện thành quen, không cầm lòng nổi mà liếm ngón tay kia haicái.Lúc cậu vì cảm thấy mất mặt mà dừnglại, rõ ràng nhận thấy lãnh khí trên người Nguyên Tích thiếu đi không ít.Mà cự thú trắng nãy giờ vẫn nhìnchăm chúLa Tiểu Lâu giờ mới bước lại gần, thân ảnh hoa lệ lại xinh đẹp càng hiểnlộ rõ trước mặt hai người. Con mắt lam sáng tựa hồ lộ ra ý cười như có như không. Theo sau, bạnhquang hiện lên, cự thú biến mất, một thân ảnh cao gầu xuất hiện thay thế.Ly Mạch cuối cùng cũng đãđi ra. Hắn cùng bứchọa trong Bụi động rất giống, nhưng mà, lại càng thêm hoàn mỹ. La TiểuLâu ngơ ngác màđứng thắng dậy, thứ đầu tiên cậu nghĩđến là, người này dù biến thân nhưngquần áo cũng mặc thật nhanh ...Mái tóc trắng của Ly Mạch được buộcở sau đầu, vài sợi nghịch ngợm may mắn thoát được thì rủ xuống bên mặt mà khẽđung đưa, ngũ quan hoàn mỹ đến độ làm người ta khiếp sợ, ánh mắt thực sự đạm mạc, nhưng khi nhìn về phía La TiểuLâu lại hơn một tia ôn nhu."Cám ơn".La Tiểu Lâu không tự giác mà trảlời "Không, không cần ...đây là hẳn là..."Khóe miệng Ly Mạch kiều kiều lên.Đúng lúc này, đằng sau hắn có cái gìđó vang lên. Một tiểu nam hàithoạt nhìn chỉ sáu bảy tuổi bước ra, mặc âu phục, thắt nơ cổ. Tuy rằng nó có mộtbộ mặt thực sự nghiêm túc nhưng khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu kia lại làm ngườita sáng mắt.Tiểu nam hài đứng bên cạnh Ly Mạch,âm thanh trong trẻo mà bình tĩnh "Thật không ngờ người 125 mang đếnlại có thể thanh trừ được bênh độc như vậy, ngươi thực sự rất tốt".Nghe được thanh âm, La Tiểu Lâu lạingẩn ngơ. Mark Asim! Trời ạ, đều là dị thú cơ giáp, sao mà người kia thì vậy,người bên này lại thế này??? La Tiểu Lâuđau lòng mà nhìn 125 trên đất. Chậc chậc,trừ phần tên có chút tương tự, vẻ ngoài, năng lực, lễ nghi ...mày sao sánh được vớianh trai của mày chứ.Mà 125 hiển nhiên đã lấy lại tinh thầntừ sự xúc động vô bờ, nó nhảy nhanh tới chỗ Ly Mạch cùng Mark Asim, chạy tớitrước mặt bọn họ, tựa hồ muốn ôm Ly Mạch nhưng chung quy không dám, quay qua ôm tiểu nam hài MarkAsim.Mark Asim nhan nhăn mày, nhưng cũng không đẩy nó ra, tronglòng hơi khó xử mà liếc nhìn về phía La Tiểu Lâu. 125 'bệnh' còn nghiêm trọng hơn trướckia, thật sự làm khó hắn (suy nghĩ của Mark Asim).Chờ khóc đủ rồi, 125 mới từ trênngười đại ca nó tụt xuống dưới, sau đó hai tay nắm vào với nhau lắc lắcthân thể đi tới trước mặt Ly Mạch, mắt tỏa sáng, thâm tình mà nói "Chủ nhân!Tôi rất nhớ ngài! Ôôô, tôi không lúc nào không muốn tìm các người... Các ngườicũng nhớ tôi chứ??"Ly Mạch không hé răng, tuy rằngkhóe miệng giật giật nhưng ánh mắt lại khá bình tĩnh.Mark Asim thì cố mà hàm hồ đáp ứng.Cái đuôi của 125 ở phíasau vẫy vẫy liên tục, kinh hỉ mà nói "Có thể thấy lại chủ nhân cùng ca ca, tôikinh hỉ đến mức nhanh chết máy.. A. còn có, chủ nhân ơi, tôi chất chứa được thậtnhiều thứ nha, ngài thích không, nếu thích thì coi như là lễ vật tôiđưa chongài ..."Nói xong, trên mặt đất nháy mắtxuất hiện một đống đồ sáng loáng.La Tiểu Lâu vừa miễn cưỡng nhảykhỏi tay Nguyên Tích, tránh ở phía sau lưng người kia đổi lại quần áo quay lạivừa lúc thấy cảnh đấy, gần như muốn hộc máu. Đó toàn là đồ của nhàcậu ấy chứ. Nào làchén đĩa, xiên, thìa, đá quý, đèn thủy tinh trong phòng tắm, đĩa chip trên có viết hai chứ XX đầy khảnghi ... thậm chí có cả cái nút áo trên lễ phục của Nguyên Tích...La Tiểu Lâuđỏ mặt. 125 không phảido cậu làm hư đâu, trước khi vào tay cậu bộ não nhân tạo của nóđã như vậy rồi."... không cần, xem ra ngươi đã thăng cấp thất bạirồi" Ly Mạch thản nhiên mà nói.125 cứng đờ người, không nhịn đượcmà xích về phía La Tiểu Lâu một chút, lại cố nén mà ngừng lại.La Tiểu Lâu cảm thấy không đúng lắm, vội vã nói"Đây là do tôi, lúc ấy vì cứu tôi, 125 mới không thể không gián đoạn quá trình thăng cấp".Ly Mạch nhíu mày. La Tiểu Lâu vộivã túm Nguyên Tích nãy giờ vẫn có gìđó không đúng lắm ở bên cạnhmà nói "Xin chào, tôi làLa Tiểu Lâu, đây là bầu bạn của tôi– Nguyên Tích".Không khí giữa Ly Mạch cùngNguyên Tích xuất hiện một vài giây đông lạnh, tiếp theo Nguyên Tích ngắngọn mà nói "Em ấy là người của ta, chúng ta đi tìm ngươi là vì thay đổi tuổi thọcủa em ấy, để em ấy có thể sống lâu".Ly Mạch lại quay qua nhìn La TiểuLâu trong chốc lát mới nói "Chuyện về dị thú, ta biết, ta cũng sẽ quay về xửlý, ngươi không định đi theo ta sao?"La Tiểu Lâu cảm giác được bàn tayđang đặt trên lưng cậu mạnh lên, không dám có chút do dự, thanh âm mang theochút run rẩy mà nói "Không, tôiđã có người nhà, tôi không thể đi khỏianh ấy"."Nhưng ngươi phải hiểu được,ngươi không chỉ làLa Tiểu Lâu là còn là em trai của ta – Ly Khinh"."Anh nói là dị thú thật lâu trướcđây đã bị bắt đi? Không thể nào. Cho dù dựa theo bối phận mà tính, anh ta cũng phải làông cố củatôi"La Tiểu Lâu thì thào nói, Ly Khinh? Sao có cảm giác giống giống tên mẹ củacậu. (Lê Khuynh)Ly Mạch lắc lắc đầu "Không, ngươilà con dị thú duy nhất thức tỉnh, cho nên, ngươi chính là hắn. Ta hy vọngngươi theo ta trở về, chấn hưng dị thú"."Ta sẽ không để em ấyđi" Nguyên Tích lạnh lùng mà nói"So với là huynh đệ của ngươi, em ấy có một thân phận trong yếu hơn, làvợ của ta".La Tiểu Lâu nhìn ánh mắt của haingười càng ngày càng lạnh, vội vàng cho thấy thái độ của mình "Thực xin lỗi, đểanh thất vọng rồi, tôi không biết chuyện tôi là huynh đệ của anh, tôi cũng không có kí ức gì về Ly Khinh...""Ta có thể giúp ngươi nhớ tới"."Nhưng mà, so với cái đó, với tôi mà nói,lý do trọng yếu hơn là tôi không muốn đi khỏi anh ấy"Âm thanh của La Tiểu Lâu không lớn nhưng dị thườngkiên định "Tôi cảm thấy thật xin lỗi. Tôi không thể giúp anhđi chấn hưng dịthú, tôi quyết định lưu lại. Nếu các anh cần trợ giúp, tôi sẽ tận lực cố gắng hỗtrợ ".La Tiểu Lâu ở trước mặt NguyênTích lại nói muốn trợ giúp dị thú, chuyện này trước đây là chuyện không thể dễdàng tha thứ, nhưng giờ đây Nguyên Tích lại không dám mở miệng nói gì cả."Chìa khóa nơi phong ấn ta đãđể 125 cầm,ta nghĩcái này đối vơi ngươi phi thường trọng yếu".La Tiểu Lâu cảm giác được rất nhiềutừ trên người Ly Mạch: có sự thần phục của ấu thú với thú trưởng thành, có sợhãi, có sùng bái, cũng có sự thân cận của thân nhân ... cậu không ghét Ly Mạch nhưng trên thế giới này,không ai có thể sánh bằng Nguyên Tích. Cho dù Nguyên Tích là người cóđầy khuyếtđiểm, cậu cũng cam tâm tình nguyện mà thích người kia.Ly Mạch nhìn về phía La Tiểu Lâuthật lâu, lại đánh giá Nguyên Tích vài lần, cuối cùng nói "Trong vòng một năm,ta sẽ giúp ngươi hoàn thành truyền thừa củagen, ngươi sẽ không có việc gì".Lại được vài giây im lặng, Ly Mạchnhìn La Tiểu Lâu rồi bỏ thêm một câu "Nếu ngươi muốn, tùy thời có thể trở về".Nguyên Tích nghe được đến đoạnsinh mệnh của La Tiểu Lâu không có gìđáng lo, lập tức ôm La Tiểu Lâuđira ngoài, đồng thời trong lòng căm giận mà nghĩ, con dị thú kia muốn quyến rũngười bên cạnh y... dù làLa Tiểu Lâu hay làđại ca Nguyên Triệt của y thì cũng đừngvọng tưởng.Cược bộ của La Tiểu Lâu thoáng ngừnglại, nhìn 125 ở trước người Ly Mạch, cuối cùng xoay người cùng Nguyên Tích rờiđi.Ly Mạch nói xong cúi đầu nhìn vềphía 125 ở dưới chân. Trong mắt của 125 đã không có nước mắt, nó ngơ ngác màđứng một hồi, nhìnnhìn hướng La Tiểu Lâuđi, lại nhìn về phía chủ nhân Ly Mạch cùng đại ca MarkAsim, bỗng nhiên từ túi lấy ra một cái hộp, thấp thỏm bất an mà nói "Chủ nhân,tôi... tôi muốn tiếp tục đi theo La Tiểu Lâu. Tôi thăng cấp thất bại, không xứngđáng đi theo ngài...""Được rồi, ta không muốn nghe lýdo của ngươi" Ly Mạch không đổi sắc mà nói, nhìn bóng dáng của La Tiểu Lâu lại lạnhlùng mà bỏ thêm một câu "Giúp ta bảo vệ tốt cho hắn".125 lưu luyến mà dời ra xa chủnhân Ly Mạch cùng Mark Asim, rốt cuộc lấy dũng khí mà ôm chân Ly Mạch một cái,lại tiến lên hôn mặt đại ca một ngụm, mới quăng cái đuôi màđuổi theo hướng LaTiểu Lâu. Nóđã hội báo cho chủ nhân. Như vậy, La Tiểu Lâu chính là chủ nhân chính thứccủa nó rồi. Đương nhiên, La Tiểu Lâu nhất định sẽ cảm kích mà rơi lệ đầy mặt. Đếnlúc đó, nó sẽ nói điều kiện cùng cậu...CHƯƠNG 252 ThíchCận vệ trong coi ngoài cửa kinhngạc mà nhìn người đi theo sau Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâuđằngsau, không rõ hai vị điện hạ có thể mang một người ... chói mắt như vậy đi ra. Hoàn mĩ, hoa lệ, toànthân đều là khí thế không thể bỏ qua.Nhìn vương tử điện hạ nổi giận đùng đùng giống như vừa mớibắt được vợ ngoại tình, mọi người đều thức thời mà không nhúc nhích.Tới phòng khách trong cung điện,người của quân bộ đã nghe theo mệnh lệnh của Nguyên Tích mà tiếp quản tòa thành – là'thuận tiệnmà trông coi' hành tinh Lewis cùng tòa thành của vương tử phi điện hạ – xongxuôi.Lạc Khắc đang ngồi khi nhìn thấyLy Mạch thì nhãn tình sáng lên, nhanh chóng đi tới, lúc đi ngang qua La TiểuLâu thì nhỏ giọng nói một câu "Điện hạ, tôi biết ngài có thể mà, mặt khác, xinchuyển lời cho vương tử điện hạ, lập trường của tôi cũng không phải giống củacha ta, xin ngài ấy không cần làm khó xử cha ta".La Tiểu Lâu khiếp sợ mà quay đầu,nhìn thấy Lạc Khắc đi tới bên người Ly Mạch thì quỳ xuống.Hắn thế mà là người của dị thú,hoặc là, hắn thực sự chính là một dị thú. Trách không được 125 cứ cảm thấy LạcKhắc không đúng, trách không được lúc vừa mới tới đây 125 nói là tòa thành không có aicả (Không có'người')Nguyên Tích đen mặt mà nhìn Ly mạchmang theo Lạc Khắc đi khỏi.La Tiểu Lâu thì thì thào nói "Anh nói, tòa thành củaem có... hay không còn có ngày đổi tên thành của em?"Nguyên Tích chỉ tiếc 'rèn sắtkhông thành thép' mà quay đầu hung hăng lườm La Tiểu Lâu một cái, không muốn ởtrước mặt bao người thế này nói cho tên ngu ngốc kia biết hậu quả để cho dị thúnằm vùng, xách La Tiểu Lâuđi về phía phi thuyền. Từ nhỏ đến lớn, y rất khi làmchuyện vi phạm đến nguyên tắc của mình, nhưng từ sau khi gặp được La Tiểu Lâu,y càng lúc càng lười quản đám nguyên tắc kia. Bây giờ y chỉ muốn trở về phòng của bọn y, ăn một bữa cơm raudưa hiếm có, tắm bọt, sau đó... hung hăng mà giáo huấn La Tiểu Lâu.La Thiểu Thiên đi theo sau vào phi thuyền, trướckhi bước vào cửa phi thuyền, anh nhíu mày mà nhìn phía xa xa.Phi thuyền lấy tốc độ cực nhanhmà trở về đế đô, thậm chí còn vượt qua cả tốc độ giới hạn an toàn. La Tiểu Lâu bị NguyênTích gây chiến tranh lạnh đơn phương mà dâng lên một cỗ lo lắngtrong lòng. Căn cứ vào biểu tình ngưng trọng của các chiến sĩ trên phi thuyền,Nguyên Tích cùng La Thiểu Thiên lại vội đến mức cả ngày không thấy bóng dáng,La Tiểu Lâu suy đoán rằng có thể chiến sự đã xảy ra biến hóa.Nhưng đối với những việc đó, cậu căn bản khônggiúp được gì. La Tiểu Lâu nghĩ nghĩ, bắt đầu phân tích siêu cấp kim dịch cùngnguyên liệu pha chế thuốc, có thời gian rảnh thì bắt đầu chế tạo siêu cấp nănglượng hộp. Sau lần chế tạo cơ giáp cấp 10, trong một năm này khó mà có thể chế tạo được mộtbộ cơ giáp nữa lần hai, La Tiểu Lâu quyết định đánh chủ ý vào cơ giáp cấp 9.La Tiểu Lâuđặt siêu cấp hộp nănglượng vừa làm xong lên bàn, 125 kích động mà chạy lại xem số liệu. Hiện tại hộpnăng lượng màLa Tiểu Lâu làm ra có một nửa chui vào trong miệng nó, nhưng xét đến lựa chọn sángsuốt lần này của 125 (chọn đi theo La Tiểu Lâu) La Tiểu Lâu không cùng nó sođo. Hơn nữa, lượng ô thạch hiện tại gần như đều là do 125 tìm được, số lượng lạithật lớn, La Tiểu Lâu cũng lười nói nó.Nhanh đến giờ cơm trưa, La TiểuLâu ngừng lại, phát hiện 125 lại thu vào bụng một cái hộp năng lượng nữa, đạikhái lo lắng múc nhiều quá thì kì cục, nó rối rắm chọn cái có số liệu thấp nhất.La Tiểu Lâu nhìn 125 tự đắc vàvui mừng, rốt cuộc không nhịn được hỏi "Vì sao bộ dáng của mày là khủng long màMark Asim lại là cậu bé?'125 ngẩng đầu, kiêu ngạo nhìn LaTiểu Lâu"Cậu cũng thấy bộ dáng này của tôiđẹp hơn đúng không? Lúc ấy, anh của tôicoi trọng hình dạng chiến đấu hơn, hơn nữa, anh ấy luôn không quá chú trọng đếnchuyện ngoại hình, cứ tuyển chọn luôn một hình dạng có trong hệ thống, tôi thựckhông thể chấp nhận loại lựa chọn tùy tiện này –đương nhiên, sau khi anh ấychọn, vì tỏ vẻ tôn trọng với đệ nhất cơ giáp thánh thú, cái hệ thống kia đã xóa tất cả các hình dạngcó sẵn trong đó"."Về phần tôi thì..." Cái đuôi của 125 cao kiềulên, còn đặt một chân trước đằng sau lưng, một chân trước cầm những tài liệu bỏđi của La Tiểu Lâu bỏ vào thùng rác, hơi quay mặt về phía La Tiểu Lâu, sau đó học bộ dạng của mộttài tử điện ảnh trên TV mà vung đầu nói "Tôiđã sàng chọn hình dạng của tất cả cácgiống loài, cuối cùng chọn ra hình dạng đẹp trai nhất là khủng long bạo chúa,sau đó mất những một tuần để thiết kế ra bộ dáng của mình, nào là tỉ lệ đườngcong này, nhan sắc phối hợp này, độ cung thân thể này ... cố gắng để khi mỗi lầnđám thường nhân nhìn đến tôiđều yêu ta ngay từ cái nhìn đầu tiên"."Úc! Cục cưng, cậu làm sao vậy? Cẩnthận chứ, phía dưới là hộp năng lượng của tôiđấy!" 125 vừa dùng thân thủ nhanhnhẹn đến khó tin của nó tiếp được chén nước màLa Tiểu Lâu không cẩn thận làm đổxuống, vừa nhắc nhở nói.La Tiểu Lâu run rẩy khóe miệng "Đạikhái là vì tao chỉ là cái người phàm bình thường a~..."La Tiểu Lâuđứng dậy, quyết địnhđi chuẩn bị bữa trưa, cậu thực sự không nên ôm hy vọng quá lớn vào 125.Mọi người trong văn phòng của Nguyên Tíchđiện hạ thực sự là xúc động, so với lúc đi đường, cơm trưa của quãng đường vềnày thực sự quá phong phú, quá ngon! Vương tử điện hạ quả nhiên có tiểu phòng bếpcủa chính mình. Thực tiếc khi chỉ giữa trưa dịp này bọn họ mới được ăn ngon a.Sáng sớm ngày thứ ba, La TiểuLâuđang còn trong giấc mộng đã bị người nào đó kéo dậy.Nguyên Tích nghiêm túc mà nhìnngười vẫn còn đang mơ mơ màng màng, áo ngủ hỗn độn –La Tiểu Lâu– sau mới âm trầm mà quay sang thúc giục "Nhanhlên, không cần làm trễ thời gian của anh".La Tiểu Lâu vừa đứng dậy vừa nhớlại, tựa hồ tối hôm qua lúc ngủ cậu thói quen mà quay sang ôm Nguyên Tích ngủ,còn bị tên kia đẩy ra hai lần, sau đó bị ôm càng chặt. ôi trời, bả vaicủa y, thắt lưng của y...Về tới hoàng cung, quản gia tươicười màđi ra nghênh đón họ. Biết cha mẹđều ở quân bộ, mà Nguyên Triệt thì vì thân thể không khỏemà phải ở nhà, Nguyên Tích trước đi vấn an Nguyên Triệt, sau đó cùng La Tiểu Lâuăntrưa, chẳng nói một lời với La Tiểu Lâu một mình rời đi.La Tiểu Lâu thất vọng mà ủ dột từtừ ăn cơm một mình, nhìn đến thần sắc tò mò của quản gia, không khỏi cười khổnói "Tôi tựa hồ đãđắc tội với anh ấy".Quản gia lắc đầu, vìLa Tiểu Lâumà bưng tới một ly sữa bòđãđược hâm nóng, nói "Tuy rằng Tích điện hạ có lẽ thực tức giận nhưng cũngsẽ không nhớ dai, chắc là ngài ấy hy vọng ngài nghỉ ngơi, dù sao đã làm việc nhiều ngàynhư vậy, nhất định thực mệt mỏi rồi".La Tiểu Lâu nghe vậy thì nghĩđếnbiểu tình lãnh đạm nhưng lại chỗ chỗ chiếu cố cậu của Nguyên Tích trên đường về,hơi nở nụ cười. Quả thực cậu có cảm thấy mỏi mêt, sau khi chế tạo cơ giáp cấp 10 xong cậu vẫnchưa có lấy một ngày nghỉ ngơi thực sự, hơn nữa, lần này lại dùng nguyên lực đểtrợ giúp Ly mạch, hậu quả càng thêm rõ ràng, hiệu suất công tác của cậuđều giảmđáng kể."Được rồi, ta không đi quân bộ nữa. NếuNguyên Tích trở về phiền ngài báo cho ta biết một tiếng"La Tiểu Lâu cáo biệt quảngia tiên sinh, đứng dậy trở về phòng.La Tiểu Lâu mơ mơ màng màng mà ngủ cả một buổichiều, thẳng đến cảm thấy có cái gìđóđè lên cậu, giống như bị ác mộng, mệtmỏi dị thường nhưng muốn tỉnh cũng không tỉnh lại được.Cuối cùng, La Tiểu Lâu cảm giácđược trên tay tê rần, cau mày mở mắt ra thì nhìn thấy 125 đang ngồi xổm bên giườngcậu, kích động vô cùng."Sao vậy?"125 làm một động tác im lặng, lặnglẽ nói nhỏ "Là chủ nhân đến đây!"La Tiểu Lâu ngồi dậy "Mày nói làLy Mạch sao?"Anh ta đến hoàng cung này làm cái gì?125 kinh hỉ mà gật gật đầu "Hiệntại hầu hết tất cả mọi người đều bị chủ nhân dùng ý thức nguyên lực khống chế,chúng ta đi tìm chủ nhân đi" Nói xong nó túm cánh tay lôi La Tiểu Lâuđi ra ngoài.La Tiểu Lâu lập tức thay quần áo,đi theo 125. Kì thực cũng chẳng cần 125 dẫn đường, cái cảm giác áp bách này thực sự dễdàng nhận ra.La Tiểu Lâu càng chạy càng nhanh,kỳ quái là, cậu không gặp được một người nào cả, chẳng lẽ toàn bộ người trongvương cung đều bị khống chế rồi? La Tiểu Lâu giờ khắc này mới cảm thấy được sựđáng sợ của ý thức nguyên lực của dị thú, hay nói đúng hơn làý thức nguyên lực cấpbậc vương giả.Cuối cùng, La Tiểu Lâu dừng trướcmột cái cửa, lập tức kinh ngạc mà trừng lớn mắt. Đây là phòng của Nguyên Triệtmà. Giữa trưa cậu theo Nguyên Tích đi thăm Nguyên Triệt, còn nhớ rõ. Lúc ấy thânthể Nguyên Triệt không quá thoải mái, đang ngủ.Nghĩ đến hận ý như có như không của Nguyên Triệtmỗi lần nhắc đến Ly Mạch, La Tiểu Lâu nháy mắt chảy ra một thân mồ hôi. Ông trời,nếu Ly mạch động thủ với Nguyên Triệt, như vậy dùcậu có nói thế nào thì NguyênTích cũng sẽ không tha cho dị thúđâu. Hơn nữa, chính cậu cũng rấtthích Nguyên Triệt – nếu anh không có cái sở thích véo lông của cậu.La Tiểu Lâu quýnh lên, nguyên lựctuôn mạnh ra, trực tiếp mở cửa phòng mà vào.Bên trong, gian ngoài là phòngkhách nhỏ, Mark Asim đang đoan chính mà ngồi trên ghếsalon, mở cặp mắt to xinh đẹp mà nhìn chằm chằm camera ở phòng đối diện, mắtlóe lam quang.La Tiểu Lâu bất chấp nó, trực tiếpvọt vào phòng ngủ của Nguyên Triệt, một phen đẩy ra cửa. Nhìn tới tình hình bêntrong, cậu không khỏi ngây ngẩn cả người.Nguyên Triệt còn ngủ ở trên giường,lông mi thật dài che khuất ánh mắt, mà Ly mạch ở bên giường đang cúi xuống hôn môiNguyên Triệt. Tuy rằng khuôn mặt như trước thản nhiên, không nhìn rõ biểu tìnhnhưng La Tiểu Lâu xem màđỏ rần mặt. Ở góc độ của cậu mà nói, Ly Mạch là thực sựthích, hoặc là nói thực sự quý trọng Nguyên Triệt.125 đang ôm chân hắn lặng lẽ phátra âm thanh khâm phục vô cùng. Ly mạch như trước cúi cuống mà nhìn người đangngủ, đưa tay sờ sờ môi của Nguyên Triệt. Đôi môi vốn xinh đẹp lại mang theo vàitia sắc bén thường ngày bởi vì nụ hôn đó mà có vẻ gợi cảm mê người. Qua một hồilâu mới đứng dậy, Ly Mạch quay đầu nhìn về phía La Tiểu Lâu cùng 125.Bị cái nhìn kia chiếu tới, La TiểuLâu cùng 125 đều đồng thời giật mình. 125 lập tức xoay người đi tìm Mark Asim. La TiểuLâu thì bị áp lực cực lớn, tiếp tục đứng ở cạnh cửa.Cũng may Ly Mạch không định tiếptục làm khó hắn, trực tiếp đứng dậy đi ra khỏi buồng ngủ.Sau khi Ly mạch cùng La Tiểu Lâura khỏi phòng, La Tiểu Lâu nhỏ giọng nói "Ngài ... bỏ tinh thần áp chế đi".Ly mạch nhìn hắn một cái "Vậythìđi về phòng ngươi".La Tiểu Lâu do dự một chút nhưngvẫn đưa Ly mạch cùng hai cái cơ giáp đi về phòng Nguyên Tích cùng cậu.Ly mạch hiển nhiên cũng nhận ra làLa Tiểu Lâu ở cùng phòng Nguyên Tích, nhất thờinhíu mày. Nhìn đến ảnh cưới của bọn họ lúc kết hôn ở trong phòng, sắc mặt lạicàng không tốt lắm.Hắn quả thực đã cởi bỏ áp chế tinhthần của hoàng cung, nhưng lại phong bế khu vực phòng La Tiểu Lâu lại. Ly Mạchnhìn về phía La Tiểu Lâu"Ngươi là em trai của ta, ta thực sự khôngmuốn nhìn thấy ngươi lạc loài trong đám người. Hơn nữa, trước kia ngươiđã chịu nhiều đắng cay như vậy ..."La Tiểu Lâu lắc lắc đầu, tiếp tụcbiểu đạt ý của mình "Tôi sẽ không ly hôn, xin ngài hiểu cho, Nguyên Tích biếtthân phận của tôi nhưng anh ấy vẫn không buông tay"La Tiểu Lâu không thể khôngcảm thán trong lòng. May mà người chịu khổ lúc trước không phải cậu thực sự.Ly Mạch thản nhiên mà nhìn La TiểuLâu"Ngươi còn nhỏ, như vậy vội vàng mà quyết định hôn nhân của mình không khỏi rấtqua loa".Khí thế của Ly mạch rất cường, LaTiểu Lâu thì cúi đầu. Không phải cậu không muốn phản bác, mà hiện tại cậu khôngthể khống chế được toàn thân run rẩy, riêng đứng im đấy thôi đã làm cậu hao hết toànbộ khí lực.Nhận thấy tình trạng của La TiểuLâu, đai khái biết ảnh hưởng của dị thú trưởng thành gây ra cho ấu thú, lui ra sau,chuyển đề tài "Ta đã gặp Tây Thụy Nhĩ, ngươi làm rất khá. Hơn nữa, ý thức nguyênlực của ngươi rất lỳ quái, có thể chia lìa bệnh độc. Ta nghĩđiều này có thể làmột điểm đột phá".La Tiểu Lâu nhẹ nhàng thở ra rồihỏi "Đó là bệnh độc gì?" Cái loại bệnh độc tàn nhẫn mà báđạo như thế, La Tiểu Lâu vừanghĩ tới đã cảm thấy sởn hết tóc gáy.Ly Mạch lạnh lùng cười cười "Đó là nguyên nhân sâu xa làm nhân loại đối đầu vớidị thú. Hơn nữa, bệnh độc có tác dụng áp chế rất lớn đối với dị thú. Cho nên,dù là ta, cũng chỉ có thể bảo trì trạng thái như ngươi nhìn thấy đó".Nguyên nhân đối địch? La Tiểu Lâucòn muốn hỏi lại, Ly Mạch đãđến trước mặt cậu, sau đóđem tay đặt lên trên đầu La Tiểu Lâu.La Tiểu Lâu cứng đờ người, lập tứccảm thấy thân thể nóng lên, không thể khống chế được mà biến thân. Cái tai cùngcái đuôi của cậuđều mọc ra, ánh mắt cùng màu tóc cũng biến hóa. Cậuđã biến thân hình dạngthứ hai.Một cỗ ý thức nguyên lực đầy báđạotiến nhập thân thể cậu, chạy một vòng rồi lại lặng lẽ lui ra ngoài.Ly Mạch nhìn nhìn La Tiểu Lâu, sờsờ lỗ tai của hắn, thản nhiên nói "Ý thức nguyên lực cùng tinh thần lực củangươi kết hợp lại, trách không được lại có thể chia tách bệnh độc. Đại khái đây là chỗ tốt duy nhấtmà gen của nhân loại đưa cho ngươi".Xem ý tứ của Ly Mạch thì là, dù hắnthích Nguyên Triệt, nhưng hắn cũng không có chút hảo cảm gì vớinhân loại cả."Kia Lạc Khắc là ai?"La Tiểu Lâunghi hoặc hỏi."Hắn là người thủ hộ của dị thú,chịu trách nhiệm trông coi phong ấn Lan Đạt, sau lại vì ta gặp chuyện mà nghĩbiện pháp hỗ trợ ta. Hắn sẽ ở thời điểm thích hợp mà lựa chọn người đến phong ấnLan Đạt. Xem ra, hắn hai lần lựa chọn đều là ngươi".La Tiểu Lâu kinh ngạc mà nhìn LyMạch "Hắn cũng là dị thú sao? Vậy toàn bộ Lewis gia tộc chẳng lẽ đều là...""Không phải, chỉ có Lạc Khắc làthôi, mẹ hắn là dị thú, hiện đang ở trong phong ấn Lan Đạt. Hắn không hy vọngngươi đưa tinh cầu Lewis cho Nguyên Tích nên không chịu hoàn thành bước chuyểngiao cuối cùng" Ly mạch liếc nhìn La Tiểu Lâu một cái "Nhưng mà, mặc kệ ngươi lựachọn như thế nào, tinh cầu kia vẫn đều là của ngươi".Lúc này, Ly Mạch đứng dậy hướng cửasổ đi tới "Bọn họ đến rồi, ta phải đi, về sau sẽ liên hệ ngươi. Ta hy vọng lịchsử sẽ không tái diễn nữa ... nếu không nhất định sẽ đem ngươi mang về".Sau đó Mark Asim hóa thân thành một trận cơ giáp màu lam sậm thật lớn,Ly Mạch tiến vào khoang điều khiển, nháy mắt một cái đã không thấy thân ảnh.La Tiểu Lâu há to mồm mà nhìnngoài cửa sổ, trong đầu còn không quên hình ảnh của cái cơ giáp kia. Trời ạ, đó quả thực là trậncơ giápcường hãn nhất mà hắn từng gặp, lại còn không có một chỗ nào là khônghoàn mỹ cả ...125 cũng ngưỡng mộ mà nhìntrời,trước kia nó cũng thường xuyên nhìn chủ nhân cùng đại ca như vậy nhưng bây giờ,nó cũng đã có chủ nhân, hơn nữa, bọn họ còn là một cặp duy nhất ...Chạng vạng, hai vị bệ hạ cùngNguyên Tích trở về hoàng cung. Đến tận bây giờ vẫn không có ai phát hiện ra điềugì không thích hợp. Năng lực củaMark Asim quả thực mạnh hơn cả của 125.Saukhi Nguyên Tích vào nhà, La TiểuLâu mới chấm dứt quá trình ngẩn người của mình, xoay người đi chuẩn bị đồ mặcnhà cho Nguyên Tích.Thế nhưng, không đợi cậuđi đượcvài bước, Nguyên Tích đã lao tới xách áo cậu. La Tiểu Lâu sợ tới mức run hết cả người. NguyênTíchphát hiện ra sao?Nguyên Tích nghi hoặc mà nhìn LaTiểu Lâu, nghe nghe mùi của cậu, bỗng nhiên âm trầm sắc mặt mà hỏi "Có người tới?Là tên dị thú kia? Hắn có phải là muốn mang emđi hay không?!" Câu cuối cùng quả thựccó thể nói là rít gào vào tai La Tiểu Lâu.La Tiểu Lâu ngơ ngác mà nhìn Nguyên Tích,vẻ mặt đau khổmà thầm nghĩ: trời ơi, biết thế không mang Ly mạch đến phòng bọn họ. NguyênTích cũng quá mức nghịch thiên rồi, như thế mà cũng có thể phát giác được, Chiến tranhlạnh của bọn họ đến khi nào mới có thể chấm dứt đây???CHƯƠNG 253Nguyên Tích rõ ràng đang giận điên lên. Y dễ dàng xáchLa Tiểu Lâu lên, con mắt hung tợn mang theo một tia sáng đỏ "Nghe đây, em đừng hòngcùng hắn rời đi! Nếu emđã quên thân phận của mình thì anh không ngại mà giúp em nhớ tới". Nói xong y chẳnghề nghe lời giải thích của La Tiểu Lâu, một tay thô bạo mà vặn khóa tay La TiểuLâu ra sau.La Tiểu Lâu lo lắng mà giãy giụa.Đến giờ cậu mới phát hiện bao nhiêu công sức rèn luyện thể lực của cậu trước giờđemso với Nguyên Tích khi tiến hành gia bạo, quả thực chẳng đáng nhắc đến."Cưng à, hãy nghe em nói, em không định đi khỏi ...""Vậy em giấu anh gặp hắn là cóýgì?!" Nguyên Tích quát to, cánh tay đang xách La Tiểu Lâu của yđang run rẩykhông ai phát hiện ra. Y cảm thấy trong lòng lửa giận đang thiêu đốt ngút trờinhưng rồi lại không biết làm thế nào để phát tiết. Đánh La Tiểu Lâu sao?Người trong tay mảnh mai như thể y chỉ siết mạnh một cái đãđứt lìa...y hoàn toànkhông hạ thủ được.La Tiểu Lâu cũng không phát hiện Nguyên Tíchđã dừng động tác, vẫn tiếp tục giãy giụa, cố gắng tựa vào trước ngực NguyênTích, sau đó ấn môi mình vào đôi môi đang mím chặt lại vì tức giận kia.Phát hiện Nguyên Tích rõ ràng thờơ không chịu phối hợp mình,La Tiểu Lâu kinh hoảng hai giây. Cậu nhắm mắt lại,cố gắng học động tác của Nguyên Tích, đầu lưỡi vẽ nét theo đường môi mỏng manhkia, sau đó một bên liếm một bên khẽ cắn.Sau khi thân thể buộc chặt củaNguyên Tích cuối cùng cũng thả lỏng ta, La Tiểu Lâu thử thử màđem đầu lưỡi thămdò vào trong khoang miệng của Nguyên Tích, động tác thật nhẹ nhàng. Một látsau, La Tiểu Lâu phát hiện Nguyên Tích vẫn thờ ơ cậu, không khỏi cảm thấy uể oảikhông thôi.Thế nhưng khi cậuđang định lui về,Nguyên Tích bỗng nhiên há miệng cắn đầu lưỡi của La Tiểu Lâu. La Tiểu Lâuđau đếnhá miệng kêu lên một tiếng, Nguyên Tích cường thế mà tiến vào miệng cậu, hunghăng hôn xuống.Khi Nguyên Tích lấy lại được sựthanh tỉnh, yđãđè nặng La Tiểu Lâu cùng nằm ở trên giường, tay đã sờ trên thân thểcàng ngày càng mềm mại của La Tiểu Lâu. Nhìn người phía dưới ánh mắt ướt át,môi sưng đỏ – tiểu nô lệ của y– mặt Nguyên Tích càng đen hơn. Này thì hạ thủ thế nào được.Như bây giờ cũng chẳng thể trách y. Thằng đàn ông nào trải qua cuộc chiếntranh lạnh mấy ngày không 'cận kề' vợ lại chịu đựng được sự câu dẫn không biếtthẹn kia cơ chứ.La Tiểu Lâuđã có một tia thanh tỉnh,nhìn nhìn khuôn mặt ảo não lại tức giận của Nguyên Tích, giật mình, hai tay đãđược tự do của cậunhanh chóng ôm lấy cổ Nguyên Tích, chân trái nhẹ nhàng cọ nửa người dưới của 'đứclang quân'.Nguyên Tích hít vào một hơi sau,bàn tay đang đặt ở trên người La Tiểu Lâu dùng chút lực, do dự vào giây, cuốicùng cúi duống, ôm lấy La Tiểu Lâu, tiếng nói anh ách mà mắng "... dâm đãng!"Thời điểm hai người dừng lại, đãđến giờ cơm chiềurồi.Nguyên Tích nghiêm mặt đẩy ra La Tiểu Lâu, xoay người sang chỗ khác, tỏ vẻ y vẫncòn đang tức giận.La Tiểu Lâu cũng xoay người, ôm lấyNguyên Tích, leo lên trên người y. Nguyên Tích hừ một tiếng nhưng cũng không đẩy cậu ra nữa."Honey, anh có chút lý tríđượckhông, emđã nói với anh rồ, tuy rằng huyết mạch thân thể của em có gen của dị thú,nhưng em thật lâu, thật lâu phía trước đã là một nhân loại rồi. Sự xuất hiệncủa em chính là một tròđùa của thượng đế, màanh chính là lễ vật trân quý nhất mà người tặng choem, là lễ vật làm em không nỡ trở về".La Tiểu Lâu cảm giác được thân thểcủa Nguyên Tích không còn cứng ngắc nữa, hiểu rằng cậuđại khái đã dụ được con mèokiêu ngạo này rồi.Qua vài giây, Nguyên Tích xoayngười, mạnh mẽ ôm lấy La Tiểu Lâu, không quá cao hứng mà nói "Anh không phải làlễ vật, anh là nam nhân của em".ây chẳng qua là một cách nói uyểnchuyển mà thôi, thuyết minh rằng anh với em mà nói thực sự ... a! Anh không tứcgiận nữa rồi đúng không cục cưng? A? Em thực sự chán nản những ngày bị chiến tranh lạnh rồi".Giọng nói của La Tiểu Lâu trở nên thoải mái hơn nhiều.Nguyên Tích để La Tiểu Lâuôm mìnhchặt hơn. Y còn chán hơn La Tiểu Lâu nhiều ấy chứ. Thực tế yđã sớm muốn chấm dứt chiến tranh lạnhnhưng làm thế nào để bày tỏ thìy không biết, mà người rành việc này –La Đức– thìlại đang công tác ở Bác tinh cầu.Gia tộc dị thú khác La gia (nhàLa Thiểu Thiên đó),đó là nơi màLa Tiểu Lâuđi cũng có thể sẽ không về nữa. Nguyên Tích căm giận trong lòng. Nhà mẹ đẻ gì gìđó... thực sự chẳng phảilà cái gì tốt.Saukhi hai người rửa mặt xong,cùng đi nhàăn, hai vị bệ hạ cũng đã trở lại, Nguyên Triệt vẫn chưa thể dậy được, nhưng là quan hầu của anhđã tới đây nói làanhđã hạ sốt, rất nhanhsẽ khỏe lại.Đối với chuyện La Tiểu Lâu chế tạocơ giáp câp 10đổi lấy tinh cầu Lewis, quân bộ cũng không cố ý giấu diếm. Trong thời kìđầynguy cơ này, có thể nâng cao được sĩ khí toàn dân thì dù thế nào bọn họ cũng sẽ ca ngợi chuyện vui này. Bọn họ muốn cho dân chúngthấy thái độ của chính phủ, mặc kệ tình huống như thế nào, bọn họ cũng sẽ khôngbỏ cuộc.Nguyên Liệt liếc nhìn La Tiểu Lâumột cái "Vất vả các ngươi"– nói đơn giản một câu như thế, không có gì hơn. Được đến tinh cầu lewis – mộtvị trí trọng yếu như thế tất nhiên là làm người ta kinh hỉ nhưng mà, cơ giáp cấp 10 cũng là thứ quý hiếm vôcùng, bọn họ thậm chí còn không có một bộ cơ giáp cấp 10 thực sự. Mà thứ sánh đượcvới cơ giáp cấp 10... Nguyên Liệt nắm chặt tay của Phượng Già Lăng bên cạnh, ông tuyệt đốisẽ không để cái thứ kia xuất hiện. Ông cũng không muốn lại mất thêm ba năm.Phượng Già Lăng liếc nhìn ông mộtcái, mỉm cười.Nguyên Tích cũng chưa đem chuyệnLa Tiểu Lâu chế tạo được hai bộ cơ giáp câp 10 cho bất cứ kẻ nào biết, nêny cùng La Tiểu Lâuđều không chút áp lực mà hưởng dụng một bữa tối phong phú.Nguyên Tích vừa ăn vừa hồi tưởng lại biểu tình đáng yêu của La Tiểu Lâukhi nói lời tỏ tình. Nghĩđến ánh mắt ướt át, thân thể mềm mại, lời nói yêuthương thâm tình điểm này tuyệt đối là do Nguyên Tích ảo tưởng quáđộ – kia, trong lòngNguyên Tích lại tràn ngập tình yêu đối với người bên cạnh.Mà La Tiểu Lâu cuối cùng cũng buông được gánh nặngtư tưởng. Cậu cảm thấy mình đã thu phục được Nguyên Tích.Ngồi ở một bên 125 thì lắc lư cái đuôi, tự hỏi nhânsinh, hiện tại nó cũng được tham dự các cuộc hội họp rồi này – ở phòng ăn có vị trí của nó– nótin tưởng, không lâu sautrong tương lai, nó cũng có thể giống anh traicủa nó, tham dự mấy cái hội nghị gì gì đó.Bữa tối ở không khí sung sướng màhoàn tất, Nguyên Tích đi theo cha mẹ vào thư phòng. Thế cục càng lúc càng khẩntrương. Tinh cầu bị thất thủ đã cao tới năm tinh cầu. Bọn họ cần có phương châm tác chiến nhất định.La Tiểu Lâuđứng dậy đi về phòngngủ, sau khi bị tinh thần khống chế của Ly Mạch ảnh hưởng, cậu cảm thấy sự mệtmỏi của mình giảm đi không ít. Xem ra tinh thần khống chế thậm chí còn có chút ưu đãi. Nghỉ ngơi mộtngày rồi, ngày mai cậu sẽ đi quân bộ gặp sư phụ.La Tiểu Lâuđẩy cửa ra, bất ngờ thấyđược Nguyên Triệt đang ngồi trên ghế salon – cái ghế mà không lâu trước đây, Ly Mạch cũng ngồivào đó.La Tiểu Lâu ngẩn ngơ, chột dạ màhỏi "Đại ca, anh thoạt nhìn khí sắc cũng không tệ lắm ..."Nguyên Triệt cười như không cười mà nhìn LaTiểu Lâu"Cậu biết tôi tới đây làm gì mà, hắn đãđến đây! Nói cho tôi biết hắn ở đâu!"La Tiểu Lâu chần chờ đứng ở cạnhcửa, lo lắng không biết nên ứng đối thế nào."Tôi cảm thấy, trước khi NguyênTích trở về, tôi cóđủ biện pháp cùng thời gian để làm cho cậu nói thật" NguyênTriệt nheo lại mắt.La Tiểu Lâu lập tức nói "Đại ca,không phải là em không định nói, em chỉ làđang sắp xếp lại ngôn ngữ. Ly Mạch quảthực đãđến, hắn ...ân, đã tới thăm anh, xem xong rồi thìđikhỏi"La Tiểu Lâu nhìn thoáng qua đôi môi có chút sưng đỏ củaNguyên Triệt."Đi rồi? Hắn rõ ràng chẳng định gặptôi?" Nguyên Tích lạnh lùng nói, sau đó quay đầu nhìn La Tiểu Lâu"Vậysao cậu không nói cho tôi?""Em cũng muốn cho anh biết nhưngtình huống lúc ấy không quá cho phép". La Tiểu Lâu buồn bực mà nói. Cậukhôngthể trêu vào Nguyên Triệt, nhưng cũng càng không thể trêu vào Lymạch được nha. Cậu có thể đứng trước mặt Ly Mạch cũng đã chẳng dễ gì rồi.Ngồi ở trên ghế, sắc mặt NguyênTriệt đen lại "Hiện tôiđang phi thường tức giận, cho nên, tôi muốn trừng phạt cậu".OooooNửa giờ sau, Nguyên Tích đẩy ra cửaphòng thì nhìn thấy đại ca của yđang thoải mái mà ngồi trên ghế salon, trongtay là hai cái vỏ chai rượu, mà trong lòng của anh là một con thú nhỏ trắng,hai chân khoanh tròn trên đùi của Nguyên Triệt, mắt lam đầy ủy khuất mà nhìn cửa.Nguyên Tích cảm thấy trong nháy mắtyđi vào, ánh mắt con thú kia lập tức sáng lên, con mắt ướt át màu lam như đang nói lời tố cáo đầy phẫnuất.Trong lòng Nguyên Tích lại dấylên một trận ngứa, sau đó căm giận màáp chế rung động kia, đi tới, sờ sờ cái trán của Nguyên Triệtsau đóđem La Tiểu Lâu ở trong lòng ngực anhôm về.Nguyên Triệt cười nhìn nhìn y, lạinhìn La Tiểu Lâu trên người, xoa nhẹ hai cái rồi mới buông tay cho Nguyên Tíchbế về "Tôi không sao, ngày mai tôi sẽ về".Nói xong, Nguyên Triệt đứng lênđi ra ngoài. Đi đếm cửa thì quay đầu nhìn lại huynh đệ của anh "Cậu cần phải xem trọngcậu ta".Nguyên Tích rấy cóđồng cảm mà nói"Đương nhiên".Ngày hôm sau, La Tiểu Lâu theoNguyên Tích đi quân bộ. Chờ cậu có hai cái tin tốt, một trong số đó là Nghiêm đại sư đã tìm ra phương pháp nuôi trồng thúc giục cỏkim bích. Quân bộ đã triệu tập hết thảy tài nguyên bồ dưỡng một số lượng lớn cỏ kim bích.Tin tức tốt thức hai làm ngườingười phấn chấn không kém, đó là hai vị đại sư đã hợp lực nghiên cứu ra công thức pha chế siêu cấp kim dịch. Hi Bá Laiđạisư thậm chíđã thành công chế tạo ra một lọ siêu cấp kim dịch.Đối với quân bộ mà nói, hai cáitin tốt này quả thực đã giải quyết được nan đề thật lớn. Vì bản thiết kế màLa Tiểu Lâuđưa cho bọnhọ kỳ thực tối hữu dụng là cơ giáp từ cấp ba đến cấp năm, cấp sáucùng cấp bảy cơ giáp khó mà thành công được. Xác suất thành công quá thấp.Hiện tại, Cáp Đốn trung tướng đã bắt đầu tổ chứcnhân công, chỉ chờ hai vị đại sư đưa những lọ siêu cấp kim dịch xuất ra là bắtđầu chế tác cơ giáp cấp sáu cùng cấp bảy. Ông tađịnh lập một đội chiến sĩ cơ giáp được trang bị bởitoàn cơ giáp sinh vật cấp sáu. Hỏa lực tăng mạnh như vậy đồng nghĩ với tỉ lệ thắngcũng sẽ lớn hơn không ít.Thời điểm La Tiểu Lâuđến, Nghiêmđại sư sau khi biết cơ thể của cậuđã khôi phục, lập tức chỉ huy cậuđi hỗtrợ mọi người. Dưới sự trợ giúp của hai vị đại sư cùng các đồ đệ, rất nhiềusiêu cấp kim dịch đãđược ra lò với một tốc độ làm người ta trợn mắt há mồm.Để không lãng phí, trung tướngCáp Đốn đem đại bộ phận siêu cấp kim dịch pha loãng, phần không pha loãng thìđểlại cho hai vị đại sư.Lúc trở về, La Tiểu Lâu cũng lấymột ít siêu cấp kim dịch đã bị pha loãng mang về. Cậu giờ không thể chế tạo cơ giáp cấp 10 nhưng muốndùng dung dịch pha loãng này nghiên cứu chế tác ra cơ giáp cấp 9.Tối hôm đó, sau khi chế tạokinh kiện của một bộ cơ giáp cấp 9 xong, cậu lại làm thêm người hộp siêu cấp năng lượng.Mà 125 thì cả đêm nhìn video chiến đấu ởtiền tuyến, trên mặt nó khó cóđược biểu tình nghiêm túc."Làm sao thế?"La Tiểu Lâu hỏi."Chỉ là cảm thấy mục đích đổi hành tinh lấycơ giáp cấp 10 của Lạc Khắc kia cũng không đơn giản, tên hồ ly kia chắc chắn códụng ý..." 125 muốn nói lại thôi.La Tiểu Lâu không thể suy ra đượcnguyên nhân nào, cũng may cóđể lại một trận ở chỗ Nguyên Tích, nếu thực có chuyện gì thì hẳn cậu cóthể ứng phóđược. Nghĩ vậy, cũng không suy nghĩ nhiều nữa.Sáng sớm hôm sau, xe của La TiểuLâu cùng Nguyên Tích mới ra khỏi cửa cung đã bị cản lại.Quan hầu cũng không ngăn trở, tức làngười quen. Hai người La Tiểu Lâu liếc nhau, cùng xuống xe. La Tiểu Lâu nhìnngười trẻ tuổi tuấn dật ôn hòa ở trước mặt thấy có chút quen mắt, Nguyên Tíchthì một câu cũng chưa nói gì.Người kia cười nhìn về phíaNguyên Tích "Bái kiến điện hạ, lại gặp mặt rồi".Nguyên Tích nghi hoặc mà nhìn vềphía người đó, rốt cuộc nói "Ngươi là?"Ý cười trên mặt người trẻ tuổi cứngđờ lại, nhưng rất nhanh đã nói "Điện hạ, tôi là Kim Tú Trình, ngài đã từng cứu tôi cùng Hoa Cẩm".Nguyên Tích cau mày, thoáng gật đầu,nhìn không ra làyđã nhớ tới hay chưa.Kim Tú Trình cắn răng, quay đầunhìn về phía La Tiểu Lâu"Thực ra hôm nay tới là muốn tìm La biểu đệ".La Tiểu Lâuđợi nửa ngày cũng chưakịp phản ứng người được gọi là"La biểu đệ" chính làcậu, vẫn duy trì nụ cười mỉmđầy lễ nghi, cũng không nhừng nhìn về phía xe. Cậuđang vội đi quân bộ xem thành quả ngày hôm qua.Thẳng đến khi Nguyên Tích như nhớra điều gìđó"Biểu đệ?"Kim Tú Trình lập tức nói "Đúng thế, tôi đến từtinh cầu Farrell của Kim gia, màmẹ của vương tử phi cũng là lớn lên từ đó, điện hạ, ngài sẽkhông thực quên mất đi?" Nói xong, hắn hất cằm lên kiêu ngạo mà nhìn về phía La Tiểu Lâu.La Tiểu Lâu ngẩn người, cúi đầusuy nghĩ một lát mới nói "Vậy anh tìm tôi có chuyện gì?"Kim Tú Trình hít vào một hơi "Tôi cũng không muốn tới tìm cậu,là tổ mẫu muốn tìm cậu, muốn cậu giúp một chuyện"Kỳ thực hắn một chút cũng không muốn nhận thứctên biểu đệ này, trừ thân phận ra, hắn còn có cái gì chứ? Huống chi hắn còn cómột người mẹ bị người người xem thường như vậy. Thế nhưng, tổ mẫu ngăn trở lờichỉ trích của hắn đối với vị cô cô bị đuổi khỏi gia tộc của mình. Lão nhân khiđó nhắm mắt suy nghĩ thật lâu mới đưa quyết định "Bây giờ chúng ta chỉ cóthể dựa vào hắn để vượt qua nguy cơ gia tộc lần này".Nhìn đến La Tiểu Lâu vẫn mang mộtvẻ mặt không chút hoang mang, lại nhìn về phía vương tử điện hạ chỉ chúýđếnvương tử phi của mình, Kim Tú Trình cảm thấy tức giận dâng lên, tính toán nóinhanh nhanh cho xong "Là thế này, nghe nói cậu có thể chế tác cơ giáp cấp 10. Kim gia bịngười hãm hại, thế nhưng chúng ta bị đuối lý về mặt luật pháp. Bọn họ đòi cơ giáp cấp 10. Đóđại khái cũng là nguy cơ mà biểu đệ đây gây racho gia tộc, cho nên hy vọng biểu đệ hỗ trợ".Kim Tú Trình nhìn lướt qua khuônmặt không chút đổi sắc của La Tiểu Lâu, rất nhanh nói thêm "Nếu không, cậu cứđưa bảo vật gia truyền mà cô giao cho cậu cho tôi cũng được. Kim gia về sau sẽkhông bao giờ vì chuyện ấy mà phiền toái đến cậu nữa".HẾT CHƯƠNG 253*ghét quá đi, ghét quá đi .... Đấm, đấm, đấm vàocái mặt đáng khinh của Kim Tú Trình *Đó là giọng điệu nên cócủa một kẻ đi nhờ vả người khác hay sao???Đập chết hắn đi La Tiểu Lâu ơi>''<*Mấy hôm rồi bận quá ... xin cáo lỗi... cáo lỗi .... *Đừng ném đá ta* ... đây, hàng đây, dài ngoằng ngoằng, các người đọc mệt hơi nhé ...*Một lần nữa dập đầu tạ tội*CHƯƠNG 254 Kim Tú Trình nhìn lướtqua khuôn mặt không chút đổi sắc của La Tiểu Lâu, rất nhanh nói thêm "Nếukhông, cậu cứ đưa bảo vật gia truyền mà cô giao cho cậu cho tôi cũng được. Kimgia về sau sẽ không bao giờ vì chuyện ấy mà phiền toái đến cậu nữa"."Từ đã, theo ta hiểu là,anh nói tôi có giữ đồ gia truyền của Kim gia? Điều này là không thể nào!"La TiểuLâu khiếp sợ mà nói.Sắc mặt Kim Tú Trình đều nhanhnhăn lại thành một mảnh nhàu nhĩ, tên này (chỉ La Tiểu Lâu) có bắt đượctrọng điểm câu chuyện hay không vậy. Trọng điểm là"hỗ trợ", là"cơ giáp câp 10"... hơn nữa, nếu bọn họkhông có chuẩn bị, sao dám mặt dày mở miệng đi đòi 'đồ gia truyền'Khuôn mặt lạnh băng của NguyênTích hơi lộ ra ý cười "Điều này tôi có thể làm chứng" rồi quay qua La TiểuLâu"Lúc em quen biết anh, em không có một món đồ cưới nào, may màanh khôngchêemđấy nhá". Kim Tú Trình từ nhỏ đến lớnvẫn được thừa hưởng sự giáo dưỡng tốt nhất, được ưu tiên sử dụng những tàinguyên hàng đầu, hắn cũng vẫn vì thế mà kiêu ngạo, không hề phụ lòng kì vọng củagia tộc. Thế nhưng bây giờ, nhìn nhìn đứa con trai của kẻ bị đuổi khỏi gia tộc –La Tiểu Lâunày, hắn bỗng nhiên cảm thấy lòng dị thường áp lực. Hắn lại nhìn lướt quaNguyên Tích ở bên cạnh – vương tử có quyền thừa kế duy nhất của vương quốc – sựtồn tại của hắn giống như một vị thần cao cao tại thượng, thế nhưng, đứa conrơi của người đàn bà kia lại có thể quyến rũđược 'huyền thoại' Nguyên Tích kia, điều này thựcsự làm người ta khó có thể chịu đựng được."Biểu đệ, tôi thấy cần phải nhắcnhở cậu một chút, cái vòng cổ màu lam kia của cậu chính là chí bảo gia truyền củaKim gia, đương nhiên, lúc đầu nó là màu xanh biếc, nhưng một loại ngụy trang đơn giản cũng có thểđổi màu của nó"Kim Tú Trình cố gắng nén lại sự ghê tởm khi nói từ 'biểu đệ', kìm nén mà nói.La Tiểu Lâu lần này nở nụ cười,chỉ duy có cái này, cậu có thể khẳng định đây tuyệt đối không phải làđồ củaKim gia. La Tiểu Lâu sờ sờ chiếc vòng trên cổ mình –đang tức giận đến mức runlên bần bật – nói "Không đúng, tôi biết, lúc Kim phu nhân rời khỏi Kim gia, đại khái còn chưa từng thấyqua cái này. Nếu anh nói con người máy gia dụng này làđồ gia truyền của cácanh, vậy xin hãy đưa ra bằng chứng xác thực"."Cậu gọi bà ấy là Kim phu nhân?Chẳng lẽ ngay cả mẹ của mình, vương tử phi cũng không thèm nhận?" Kim TúTrình khó tin mà nhìn La Tiểu Lâu, âm cuối cố tình cao giọng.Nguyên Tích nhíu mày, trực tiếp mởcửa xe, đem La Tiểu Lâuđẩy lên, sau đó quay lại nói "Hai điều, thứ nhất,em ấy là cơ giáp chế tạo sư của ta, ta không đồng ýđể em ấy làm cơ giáp cấp 10 cho cácngươi; tiếp theo, nếu các ngươi nói thứ kia làđồ gia truyền củamình, hãy đem chứng cứ lấy ra trước, nếu không, ta sẽ mời cơ quan tư pháp can thiệp".Sau đó, Nguyên Tích đứng trước mặtKim Tú Trình mà liên lạc với An Hoa Cẩm, lạnh lùng nói "Ngươi đã rời khỏi đội thị vệcủa ta rồi, không hợp để làm những chuyện của thị vệ như thế này nữa, chiều nayhãy đến bộ phận nhân sự của hoàng cung giao ra tất cả quyền hạn, tất cả sự đặccách, ta không hy vọng có thêm một kẻ tùy tiện như thế này nữa xuất hiện ở trướcmặt ta".Kim Tú Trình không dám tin mànhìn Nguyên Tích. Hắn chưa từng nghĩ tới sẽ bị người đối xử như vậy.Cảm giác khuất nhục không ngừngdâng lên, Kim Tú Trình hắn hận không thể lập tức rời khỏi nơi này, nhưng rồi hắn lạinghĩđến lời dặn dò của tổ mẫu, cắn răng nói vọng với La Tiểu Lâu ở trong xe"Ngươi đã không tin ta vậy thì chiều hôm nay ta sẽ đem chứng cứ đưa đến hoàng cung.Ngươi dù thế nào cũng là người của Kim gia, gia tộc gặp nạn, ngươi không thể không cứu.Chưa nói tới việc Kim gia gặp chuyện là vì ngươi gây họa, một trận cơ giáp thì có hao mấy sức củangươi chứ? Nếu ngươi đòi tiền, ta sẽ nghĩ biện pháp trả chậm cho ngươi ..."Nháy mắt chiếc xe chở Nguyên Tíchcùng La Tiểu Lâuđã rời khỏi mặt đất, Nguyên Tích không đổi sắc mà liếc nhìn Kim Tú Trình ởbên ngoài xe, khóe miệng giương lên một nụ cười lạnh đầy mỉa mai.Kim gia nếu thức thời thì bọn chúngcó thể có một chỗ dựa vô hình vững chắc. Theo tư liệu hắn nhận được, sau khi hắncùng La Tiểu Lâuđại hôn, các quý tộc bắt đầu âm thầm mượn sức của Kim gia, lợilộc Kim gia nhận được từ đó chắc chắn không ít. Vì không muốn lộ thân phận mẹ đẻ của La Tiểu Lâu nêny cũng chẳng thèm để ýđến mấy cái chuyện kia. Thế nhưng, hiện tại xem ra, Kimgia vẫn chẳng biết hài lòng với những lợi lộc màLa Tiểu Lâu mang đến cho bọnchúng.Kim Tú Trình nhìn chiếc xe huyềnphùđang càng ngày càng xa, sắc mặt âm trầm mà liên hệ tổ mẫu "Ngài đãđoán đúng, hắn không chịuhỗ trợ, sao hắn có thể ích kỷ như thế chứ, rõ ràng chế tạo cơ giáp cấp 10 đối với hắnchỉ là chuyện dễ dàng như nhấc tay mà thôi, hắn lại tìm mọi cách chối từ. Đây làđại sự quan hệ đếntiền đồ của rất rất nhiều người,hắn còn bày ra bộ dáng của đại sư chế tạo cơ giáp cao cấp nữa chứ.Theo ta thấy, hắn giống hệt mẫu thân mình, chỉ biết dùng thủ đoạn trên ngườinam nhân ..."Một cái âm thanh dị thường nghiêmkhắc đánh gãy lời hắn "A Tú! Dù thế nào nàng cũng là cô cô của ngươi, dù nàng có làm sai cái gì, là tiểu bối, ngươicũng không thể nói gì nàng".Người tổ mẫu khóđược mấy khi răndạy tôn tử bảo bối của mình cũng hiểu là mình nói có phần nghiêm khắc quá, tạmdừng vài giây rồi mới dùng giọng ôn hòa mà khuyên răn "Lúc ấy, Kim gia đem cô cô của ngươi đuổi rangoài, con trai của nàng có oán giận chúng ta cũng là chuyện thường. Nếuhắn không đồng ý chế tạo cơ giáp cấp 10 cho chúng ta, chúng ta chỉ có thể lựa chọn biện pháp khác. Vậychiều nay ngươi đem gia phả của gia tộc đi, chuyện này, hắn nhất định phải giúpchúng ta, dù hắn không muốn, cũng có người làm cho hắn phải giúp"."Dạ, tổ mẫu, may mà người đã sớm có chuẩn bị"Kim Tú Trình cảm thấy may mắn mà nói "Ngài yên tâm, vì Kim gia, ta nhất định sẽlấy được vật kia".Nói chuyện với tổ mẫu xong, máyliên lạc của hắn lại sáng lên, nhìn tên báo, hắn hơi hơi sửng sốt, ấn trả lời,bên trong loa truyền ra một âm thanh lạnh lùng "Vì chuyện của ngươi mà vương tử điện hạ bấthòa với ta, quan hệ của chúng ta đều tràn ngập nguy cơ".Kim Tú Trình đỏ mặt lên "Hoa Cẩm,thực xin lỗi, ta chỉ nghĩ, lấy tình cảm của ngươi cùng vương tử điện hạ...""Bây giờ nói mấy cái đấy cóích lợigì, ngươi chỉ cần cố hết sức đạt được mục đích của mình làđược. Tích điện hạcũng không vô tình như thoạt nhìn đâu, chuyện của ta, ta có thể tự mình xử lý". An Hoa Cẩm bình thản nói, sauđó cắt đứt liên lạc. OoooOTrước khi La Tiểu Lâuđến bộnghiên cứu cơ giáp, Nguyên Tích nói với cậu"Em không cần lo lắng, anh sẽ giải quyết bọn họ".La Tiểu Lâuđương nhiên là không có gì lo lắngrồi, cho dù thân thể này thực sự là con trai của Kim phu nhân đi nữa, cậu cũngkhông có ngốc đến mức đem cơ giáp cấp 10 đi tặng người. Với tình hình hiện tại, nếu cơ quan quốc gia đềukhông có trong tay cơ giáp cấp 10, hắnmột kẻ bình dân lại cóđược vũ khí vượt mức quy định,mục đích là cái gì?Đương nhiên, sau khi vào phòng làm việc, La Tiểu Lâucũng chẳng còn thời gian mà nghĩđến mấy việc này. Cậu cùng Trầm Nguyên, Mộ Thầnđều vùi đầu vào lắp ráp cơ giáp cấp bảy. Quân bộ đã chế tác những linh kiện cơ giáp cấp bảy tốt nhất, về phần cơ giáp cấp sáu, sau khicóđược siêu cấp kim dịch, quân bộ đã không cần ba người bọn họ hỗ trợ nữa.Cáp Đốn trung tướng đã cường điệu nhiều lần,trong vòng ba ngày, bọn họ muốn làm ra năm nghìn trận cơ giáp cấp sáu, cơ giáp cấp bảy càng nhiềucàng tốt, tốt nhất làđạt tới ba trăm trận.Rất nhiều cơ giáp chế tạo sư cao cấpđược mời đến hỗ trợ quân bộ đều vùi đầu vào chế tạo cơ giáp cấp bảy, hơn nữacòn có toàn bộ nhân viên chế tạo cao cấp của quân bộ, chỉ cần không tiêu tốnquá nhiều thời gian vào chế tạo linh kiện, nhiệm vụ ba trăm trận cơ giáp này cũng không phải không thểhoàn thành được.Buổi tối, La Tiểu Lâu rời khỏiphòng làm việc, đem hai mươi cái nút không gian đặt trên mặt bàn. Kỹ năng phục chế của cậu quả thực giúp rất nhiều,hai vị đại sư đến phòng hắn ngồi đợi hai mấy giờ nên chắc chắn sẽ không làm ngườita hoài nghi gì về hiệu suất làm việc.Đương nhiên, hai vị đại sư đếncũng không phải chỉ ngồi không, mà là giúp La Tiểu Lâu chế tác siêu cấp kim dịch.Một ngày công tác mệt mỏi, La TiểuLâu vừa ngồi vào xe đã dựa vào Nguyên Tích mà ngủ gật.Sau bữa tối, quản gia đưa một thứđến, hai người bọn họ mới nhớ ra chuyện xảy ra lúc sáng.Thứ mà quản gia đưa đến là một phầngia phả điện tử cùng bản ghi chép về sự vụ xảy ra trong gia tộc – Kim gia.La TiểuLâu nhướn mày, có thể nhìn thấy được trong đó có tên của Kim phu nhân, lại có cảhình ảnh, tên tuổi của một vị lão nhân hơn bảy mươi tuổi.Nguyên Tích cầm tư liệu mà lạnhlùng cười, chỉ vào một bức ảnh có hình một cái vòng cổ màu lam mà nói "Mục đích của bọn họ làcái này". Khác với La Thiểu Phàm (cũng đến đòi 125 từ La Tiểu Lâu) Kim lão phunhân lần này là có chuẩn bị trước. Trên tư liệu không chỉ cung cấp hình ảnh củachiếc vòng cổ màu lam, ngay cả công năng, như là có thể biến thân thành ngườimáy gia dụng cùng cơ giáp đều được đánh dấu rành mạch, chỉ là không có viết rõ cấp bậc của cơ giáp, cũng bỏ qua luônviệc tại sao lại để Kim phu nhân cầm đi 'chí gia chi bảo' vàđể lâu như vậykhông đến đòi về.La Tiểu Lâu nhíu mày nhìn hình ảnhcái vòng được Kim gia nhận vơ thành đồ gia truyền, lúc này mới thấylo lắng... Kim gia đã biết, bọn họ sao lại biết được? La Thành Vận có biết hay không?
125 đã tức giận đến sắp bốc hơi, nó kéo cái đuôi đi đi lại lạitrong phòng, căm giận mà mắng "Vô sỉ! Đê tiện! Ếch ngồi đáy giếng!! Dám ở trướcmặt tôi nói láo!! Tôi, tôi mà là'đồ gia truyền'à... tôiít nhất cũng là'truyền quốc chi bảo'!!!"La Tiểu Lâu bị nó chuyển động màhoa hết cả mắt, xách 125 đặt lên ghế salon "Được rồi, cục cưng 'truyền quốc chi bảo'à,mày biết là tao sẽ không đem mày giao ra mà".Nói xong, La Tiểu Lâu nhìn vềphía Nguyên Tích "Bọn họ nghĩ rằng chỉ cần một quyền gia phả này có thể ép đượcem giao đồ ra sao?"Nguyên Tích đem cái thứ kia ném chongười máy dọn rác, đơn giản nói "Mai anh sẽ xử lý, emđi nghỉ ngơi trước đi"."Tôi thấy, hai người các cậu vẫnchưa thể đi nghỉ ngơi được đâu" Ngoài cửa bỗng vang lên tiếng nói.La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích đềukinh ngạc mà ngẩng đầu, quản gia đưa xong tư liệu cũng chưa hề rời khỏi, mà ngườivừa nói lại là Nguyên Triệt.Nguyên Triệt mỉm cười "Tôi nghĩ các ngươi nên lên mạng mà xem mộtchút, sau đó cùng tôiđến thư phòng của cha".La Tiểu Lâu sửng sốt còn NguyênTích đã nhanh chóng mở ra màn hình thông tin ở phòng khách, ngay trang đầu tiên là một cáitiêu đề vô cùng bắt mắt "Ngoại tổ mẫu của vương tử phi nhiệt lệ tuôn trào, khẩnxin giúp đỡ" bên dưới còn có cái tiêu đề "Quyền thế cùng nhân tính nên cân bằngmột chút, vươngtử phi của chúng ta nên cóđủ các tố chất".Sau lần bị đám phóng viên liên bangphái đến quấy rối, Nguyên Tích đã từng hạ lệnh chỉnh đốn giới truyềnthông, cho nên, ngoài thế giới ảo, bên ngoài đời thực này quả thực không cóchút động tĩnh.Nguyên Tích bình tĩnh mà ngẩng đầu nhìnNguyên Triệt "Ca, đây là có chuyện gì?"Nguyên Triệt tùy tay nhấn vào cáitiêu đề đầu tiên, xuất hiện một đoạn video về cuộc trò chuyện giữa phóng viênvà khách mời. Người được mời làm khách – tổ mẫu của Kim gia – than thở khóc lócviệc gia tộc gặp nạn, khẩn cầu vương tử phi niệm tình huyết thống mà giúp đỡ.Người dẫn chương trình sắc mặt đại biến,nhanh chóng quyết định chiếu chương trình quảng cáo chèn vào, lúc quay lạichương trình thì tổ mẫu Kim gia đã bị 'mời' xuống.Chỉ hai phút ngắn ngủi thế kiathôi cũng đủ làm cho thế giới ảo nhấc lên sóng gió, có người mờ mịt lớn tiếngchỉ trích La Tiểu Lâu rằng làm một đứa cháu trai, La Tiểu Lâu không nên để Kimtổ mẫu khó xử như vậy. Cũng có người bới móc chuyện của Kim phu nhân, nào là bà ta vì tính tình phóng đãng, câu dẫn anh rể, bị đuổikhỏi nhà, sau đó túng quẫn sa cơ, đi làm giúp việc.Nương chuyện của Kim gia tổ mẫu,con người của Kim phu nhân – mẫu thân của vương tử phi ngang nhiên bị mang ranghị luận, còn có người nghi hoặc, đứa nhỏ được một người đàn bà như vậy nuôi dưỡngliệu có thể có nhân cách phẩm chất như thế nào?"Chiêu này của Kim lão phu nhânthật sự là hiểm, chắc nàng nghĩ, khẩn cầu công khai như vậy, dùLa Tiểu Lâukhông đáp ứng, hoàng cung cũng sẽ vì giữ mặt mũi mà can thiệp, giúp bà ta giải quyếtnan đề" Nguyên Tích hừ một tiếng, châm chọc nói."Tôi sẽ không để La Tiểu Lâu trợgiúp Kim gia đâu, trước mặt tôi, không ai có thể uy hiếp cưỡng bức em ấy" Nguyên Tíchnói, đứng lên "Chúng ta đi tới chỗ cha thôi"."Từ từ đã" Nguyên Triệt híp mắtnhìn màn hình "Lại có chuyện thú vị xuất hiện kìa".Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâuđangđi tới cửa đều ngoái đầu lại, nhìn đến hình ảnh đang được chiếu trên màn hình,mặtcùng đồng thời biến sắc.Hình ảnh là một gian phòng bệnh,bên trong bày không ít dụng cụ cao cấp, mà trong phòng đứng chỉ có một cô y tácùng một nữ nhân. Y tá mang khẩu trang, thấy không rõ mặt, mà vị nữ nhân kiachính là Kim phu nhân, chẳng qua trẻ hơn rất nhiều.Nàng đứng trước hai cái giường nhỏ,ngón tay trắng nõn đeo một chiếc nhẫn nạm đá quý màu hồng nhạt nhẹ nhàng vuốt máitóc, trên mặt mang một nụ cười đầy từ ái, xoay nhìn đứa nhỏ bên trái.Hai đứa trẻ trên giường thoạtnhìn còn rất nhỏ, chắc chưa đầy hai tháng, càng làm người ta kinh ngạc là trêntay hai đứa nhỏ đều có một cái dây truyền máu đỏ tươi kéo dài.Giữa hai cái giường có một cáibàn nhỏ, bên trên có một máy truyền máu. Máu rút từ hai đứa nhỏ đi vào chiếc máy đó rồi lại đi ra,truyền ngược vào người hai đứa trẻ.Chắc là bị rút máu rất đau nên đứa nhỏ rất khóchịu, đứa trẻ bên trái oa oa khóc lớn lên, Kim phu nhân khom lưng xuống, ôn nhunhỏ nhẹ mà nói "Bảo bối nhi, chịu đựng chút, rất nhanh sẽ xong rồi, tiếng khócto như vậy, về sau nhất định sẽ là một cái đại anh hùng. Yên tâm đi, mụ mụ sẽan bài tốt tương lai của con".Mà đứa trẻ còn lại lại phi thườngim lặng, y táđang đứng gần đó, cau mày điều tiết lượng máu rút ra. Khác với đứa trẻ bên trái, lượng máu rút ratừ đứa trẻ này phải nhiều hơn gấp đôi, lượng máu đưa vào lại rất ít.Đứa nhỏ trừng con mắt to, conngươi màu đen ướt át, chậm rãi mới có một giọt nước mắt rơi xuống. Y tá kinh ngạcmà nhìn đứa nhỏ đang khóc trong im lặng, không khỏi ngẩng đầu, nói với Kim phu nhân "Phu nhân, cóthể được rồi đấy, còn tiếp tục, sợ tiểu hài tử này sẽ không chịu nổi, nếu nó bịsốc, không chỉ thân thể sẽ bị suy yếu mà trí lực cũng có thể bị ảnh hưởng..."Kim phu nhân trầm sắc mặt, sờ sờđứa trẻ bên giường bên trái, bình tĩnh mà nói "Tiếp tục đi, không có việc gì".Mãi đến mười phút sau đó, chiếc máy màu trắngở giữa hai giường kêu lên, y tá mới rút xuống hai sợi dây truyền máu nối vào ngườihai đứa nhỏ, mắt cô ta nhìn con số biểu hiện trên chiếc máy rồi quay đầu cười,nhìn về phía Kim phu nhân "Phu nhân, giải phẫu thực sự thành công, máu của haihài tử này trong vòng mười năm tới vẫn sẽ biểu hiện ra nhóm máu của đối phương".Kim phu nhân nở nụ cười, đem đứanhỏ bên trái ôm đến, thân hôn nó rồi nói "Hài tử đáng thương, chịu khổrồi, mụ mụ về sau nhất định sẽ bồi thường cho con, tiếc là, con sẽ phải rời khỏimẹngay lập tức".Trước khi Kim phu nhân đưa hai đứanhỏ đi khỏi, đưa cho y tá một cái séc, sau đó sung sướng mà ly khai phòng bệnh.Mà đoạn của của video là bệnh ánchuẩn đoán lúc trước khi giải phẫu của hai đứa nhỏ, bao gồm gen và nhóm máu. Mà đứa nhỏbị đổi máu kia, sau khi giải phẫu có kết quả gen cùng nhóm máu giống hệt của LaTiểu Lâu khi mới kiểm tra sức khỏe nhập học.Đám người trên thế giới ảo ban đầucòn hoài nghi chỉ trích La Tiểu Lâu giờ đây đã quay ngoắt 180 độ, phê phán Kimphu nhân vì quyền thế mà hãm hại đứa nhỏ, 'ném đá' Kim gia làđồ đê tiện vô sỉ.La Tiểu Lâu ngơ ngác mà nhìn màn hình,nhưng màn hình bỗng nhiên tối sầm rồi vỡ ra thành nhiều mảnh, tay của Nguyên Tích đãđám nát nó."Vì sao em không nói cho anh?"Nguyên Tích chậm rãi quay đầu hỏi, mắt mang theo sát khí lạnh như băng mà không người nào cóđủdũng khíđể đối diện."Có lẽ bởi vìem hoàn toàn khôngcó chút ấn tượng..."La Tiểu Lâu thì thào nói.125 ở bên cạnh lập tức thanh minh"Tôi, tôi cũng không biết, khi đó tôi đã bị chết máy, hơn nữa, bị ném ở nhà". Sau đó, nó lại quay lại nói với La TiểuLâu"Đừng để ý, thân thể của dị thú cũng không yếu ớt như vậy đâu, cái tiểu thuật kiakhông ảnh hưởng nhiều tới cậuđược, nhưng mà La Thiểu Phàm thì khác, vì hànhđộng ngu xuẩn của Kim phu nhân mà sẽ bị ảnh hưởng đến trí lực. Ngô, khó tráchsao hắn lại là kẻ vô dụng nhất trong La gia"."Nếu không phải mụ ta đã chết, anh thực muốntự tay giết mụ" Nguyên Tích nghiến răng nói.La Tiểu Lâu bị cừu hận cùng sátkhí của y làm giật mình, nhanh chóng nói "Đúng thế, anh cũng biết mà, bà ta đã chết rồi, mà chúngta, bây giờ đều tốt khỏe cả ..."Nguyên Triệt nhìn video xong,trong mắt cũng là một mảnh lạnh như băng, nhưng nhìn đến La Tiểu Lâuđang tận tình màkhuyên bảo Nguyên Tích, không khỏi lại thêm một vài tia lo lắng."Bây giờ, chúng ta đi thư phòng của chađi, ông ấy chắc chắn sẽmuốn nói chút gìđó sau khi xem đoạn băng đầy kinh hỉ kia".Lúc ba người tới thư phòng, Phượng Già Lăngcũng đã ở.Nhìn thấy họ tiến vào, Nguyên Liệtnhìn quét La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích một cái, sau đó nghiêm giọng hỏi "Chuyệnnày, các con biết được nhiều ít?"La Tiểu Lâu không dám nói gì,Nguyên Tích thì không chút nào né tránh mà nghênh đón tầm mắt nghiêm khắccủa cha, cau mày nói "La Tiểu Lâu không phải con đẻ của Kim phu nhân, chuyệnnày, em ấyđã sớm cho con biết, làcon không đem chuyện này công khai ra"."Vậy là tốt rồi, cha không hy vọng,con kết hôn xong rồi lại hoàn toàn chẳng biết gì về thê tử của mình cả" NguyênLiệt lạnh lùng mà nói, sau đó quăng tới một gói to "Đây là thứ mà sĩ quan phụ tá của cha ngày hôm qua đưa tới, vốn định tìm thờigian mà nói chuyện với các con, nhưng hiển nhiên, các conđã không cho cha cơ hộinày".Nguyên Tích cầm lấy thứ đó, bên trong có toàn bộ tư liệu trướckhi La Tiểu Lâu gặp được y, kể cả phần video ở bệnh viện mà mọi người đều đã xem kia. Tức làngoài chuyện La Tiểu Lâu là dị thú ra thìchađã biết toàn bộ."Video đăng trên thế giới ảo làngài đưa lên sao?"La Tiểu Lâu khiếp sợ hỏi.Nguyên Liệt nghiêm khắc mà trừngmắt nhìn La Tiểu Lâu, Phượng Già Lăng thì vỗ vỗ tay của Nguyên Liệt, quayđầu nói với La Tiểu Lâu"Không phải, dù hoàng cung có gặp chuyện đi nữa thìNguyên Liệt cùng cha cũng phải hỏi qua các con rồi mới quyết định".CHƯƠNG 255Nguyên Tích nắm phần văn kiệntrong tay, trong mắt mang theo sát khí nồng đậm, nói "Cha, con sẽ xử lý chuyệncủa Kim gia, còn cả kẻ đã phát tán video này nữa". Có người điều tra và thả ra video này, dù là để giúp LaTiểu Lâu thực đi nữa nhưng nếu thân phận thực của La Tiểu Lâu mà lộ ra thìđây cũng chẳng phảichuyện tốt, Nguyên Tích càng không hy vọng Nguyên Liệt tự điều tra xuống sâu nữa.Y quả thực có kế hoạch để nhữngngười đối diện này đều biết được thân phận thực của La Tiểu Lâu, nhưng có phải là bây giờhay không thì còn chưa chắc chắn. Trước khi bọn họ có thể chấp nhận một thân phậnkhác của La Tiểu Lâu, y không hy vọng La Tiểu Lâu cùng người nhày có phát sinhxung đột gì hết.Nguyên Liệt nhìn Nguyên Tích mộtlát rồi mới nói "Nếu con muốn thế thìđương nhiên có thể" sau đóông quay đầu trừng mắtnhìn La Tiểu Lâu, dị thường nghiêm khắc mà nói "Tuy rằng chúng ta cũng không phải đặc biệt đểý thân phận con, nhưng cha không hy vọng con có điều gì giấu diếm người đối diện con".La Tiểu Lâu gật gật đầu, thực sự,cậu hoàn toàn không có giấu diếm Nguyên Tích điều gì."Cậu về nghỉ ngơi trước đi. Chuyệnkia không cần để ý quá. Sáng ngài mai ta sẽ cho thầy thuốc đến kiểm tra sức khỏelại cho cậu", Nguyên Liệt nhìn đứa con dâu gầy yếu, nghĩđến những bất hạnh màtrước đây La Tiểu Lâu phải chịu, an ủi một cách thiếu chuyên nghiệp.Phượng Già Lăng tâm lý hơn, cầm cổ tay LaTiểu Lâu, cười nhẹ nhàng "yên tâm".La Tiểu Lâu chỉ cảm thấy cái taycủa Phượng Già Lăng đang cầm mình lạnh lạnh, phi thường thoải mái. Đang ngây người thì phát hiệnsắc mặt của Nguyên Liệt bệ hạ có chút không đúng.Phượng Già Lăng bệ hạ hợp thời màthu tay lại, chờ La Tiểu Lâuđi khỏi mới nói với Nguyên Liệt "Thân thể nó khôngcó việc gì".Nguyên Liệt hừ một tiếng rồi mớiquay qua nói với Nguyên Tích "Nếu cần giúp đỡ thì cứ nói một tiếng, con tốt nhấtlà hiểu rõnó, bằng không, nếu một ngày thực có chuyện xảy ra, con không bảo hộkịp cho nóđược, lúc ấy muốn hối hận cũng đã muộn".Nguyên Tích sửng sốt, lập tức nói"Conđã biết, cha".Nguyên Tích xoay người ly khai,Phượng Già Lăng liếc nhìn Nguyên Liệt một cái rồi nói "Em tưởng anhđã không còn ngại chuyện kia nữachứ?"Nguyên Liệt lập tức nói như đinhđóng cột "Anhđương nhiên đã sớm không ngại, chẳng qua nó là con anh, anh chỉ chia sẻ một chút kinhnghiệm mà thôi".Phượng Già Lăng nhíu mày nghi ngờ, nhìnNguyên Liệt quay trở lại với bàn làm việc bề bộn sổ sách, xoay người rời khỏi.Nguyên Liệt do dự hai giây, đứngdậy đi theo. Tối đông lạnh rồi, ông không đành lòng để vương phi của mình phòng đơn gối chiếc.Tại phủ của Thủ tướng Liên bangxa xôi, Nguyệt Thượng đang sa sầm sắc mặt mà trò chuyện cùng An Hoa Cẩm.An Hoa Cẩm nói "Bọn họ bây giờ đã hoàn toàn bị rơi vào thế hạ phong,không chắc có thể lấy được đến vật kia đâu".Nguyệt Thượng nhăn lại lông mày"Tuy biết là nhàđó rất ngu nhưng tôi thực không thể tưởng được bọn họ lại ngu xuẩn đến trình độ như thếnày".An Hoa Cẩm lạnh lùng nở nụ cười,cũng không đáp lại. Kim lão phu nhân có thể xem như là người duy nhất sáng suốt trong đám người ngu ngốc củaKim gia, nhưng bà ta lại vì tư lợi màđi sai mất một nước cờ trọng yếu, đáng sợ hơn nữa là,vì sai lầm của bà, mọi người giờ đây đều biết làLa Tiểu Lâu chẳng hềcó chút quan hệ huyết thống gì với Kim gia, sẽ chẳng có ai dám kết giao vớinhàđấy nữa cả. Sai lầm của bàđã chẳng có cái giá nào có thể bù lại được."Kế tiếp phải làm sao đây?" An Hoa Cẩm hỏi."Bỏ qua Kim gia, điều tra mẹ đẻ củaLa Tiểu Lâu. Hắn từng nói qua, trừ khi chúng ta có cơ giáp cấp 10, không thìrất khó có thể đối phó lại tình huống trước mắt" Nguyệt Thượng ngắn gọn mà nói.Nói tới đây, hắn có vẻ như nghĩ tới điều gìđó, hàng lông mày thanh tú hơi nhíu lại, thêm một câu"Còn nữa, đừng gây chuyện với LaThành Vận"."Được, vậy tôiđi điều tra cái ngườiphụ nữ tên Lê Khuynh trước" An Hoa Cẩm nói xong thì tắt đi màn hình liên hệ.Thiều Dung đang đứng ở trongphòng, nghe thấy cái tên Lê Khuynh kia, ánh mắt chợt lóe, nhanh chóng cúi đầugiả như đang nhìn tư liệu trong tay.ám người Kim gia kia thì sao?" TôLan hỏi."Không cần để ýđến bọn họ nữa"Nguyệt Thượng thản nhiên nói xong, xoay người đi về phía phòng họp.Mà lúc này, ở Kim gia, mọi chuyệncũng đã loạn cả lên, Kim Tú Trình không ngừng vỗ lưng thuận khí cho tổ mẫu củamình, lại tự mình bưng dược cho tổ mẫu uống, xong xuôi mới lên tiếng "Bà nội,cái này cũng không thể trách ngài được, chúng ta sao biết được người đàn bà kia lại ác độc đếnthế kia chứ!"Kim lão phu nhân qua hơn nửa ngày mới thở được bình thường, nhưnglà trông giàđi đến mấy chục tuổi, vẻ ung dung trên mặt đã bị nét mỏi mệtthay thế, bà phất tay, chậm rãi nói "A Tú, Kim gia ... Kim gia tuy rằng không thểso với hồi xưa nhưng cũng chẳng đến mức suy tàn ... một năm gần đây, thế gia xungquanh thậm chí bắt đầu nối lại quan hệ với chúng ta, nhưng là sau chuyện này ...chỉ sợ ...".Sắc mặt Kim Tú Trình vô cùng khócoi, màcha cùng mấy người thúc thúc thì đứng phía sau hắn, cúi thấp đầu khôngnói câu nào, chờ đợi quyết định của đương gia Kim tộc, màđám em trai em gái củaKim Tú Trình thì lại càng không dám lại gần."Nếu thực sự không được thìconđiliên hệ những người đó, nói là chúng ta Kim gia đã làm tất cả những gì có thể ...Ít nhất, bây giờ, đãđến nước này, emgái của con tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện..." Kim lão phu nhân nói.Bà ta còn chưa nói xong, một vị thẩmthẩm ở phía sai đã oán giận lẩm bẩm "Ngài còn băn khoăn con nha đầu kia làm gì, nếu không phảitại nó, nhà chúng ta đâu có thê thảm như vậy"."Ngươi câm miệng!" Kim lãophu nhân rống giận, kịch liệt ho khan, trong lòng lại vô cùng bối rối. Người vừalên tiếng cũng bị chồng kéo lại mà dạy bảo tượng trưng vài câu."Vợ lão ngũ này, mặc dù tai họanày là do Kim Đường nha đầu gây ra, nhưng hôn sự của nàng cũng mang đến choKim gia không ít ưu đãi, hơn nữa, một nhà lão đại đã góp rất nhiều công sức để gây dựnglại Kim gia. Nếu giờ chúng ta buông tay với Kim Đường nha đầu, đó mới thực sự là tiềnmất tật mang" Kim lão phu nhân dù tức giận nhưng vẫn tận tình giảng giải.Đúng lúc này, cửa lớn chợt mở,một cô gái tóc dài mặc bộ đầm trắng tiến vào, diện mạo của nàng có vài phầntương tự Kim Tú Trình, rất xinh đẹp, nhưng lúc này, ánh mắt của nàng lại sưng đỏ, saukhi đẩy cửa vào đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức chạy tới trước giườngKim lão phu nhân "Bà nội!".Kim Tú Trình nhìn em gái songsinh của mình, hơi nhíu mày."Được rồi, nha đầu, conđứng lênđi, chúng ta sẽ không vứt bỏ ngươi đâu"."Nội à, lại xảy ra chuyện rồi ..."Kim Đường nhỏ giọng nói trong tiếng nấc.Mọi người trong phòng đều sửng sốt,lập tức có người mở báo mạng, tiêu đề HOT của trang bìa đã thay đổi "Kim giayêu cầu vương tử phi hỗ trợ, lý do là Kim gia tiểu thư thiếu nợ một khoản cá cượclớn"–"Cô cô cùng chất nữ. Nữ nhân của Kim gia làm người đời phải nhìn với cặp mắtkhác xưa"...Một mảnh không khí yên lặng đếnquỷ dị bao trùm căn phòng, một lát sau, một giọng nữ đầy oán giận cuối cùng cũng không nhịn nổi mà cấtlên "Nhà này, thực sự không còn đường sống nữa rồi!!!"
Vẻ mỏi mệt trên mặt Kim lão phu nhân càng sâu, bà không nhìn vào ánh mắt 'khôngthể tin được' của đứa tôn tử đ
áng kiêu ngạo của mình, chuyện của Kim Đường vốn là bà gạt hắn, bà cũng gạt đạibộ phận của Kim gia.Kim Đường còn nhỏ, năm nay bỗngnhiên được đính hôn cùng một vị quyền cao chức trọng, được mời đi chơi một thời gian ngắn, kếtquả lại đeo một khoản nợ lớn trở về. Vìđứa cháu gái yêu này, hơn nữa đủ loại điềukiện hấp dẫn mà người kia hứa sẽ cho Kim gia, Kim lão phu nhân đã đồng ý giúp bọn họđi lấy một vật.Chỉ vì thứ đó, bọn họ thậm chícòn sửa lại cả gia phả của mình."Mau, A Tú, liên hệ người kia,Kim gia bị nguy hiểm. Hắn đã từng nói, thành công hay không thành công đều sẽ tiếp nhận Kim gia chúngta" Kim lão phu nhân nhanh chóng nói.Kim Tú Trình bất đắc dĩđứng dậyliên lạc người kia, qua một hồi lâu mới từ quay trở lại nói "Bọn họ nói ba ngàysau sẽ tới"."Ba ngày ..." Mọi người trong phòngcuốicùng thở ra một hơi, cuối cùng lại có một tia hy vọng.Thế nhưng, ngày hôm sau, hoàng cung tổ chức họpbáo, rất nhiều phóng viên được mời đến, Nguyên Tích lạnh lùng mà ngồi trên ghếsalon, không nói gì. Hạ Tá ở bên cạnh thay y trả lời các câu hỏi của phóngviên.Mà đương lúc các phóng viên đang đầy khí thếmà hỏi này hỏi nọ, một cái thân ảnh bỗng nhiên chạy đến bên cạnh bàn của Hạ Tá,dưới ánh mắt kinh ngạc của các phóng viên, mở rộng miệng, từng tấm ảnh chụp phốcphốc phun ra.Hạ Tá dùng tốc độ nhanh đến chóngmặt mà nhặt toàn bộ ảnh lên, nhìn một lần, khóe miệng giương cao, đưa cho Nguyên Tích.Nguyên Tích xem hết, lạnh lùng mànhìn người máy gia dụng cứng ngắc yên lặng dị thường vô tội của mình một cái,đưa lại ảnh chụp cho Hạ Tá. Hạ Tá cười nói "Đây là hình ảnh của cái mà Kim gia gọilà'đồ gia truyền'".Trên tấm ảnh là cảnh chụp kiếp sốnglàm giúp việc củaKim phu nhân, mà chiếc vòng cổ màu lam vẫn được đeo trên cổ một vị nữ chủnhân phong tình vạn chủng, cuối cùng được vị nữ chủ nhân ấy đeo lại cho conmình. Mà sau khi nữ chủ nhân qua đời, Kim phu nhân lập tức tháo cái vòng cổ cầmtới tay mình.Nguyên Tích biết, nữ nhân trên ảnhchụp không phải là dung mạo vốn có của Lê Khuynh, 125 cũng không phải màu xanhnhư thế. Hiển nhiên, ảnh chụp đã bị 125 động tay động chân.125 cứng ngắc mà kiêu ngạo giậtgiật con mắt. Dám làm đồ giả trước mặt nó. Đúng là vũ nhục chỉ sốthông minh của nó mà.Cuối cùng, Nguyên Tích vẫn đang dựavào ghế salon, giờ tùy ý mà nâng lên một bàn tay. Toàn phòng nhất thời yên lặng.Nguyên Tích thản nhiên mà nói "Kim gia dám có hành vi cử chỉ vô lễ với thê tử củata, lại còn cố tình thiết kế hãm hại, đầy xảo trá, phỉ báng em ấy, ta sẽ cho bộphận tư pháp đến tận nơi thăm hỏi bọn họ. Nếu bọn họ đã có gan làm thì nên có gan chịu đựng hậuquả".Đám người Kim gia đã nhận được tin tứcnày, càng thêm thấp thỏm lo âu, màđêm đó, Kim Tú Trình nhận được liên lạccủa người kia, bảo hắn đi đến chỗ họ để thương lượng biện pháp giải quyết.Nhưng mà, chuyến đi này ... cóđi nhưng không có về.Người kia trực tiếp liên lạc cùngđương gia hiện tạicủa Kim gia – cha của Kim Tú Trình và Kim Đường, nói "Trừ concủa ngươi còn tương đối hợp ý ta, những người còn lại của Kim gia chúng ta sẽ khôngnhận vào làm gì. Các ngươi với chúng ta mà nói, đã hoàn toàn là lũ vô dụng".Đương gia mới của Kim gia trực tiếpchết điếng mà ngã ngồi trên mặt đất, bệnh không dậy nổi.Ngày hôm sau, quân bộ trực tiếpphái người tới, trừ tội danh mà Nguyên Tích đã bày ra, Kim gia còn lòi thêm mộtcái tội phản quốc. Trên ảnh chụp bằng chứng rõ ràng có cảnh Kim Tú Trình đi vào phi thuyền củaliên bang, mà trước đó nữa còn có ảnh Kim Đường thường xuyên đi lại cùng tên mật thám của liênbang.Hai chiếc phi thuyền của liênbang bị đế quốc chặn lại, bên trong cũng không có Kim Tú Trình, nhưng vật tưchiến lược toàn bộ bị tạm giữ. Sau khi phát hiện có sự can thiệp của thế lựcbên ngoài trà trộn vào đế quốc, đế quốc tuy rằng chưa có tỏ thái độ chínhxác nhưng chính phủ liên bang cũng đã dị thường bị động.Nói đến ngọn nguồn, Kim gia chẳngqua chỉ là một quân cờ của liên bang mà thôi. Tổn thất của Kim gia cũng đủ làmnhững gia tộc bị liên bang gạ gẫm nhanh chóng mà cảnh tỉnh lại.Cuối cùng, tin tức này cũng không dám nói cho Kim lão phu nhân – gần đây chịu quá nhiềukích động mà ốm liệt giường. Lão ngũ của Kim gia vừa phải chăm sóc lão đại – cũng bệnh –gánh vác gia tộc, vừa phải chạy đôn chạy đáo đảm đương công việc đương gia,vừa hoảng lại vừa vội. Dưới cơn nóng giận, lão bắt Kim Đường cùngvài tên trẻ tuổi thanh tú của chi thứ bí mật đi đế đô.Nguyên Tích nhìn đến cái thiếp mờikia, mỉm cười hỏi "Hắn gặp ta làm cái gì?".Hạ Tá nghiêm trang mà trả lời "Hắnđây là'có bệnh thì vái tứ phương', nhưng này cũng chẳng phải chuyện gì xấu"Kim lão ngũ chờ đợi thật lâu trong nớp nớpsợ hãi, cuối cùng cũng gặp được Nguyên Tích. Hắn cười lấy lòng, thái độ cực kìkhiêm tốn, đầu tiên biểu thị rằng Kim gia không hề có liên quan đến chuyện củaKim Tú Trình cùng Kim Đường, là do lũ trẻ tuổi giở trò. Thứ hai là hắn đem nhữngngười đó bắt lại, đưa cho Nguyên Tích làm nô lệ.Nguyên Tích nhíu mày. Nô lệ tuy rằngvẫn tồn tại ở một vài tiểu tinh cầu nhưng y chưa từng thấy có kẻ nào tự dưnggiao người nhà ra cả. Hơn nữa, cái từ này với y mà nói, có một ý nghĩa đặcthù:–>Nguyên Tích nhớ tới 'nô lệ' củamình,cười cười nói "Được!".Kim lão ngũ nhẹ nhàng thở ra, kéonhững người kia từ trên xe xuống. Bọn họ đừng trách hắn, có thể đi theo làm người của vương tộc,cũng không tính là chuyện xấu.Nguyên Tích làm cho người hầu đưabọn họ đi, sau đó mới lên tiếng "Ngươi đã nói người gây tội đã ở hết chỗ này, vậy thì cái án của Kim gia có thể hủy bỏ, nhưng ta lạikhông cần nô lệ, nên những người này sẽ được đưa tới một chi nhánh quân bộ, tửtù cũng được đưa tới đó. Nếu bọn họ lập công, cũng có thể cóđược đặc xá. Ta tin bọn họchắc chắn sẽ cố gắng biểu hiện hết mình".Kim lão ngũ ngây dại. Quân bộ? Ôngtrời, chỉ có tử tù cực kỳ hung ác, bị gia tộc giao ra để làm nô lệ mới bị điềuđến chi nhánh kia của quân bộ. Đi đến đấy quả thực là làm khổ dịch. Để cho nhữngcô ấm cậu ấm của Kim gia đi làm cái việc này? Vương tử điện hạ làm sao có thể nghĩ ra được thế chứ?
Hạ Tá nhìn đám mỹ nhân thanh túđi khỏi, lắc lắc đầu. Kim gia đến giờ này rồi mà còn địnhlàm cái trò này sao? Không chọc giận vương tử điện hạ mới là kỳ quái.Tối đến, Hạ Tá tiến vào văn phòng của Nguyên Tích,ngầng đầu nói với vương tử điện hạ "Điện hạ, việc ngài cho điều tra người đã phát tán tin tức kia, chỉcó thể tra ra là phát ra từ đế đô, có thể khẳng định là không phải từbác sĩ và y tá của bệnh việc đó, sâu hơn thì không thể nào điều tra được. Còn nữa, La Đứcđã trở lại rồi".CHƯƠNG 256 Phát hiệnNguyên Tích sửng sốt, vừa lòng mànói "Nhanh hơn ta nghĩ, để hắn đến văn phòng chờ ta".Hạ Tá tuân lệnh, thuận tiện sungsướng mà báo cho La Đức, hy vọng hắn có thể mang về một ít tư liệu hữu dụng.Trước khi đi, nhìn bóng dáng chán chường của Kim lão ngũ, Hạ Tá hừ một tiếng. May màông ta chọn thời cơkhông sai, ít nhất làLa Tiểu Lâu không có ở trong này.Nếu đám Kim gia này dám trước mặt La TiểuLâu dâng mỹ nhân cho Nguyên Tích, vị vương tử phi kia dù có thần kinh thôđến mứcnào đi nữa cũng sẽ lo lắng. MàLa Tiểu Lâu màđã lo lắng, vương tử điện hạ chắcchắn sẽ phát hiện. Dù vương tử điện hạ của chúng ta tuy không biểu hiện rangoài, nhưng tâm tình sẽ phi thường táo bạo, xử lý sự việc sẽ không còn ôn hòa bình tĩnh nhưthường nữa.Nửa giờ sau, một chiếc xe siêu cấpmàu đen dừng trước cửa cung, làm cho người hầu túc trực trước cổng đều trộm chảynước miếng.Không lâu sa, từ trong cung bướcra một người, cước bộ nhẹ nhàng, bên cạnh còn đi theo một con khủng long béo. Đó chính là vương tử phi điệnhạ của bọn hắn cùng người máy gia dụng của người.Sau khi La Tiểu Lâu ra, cửa xe liềnmở, La Thiểu Thiên – một thân quân phục thiếu tá cũng bước ra, nói vài lời vớiLa Tiểu Lâu rồi mở cửa xecho cậu bước lên.Nhìn sắc mặt bình tĩnh của La ThiểuThiên, lại nghĩ tới chuyện bát quái mấy ngày gần đây, La Tiểu Lâu quảthực cảm thấy có vài phần xấu hổ. Nói thế nào thì nói, sự xuất hiện của cậucũngcó chút xin lỗi La Thiểu Thiên cùng vị La phu nhân kia."Kỳ thực cậu không cần phải ... tớiđây. Quản gia sẽ an bài người đưa đón tôi", La Tiểu Lâu lên xe xong rồinói."Tiện đường" La Thiểu Thiên nhanhchóng nói, sau đóđặt lộ trình tự động, rồi quay về nhìn La Tiểu Lâu. Ánh mắt đen sâu lắng chăm chú nhìn hắn "Cậu khôngsao chứ? Tôi là nói thân thể".La Tiểu Lâu sửng sốt một chút rồihồi đáp "Đêm qua cùng sáng sớm nay đã kiểm tra hai lần rồi, không có việc gì", Trừ việc gen và nhóm máu cóchuyển biến, thân thể cậu kì thực còn tốt hơn cả trước kia.La Thiểu Thiên ừ một tiếng, đánh giá khí sắc của La TiểuLâu một chút ... từ khi trở về từ văn minh cấp 2 tới giờ đều hồng hào, thân thểcó vẻ mập lên ... muốn nói không tốt cũng có chút khó. Không khỏi gật gật đầu"Vậy là tốt rồi".Một lát sau, La Thiểu Thiên pháthiệnLa Tiểu Lâu có chút không được tự nhiên, lại nói "Chuyện hai ngày trước, cậuđừngđể ý. Hơn nữa, cậu cũng biết đấy, thân phận của cậuđã thay đổi, chắc chắnsẽ có chút biến hóa, nên tận lực ở cùng Nguyên Tích một chỗ".Giọng nói mặc dù rất bình thảnnhưng La Tiểu Lâu nghe được sự quan tâm trong đó, càng thêm cảm động. Thu hoạchlớn nhất khi có huyết thống của La Thành Vận là cóđược một em trai ngoan.La Tiểu Lâu lấy ra mười cái hộpsiêu cấp năng lượng mấy ngày nay đưa cho La Thiểu Thiên. Thực ra cậuđang chếtác cơ giáp cấp 9, cũng cóý cho La Thiểu Thiên một bộ. Còn về phần cơ giáp cấp 10 thì chỉ cóthể đợi sang năm.La Thiểu Thiên mỗi lần nhận đượccái gìđócậuđưa đều thực sự kinh hỉ, chẳng sợ cấp bậc có cao hay không. Lần nàycũng thế, anh không thèm xem số liệu của hộp năng lượng, nâng niu trên tay, LaThiểu Thiên lộ ra một nụ cười khó gặp "Cám ơn, tôi cũng đang định đi mua".Khóe miệng La Tiểu Lâu không khỏirun rẩy một chút. Cái cớ này cũng qua là vụng về đi... La gia có cơ giáp chế tạo sư củachính mình mà, dù không có cũng chẳng đến lượt anh tự thân tự mình đi mua.La Thiểu Thiên cũng phát hiện mình nói lỡ,nhưng cũng chẳng định giải thích, chỉ là nói "Tôi thật vui".La Tiểu Lâuđương nhiên cũng thật vui.Không biết là do tinh thần mấy hôm nay luôn khẩn trương hay vì nguyên lực bị tiêu haothật lớn, đợi ở trên xe một lát mà bất tri bất giác đã thoải mái dựa vàoghế mà ngủ.La Thiểu Thiên nghiêng đầu nhìnLa Tiểu Lâu hô hấp nhẹ nhàng. Điều chỉnh điều hòa cao nhiệt độ lên một chút sauđó nhìn 125 cũng đồng dạng ngáy ngủ, xuất ra một cái ống tiêm nhỏ, rút một ítmáu từ tay của La Tiểu Lâu ra một cái ống nhỏ.Sau khi cất cẩn thận ống máu, LaThiểu Thiên nhìn đến hàng lông mày hơi hơi nhăn lại của La Tiểu Lâu, ngón taynhẹ nhàng xoa xoa.Nguyên Tích nhìn La Đức, sắc mặttrầm trọng "Ngươi nói là, chỉ có một mình ngươi trở lại?"
La Đức nghĩ tới mà còn sợ, gật gật đầu "Điện hạ, tôi cũng là tìm được đường sốngtrong chỗ chết, phải đánh đổi vài thứ mới có thể trở về"."Tư liệu cho thấy khỏa tinh cầukia đã sớm không có người ở" Hạ Táâm trầm sắc mặt. Nơi đó hiển nhiên ẩn núpnguy hiểm thật lớn, hắn không thể dự liệu trước được. Hắn tùy tay kéo một cáighế đặt sau La Đức. Người kia thụ sủng nhược kinh mà nhìn hắn một cái, ngồi xuống."Rốt cuộc gặp chuyện gì?" NguyênTích hỏi.ây là những gì tôi ghi chép được,chính ngài tự nhìn xem đi"La Đức lấy từ thông tin nghi thức ở cổ tay xuống một cái chip loại nhỏ,đưacho Nguyên Tích.Video trong chip rất dài, gần nhưlà ghi lại từ lúc bọn La Đức đặt chân lên tinh cầu đó.Tinh cầu không lớn, hơn nữa dịthường hoang vắng. Bọn họ chỉ mất có ba ngày làđã xác định được chắc chắn rằng tinh cầunày không có người ở. Sau khi thu thập đủ sốliệu về tinh cầu này,đội của La Đứcnhận được một cái tin tức khá hữu dụng – tư liệu liên quan đến nơi này của văn minh cấp2.Tới ngày thứ năm, một đội điềutra truyền về tin tức, bọn họ phát hiện được một vài thứ kỳ quái.Tin tức truyền về từ một vùng núicách xa khu đô thị bỏ hoang. Phi thuyền của bọn họ nhận được một tổ ký hiệu kỳ quái,sau khi đáp xuống mới phát hiện, nơi này có một cái cửa động rất lớn. Chẳngqua vị tríđịa lý của nơi này thực sự kỳ diệu,giấu ở chỗ góc chết cho nên dù là phi thuyền bay ngaytrên nó cũng rất khó phát hiện được. Càng làm mọi người kinh ngạc hơn là, cửa động còn đượcngụy trang. Nếu không phải do dư chấn bề mặt tinh cầu làm cho cự thạch ngụytrang trước cửa động tự động rơi ra, bọn họ muốn tìm được cái động này cũng chẳngphải dễ dàng.Lúc La Đức dẫn người đi tới đó, tổ đội điều trakia đã có hơn một nửa người đi vào trong. Không xong là, những người đi vào trong đều mất liên lạc, mà hai mươi cái dụng cụ dò xét của bọnhọ từtrên thả xuống cũng hoàn toàn không chạy được. Từ trên nhìn xuống khoảng một thước cũng không thấy xuất hiện bấtcứ cái gìđặc biệt.Phát hiện tình huống có biến, LaĐức lập tức gửi tin tức về cho quân bộ, sau đó lưu lại một số ít người ở trên mặtđất tiếp ứng, hắn trực tiếp lái cơ giáp nhảy xuống cứu người.Đoạn video kế tiếp bắt đầu đứtquãng, hiển nhiên đã bị một loại ngoại lực từ rất mạnh quấy nhiễu. Đám người La Đức láicơ giáp tiến vào động. Cửa động chỉ có thể đủ cho hai cái cơ giáp tiến vào thếnhưng bên trong lại dị thường rộng mở.La Đức cùng tổ đội của mình đi dọctheothông đạo, đi được hơn mười phút sau, thông đạo thật lớn thế màđã kết thúc. Trước mặtbọn họ là một cái cửa đen tuyền khổng lồ.Vì cứu người, hơn nữa cần điềutra rõ ràng tình huống, đám người La Đức lại đi vào. Đầu tiên bọn họ bị rớt xuống, sau khi phát hiện chiều sâu của nơi này khó có thể dự tính được,bọn họ bắt đầu tự động phi hành, vừa bay vừa cố gắng liên lạc những người đã vào trước. Thế nhưngtrong bóng đêm vô tận kia, không có bất cứ âm thanh gìđáp lại bọn họ.Thời điểm sắc mặt mọi người cànglúc càng khó coi, cơ giáp của bọn họ cuối cùng thấy được một thứ.CHƯƠNG 257 Biến hóaThấy được có cái gìđó thành hình khối chắn trướcmặt, đội của La Đứcđều thả ra mấy khỏa đèn chiếu sáng. Ánh sáng ngân bạchnháy mắt xua tan đi màn đêm hắc ám. Một chiếc đèn thì chiếu sáng phía trên bọn họ, những cái còn lại thì chiếu sáng phía dướitrái phải.Lúc đầu bọn La Đức nghĩ rằng đây chỉ là một tảngnham thạch bình thường, sau lại phát hiện cóđiều không thích hợp. Chờ khi phạmvi chiếu sáng càng lúc càng lớn, cả tổ của La Đức gần như ngây dại.Trước mặt bọn họ là hình ảnh củachính mình, còn có cả ánh sáng phản chiếu lại của những chiếc đèn chiếu sáng.Phía trên bên trái quả thực là mộtvách tường nham thạch gập gềnh, nhưng hơn mười thước phía dưới, vách tường nhamthạch lại trơn nhẵn giống như một mặt gương.La Đức vung tay lên, một ngườilái cơ giáp đi xuống dưới, không lâu sau truyền đến tin tức "Thị vệ trưởng, khôngphải nham thạch, đúng là kim loại".Lúc này, lại có một người nói "Thịvệ trưởng, trên vách đá kim loại này tựa hồ có hình khắc" Người này vừa nói vừa huy đèn chiếu lại một vịtrí.Mọi người đều nhìn về phía đó, ở nơi mà người kia chỉ, cókhông ít đường cong khắc sâu vào trong vách tường bằng kim loại.Theo đường cong kéo dài, chúngcàng ngày càng lặp đi lặp lại thành một cái quy luật, thỉnh thoảng còn sáng lênmột chút.La Đức thì thào mà nói "Là biểu đồcác hành tinh..."Kế tiếp, bọn họ rất nhanh phát hiệnmột chuyện làm người ta khiếp sợ ... Khỏa tinh cầu này đã bị liên bang vứt bỏnhiều năm. Theo kiểm nghiệm, vách tường kim loại này đã tồn tại cũng phảiđược hơn trăm năm rồi. Nói cách khác, bức tranh này đã tồn tại thực lâu ...thế nhưng, những hành tinh mà tấm bản đồ hiển hiện lên còn lớn hơn cả những tấmbản đồ đầy đủ nhất của đế quốc cùng liên bang hiện tại, phạm vi bao trùm của nórất lớn, thậm chí bao hàm cả những khu vực của văn minh cấp 2...La Đức nhanh chóng hạ lệnh cho mộtgã thị vệ hoàn hồn lại và rời khỏi, lên mặt đất, đem tình huống báo chovương tử điện hạ. Thế nhưng cơ giáp của tên thị vệ kia còn chưa kịpđi khỏi, vách tường bên trái bỗng nhiên vỡ ra, một cột trụ tứ giác bỗng nhiênxông ra lao về phía bọn họ.Mà thứ đằng sau bức tường kim loại,cũng xuất hiện trong mắt mọi người.Video quay đến đây bắt đầu mơ hồkhông rõ, xoẹt xoẹt hai ba giây sau thì mất hẳn hình ảnh. Tiếp theo vang lên nhữngtiếng nổ mạnh thật lớn, còn có tiếng kêu thảm thiết của những người trong đội.Nguyên Tích cùng Hạ Tá lạnh lùngnhìn hình ảnh cuối cùng rồi nói "Đằng sau vách tường kim loại là máy móc "La Đứctrắng bệch mặt, nhưng nhanh chóng hồi đáp "Đúng vậy, điện hạ, cái máy kia lớn đến nỗi nhìn không thấy được toàn bộ.Hơn nữa, cũng không nhìn ra được là có người lái hay không. Nhưng trong nháy mắt nó phát hiệnchúng tôi, bên trong liền xuất ra một loạt các viên cầu. Cái thứ quỷ dị kianhanh chóng bám vào vị trí khoang điều khiển bên ngoài cơ giáp, sau đó hòa tan lớp giáp xáckim loại bên ngoài của cơ giáp, tiến vào trong khoang điều khiển. Ngoại trừ tara, mọi người đều...""Ngươi nói là, những thứ kiatheo các ngươi tới tận mặt đất?" Nguyên Tích nhắm mắt, hỏi với giọng lạnh lùngđầy hàn ý.úng thế, người ở phía ngoài đều bịgiết"La Đức bi phẫn nói. "Trước khi vật kia tiến vào được khoang điều khiển củata, bộ não nhân tạo của cơ giáp đã phát động chế độ cảnh báo nguy hiểm ở cấp độ cao nhất, tự động đưa tôi vào khoang thuyềnan toàn sau đó tự bạo".Đó là một trong những cơ giáp sinh vật cấp sáu màLa Tiểu Lâu chế tác. Bộ não nhân tạo của nó là cơ giáp duy nhất còn hoạtđộng được sau khi bị vật kia xâm lấn, cũng cố gắng kéo dài thời gian xâm lấn,vìLa Đức tranh thủ thời gian rời khỏi."Hạ Tá, lập tức phái người ..."Nguyên Tích còn chưa nói xong, Hạ Táđã bình tĩnh quay đầu, khẽ lắc với Nguyên Tích."Sau khi La Đức trở về, tôiđã chúý tình huống của khỏahành tinh kia. Bây giờ người của chúng ta khó mà tiếp cận được khỏa tinh cầukia. Sứ giả của văn minhcấp 2 Telesđã tới liên bang, tuyển chọn một khỏahành tinh dừng chân – lại xảo ngộ mà ở ngay cạnh khỏa hành tinh kia. Vì thế,quân đội của liên bang tại phụ cận đã gia tăng không ít".Nguyên Tích nheo lại mắt "Pháingười giám sát bọn họ cùng liên hệ giữa nơi đó và văn minh cấp 2"."Vậy có cần mượn người máy củavương tử phi điện hạ ..." Hạ Tá hỏi.Nguyên Tích lắc lắc đầu "Không cần".LaTiểu Lâu hiển nhiên sẽ không chịu tách khỏi 125. Hơn nữa, nơi này là mạng thông tin củathế giới ảo của đế quốc, 125 có thể cóđược tin tức gì người của bọn họ cũng có thể chặn được. Tuyrằng mệnh lệnh giám thị đã truyền đi, nhưng Nguyên Tích vẫn cảm thấy có chuyện gìđó mày bỏ sót, hơn nữa là một chỗ vôcùng mấu chốt.Lúc La Tiểu Lâu bị đánh thức mà tỉnh lại,mê man nhìn xung quanh, không thấy được khuôn mặt say ngủ thường thấy củaNguyên Tích, thói quen mà tìm kiếm xung quanh, nhìn đến La Thiểu Thiên đang ngồibên cạnh cậu.Lúc này cậu mới nhớ ra mình đangngồi xe của La Thiểu Thiên màđi tới quân bộ, không khỏi xấu hổ mà nở nụ cười.La Thiểu Thiên mở cửa xe, liếcnhìn vết lằn do nằm đè lên đường viền áo trên mặt La Tiểu Lâu một cái, sau đó nói "Vào đi thôi, cậu nếu mệt, cóthể đến văn phòng của Nguyên Tích mà nghỉ ngơi một lát. Nếu không thấy tiện thì có thể đếnchỗ tôi, chỗ của tôi bình thường cũng không có ai".La Tiểu Lâu lập tức đỏ mặt cự tuyệt"Không cần, tôi, tôi cũng không buồn ngủ nữa. Hơn nữa, ở bộ nghiên cứu cơ giáp tôi còn rất nhiều việc".La Thiểu Thiên nhíu mày, gật gậtđầu. Đợi La Tiểu Lâuđi vào mới xoay người đi khỏi.125 kinh ngạc mà xem lại bản ghichép của bộ não nhân tạo của mình. Hai phút vừa xong, bộ não của nó thế màkhông có lưu bất cứ cái gì. Phải biết rằng nó không có thói quen ngủ ngày nha ...nghĩđến đây, 125 lo lắng nhìn nhìn La Tiểu Lâu. Chẳng lẽ bệnh làm biếng ngủ ngàynày lại có thể lây sao?Bữa trưa, La Tiểu Lâuđi từ phònglàm việc đi ra, đặt chín cái nút không gian chứa chín bộ cơ giáp cấp 7đặt ở trênbàn, sau đó hướng về phía phòng làm việc của Nguyên Tích màđi. Bởi vì chuyện của Kimgia, thân phận của cậuđại khái đã hoàn toàn bị bại lộ, thânphận thực của cậu làm người người khó có thể tin cũng chả chóng thì chày mà lộra thôi. Cậu muốn hỏi Nguyên Tích một chút, về về sau, Nguyên Tích định thếnào?La Tiểu Lâuđem thông tin nghi thứcở cổ tay của mình đảo qua cửa phòng làm việc của Nguyên Tích. Cánh cửa không tiếngđộng mà tự động mở. Sau khiđi vào, La Tiểu Lâu sửng sốt, NguyênTích đang ngủ.Trừ sáng sớm cùng buổi tối, La TiểuLâu rất ít khi nhìn thấy bộ dáng ngủ của Nguyên Tích, chớ nói chi là nằm trênsalon ngủ gà ngủ gật như thế này. Nguyên Tích vĩnh viễn là một bộ dáng tràn đầytinh lực.La Tiểu Lâu giảm nhẹ cước bộ, dừnglại trước ghế salon.Ngũ quan của Nguyên Tích vốn phithường hoàn mỹ, lúc ngủ lại không có vẻ báđạo lạnh lùng thường ngày. Như vậythoạt nhìn, càng thêm tốt đẹp.Khóe miệng La Tiểu Lâu không tựchủ được mà nhếch lên, hơi hơi khom lưng xuống ... lông mi của Nguyên Tích rấtdài, nhẹ nhàng màđậu ở mắt, thỉnh thoảng còn ánh lên màu đen bóng... Cái mũi cao ...đôi môi mỏng mà hoàn mỹ...Sau vài phút ngồi ngắm chồng mộtcách ngốc nghếch của La Tiểu Lâu, ánh mắt Nguyên Tích chậm rãi mở ra, vội vàngmà dịch ra một chút chột dạ hỏi "Emđánh thức anh sao?"Nguyên Tích sau khi mở mắt ra,cái hình tượng đẹp đẽ như thiên sứ nãy giờ La Tiểu Lâu hình dung lập tức biến mấtkhông thấy. Y nhăn lại lông mày, không vui, ánh mắt đen mang theo một tia tứcgiận.Từ từ, tức giận á? La Tiểu Lâului lại đằng sau một bước nhỏ, cẩn thận mà nhìn Nguyên Tích.Nguyên Tích căm giận mím môi. LaTiểu Lâu vừa vào cửa yđã biết. Kết quả yđợi mãi, người này cũng ở bên giường nhìn trộm y hồi lâu... thế mà cũng không dám làm cái gì khác (anh mong đợi cái gì:–>)"Trước đi ăn cơm cùng anh" Hai người tới tiểuđại sảnh bên cạnh. Lúc ăn cơm, La Tiểu Lâu hỏi Nguyên Tích về chuyện thân phậncủa cậu.Nguyên Tích liếc cậu một cái"Không cần em quan tâm. Anh sẽ xử lý tốt. Anh nếu dám lấy em, nhất định sẽkhông để cho em bị bất cứ chỉ trích nào".Nhìn đến bộ dáng muốn nói lạithôi của La Tiểu Lâu, Nguyên Tích hỏi "Còn nhớ rõ tộc người Bóng không?"La Tiểu Lâu nghĩ nghĩ rồi nói "Làcái tộc người muốn đem công chúa gả cho anh?"
Khóe miệng Nguyên Tích ẩn ẩn kiều lên "Đúng thế, anhđịnh đem một ít ngườicủa họ đón đến đây. Người có tinh thần lực cường đại có thể tới làm chỉ huy. Đám quái vật tấn công tinhthần kia rất lợi hại, tộc Bóng vừa hay có thể khắc chế điểm này. Đó cũng là một trong những điềukiện thương lượng của anh cùng tộc trưởng nơi ấy. Sau khi mọi người tiếp nhận tộcBóng, anh sẽ chậm rãi để mọi người chấp nhận tất cả. Mặt khác, thời gian tới emít đi ra ngoài một chút".La Tiểu Lâu gật đầu "Tình huốngkhông tốt lắm hay sao?""Kế hoạch tác chiến đã bước đầu được đặtra, hơn nữa, cơ giáp cấp 6đã bắt đầu đượcsử dụng. Anh nghĩ, chúng ta sẽ chậm rãi xoay chuyển đượctình thế xấu thôi" Nguyên Tích nói.Đang nói chuyện, thông tinnghi thức của La Tiểu Lâu bỗng nhiên vang lên, cậu cúi đầu nhìn, hai mắt vui vẻhẳn lên "Điền Lực cùng ÁĐặc Tư sắp tới đây".HẾT CHƯƠNG 257CHƯƠNG 258:Đang nói chuyện, thông tinnghi thức của La Tiểu Lâu bỗng nhiên vang lên, hắn cúi đầu nhìn, hai mắt vui vẻhẳn lên "Điền Lực cùng ÁĐặc Tư sắp tới đây"Nghe vậy, sắc mặt Nguyên Tích lạitrở nên nghiêm trọng hẳn lên, trầm ngâm một lúc mới hỏi "Học viện thánh Mirocho nghỉ học sao?"La Tiểu Lâu bấy giờ mới từ tronghưng phấn mà tỉnh táo lại, lại trao đổi thêm vài câu với ÁĐặc Tư rồi ngẩng đầulên nói "Đúng vậy, hắn nói đại bộ phận học sinh đều nghỉ học, hơn nữa, sinh viên cuốicấp có rất nhiều người xin gia nhập quân đội. Tuy rằng trường học không nói gìđếnviệc sinh viên lớp thấp xin nghỉ nhưng vẫn có không ít sinh viên báo danh. ÁĐặcTư cùng Điền Lực đã qua được cuộc tuyển chọn của quân đội, đang theo quân đội đến đế đô". Á Đặc Tư vìđã từng hoàn thànhnhiệm vụ của quân đội, tự thân lại có năng lực, cóđược lựa chọn cũng là dễ hiểu, kỳ quáilàĐiền Lực thế mà cũng được lựa chọn.La Tiểu Lâu vừa vì hai người bạncủa mình mà kiêu ngạo, lại vì sự an toàn của họ mà lo lắng .... Cậu quay đầu nhìnvề phía Nguyên Tích, thấp giọng nói "Trận chiến này chúng ta sẽ thắng mà, đúng không?"Nguyên Tích đứng dậy ôm lấy La TiểuLâuđang giương mắt mong đợi câu trả lời trấn an, tay Nguyên Tích thu lại ôm chặtthân hình kia "Ân, chỉ một thời gian ngắn nữa, chúng ta sẽ thắng, anh cũng sẽkhông để em có chuyện đâu".La Tiểu Lâu nở nụ cười, ánh mắt rựcsáng lên một chút, khẽ hôn lên môi Nguyên Tích ..."Ca, bác bảo anh qua đó ..." Nguyên Nặc lỗ mãng đẩy uỳnhcửa bước vào, thấy một màn ... xấu hổ mà ngượng ngùng cười chào người anh họ đangtức đến đen mặt của mình.Mà La Tiểu Lâu thì hóa đá trong vòng một giây, sau đó cười cười vớiNguyên Tích, chào hỏi qua với Nguyên Nặc, nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài.Nhìn khuôn mặt của người anh họcàng lúc càng lạnh như băng, Nguyên Nặc lập tức nói "Ca, em không cốýđâu, hơn nữa, hai người vẫn có thể tiếp tục mà, chẳng qua da mặt 'chị dâu'quá mỏng mà thôi!"OoooooLa Tiểu Lâu trở lại bộ nghiên cứucơ giáp, bận bịu cả một buổi chiều, không chỉ hoàn thành nhiệm vụ vượt mức kếhoạch, còn làm được linh kiện cơ giáp cấp 9 cùng hộp năng lượng siêucấp.Tuy rằng Nguyên Tích không có nóivới cậu tình hình hiện tại, nhưng trưa nay cậuđã nhận ra cảm xúc của Nguyên Tích,cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng. Tình hình chiến đấu càng lúc càng khẩn trương,ngay cả dân chúng ở đế đô này cũng bắt đầu trộm rời đi, tính toán chạy tới một tinhcầu an toàn hơn. Thế nhưng, đâu mới gọi là nơi an toàn đây? Đám bạch tuộc nhân không biết từ đâu ra kia không ngừng đẩy mạnhchiến hỏa. Mục tiêu của bọn chúng có lẽ là toàn bộ đế quốc cùng liên bang.Trầm Nguyên tới gọi La Tiểu Lâu.Gần đây anh luôn tới kéo La Tiểu Lâuđi ra ngoài, không cho La Tiểu Lâulàm việc quá nhiều. Từ sau khi La Tiểu Lâu chế tác cơ giáp cấp 10 làm tinhthần lực cạn kiệt, Nghiêm đại sư ngoài miệng thì không nói gì nhưng vẫnbí mật dặn dò anh cố gắng tìm cách để La Tiểu Lâu không thể hao phí nhiều tinhthần lực.Sau khi tách khỏi Trầm Nguyên, LaTiểu Lâuđi tìm Nguyên Tích. Vì trong lòng thấp thỏm không yên, La Tiểu Lâu cũng không phát hiện ra là hànhlang này ngoài cậu ra thì không có ai cả.Cho nên, lúc rẽ qua khúc quanh,va vào một người đứng lẳng lặng ở đó, La Tiểu Lâu giật mình hoảng sợ.Thói quen nói câu 'thực xin lỗi',ngẩng đầu, nhìn về phía người cao hơn mình cả nửa cái đầu... quân phụctrung tướng, khuôn mặt anh khí mang vẻ nghiêm khắc cùng lạnh lùng... Nháy mắt khinhận ra đó là ai, La Tiểu Lâu lập tức cảnh giác lui lại, sắc mặt cũng thay đổi.La Thành Vận âm trầm mà nhìn LaTiểu Lâu, cũng không đi khỏi.La Tiểu Lâuđề phỏng mà nhìn chằmchằm người đối diện, hai nắm tay hai bên người cũng căng thẳng nắm lại, mà 125 ởbên chân cậu cũng nắm chặt quần áo La Tiểu Lâu, chuẩn bị tùy thời biến thân.La Thành Vận bỗng nhiên nói "LêKhuynh ..."La Tiểu Lâu nhanh chóng trả lời"Tôi không phải Lê Khuynh". Nhìn ánh mắt quỷ dị của La Thành Vận, La Tiểu Lâu bỗngnhịn không được cảm giác mọi thứ đang thoát khỏi tầm kiểm soát, tất cả sựviệc đều khó màđoán biết trước được.Ánh mắt La Thành Vận chợt lóe, lạnhlùng nói "Đương nhiên tôi biết cậu không phải Lê Khuynh, nhưng điều này không thay đổi được việccậu là con của tôi, có lẽ, tôi nên làm thủ tục nhận ngươi lại...""Không cần! Tôi thấy quyết địnhlúc đó của ngài rất chính xác!"La Tiểu Lâu ngắt lời La Thành Vận. Cậuđối vớingười cha trên danh nghĩa này chẳng có chút cảm tình nào, trừ sự sợ hãi. Mà ngay cả khi nói những lờinày, cậuđều cảm thấy sợ đến nỗi đầu óc trống rỗng.Sau khi nói xong, La Tiểu Lâu liếcnhìn trái nhìn phải một chút, phát hiện ra cả hành lang này chỉ có mỗi hai ngườibọn họ, rùng mình một cái, nhanh chóng rời đi.La Thành Vận nhìn bóng dáng đào tẩu của La TiểuLâu, mặt lộ vẻ nghiền ngẫm ... nhìn xem, chắc hẳn chuyện ngu xuẩn mà Kim phu nhânđã làm ảnh hưởng không nhỏ đến La Tiểu Lâu. Nghe nói người có cùng dòng máu cóthể cảm nhận được ý chí của đối phương theo một tỷ lệ nhất định? Cho nên La TiểuLâu mới sợ hắn như vậy? Mà thôi, về sau La Tiểu Lâu sẽ không phải chịu ảnh hưởngnữa, mà cái thí nghiệm vứt đi kia cũng chẳng cần thiết nữa rồi.La Tiểu Lâu sau khi nhìn thấyNguyên Tích mới hoàn toàn tỉnh táo lại, suy nghĩ một lúc mới quyết định đemchuyện vừa xong nói cho Nguyên Tích. Nguyên Tích ngoài mặt thì bình tĩnh gật gậtđầu, trong lòng thì lại lo lắng vạn phần. Y không hy vọng La Tiểu Lâu sau khicó một tên anh trai phiền toái xong lại có thêm một người cha cũng thế. Hiện tạiLa Tiểu Lâuđã gả cho y nên La Tiểu Lâu chỉ cần y chiếu cố làđủ.Bất luận như thế nào, La Tiểu Lâudựa ở trên người Nguyên Tích mà cảm nhận tâm trạng của mình bằng phẳng yên tĩnhtrở lại.Ngày hôm sau, La Tiểu Lâu gặp đượcÁĐặc Tư cùng Điền Lực – hai người đều mặc quân trang màu lam đậm. Điền Lực vui vẻmà vỗ bả vai La Tiểu Lâu"Hảo huynh đệ, mệt cậu rồi, bằng không tôikhẳng định chẳngcó cơ hội 'bỏ gian tà mà theo chính nghĩa'... Nhìn xem, đồng phục của quân dự bị đấy,thế nào, đẹp trai không?"La Tiểu Lâu liếc xéo Điền Lực mộtcái, nhấn nhá mỉa mai "Bỏ gian tà mà theo chính nghĩa sao...?"Điền Lực nghe giọng nói quái dị củaLa Tiểu Lâu mà rùng mình một cái, chợt nhớ đến chính mình vốn là Cơ giáp chế tạo sư ... nói như thế chẳng phảichê nghề chế tạo cơ giáp hay sao? Lại nhớ đến mục đích đến đây để năn nỉ La TiểuLâu tăng cường lực công kích cho cơ giáp cua mình ... Hắn lập tức sửa miệng,vội vàng mà khen ngợi hết lời nghề chế tạo cơ giáp.Á Đặc Tư mỉm cười đứng một bên màxem Điền Lực 'khoa môi múa mép', mãi đến khi tên kia mỏi mồm khát nước dừng lạiđi uống trà mới tiến đến nói với La Tiểu Lâu"Gần đây có khỏe không? Tuykhông thường gặp mặt nhưng chúng ta cũng biết được không ít tin tức từ trên mạng"."Không có việc gì"La Tiểu Lâukhông muốn nhiều lời về chuyện của Kim gia. Nghĩ nghĩ, cậu lại mở miệng nói"Tôi cóđi Teles một chuyến, thu hoạch được khá nhiều. Tôi có mang theo về chútít tiểu lễ vật cho các cậu. Chỉ là lúc ấy ở lại không lâu, cũng không có tiền, nên không thểdạo chơi mua sắm nhiều".Điền Lực đang uống trà nghe vậyvăng cả nước ra ngoài "Cậu không có tiền á? Tôi nói này La Tiểu Lâu, các cậu rốtcuộc là sống thế nào vậy? Chẳng lẽ Nguyên Tích không nuôi cậu? Mỗi tháng hắnkhông hề cho cậu tiền tiêu vặt?"La Tiểu Lâu ngây người, lắp ba lắpbắp mà cùng cạ cứng thảo luận chuyện cuộc sống gia đình "Cho tôi tiền tiêu vặt?Nhưng mà, tiền của Nguyên Tích hình như đều để ở chỗ tôi mà,.. ý của tôi là chúngtôi không có tiền lưu thông của Đặc Lao Tư cơ ..."La Tiểu Lâuđiểu tra qua, tài khoản của cậu mà Nguyên Tích mở cho, tiền vẫntăng đều đều từng tháng. Chắc hẳn tiền của Nguyên Tích kiếm được cùng tiềnlương của cậuđều để ở đó.Lại nói, cậu hình như cũng chưabao giờ cho Nguyên Tích tiền tiêu vặt. Chẳng lẽ Nguyên Tích xuất môn không cầntiền sao? Không để chồng có một chút tiền riêng nào. Cậu có phải quá mức hà khắcrồi hay không?Nhưng mà, hẳn có thể chuyểnkhoản đến thông tin nghi thức của Nguyên Tích mà nhỉ? Nghĩ tới đây, La Tiểu Lâu nhẹnhàng thở ra.Hai người ngồi đối diện cũng lấylại tinh thần. Điền Lực khó tin mà nói "Không thể tin được Nguyên Tích điện hạcho cậu làm chủ quản gia đình? Thật không tin đấy lại là sự thực".La Tiểu Lâu hung hăng lườm Điền Lựcmột cái, cậu làm chủ quản gia đình có cái gì không đúng? Nhà cậu... nhà trước kiacủa cậu, cũng đều là mẹ cậu làm chủ đấy. Dù ở đây (thế giới này) hình như có chỗ nào đó không thích hợp thật, nhưngLa Tiểu Lâu cũng không cóýđịnh nghĩđến.Á Đặc Tư ở bên cạnh vội nói "Cósao đâu chứ, tôi cảm thấy La Tiểu Lâu làm chủ quản gia đình rất tốt mà, hơnnữa, việc nhà của người ta, cậu hỏi thăm rõ vậy làm cái gì? Đúng rồi, Tiểu Lâu,tôiđến đây lần này là mốn nhờ cậu một việc trước khi đi tới tiền tuyến".Sau đó, dưới ánh mắt nghihoặc của La Tiểu Lâu, Á Đặc Tư lấy ra một cái nút không gian.ây vẫn là giấc mộng cũ của tôi,tôi hy vọng cậu có thể sửa nó giúp tôi"ÁĐặc Tư cào cào tóc, hơi ngại ngùng mà nói.La Tiểu Lâu sửng sốt, nghĩ ngay đếnMạc sư phó, không khỏi nở nụ cười "Có lẽ nó nên được tu sửa bởi một người đặc biệt...đượcrồi, trước cứ để chỗ của tôi, tôi sẽ mau chóng đem nó trả lại cho cậu".Điền Lực thấy vậy cũng vội vã lấynút không gian của mình ra đưa cho La Tiểu Lâu, nhăn nhó nói ra yêu cầu của mình. Từkhi hắn có thể lái cơ giáp, hon nữa gia nhập quân đội, cha hắn kích động hơn tuần, hận không thểlôi hắn đi bái tế tổ tiên.La Tiểu Lâuđem những yêu cầu củahai người bạn ghi lại, sau đó giao cho ÁĐặc Tư một trận cơ giáp cấp bảy, Điền Lực cấp sáu, khi hao người kia vừa kích động vừa bất annhận lấy thì nói "Cho mượn thôi, chờ kết thúc chiến tranh phải trả lại chotôi".Điền Lực hắc hắc nở nụ cười, mạnhmẽ mà vỗ vai La Tiểu Lâu mấy cái, đoạt lấy nút không gian mà chạy đi tập luyện.La Tiểu Lâu thì liên hệ Mạc sư phó, đầu dây bên kiasau khi nghe xong im lặng thật lâu sau mới lên tiếng "Cao thượng tướng đã hy sinh rồi, tôigiờ chỉ là Mạc sư phó của Bụi tinh hệ mà thôi. Cơ giáp cậu tu sửa tốt rồi tự đưa cho ngườithanh niên kia đi".La Tiểu Lâuđồng ý, trước khi cậungắt máy, Mạc sư phó bỗng nhiên nói "Tiểu Lâu, Arthur đãđi tiền tuyến rồi, tôi không mongnó xảy ra bất cứ chuyện gì. Nhắc nhở Nguyên Tích, Arthur truyền tới tin tức, ítnhất một tuần nữa, quân địch sẽ cóđộng thái mạnh ..."HẾT CHƯƠNG 258CHƯƠNG 259La Tiểu Lâu nhìn nhìn cái nútkhông gian màu xám một lát, vừa định xuất cơ giáp ra, ngoài cửa bỗng vang lêntiếng gõ.Nhìn nhìn người ở phía ngoài, LaTiểu Lâu nhanh chóng mở cửa "Mộ Thần, Trầm ca".Trầm Nguyên mỉm cười nói "Bọnanhđến để nói lời chào tạm biệt, bây giờ cơ giáp đãđược đưa đến tiền tuyến hết rồi,mẻ cơ giáp cấp 7 cuối cùng cũng đã hoàn công, anh cùng Mộ Thần cũng sẽ đến tiền phương một chuyến".La Tiểu Lâu sửng sốt, kinh ngạc hỏi"Vì cái gì?" Bây giờ mọi người đều muốn thoát khỏi đám khói lửa chiến tranhkia, Trầm Nguyên và Mộ Thần thế mà lại muốn đi tiền tuyến? Hai người bọn họ thậmchí còn chẳng phải là quân nhân?Mộ Thần gật gật đầu "Cơ giáp sinh vật này là lầnđầu tiên được ứng dụng chiến đấu, cần có cơ giáp chế tạo sư đi theo để bảo hànhcùng sửa chữa. Bên quân bộ đã có lời với sư phó, sư phó bảo tôiđi qua xem, về phần Trầm Nguyên, là do đại biểu cho Khải Ân màđi".Khải Ân cũng vì quân bộ mà cung cấprất nhiều cơ giáp sinh vật. Trên hiệp ước nói rõ là phái một tổ chuyên môn kỹ thuật đi tiềntuyến.La Tiểu Lâu kinh ngạc mà nhìn vềphía Trầm Nguyên. Dưới sự sắp đặt của Lăng Tự, đại biểu của Khải Ân trước giờ đềulà Dương Kha, như thế nào mà lại đổi người vào lúc này?Mộ Thần nở nụ cười lạnh"Có thể thấy, đi theo Lăng Tự thiếu gia rõ ràng không phải không có lợi, ít nhất,hắn còn biết chiếu cố người bên cạnh".Trầm Nguyên vẫn giữ nụ cười ônhòa của mình, vẫn ấm áp như thường, nhìn đến Mộ Thần vì mình mà bất bình, nói"Không sao đâu, anh cũng đang muốn đi tiền tuyến, nếu không phải do công ty hạn chế, kỳthực anh rất muốn gia nhập quân đội...đây chẳng qua là một loại rèn luyệnđối với anh mà thôi".Anh cùng Mộ Thần quen biết chưađược bao lâu. Ngay cả một người cực kì lãnh đạm như Mộ Thần cũng vìanh mà thấy bất công, LaTiểu Lâu thì càng chẳng cần nói... Trầm Nguyên bỗng cười rộ lên. Tuy rằng anhkhông biết tiền tuyến có cái gìđang đợi anh nhưng vì biểu hiện của haingười bên cạnh này, lòng anh bỗng cảm thấy ấm áp dị thường.La Tiểu Lâu trừng mắt "Bọnanhđã quyết định thì emcũng không thể nói gì thêm. Nhớ! Ngàn vạn lần phải chú ý an toàn! Bình an trở về!"Nói tới đây, La Tiểu Lâu dừng một chút, lại nở nụ cười "Nói không chừng em cũng sẽđi tiền tuyến, lúc đó sẽ tập hợp cùng các anh".Mộ Thần cười cười liếc nhìn La TiểuLâu, không nói gì thêm. Lấy độ sủng của Nguyên Tích với La Tiểu Lâu, tên kiatuyệt đối sẽ không để cho La Tiểu Lâuđi đến một nơi nguy hiểm như vậy đâu.Nói lời từ biệt xong, hai người đứngdậy rời khỏi, La Tiểu Lâu cũng tiễn chân. Khi đi qua bàn làm việc của La TiểuLâu, Mộ Thần hơi ngừng chân, nheo mắt nhìn cái nút không gian màu xám mà La TiểuLâuđặt ở trên mặt bàn.Do dự hai giây, La Tiểu Lâu giữchặt Mộ Thần lại, đem chuyện ÁĐặc Tư nhờ cậu chữa trị cơ giáp ra, còn nhờ Mộ Thần liênhệ với Mạc sư phó. Nói xong, La Tiểu Lâu lại cẩn thận mà quan sát biểu tình của Mộ Thần "Nếungười hy vọng lấy lại nó, tôi có thể nói với ÁĐặc Tư, cậu cũng có thể tự mình tu sửacơ giáp".Mộ Thần nhìn nút không gian mộtlát, thu hồi tầm mắt, mặt không chút thay đổi mà nói "Không, cậu cứ sửa nóđi, nóđã không còn có quan hệ gì với tôinữa rồi".Nhìn bóng dáng của hai người bạnđi khỏi, La Tiểu Lâu hơi thở dài, nếu Mạc sư phó mà biết Mộ Thần cũng đi tiền tuyến,chỉ sợ còn lo lắng hơn cả Arthur. Cậu do dự một lát, không thể thông báo cho Mạcsư phó, đành báo cho Arthur.Đầu bên Arthur có rất nhiều tiếngồn, có thể nghe được cả tiếng chiến hạm gầm rú, cả hai đều phải banh tai ranghe xem người kia nói gì, nghe đến đoạn Mộ Thần sắp tới tiền tuyến, Arthur rốnglên "Cậu ấy tới làm cái gì? Chỉ tổ cản trở! Ngươi nói với cậu ấy, đừngcó tới đây!"La Tiểu Lâu trừu khóe miệng, nói"Tôi chỉ thông báo thế thôi, muốn nói thìanh tự đi mà nói với cậu ấy".Arthur bên kia thấp giọng mắng mộtcâu, lại hỏi La Tiểu Lâu thời gian Mộ Thần tới, để đến quân doanh đón.Sau khi kết thúc đàm thoại, La TiểuLâu bắt tay vào sửa chữa cơ giáp màu xám. Cơ giáp cao chừng mười ba thước, trừ vết vỡ rách lớn trên vai, những chỗ kháckhông hề dính chút tro bụi nào, có thể thấy được trận cơ giáp này được ÁĐặc Tư dụngtâm bảo quản rất tốt.La Tiểu Lâu mỉm cười, cầm dụng cụ,bắt đầu kiểm tra tu sửa.Không lâu sau, cậuđã hoàn thành công việc, phầnthương tổn trên vai cơ giáp cũng như những mạch điện bị đứt bên trong đều được xử lý thỏa đáng. Với trình độ LaTiểu Lâu hiện giờ, sửa chữa những thứ đó chẳng hề khó. Về phần phụ tùngnguyên liệu để sửa chữa ... có nguồn tài nguyên khổng lồ của quân bộ làm hậu thuẫnkia cơ mà? Không hề tiêu phí thời gian, làm một phần kinh kiện mới, ghép lại thành bộ,sau đó thay mới hoàn toàn phần hỏng hóc.Điều thực làm La Tiểu Lâu khó xửlà hệ thống động lực, đã tra xét hai lần rồi, đều không thấy có vấn đề gì, thế nhưng lại không thể khởiđộng được.Cuối cùng, La Tiểu Lâu không cócách nào, đành dùng nguyên lực kiểm tra từng tấc một.Đáng mừng là, trước bữa tối vớiNguyên Tích, cậu tìm được chỗ xảy ra vấn đề. Trong bụng gần ngực của cơ giáp có một đám đen nhỏ, tuykhông biết là cái gì nhưng hắn có thể khẳng định, chính vì cái đám đen này mà hệ thống động lựcmới bị tê liệt.Đem phần giáp cẩn thận gỡ mở ra...vị trí của đám đen đó cực kì xảo diệu, thực sự không dễ tìm được, nhưng lại không cần mở banhcả cơ giáp. Vìđiều này, La Tiểu Lâu hiểu được tại sao lâu như vậy mà Á Đặc Tư đều khôngđem cơ giáp đi sửa. Để có thể mở cơ giáp ra một cách chuẩn xác, yêu cầucơ giáp chế tạo sư phải từ cấp 7 trở lên. Điều này đối với ÁĐặc Tư mà nói thực là không dễlàm được.La Tiểu Lâu vì có thể giúp được bằnghữu mà tâm tình sung sướng. Loại cảm giác này vẫn duy trì mãi đến khi hắn lấyra được cái đám đen nhỏ xíu kia.Đó thế mà lại là một cái chip mini,chất liệu của nó cùng những dây dẫn liên kết cực kì giống nhau, cho nên dụng cụkhông kiểm tra được là vì thế. Sao ở đây lại có cái chip? Phản ứng đầutiên của La Tiểu Lâu là tìm điện cho Mạc sư phó."Mạc sư phó, tôiđang sửa chữa cơgiáp, tôi phát hiện ở trong có..."La Tiểu Lâu vừa mới nói được nửacâu, Mạc sư phóđã ngắt lời "Tiểu Lâu, tôiđã nói với cậu rồi. Tôi không phải Caothần, bất cứ chuyện gì có liên quan đến cái cơ giáp kia đừng có tìm tôi. Nếu đã thoát khỏi thân phậnkia rồi thì bất cứ chuyện gì về nóđều không có quan hệ tới tôi. Tôi chỉ muốn anphận tuổi già, hơn nữa, bên Arthur này cũng cần có tôi".La Tiểu Lâu ngơ ngác mà bị cụp máy, đành mở con chip ra ...vị trí xảo diệu như thế chắc chắn không thể ngẫu nhiên mà có. Nếu có người cốýđể đó thì chắc chắn, người đó phải là một cơ giáp chế tạo sư cao cấp. Cũng chỉ có một cơ giáp chế tạo sư cao cấp khác mới cóthể một lần nữa phát hiện ra con chip này.Xâu chuỗi lại, người đặt con chipvào, thực sự có thể chính là thượng tướng Cao Thần – cũng chính là Mạc sư phó.Mà lúc này, ở Bụi tinh hệ xa xôi,Mạc sư phó– người đang được nghĩ tới –đang nhíu mày nhìn màn hình vừa mới tắt, cuốicùng khẽ thở ra một hơi "Chuyện này cuối cùng cũng có thể buông xuống..." Vì thứ đó, ông thậm chí phải rờikhỏi đế quốc, không dám liên lạc với con trai và người nhà trong suốt bao năm,sợ họ bọn liên lụy ...La Tiểu Lâuđem chip cho 125. 125rất nhanh đọc lướt qua, vừa đọc lướt vừa trầm mặc, bị tiếng thúc giục của La TiểuLâu mới long ngóng mà bật lên.Đó là một đoạn video, mở đầu chính làmột tràng khói lửa chiến tranh – là chiến tranh giữa nhân loại và dị thú. Chiếnhạm của nhân loại không ngừng lui về sau, người quay video này hiển nhiên cũng ởtrên chiến hạm. Người này chắc định ra ngoài chiến đấu, nhưng sau một trận bạchquang chói mắt, chiến hạm bị phá hủy hoàn toàn.Cơ giáp của người này bịrơi mạnh xuống đất, sau vì chủ nhân hôn mê, cơ giáp tự động tiến hành trạng thái ẩnnấp để bảo vệ chủ. Xung quanh cơ giáp bốn phía đều là những tàn tíchbị tàn phá, sau trận oanh tạc qua đi, cơ giáp cùng người chủ thế mà không hề bị dịthú phát hiện.Trên bầu trời có vô số chiến hạmmàu lam, sau một thời gian ngắn dừng lại, toàn đội lại nhanh chóng rời đi.Lại qua một thời gian ngắn, mộtvài âm thanh đánh vỡ sự im lặng.ây là điều mà ngươi nói? Mọi thứ đềutrong tầm kiểm soát? Cứ tiếp tục như vậy, chúng ta đều phải chết!" Một giọng nữtức giận hô.Một người nam nhân cũng tiếp lời"Cư Nguyên, cứ tiếp thế nữa thì dị thú gen chưa tới được tay chúng ta đã chết trước hết rồiđấy, lúc đó thì tất cả đều không còn ý nghĩa nữa. Hơn nữa, chúng ta có thể trở thành tộinhân làm diệt vong nhân loại".Tiếp theo đó là một trận xoẹt xoẹtlàm không thể nghe hay nhìn được cái gì, đến khi La Tiểu Lâu nghĩ rằng con chipbị hỏng thì hình ảnh trở lại bình thường, âm thanh của nữ nhân kia lại vang lên"Ngươi chắc chứ?" Tuy rằng nghi hoặc nhưng trong âm thanh còn mang theo mộttiahy vọng.Người đàn ông thì lạnh lùngnói "Ngươi nói thật dễ nghe, nhưng có thể thành công hay không còn không nắm chắc được. Hơn nữa, điều này thựckhông công bằng, chúng ta khắc khắc lúc nào cũng ở trong nguy hiểm, mà ngươi thìđược hưởng toàn bộưu đãi".Lại một trận xoẹt xoẹt nữa, đàn ông kia sau đó tiếp tục nói"Không được, ta muốn phần gen đã có kia, ngươi ngày mai gửi nó cho TôVân".Một lần nữa mất tiếng, lúc này LaTiểu Lâu mới phát giác, những đoạn mất tiếng này đều là tiếng nói chuyện của mộtngười nam nhân, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà tiếng cũng như hình ảnh của ngườinày đều không thể thu lại được.Xem ra người này đãđồng ý lời của ngườiđàn ông kia, ba người không tranh luận nữa mà nhanh chóng rời đi.Nội dung của chip đến đóđã chấm dứt, tuy ngắnngủi nhưng đã lộ ra không ít tin tức. Chiến tranh giữa dị thú và nhân loại lúc ấy quảnhiên không hề đơn thuần. Hơn nữa, người tên Cư Nguyên kia là ai La Tiểu Lâukhông biết, nhưng người tên Tô Vân thìcậu lại biết.Tô Vân – tổ mẫu của Tô Lan, bộtrưởng bộ hành chính của liên bang trước khi liên bang sát nhập vào đế quốc.La Tiểu Lâuđứng dậy. Cậuđã hiểu được tại saoCao Thần thượng tướng lại bị gạt bỏ, thậm chí sau tang lễ đều không có trợ cấpan trí cho người nhà liệt sĩ. Tính cách chỉ là một phầnnguyên nhân, nguyên nhân quan trọng hơn chính là vì cái này, ôngđã biết quá nhiều điềukhông nên biết.Đem chip cầm chặt lại trong tay,La Tiểu Lâu nói với 125 "Giúp taođiều tra người tên Cư Nguyên này".Một phút sau, 125 cho La TiểuLâuđáp án "Hắn là tiền sở trưởng của Quái dung sở".La Tiểu Lâuđứng lên "Đi thôi, không ngờ được là sẽcó thu hoạch thế này, tao sẽ đưa nó cho Nguyên Tích".Oooo0Tổng bộ của Liên bang ...Tô Lan nhìn tài liệu trong tay, nụcười trên miệng quả thực không thể áp chế được, quay đầu nói với Nguyệt Thượng"Biểu ca, thật không ngờ lại có thu hoạch thế này. Giờ chúng ta chỉ cần côngkhai tin này, dù chúng ta không động tay, những người khác cũng sẽ chẳng để yêncho hắn".Nguyệt Thượng cũng nhìn chằm chằm tài liệu,mạnh nắm chặt tay, ngẩng đầu nhìn người ngồi trước mặt "Thiều Dung, cậu nóisao?"Thiều Dung kiều khóe miệng "Nếuthật đúng như tài liệu nói, hắn thực sự là dị thú, vậy thì tính về huyết thống, hắn chínhlà cháu của tôi".Nguyệt Thượng nhìn Thiều Dungkhông chuyển mắt "Nếu, tôi quyết định phải công bố tin tức này thì sao?".Thiều Dung nhìn Nguyệt Thượngcùng Tô Lan, bỗng nhiên cười ha hả "Nguyệt Thượng, chuyện này tôi không có quyềnngăn cản, cũng như sẽ không thèm ngăn cản".Nguyệt Thượng vừa lòng mà gật gậtđầu, lại nhu hòa mà nói với Thiều Dung "Sau này tôi sẽ bồi thường cho cậu".Tô Lan nhìn chằm chằm bóng dángđi xa dần của Thiều Dung, hơi hừ một tiếng, nhỏ giọng nói "Anh họ, hắn chẳngqua chỉ là..." Lời nói của Tô Lan dưới ánh nhìn chằm chằm của Nguyệt Thượng màcâm bặt.Nguyệt Thượng nhìn thoáng qua đám người đứng bên phải,nhìn đến Bộ trưởng bộ tình báo, hơi hơi nhíu mày. Vốn định đưa Kim Tú Trình cho Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu, chẳngngờ lại gặp người quen, bởi vậy mà tổn thất không ít vật tư.Nhưng vì lôi kéo thuộc hạ, hắn giờchẳng tiện động thủ với Kim Tú Trình, cứ im lặng mà xem biến.Tương đối mà nói, Thiều Dung cùng[em bé mặt] đúng là hai thủ hạ xuất sắc. Nếu không phải vì thân phận của La Tiểu Lâu thực sựrất chướng mắt, hắn thật sự không muốn vì thế màđắc tội Thiều Dung.Thế nhưng ... Nguyệt Thượng nắmchặt nắm đấm ... cơ hội như thế cũng không nhiều, hắn không thể để lãngphíđược.Thiều Dung – sau khi đi khỏiphòng khách – cúi thấp đầu, mãi đến khi đi vào một gian phòng tối mới ngẩng đầulên, trong mắt nổi lên nồng đậm lam quang, khóe miệng nở ra một nụ cười kỳ lạ"Đây làlần thứ hai rồi, các ngươi còn một cơ hội cuối cùng, nhân loạingu xuẩn kia, ngàn vạn lần hãy biết quý trọng lấy đấy".HẾT CHƯƠNG 259CHƯƠNG 260La Tiểu Lâu bị La Đứcđưa về. Tuyrằng La Đức kiệt lực giả bộ như chẳng có chuyện gì xảy ra nhưng La Tiểu Lâu vẫnnhìn được từ trong mắt hắn sự lo lắng. Nghĩ về con chip trong tay, La Tiểu Lâulại cảm thấy tâm loạn như ma. Cậu mơ hồ cảm thấy như có bí mật gìđó bày ngay trước mặtmình, nhưng không thể nào thấy rõđược.Hơn nữa, không bao lâu sau khi trởvề phòng, La Tiểu Lâu nhận được tin của Nguyên Tích, báo rằng cậu cứ ăn rồi đingủ trước.La Tiểu Lâuđang định hỏi Nguyên Tích có chuyện gì sao thì ngoài cửacó tiếng gõ.Quản gia đang đứng ngoài, hòa áimà nhìn cậu, nói "Điện hạ, hai vị bệ hạ cùng các vị vương tử hôm nay bận quá, sẽdùng bữa tối ở quân bộ, chúng thần đã vì ngài mà chuẩn bị cơm chiều tốt rồi, ngàixem xem là dùng luôn trong phòng hay đến nhàăn ăn?"La Tiểu Lâu thở dài trong lòng,nói "Xin hãy đưa tới trong phòng đi, cám ơn".Đến khi một bàn đầy đồ ăn đượcđưa tới phòng, hương khí ngào ngạt, La Tiểu Lâuđứng cạnh do dự một lát, quyết định đi tắm trước.Lúc cậu từ phòng tắm bước ra,Nguyên Tích vẫn chưa về, La Tiểu Lâuđành ngồi xuống ăn cơm một mình.125 đánh bạo ngồi lên vị trí của Nguyên Tích, rụt rè mà nhìn cái muỗng kim loạisáng bóng của La Tiểu Lâuđang vì nó mà gắp thức ăn. Tuy rằng bây giờ LaTiểu Lâu cũng kệ nó thích làm gì thì làm, nhưng sau lần dâng một đống đồ tíchtrữ lâu ngày cho chủ nhân Ly Mạch cùng đại ca ... tiểu kim khố của nóđang có nhu cầu nạp đồ cấpbách.La Tiểu Lâuăn một nửa thì quay đầunhìn về phía 125 "Ly Mạch cùng Tây Thụy Nhĩ bên kia không có tin tức gì sao?""Cũng như bên này, chẳng qua, vìthân thể của thú loại khá cường hãn, hơn nữa còn có cơ giáp cấp cao, chiếntranh mà bọn bạch tuộc nhân phát động trên cơ bản vẫn chống đỡ được. Nếu chủnhân Ly Mạch có thể giải quyết được phong ấn ở nơi đó, bọn xúc tua đó căn bản không đáng quan tâm". 125 đắc ý dào dạtnói.La Tiểu Lâu yên tâm. Sau khiănxong cũng không muốn đi nghỉ trước một mình nên mở cửa sang bên phòng làm việc. Linhkiện của cơ giáp cấp 9đãđầy đủ, cậu lại tính toán chế tác cơ giáp cấp 9. Kĩ năng phục chế có thểphục chế được những hai trận thập cấp cơ giáp, hy vọng cấp 9 sẽ được nhiềuhơn một ít.125 lén nhìn chủ nhân của nó mộtcái rồi lại quay đầu bận rộn với nghiên cứu của mình. Nếu thứ này có thể nhanhlàm ra, nói không chừng có thể cho La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích một cái kinh hỉthật to.OooooQuân bộ, phòng họp ...Từ hai giờ trước, không khí củacăn phòng đều là một mảnh đông lạnh, sắc mặt ai ai cũng đều rất khó coi.Cuối cùng, Cáp Đốn trung tướng nhịnkhông nổi "Tôi thật không thể ngờ được, những cơ giáp đó mới sử dụng có vàingày màđã có chuyện bực này xảy ra. Hơn nữa lại chẳng phải làđội quân bình thường màlà cả một cái doanh trại được trang bị toàn bộ đều làcơ giáp sinh vật cấp sáu..." Nói tới đây, thanh âm củaCáp Đốn trung tướngtrở nên run rẩy. Không phải ông ta chỉ tiếc nhữngtrận cơ giáp sinh vật cấp sáu trân quý kia ... sinh mạng của những chiến sĩ cơ giáp trẻ tuổi tài năngmới càng làđiều làm ông ngậm ngùi đau xót. Có thể được tuyển chọnđến đội ngũđó, có ai không phải là tinh anh trong tinh anh đâu?Thiếu tướng Tề Mặc nghiêm sắc mặtmà nói "Đây chắc chắn không phải là việc ngoài ý muốn, quân địch tại chỗ đó mai phục, lại cóthể chuẩn bị trước dụng cụ có thể khắc chế hỏa hậu của chúng ta, chắc chắn bọnchúng đã biết được lộ tuyến cùng nhân số đại khái của ta. Điều này chỉ có thể cómột khả năng: quân ta xuất hiện gian tế!"Không khí trong phòng càng thêmác liệt. Gian tế? Tất cả mệnh lệnh gần như đều truyền từ tổng bộ chỉ huy – từ đây. Tổng bộ sẽ cắn cứtình hình thực tế mà nhanh chóng truyền đi mệnh lệnh, chỉ dựa vào nội ứng của địchchắc chắn địch nhân sẽ không kịp chuẩn bị trận mai phục công phu như thế.Vậythìđúng là chỉ có thể nói: bên ta xuất hiện nội ứng!Sắc mặt mọi người đều trắng thêmvàiphần. Tiền tuyến chỉ biết được một phần công tác chiến lược, phần còn lại đềuđặt tại tổng cục. Nếu thực sự có nội ứng, như vậy phương án đã vạch ra trước giờđều không thể dùng.Đúng lúc này, một sĩ quan xộcvào thông báo " Tướng quân, hành tinh Kim Nông ... bị công chiếm rồi!"
Toàn bộ hội nghị viên đều chấn kinh, thượng tướng năm sao Tề Sâm kinh hoảng đứngbật dậy "Cái gì?"Kim Nông là là hành tinh lớn nhất ở tiền tuyến, cũng l
à hành tinh có số quân đội đóng quân nhiều nhất.Sắc mặt Nguyên Tích cũng khó coi vô cùng. Nếu y nhớ khônglầm, ngay cả binh lực của Arthur dẫn theo đều tại cái tinh cầu đó. Loại binh này saocó thể dễ dàng thất thủ?Quân sĩ vừa chạy vào hội báo rấtnhanh lại lui ra ngoài, Nguyên Liệt bình tĩnh nói "Tất cả phương án tác chiến đãđặt ra, lập tức đình chỉ thi hành.Nguyên Triệt cùng Nguyên Tích, hai người các ngươi chịu trách nhiệm điều tragian tế. Tất cả những ai tiếp xúc qua phương án tác chiến, ở phòng họp, phòngchỉ huy ... tất cả đều lưu lại, cho tới khi không còn bị hiềm nghi nữa mới có thểrời đi. Tất cả tướng quân đến phòng họp bên cạnh, chúng ta một lần nữa chế địnhphương án"Các tướng quân đều nhanh chóng dichuyển sang phòng họp bên cạnh, mà Nguyên Triệt cùng Nguyên Tích đều gấp rúttriển khai hành động. Cái kia gian tế tồn tại nhiều một phút đồng hồ nào thìquân đội ở tiền tuyến lại nhiều ra mấy phần nguy hiểm. Hơn nữa, hiện tại bọn họthậm chí chẳng thể truyền đạt mệnh lệnh cho tiền tuyến. Tình thế đang nguy cấpvạn phần.Ở vùng giới nghiêm của quân bộ, mộtcon thuyền chiến hạm lẳng lặng di chuyển.Tin dữ từ Kim Nông tinh cầu bọn họđã nhận được trước tiên. Trong khoang hạm trưởng, một mảnh yên lặng, thậmchí còn có tiếng khóc đầy đè nén. Ở nơi xa kia có chiến hữu của bọn họ, thân nhân của bọn họ.Đúng lúc này, ngoài cửa liền vang lêntiếng gõ nhè nhẹ.Trợ thủ của hạm trưởng nhanhchóng mở cửa ra, đứng trước cửa là một người trẻ tuổi cao gầy thanh tú. Vị trợthủ kia kinh ngạc mà nhìn vị cơ giáp chế tạo sư vừa trẻ tuổi vừa xuấtsắc này, không khỏi hỏi "Mộ Thần tiên sinh, xin hỏi, ngài lại đây là vì...?"Mộ Thần bình tĩnh mà nhìn vào bên trong "Tôi là tới tìm ngài, hạmtrưởng!"Sau khi hạm trưởng đãđem tầm mắt đặttrên người mình, Mộ Thần mới nói tiếp "Hạm trưởng, tôi tin rằng ngài đã cóđược cái tin kia,mà tuyến đường chúng ta đang đi rất gần với Kim Nông tinh cầu, tôi muốn hỏingài một chút, có thể hay không tạt qua đó cứu viện?"Hạm trưởng kinh ngạc mà nhìn MộThần. Người thanh niên này luôn luôn an phận lễ độ, không chỉ có thiên phú chếtạo cơ giáp cực cao, mà những đề nghị anh thường cung cấp cũng phi thường hữu dụng... nhưng là, ông cũng không ngờ anh lại đưa ra một vấn đề khác người tới mức này.Đối với bọn họ mà nói, nhiệm vụ củachiến hạm này luôn phải đặt lên hàng đầu, còn về công tác cứu viện ... tuy giờ bọnhọ đều hận không thể ngay lập tức đến đó, nhưng trước khi có mệnh lệnh cụthể, ông cũng thật khó có thể đưa ra quyết định.Hạm trưởng trầm ngân một chút rồinói "Tôi sẽ xin chỉ thị của bộ chỉ huy, nếu họ đồng ý thì chúng ta qua đó cứu viện".Mộ Thần khẽ gật đầu, cũng khôn có rời khỏi màđứng ởcửa chờ đợi kết quả.Thế nhưng mười phút sau, hạm trưởngkhó xử mà cho hắn biết "Bộ chỉ huy giờ phi thường vội, thỉnh cầu của chúng ta đợiđến khi đạt được sự phê chuẩn chỉ sợ chiến hạm này cũng đã vượt xa qua KimNông tinh cầu rồi"."Thì tức là không thể cứu viện" MộThần nhẹ giọng nói."Nơi đó có thân nhân của ngài?" Vị trợthủ hạm trưởng nhịn không được hỏi.Mộ Thần hơi chút do dự để tìm từ,trên mặt cũng chẳng hề lộ ra cái gọi là thần sắc bi thống cả, chỉ thản nhiên mànói "Cũng không hẳn là thân nhân, nhưng nơi đó quả thực có người mà tôi muốn cứu.Nếu đã như vậy, thì, tax in phép đi khỏi chiến hạm này, một mình tới đó cứu viện"Hạm trưởng hoảng sợ trừng mắt"Không thể được. Tiên sinh. Ngài làđặc phái cơ giáp chế tạo sư của cấp trên cử đến"Mộ Thần gật gật đầu "Đúng thế, tôi là đặcphái viên, nhưng lại chẳng phải của quân đội, tin rằng ngài cũng biết rõ. Làđặcphái cơ giáp chế tạo sư, tôi có quyền lực nhất định trong việc lựa chọn đội ngũ bộ đội để ta phục vụ,hơn nữa, tôi sẽ không dừng lại mãi một chỗ. Như vậy, hiện tại tôi lựa chọn KimNông tinh cầu, nơi đó cũng có chiến sĩ sử dụng cơ giáp sinh vật"Mọi người trong phòng hạm trưởngđều dùng ánh mắt không thể tin nổi mà nhìn Mộ Thần – một cái cơ giáp chế tạo sư đòi đi Kim Nông tinh cầu đang lâm vào công chiếm. Anh làđịnhđi chịu chết hay sao? Mặc dù lý do của anh rất cao thượng ...Trợ thủ hạm trưởng đang định mởmiệng khuyên nhủ, Mộ Thần đã nhìn thẳng về phía hạm trưởng "Tôi kiên trì với quyết định của mình".Nhìn cặp mắt kiên nghị của ngườithanh niên kia, trung niên hạm trưởng một lúc lâu sau mới lên tiếng "Tôi sẽphái mười mấy người đi cùng bảo hộ cậu, hai giờ sau, tìm không được người cần tìm, bọn họ sẽ mangcậu trở về".Mộ Thần nở nụ cười – mọi ngườixung quanh vì nụ cười hiếm gặp của hắn mà ngây ra – Mộ Thần nói "Hảo!"Đến khi MộThần ở hành lang lớn xuất ra cơ giáp sinh vật cấp tám của mình thì mọingười đều chấn kinh – người thanh niên này thế mà cũng lại là một chiến sĩ cơgiáp!Mà những người phụ trách đi cứuviện cùng Mộ Thầnngây người chẳng biết nói gì. Chỉ bằng loại thân thủ này, bọnhọ thực có thể cưỡng chế ép Mộ Thần quay về chiến hạm sao?Mộ Thần rất nhanh tớiđược Kim Nông tinh cầu, dư ba của chiến tranh vẫn còn, mà sự thực là, bạch tuộcnhân đã chiếm được đa số địa bàn ... Mộ Thần lấy ra bản đồ, cơ giáp không hề dừng lại, lấytốc độ nhanh nhất mà bay về hướng bộ chỉ huy nơi này.Đám cơ giáp chiến sĩđằng sau thậtsự bất đắc dĩ, miễn cưỡng đuổi kịp tốc độ của Mộ Thần, nhanh chóng gia tốc thêmphản lực mà bay về phía bị lửa đạn của địch oanh tạc nhiều nhất.Sau khi xử lý hai cái cơ giáp của bạch tuộcnhân gần đó, Mộ Thần nhìn xa xa có càng ngày càng nhiều cơ giáp củađịch nhân, nhảyra khỏi cơ giáp của mình, giấu cơ giáp xuống đất rồi cũng trốn vào bên dưới đám kiến trúc tan hoang, hơi chút do dự, rút máyliên lạc kết nối tới người kia "Anh có còn sống không? Nếu còn sống, giờ đang ởchỗ nào?"Sau ba giây kết nối, đầu dây bênkia lập tức vang lên tiếng mắng "Chết tiệt, tôi đương nhiên còn sống rồi, tôikhông còn sống trở về thì sao 'làm'cậuđược? Cậu cũng đừng hòng đi với ngườikhác, chờ tôi trở về tôi..."Mộ Thần lạnh lùng cười, quyết địnhngắt đứt câu nói đầy thô tục của Arthur "Tôiđang ở bên ngoài bộ chỉ huy đây này, dưới tòa nhà màutrắng hình tháp nát bấy ấy, anh ở nơi nào?""Cậu... cái gì? Ai cho Cậu tới đây? Tôi thao, cậu thèmkhát tôiđến vậy à? Xa xôi thế mà cũng tự mình tới đây?" Arthur rống to,ai cũng có thể nghe ra được là hắn đang tức giận.Thế nhưng Mộ Thần cũng không trả lời câu hỏicủa hắn, bên kia truyền đến một trận tiếng vang, rồi sau đó im bặt.Arthur nghe được tiếng hít thở củaMộ Thần, trong lòng vừa bủn rủn vừa buồn bực. Hắn không biết tại sao mình khôngthể nào khống chế cảm xúc như thế, chỉ cần là chuyện liên quan đến Mộ Thần, hắnđều chẳng thể khống chế được...Arthur áp chế cơn tức, vội vã hỏihan "Sao thế? Sao không nói gì, có phải bị địch phát hiện rồi hay không?"Lại qua mười giây im lặng, đến khiArthur sắp phải bùng nổ rồi, Mộ Thần mới nhẹ giọng trả lời "Ân, vừa rồi có bạchtuộc nhân lại đây, không phát hiện được gì nên đãrời đi rồi, anh giờ ở nơi nào. Tôiđi tìm anh"."Chờ đã, cứ ở nguyên tạichỗ, tôi lập tức tới ngay" Arthur hung hăng mà mắng một câu, sau đó tắt đi máy liên lạc.Mộ Thần bình tĩnh mà căn cứ theo máyliên lạc của Arthur tính toán tọa độ của hắn, lại dò xét một chút tình hình địchnhân phân bố ở chung quanh, ngón tay vừa động, rất nhanh lệnh cho mười người đicùng một lệnh, rồi đè thấp thân hình cơ giáp, dán chặt trên mặt đất mà chui ra ngoài.Nếu mười người kia không làm vướngtay vướng chân, buộc anh phải trợ giúp bọn họ, anh chắc chắn sẽ không bị pháthiện.Nhìn quang điểm màu đỏ càng ngàycàng gần, mi tâm vẫn nhíu chặt của Mộ Thần bấy giờ mới hơi thoáng buông lỏng ra.Khi anh thấy được Arthur, cái tênhải tặc đầu lĩnh kia trước giờ luôn kiêu ngạo mãnh liệt thế màđang bị bốn cái địchnhân vây công.Arthur giả bộ lao tới trước mặt mộtcái cơ giáp của địch, nháy mắt khi biến hóa tốc độ, nhanh chóng bắn ra một quả pháovào một cái cơ giáp màu vàng khác, mà thanh đao trong tay lại chém trúng vị trí khoang điều khiển của cái cơgiáp thứ ba.Arthur xoay người, khó khăn tránh thoát một quả đạn pháotừ cái cơ giáp thứ tư nhắm vào mình, khóe miệng nổi lên một nụ cười lạnh. Chờ xem, hắnsẽ thu dọn mấy tên rác rưởi này sau. Nếu không phải hộp năng lượng của hắn đã sắp tiêu hao hết,hắn đã sớm khỏi động viễn trình vũ khí.Thế nhưng, tựa hồ có cái gìđó không thích hợp.Arthur suy đoán nhanh chóng, xoay người, hắnđã quá xem nhẹ cái cơ giáp đầu tiên bị hắn bỏ qua.Sau khi xoay người, Arthur pháthiện trước người hắn mọc đâu ra một trận cơ giáp, mà quả pháo của cơ giáp địch nhân vừa lúc hướng về vị trí trái tim (khoang lái) của cơ giáp đó.Tay Arthur run lên, một chuỗi chỉlệnh phát ra.Mộ Thần ngây người hai giây, pháthiện bốn cái cơ giáp chung quanh đều đã nằm bẹp trên mặt đất, màanh vốn định chắn đạn cho Arthur, thế mà lại đổithành Arthur chắn cho anh. Cơ giáp khổng lồ chậm rãi ngã quỵ xuống... Tên ngu ngốc này, tính năng phòng ngự của cơ giáp sinh vật cấp támcủa anhđương nhiên là tốt hơn nhiều ...Mộ Thần cảm thấy trái tim vốn đãđóng băng từ lâu củamình vội vàng nhảy rộn lên, anh lập tức dùng máy liên lạc kết nối với Arthur,thế mà bên kia lại chẳng hề có thanh âm.Mộ Thần dùng tốc độ nhanh nhất nhảyra cơ giáp, mở ra khoang điều khiển của cơ giáp Arthur, đem người bên trong kéora ngoài. Máy liên lạc của Arthur trên tay vẫn còn lóe quang mang, Mộ Thần lúcnày mới nhẹ nhàng thở ra ... người vẫn còn sống.Thu hồi cơ giáp của Arthur, Mộ Thầnmang tên kia vào cơ giáp của mình.Nửa giờ sau, Mộ Thần cùng mườingười nữa rời khỏi Kim Nông tinh cầu, về tới chiến hạm.Arthur được Mộ Thần trị liệu mà tỉnhlại, hắn nhìn Mộ Thần một lát rồi không thèm để ýđến vết thương trên tay, kéo Mộ Thần lại gần,sau đó dùng sức mà hôn lên.Hôn đủ rồi, mặt đầy vết máu dữ tợnnhưng Arthur lại chẳng hề hay biết, còn đắc ý nói "Nói đi, cậu có phải yêu tôirồi hay không?"Mộ Thần lạnh lùng cười "Anhđang nói chuyện cười gìđây? Nếu không phảiông ta hy vọng anh còn sống, mọi người trên Bụi tinh hệ còn phải trông cậy vàoanh, tôi căn bản sẽ chẳng thèm quản anh sống chết đâu".Arthur ngẩn người, qua hai giây lạicười rộ lên "Cậu nói phụ thân á?" Thấu đến gần Mộ Thần "Ca... từ sau khi 'ôm'cậu,đầy đầu tôiđều là hình ảnh của cậu, nói thực, tôi rất hối hận đãđem cậu thả đi, cậutrở về với tôiđi ... nhé""..."Ooooo"Không có. Chúng thần đã tìm tất cả video,toàn bộ nhân viên tiếp xúc đến thông tin cơ mật đều đã bị sàng chọn lại một lần,nhưng mà... không có phát hiện gì cả". Sĩ quan phụ tá sắc mặt mệt mỏi hội báo với Nguyên Triệtcùng Nguyên Tích.Nguyên Triệt lo lắng nói "Vậy thìcứ để những người đó ở trong quân bộ nghỉ ngơi, xác định không có chuyện gì thì cóthể đi khỏi, ngày mai tính tiếp".Nguyên Tích trở về phòng làm việccủa mình, Hạ Tá cũng theo vào, sau khi hắn vào đãđóng ngay cửa lại, do dự một lát rồi lên tiếng "Điện hạ, những video từphòng này của ngài đều là thần mang đi điều tra, có một đoạn thần ...đã bỏ ra"Nguyên Tích – đang nhắm mắt dựavào trên salon – lập tức mở mắt, nhìn về phía Hạ Tá.Hạ Tá mở ra màn hình trên tường,bật lên một đoạn video.Trên màn hình là căn phòng bọn hắn hiệnđang đứng, lúc đó không có một bóng người, mười giây sau, cánh cửa không tiếng động mở ra, một ngườicúi đầu nhẹ nhàng đi vào.Nguyên Tích căng thẳng chống cằm,gắt gao nhìn chằm chằm vào cái thân ảnh kia.Đó làLa Tiểu Lâu.HẾT CHƯƠNG 260 * Note:Các người làm ơn cho ta biết, têncủa Á Đặc Tư (mội trong hai người bạn của LTL khi học ở học viện) trong bảnedit của Shuangyan91 là gì ?Thanks nhìu:XCHƯƠNG 261Nguyên Tích nhìn chằm chằm ngườitrong màn hình, cái thân ảnh vô cùng quen thuộc kia thuần thục mà mở ra ngăn kéo bàn của y, lấy ra mànhình điện tử, trong vòng một phút đã nhập vào chính xác mật mã, sau đó tìm được nội dungliên quan đến tình hình tác chiến, nhanh chóng lật xem.Động tác lật xem của La Tiểu Lâucực kì nhanh, đọc lướt như gió, nửa giờ sau đãđem mặt bàn khôi phục lại như cũ, đứng dậy đi khỏi."Điện hạ ..." Khuôn mặt luôn luôn lạnhlùng của Hạ Tá hiện lên nét bất an, vô luận là an toàn của La Tiểu Lâu hay là cảmxúc của Nguyên Tích, đều làm người ta dị thường lo lắng."Không phải em ấy. La Tiểu Lâucăn bản là không ở trạng thái thanh tỉnh" Nguyên Tích nhanh nhìn chằm chằm bóngngười kia, không chút do dự mà nói, trong mắt là hàn ý dày đặc có thể lập tức đông chết người.Nguyên Tích có thể khẳng định, LaTiểu Lâu bị người khống chế –đó cũng làđiều làm y không thể chấp nhận nhất. Nghĩđến việc La Tiểu Lâu giờ giờ khắckhắc đều bị nguy hiểm, hơn nữa y không thể khống chế được tình huống, y lạikhông nhịn được mà buồn bực lo âu, thậm chí máu nóng toàn thân đều không đè nén được mà sục sôisát ý."Nói cách khác, kẻ luôn ở trongbóng tối có khả năng khống chế vương tử phi điện hạ cuối cùng cũng xuống tay".Hạ Tá cau mày nói "Thần sẽ tăng số người theo dõi đám người tình nghikia, từ khi từ văn minh cấp 2 trở về, bọn họ gần như không có bất cứ động tĩnh gì. Không, giờ quan trọnghơn là, ngài định bảo hộ vương tử phi điện hạ thế nào?" Tuy rằng hắn đãđem đoạn video nàyloại riêng ra đưa cho Nguyên Tích nhưng nó cũng không phải chưa từng tồn tại. Hơn nữa, cho dù có tiêu hủy video này, nếu ngườikhống chế La Tiểu Lâu cố ý hãm hại thì vẫn có khả năng lộ ra.Nguyên Tích lạnh lùng liếc nhìnmàn hình, bỗng nhiên đứng dậy "Ta phải về cung một chuyến, trừ những người lầntrước ra, những kẻ có hiềm nghi bên này cũng phái người theo dõi, tiếp tục truytra kẻ khống chế La Tiểu Lâu, tuyệt đối không thể để dành bất cứ kẻ nào".Hạ Tá gật gật đầu, Nguyên Tích đã nhanh chóng rời đi. Trên đường trở về,Nguyên Tích xác định tình hình của La Tiểu Lâu thông qua quản gia, biết vợ mìnhsau khi ăn cơm chiều xong thìđi ngủ, cũng không có nguy hiểm gì cả, mớinhẹ nhàng thở ra.Về đến nhà, đẩy cửa bước vào,Nguyên Tích nhìn thấy La Tiểu Lâuđang nằm nghiêng say ngủ, ngọn đèn tỏa ánh sáng vàngdịu nhạt hắt vào trên tường.Y quét mắt nhìn khắp phòng một cái, ngoài La TiểuLâu ra thì không có ai cả. Sắc mặt lạnh như băng bấy giờ mới dịu xuống. Đứng ởđầu giường, nhìn vòng eo cùng cái bụng của La Tiểu Lâu lộ ra dưới chăn, trái tim xao động cảbuổi của y nháy mắt im lặng lại.Khóe miệng khẽ kiều lên, NguyênTích chậm rãi khom lưng xuống. Vừa lúc đang định hôn xuống gương mặt kia,Nguyên Tích chợt phát hiện máy liên lạc trên cổ tay La Tiểu Lâu lấp lánh lụcquang. Hắn giương mắt nhìn liếc La Tiểu Lâu một cái, nhẹ nhàng ấn mở tin nhắn củamáy liên lạc của y, một cái tin ngay lập tức nhảy ra."Nếu ngươi không muốn thân phận dịthú của mình bị bại lộ thì làm theo những gì ta bảo. Trong vòng ba ngày, nếukhông chiếm được câu trả lời thuyết phục thì ta sẽ lập tức công khai thân phậncủa ngươi".Nguyên Tích sửng sốt, nhìn ngườigửi tin, chính là Tô Lan.Sắc mặt Nguyên Tích lập tức thayđổi, nắm tay chặt lại. Tuy biết tâm tư của Nguyệt Thượng cùng Tô Lan thế nhưngy không thể ngờ được bọn họ lại làm cái tròâm thầm đi uy hiếp người khác, lạicòn là người thân của y. Điều này thực sự vượt quá mức nhẫn nãi của y.Nguyên Tích lạnh lùng mà nhìn cáimáy liên lạc, ấn trả lời lại một câu "Ba ngày sau ta sẽ cho ngươi câu trả lời thuyết phục".Lát sau, Nguyên Tích đứng dậy đivào phòng tắm, sau mười mấy phút thì trở lại bên giường, đem La Tiểu Lâu kéoqua, xoay người đè xuống dưới thân.La Tiểu Lâu bị Nguyên Tích đè tỉnh, mở mắt nhìnđến Nguyên Tích, mơ mơ màng màng hỏi "Sao về trễ thế? Em có việc cần nói cho anh...""Anh cũng có chuyện cần nói choem, nhưng thôi, đợi lát nữa nói sau". Nguyên Tích thấp giọng nói.La Tiểu Lâu sửng sốt, lập tức hỏi"Anhăn cơm không?"Đầu Nguyên Tích đã nhanh vùi đến trong cổ LaTiểu Lâu, một bên gặm một bên nói đứt quãng "Đang định ăn" Nguyên Tích lưu loát đem áo ngủ của La TiểuLâu xé rách, lộ ra thân thể trắng noãn xinh đẹp đầy dụ dỗ. Loại cảm giác cấpbách phát ra từ trong xương tủy này càng tiếp cận nguy cơ càng phát ra rõ ràng. Y muốn ôm La TiểuLâu, muốn chứng minh người mình yêu vẫn còn ở bên cạnh y.La Tiểu Lâu bị Nguyên Tích gặm cổmà run rẩy, tay cũng bị Nguyên Tích kéo xuống dưới, cuối cùng đặt ở vị trícương cứng của đối phương.Một bên thấp giọng rên rỉ, mộtbên giúp Nguyên Tích cao thấp mơn trớn, La Tiểu Lâu rất nhanh động tình. KhiNguyên Tích day cắn vào điểm phấn hồng trước ngực cậu, La Tiểu Lâu giật ngườimà nắm chặt tay lại.Nguyên Tích đang ồ ồ thở dốc bỗngnhiên rên lên một tiếng, La Tiểu Lâu thoáng tỉnh táo lại, vội khàn khàn nói"Honey, thực xin lỗi, em không phải ..."Còn chưa nói hết, Nguyên Tíchđãđầy giận giữ hét lên "Em rõ ràng là cố ý!!!" Không thể tránh y phát hỏa.Vừa rồi La Tiểu Lâu nắm chặt lại, y tí nữa thì trực tiếp bắn ra. Sự việc này cóliên quan đến tôn nghiêm của nam nhân, đương nhiên lày cảm thấy dị thường tức giận.La Tiểu Lâu nằm ở dưới, vô tội đáng thương mà nhìn Nguyên Tích nổi giận, vừa địnhnói vài câu mềm mại thì Nguyên Tích đã kéo cả người cậu thấp xuống, sau đó khóa hai chân cậu lại, sắc mặtâm trầm bất định mà nhìn La Tiểu Lâu một lát, đến khi trong lòng La Tiểu Lâu sợrun lên, Nguyên Tích khom lưng xuống, đầu lưỡi tiếp tục chạy từ trước ngực LaTiểu Lâu xuống dần bên dưới.Đến chỗ bụng, La Tiểu Lâu nhịnkhông được lại bắt đầu nhè nhẹ run rẩy...cậu miễn cưỡng cúi đầu nhìn, thấy hànglông mi dài đen mướt của Nguyên Tích, thấy đầu lưỡi phấn hồng linh hoạt di độngtới lui trên bụng mình ...Dưới sự hầu hạ của đầu lưỡi tươiđẹp màu hồng đỏ kia, La Tiểu Lâu run rẩy thành từng đợt, đồng thời trong lòngdâng lên một dự cảm không mấy tốt đẹp...Quả nhiên, không lâu sau, NguyênTích bỗng nhiên hé miệng, cắn một cái xuống cơ bụng mềm oặt không hề được rènluyện gì của La Tiểu Lâu.La Tiểu Lâu kêu lên một cái, giốngcon tôm cong lên thắt lưng rồi nhanh chóng gập người lại, co thành một đoàn, cố gắng tránhthoát khỏi nanh vuốt của Nguyên Tích.Nhưng Nguyên Tích làm gì có chuyện để cậu cócơ hội chạy, nhanh chóng tách hai chân La Tiểu Lâu ra, ngẩng đầu liếc nhìn tiểunô lệ một cái, cúi đầu, một ngụm ngậm vào Latiểu đệ đệ.La Tiểu Lâu phát ra một tiếng kêusợ hãi, cậu–cậu–cậu cùng Nguyên Tích gần như chưa từng làm như vậy. Khoái cảmtê dại tán loạn toàn thân, sau đó tụ lại ở bụng dưới.Vài phút sau, khi đầu lưỡi NguyênTích xẹt qua đỉnh chóp khí quan, La Tiểu Lâu không thể chịu đựng được khoái cảmmãnh liệt, rùng người bắn ra.Đầu óc cậu vẫn còn trống rỗng thìbỗng nghe được tiếng cười nhạo đầy đắc ý của Nguyên Tích "Thực mau".La Tiểu Lâuđương nhiên không biết được đây là hành vi trả thù củatên vương tử điện hạ lòng dạ hẹp hòi, vì thế cả mặt lẫn người cậuđều bắt đầuphiếm hồng lên bởi ngượng.Tiếp theo, Nguyên Tích để cho cậunghỉ ngơi vài giây, lại tiếp tục gắt gao ôm cậu....Khi Nguyên Tích ôm La Tiểu Lâu rakhỏi phòng tắm, đã qua nửa đêm rồi.La Tiểu Lâu giữ vững tinh thần, dựavào người Nguyên Tích, đem con chip ra, dưới ánh mắt nghi hoặc của Nguyên Tích,cho vào trong máy đọc.Màn hình ở trên tường đối diệnhai người chợt lóe, bắt đầu phát đoạn video.Sau khi xem xong đoạn video,Nguyên Tích chậm rãi ngồi thẳng thân thể, vừa khiếp sợ lại đầy phẫn nộ. Sát khícủa gen cấp 4s làm cho cả gian phòng như đều run rẩy. Trước khi Nguyên Tích kịphủy phòng ngủ của bọn họ, La Tiểu Lâunhanh chóng cầm tay Nguyên Tích, ghé vào lỗtai người kia "Nguyên Tích, bình tĩnh nào! Anh cứ bình tĩnh trước đã! Em biết anh thựcsự phẫn nộ, nhưng anhít nhất phải biết chân tướng rõ ràng!"Nguyên Tích cố gắng bình ổn tâm thần,cánh tay đang ôm siết lấy La Tiểu Lâu cũng giảm bớt lực, tiếp nhận cái chip nho nhỏ kia,lạnh lùng nói "Không nghĩ tới tối nay, chân tướng cùng kinh hỉ lại đến nhiềunhư vậy!"Thu hồi con chip, Nguyên Tíchquay đầu nhìn về phía La Tiểu Lâu, con ngươi đen nhìn La Tiểu Lâu trongchốc lát, mới lên tiếng "Anh muốn nói cho em hai việc, em hãy nghe anh nói,nhưng không nên gấp gáp. Chuyện thứ nhất là thân phận của emđã bị đám người Tô Lan biết,cô ta đã gửi thư uy hiếp ngươi, bắt em phải giúp bọn hắn làm việc".Nguyên Tích đem chuyện tin nhắnuy hiếp nói ra, cùng câu trả lời của y. Về phần việc La Tiểu Lâu bị người khốngchế, cùng chuyện cậuđi vào văn phòng lật xem phương án tác chiến, Nguyên Tích cũng không nói gì cả. Liên bang uyhiếp La Tiểu Lâu chứng tỏ người khống chế La Tiểu Lâu không phải phe của liênminh.Nếu người khống chế La Tiểu Lâucó thể cóđược tin màLa Tiểu Lâu biết, như vậy nói cho La Tiểu Lâu việc mình bịkhống chế sẽ làm bọn người đứng sau kia biết được rằng đã bị lộ. Lúc ấy, chắcchắn bọn chúng sẽ nhằm vào La Tiểu Lâu mà làm ra chuyện gìđó, Nguyên Tích không muốn mạo hiểm.Thế nhưng, chỉ một cái tin tứckia đã làm cho La Tiểu Lâu giật mình. Cậu ngơ ngác mà nhìn Nguyên Tích, lại một lần nữavì chuyện thân phận của mình mà treo lên trái tim, hỏi "Vậy phải làm thế nào đây?"Nguy cơ lần này so với tất cả nhữnglần trước đây đều phải mãnh liệt hơn gấp bội.Giờ cậu căn bản không có biện pháp nàolàm cho hình ảnh của dị thú có thể được toàn bộ đế quốc này chấp nhận, không giốngnhư Nguyên Tích, mọi người vẫn không hề quên đi tràng thù hận trước đây. Nói cách khác, cậu có thể sẽkhông bao giờ có thể ở cùng một chỗ với Nguyên Tích được nữa."Chuyện thứ hai, cũng là chuyện càng khôngxong chính là, cơ mật của quân bộ bị đánh cắp, tiền tuyến tổn thất mạnh"Nguyên Tích mạnh ôn lấy thân thể run rẩy của La Tiểu Lâu, tiếp tục nói "Chonên, bây giờ, nếu thân phận của em bị bại lộ, tình huống có thể càng thêm ác liệt".Sắc mặt La Tiểu Lâu càng trắng, mọingười sẽ nghĩcậu là kẻ đãđánh cắp văn kiện cơ mật kia, không ai có thân phận thích hợp để đánh cắp hơn cậu cả.Khi đó không ai thèm nghĩ tới, cậu căn bản chẳng có thân thủ cùng thủ đoạn như thế cả ... chỉchăm chăm đổ hết tội lên đầu cậu."Em yên tâm, anh sẽ điều tra rõràng. Hơn nữa, có con chip này, tràng chiến tranh trước đây hẳn có thể pháthiện nguyên do khác. Anh sẽ tranh thủ ba ngày để điều tra rõ mọi việc""Nếu trong vòng ba ngày màanh vẫnkhông điều tra ra thì sao?"La Tiểu Lâu lo lắng hỏi.Nhìn nét bất an trên mặt La TiểuLâu, Nguyên Tích cố gắng sự phẫn nộ cùng sát ý bốc lên trong lòng, nói thêm"Anh cũng sẽ không để em có chuyện gì cả, chiều nay, quân bộ sẽ phái người đitiền tuyến, anh sẽ bảo người thích hợp mang em cùng đi. Nếu trong vòng ba ngàymà không điều tra ra, anh sẽ phái người thích đáng bảo hộ em, cho đến khi điềutra ra chân tướng thì thôi".La Tiểu Lâu chậm rãi gật đầu. Cậuthực sự không muốn rời khỏi Nguyên Tích. Nhưng nếu ở lại đây, quả thực khôngthể an toàn hơn so với ở tiền tuyến.Ngày hôm sau, La Tiểu Lâu gặp đượcngười 'thích đáng' mà bảo, là La Thiểu Thiên cùng Lăng Tự –đó cũng là phương án bảo hộ chiến lượcmới của quân bộ.La Tiểu Lâu không muốn đi chút nào, màđám người của hoàngcung cũng rất bất an nhìn vương tử phi. Không hiểu điện hạ sao có thể làm rahành động vô tình như thế được... Ngay cả bệ hạ Nguyên Liệt đều phá lệ tiến hànhkhuyên can rồi mà vương tử điện hạ cứ khư khư cố chấp.125 vừa giúp La Tiểu Lâu thu dọnhành lý, vừa liên tục quay đầu lại nhìn Nguyên Tích, trong con mắt tràn đầy bấtmãn cùng phiền muộn. Tuy rằng nó đã dặn đi dặn lại quản gia nhớ giữlạicái phòng ngủ nhỏ của nó, nhưng mà nó vẫn nhận thức được một cỗ nghẹnkhuất cùng chua xót khi 'nhà tan cửa nát'.Nguyên Tích không đành lòng nhìn ánh mắt của La TiểuLâu, căn bản chẳng hề thấy được nỗi u oán trong mắt 125. Y xoay người, kéo LaThiểu Thiên đến bên cạnh mình, trịnh trọng mà nói "Tôi muốn giao phó cho cậu mộtchuyện, trước đó, tôi cần xác định lần nữa, cậu chắc hẳn không muốn anh trai của cậu– chínhlàLa Tiểu Lâu– gặp chuyện không may đúng không?"Đây là lần đầy tiên có người ngoài thừanhận rằng La Tiểu Lâu cùng La Thiểu Thiên làanh em.La Thiểu Thiên nhìn sâu vào mắtNguyên Tích, không chút do dự mà nói "Đương nhiên, tôi sẽ không để choanh ấy có chuyện xảy ra".Nguyên Tích trầm mặc nói "Bất luậnem ấy có thân phận gì?"La Thiểu Thiên như trước quả quyếttrả lời "Bất luận thân phận gì, quan hệ huyết thống giữa tôi vàanh ấy là khônghề thay đổi".Nguyên Tích nhìn chăm chú vào mắt La ThiểuThiên, cuối cùng cười cười nói "Như vậy thì, tôiđem em ấy giao phó cho cậu, bấtluận tình huống gì, cậu nhớ rõ làđãđáp ứng tôi, tuyệt đối không thể đểcho em ấy có một chút thương tổn nào!"La Thiểu Thiên mị mị mắt, sắc mặt bìnhtĩnh, thế nhưng lại dị thường kiên định "Cậu yên tâm, tôi cam đoan, tôi sẽ bảo vệ cậu ấythật tốt"Khi Nguyên Tích quay lưng lại đivề phía La Tiểu Lâu, La Thiểu Thiên cũng chăm chú nhìn về phía người anh trai cùng chakhác mẹ của mình, lúc ấy, con mắt đen thường thấy của hắn bỗng lóe lên hồngquang, khóe miệng khẽ cong .... nhưng không có ai chúý tới.HẾT CHƯƠNG 261CHƯƠNG 262Sau khi lên phi thuyền, La TiểuLâuđi về phòng của cậu. Cậuđã dự đoán được nguy cơ trước mắt này sớm muộn gì cũng xảy ra thế nhưng khi càng ngày càng rời xa NguyênTích, cậu vẫn không nhịn được mà cảm thấy bầu trời càng lúc càng u ám.125 chẳng mấy khi được một mình hộtống chủ nhân xuất môn cũng chẳng dám làm ầm ĩ, một mình chui trong góc xem kịch,không lâu sau đã bị bộ phim tác động đến tâm tình mà lệ nóng doanh tròng, thỉnh thoảng lạihút hút mũi hai cái.Đến giữa trưa, nhàăn chỉ có La ThiểuThiên, Lăng Tự cùng Dương Kha.Lần trước người được tuyển chọnlàm đại biểu cho Khải Ân đi tiền tuyến đáng lẽ là hắn – Dương Kha nhưng được Lăng Tựcố tình giữ lại. Lúc ấy hắn đã thở dài nhẹ nhõm một hơi. Dù sao cũng chẳng ai nguyện ý lấytính mạng của mình ra đùa giỡn cả, nhưng lần này, nhìn đến chính Lăng Tự cũng phải đi, Dương Khasuy nghĩ, chủ động yêu cầu được đi theo.Hắn Dương Kha, từ nhỏ đến lớn, đềulà người rất có tâm kế, hắn biết, cóđược sự thừa nhận của Lăng Tự, trở thànhtâm phúc của Lăng Tự là một chuyện, mà cóđược tâm của hắn lại là một chuyệnkhác.Nếu La Tiểu Lâu có thể từ một kẻbình dân trở thành vương tử phi, như vậy thứ mà hắn thiếu hiện giờ chính là cơhội cùng vận may.Trước khi ăn cơm, Lăng Tự ngẩng đầunhìn La Thiểu Thiên, ý hỏi La Tiểu Lâu sao không lại ăn cơm.La Thiểu Thiên dừng một chút rồibình tĩnh mà nói "Lát nữa tôi sẽ qua xem sao"Lăng Tự thấy vậy cũng không nói cái gì nữa, tao nhã mà tiếptục dùng cơm.Mười phút sau, La Thiểu Thiên đẩyghế, đứng dậy bước ra ngoài.Trong phòng đã có người máy đưa cơmtrưa tới, La Tiểu Lâuđứng ngồi không yên mà cố gắng nuốt vài miếng rồi đưa bàn ăn cho người máy.Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ.Dòm qua 'mắt thần' thấy bên ngoàilà một thanh niên cao gầy mặt lạnh, La Tiểu Lâu vội vàng mở cửa, cố giữ vữngtinh thần mà hỏi "Có chuyện gì sao?"La Thiểu Thiên xoay người để ngườimáy đi ra ngoài rồi bước vào phòng.La Tiểu Lâu nhìn thấy La ThiểuThiên sau khi bước vào thìđóng cửa lại, sau đó xoay người đến trước mặt cậu, có chút kỳ quái mà hỏi một câu "Anh tin tưởngtôi chứ?"La Tiểu Lâu kinh ngạc mà nhìnanh, nói "Đương nhiên, có chuyện gì không?"La Thiểu Thiên ừ một tiếng, lập tứcnói thêm "Trước khi rời đi Nguyên Tích đã nói với tôi chuyệnkia, tôi chắc anh cũng hiểu được nguyên nhân mà mình phải đi đến tiền tuyến.Tin này trước mắt vẫn bị phong tỏa ... có thể nói, trừ một nhóm người ra, khôngai biết được vị trí của anh"."Vì để bảo đảm, tôi muốn nói, nếuanhđồng ý, chúng ta sẽ đóng thiết bị định vị trên máy liên lạc của anh lại, hoặc là kết nối nó vớitôi, người khác muốn tìm được anh phải thông qua tôi mới có thể xác định được vịtrí chính xác của anh".La Tiểu Lâu nghĩ nghĩ "Có thể, tôi sẽ nói vớiNguyên Tích một tiếng".Ánh mắt La Thiểu Thiên lóe lóe, gậtgật đầu, đợi La Tiểu Lâu xin chỉ thị từ Nguyên Tích xong, được câu trả lời làcho phép mới quay lại ngẩng đầu nói "Có thể!"La Thiểu Thiên đem thiết bị địnhvị trên máy liên lạc của La Tiểu Lâu gắn vào máy liên lạc của mình, sau đó nói "Anh yên tâm có tôi ở đây, tôi sẽ không để chongười nào thương tổn anh"."Ách, cám ơn ...đúng rồi, vừa lúc cậuở đây ..."La Tiểu Lâu có chút hoài nghi tôn nghiêm anh trai của mình, cảm giác kìkì mà nói, sau đó lấy từ cái hộp trữ vật của Nguyên Tích cho mình ra một cái nút khônggian màu xanh biếc, đẩy qua cho người đối diện "Cho cậu này".La Thiểu Thiên trừng mắt, sắc mặtkì quái mà nhận lấy, nhìn một chút cấp bậc "Cấp chín?""Ừ, mới làm được vài ngày trước đấy"thực ra làm được ba cái cơ giáp cấp chín, hai cái còn lại ở trên mặt bàn của Nguyên Tích.Sau khi La Thiểu Thiên rời khỏi,La Tiểu Lâu trở về giường ngủ trưa. Cậu hoàn toàn chẳng có tinh thần mà làm gìcả.Khác với La Tiểu Lâuđầy thanhnhàn, Nguyên Tích bên này lại bận đến mức xoay quanh.Thời gian vô cùng cấp bách,Nguyên Tích thậm chí qua đêm ở quân bộ. Buổi tối ngày hôm sau, Hạ Táđem một chồng tư liệu phóng tớitrước mặt bàn Nguyên Tích "Căn cứ thời gian ghi lại trên con chip, thần đã tra xét những sự việc đã phát sinh ở Quái dungsở khoảng thời gian đó. Ở đây là thông tin báo cáo về công tác của bọn họ trong ba tháng".Nguyên Tích nhanh chóng quét quamột lần, nhăn lại lông mày "Hết thảy bình thường?"úng thế, tất cả những gì có thểtra được đều ở đó, ba tháng kia không cóđại sự gì phát sinh, trừ việc một số số liệu của một vài nghiên cứu có cảibiến". Hạ Tá nói tới đây, dừng một chút, đưa lên một tập tư liệu khác.Đó là một quyển tập kiểu cũ, thời buổinày rồi mà còn dùng tập vở (giấy) để ghi chép cái gìđó thìđa phần đều là ngườilớn tuổi.ây là thứ thần tìm được từ một phònglàm việc của một khoa học viên về hưu của Quái dung sở, đây cũng không phải là bút kí củaông ta, chỉ là một cái sổ tay bình thường mà thôi – chắc đại khái cũng vì thế mà quyển sổnày không bị Quái dung sở thu hồi đi nhưng ở trong này có viết về mộtsự kiện, thời gian phát sinh sự kiện này vừa đúng là ngày thứ hai sau ngàyđược ghi trong con chip.Hạ Tá dùng bút đó khoanh tròn một câu: ngày 17tháng 9 năm 3091, trời trong, nhưng bầu không khí trong phòng thí nghiệm xa xakhông được như thời tiết bên ngoài, đêm hôm qua, bọn họ đã làm mất đi nghiên cứu quan trọng nhấtcủa chúng ta. Ống nghiệm bồi dưỡng phần gien dị thúđã trống rỗng.Hạ Tá ở thời điểm Nguyên Tích cònđang ngây người, nhanh chóng nói "Theo chỗ này chứng tỏ, hai năm trước đó, bọn họ đã tiến hành mộtnghiên cứu, mà kết quả của nghiên cứu này chính là phần gen dị thú bị đánh mất "."Theo lý mà nói, đây chắc chắn làđại sựcủa Quái dung sở, thế nhưng, tất cả tư liệu trình báo đều hoàn toàn im lặng,không hề nói gì về việc mất tích phần gien này" Hạ Tá tiếp tục phân tích "Hơn nữa,những người trong cái phòng thí nghiệm đóđã toàn bộ về hưu, bọn họ đều không cókhả năng tiếp xúc đến báo cáo cùng ghi chép của Quái dung sở thời gian sau đó".Nguyên Tích ngẩng đầu, nhìn về LaĐức ở bên cạnh "Như vậy, chỗ cậu, có cái gì phát hiện không?"La Đức cũng trình lên một phần tài liệu"Lúc ấy bọn họ đều dồn tinh lực đối phó với dị thú ở tiền tuyến, một năm sau, Tô Vân ở Quái dung sở gặpchuyện, một năm sau nữa, Nguyệt Trác bị dị thú giết chết trên chiến trường".Nguyên Tích nheo mắt lại "Vậy khiđó Nguyệt gia cùng Tô gia cóđứa trẻ nào sinh ra không?"La Đức lắc lắc đầu "Khi đó, Nguyệt Trọng cùngTô Tố đã trưởng thành, con của bọn họ mười năm sau mới sinh ra" Nói xong, La Đứcđưatới một tấm ảnh.Đó là ảnh trước đây của Nguyệt Thượngcùng Tô Lan, trước khi bọn họ vào ở cùng với Nguyên gia. Nguyên Tích lạnh lùngmà nhìn lướt qua, cuối cùng lấy ngón tay chỉ vào một người "Người này có thân phậngì?"La Đức quay tấm ảnh lại nhìn, đó là một cái khuôn mặt đầy non nớt,chỉ có nửa khuôn mặt lọt vào khung hình, khoảng cách lại rất xa, có chút mơ hồ"Làđứa trẻ mà Tô gia mang về từ cô nhi viện, trước đây ở cùng với haingười này một thời gian ngắn".Nguyên Tích nhìn thêm một lát rồilạnh lùng mà cười rộ lên "Đó là Thiều Dung, đi điều tra tiếp về thân phận của Thiều Dung, cùng với hànhđộng của hắn trước khi tham gia giải đấu cơ giáp"Hạ Tá giật mình "Ngài hoài nghi...""Phần gien bị mất kia không có khảnăng bọn họ không thèm để ý tới, hơn nữa, thứ trọng yếu như vậy, lại không cóai biết, chắc chắn bọn hắn sẽ không đem đi quá xa".La Đức lập tức nói "Thần lập tứcđi điều tra".Trong hai ngày, bọn họ đã tra ra được NguyệtTrác, Tô Vân cùng sở trưởng Quái dung sở Cư Nguyên có quan hệ chặt chẽ, thường xuyênlén lút gặp mặt, còn tra ra được Quái dung sở bị mất gien dị thú... Thế nhưng,chuyện mà Nguyệt Trác nói trong video, bọn họ có thể trở thành tội nhân làmnhân loại diệt vong ... lại chẳng có chút manh mối nào.Nguyên Tích buông xuống tư liệutrong tay, sắc mặt không hề tốt, hắn lấy ra từ trong máy liên lạc của mình ra mộttấm thẻ "Hạ Tá, ngươi mang những 'người đó', đi điều tra xem lúc ấy xảy rachuyện gì"Hạ Tá khiếp sợ mà nhìn về phíaNguyên Tích, lập tức lại yên lặng mà nhận lấy tấm thẻ. Tuy rằng nói chỉ khi vạnphần nguy cấp mới điều động lực lượng kia, nhưng với vương tử điện hạ mà nói,an nguy của vương tử phi điện hạ so với cái gì cũng đều nguy cấp hơn.Chạng vạng ngày thứ ba, NguyênTích đứng ở phòng làm việc. Yđã ba ngày không nghỉ ngơi. Hạ Tá còn chưa trở về, màLa Đức báo rằng phải hai giờ nữa mớitới phòng làm việc của y.Tô Lan cho hạn là ba ngày, ngàymai cô ta sẽ cho công bố thân phận của La Tiểu Lâu.Ngọn đèn trong phòng dần dần tối xuống,Nguyên Tích nhắm lại con mắt, rồi lại đột nhiên mở trừng ra, mang theo nguy hiểmcùng sát khí. Nếu thật sự không có cách nào thìđành tiến hành kế sách cuối cùng. Đành để La Tiểu Lâutách khỏi hắn một thời gian ngắn. Vô luận như thế nào, y tuyệt đối sẽ không đểnhững kẻ đó động vào một sợi tóc của La Tiểu Lâu.Cửa bị gõ hai cái, Nguyên Tích đè cổ tay, cánh cửakhông tiếng động mở ra. Ngoài cửa là vị sĩ quan phụ tá của Nguyên Tích. Ngườinày bình thường cho cảm giác gần như không hề tồn tại. Cho dù hắn đã bảo vệ La Tiểu Lâurất nhiều lần nhưng La Tiểu Lâuđều không nhớ kĩ người này.Vị sĩ quan này tiến vào nhanhchóng giơ tay chào theo nghi thức quân đội rồi nói "Điện hạ, những người ngài phái thần đitheo dõi xảy ra chuyện ngoài ý muốn".Nguyên Tích lập tức đứng lên "Cáigì ngoài ý muốn"."Hắn đã chết" Thần sắc củavị sĩ quan phụ tá này không hề thay đổi mà bẩm báo "Người này bình thường đềuthực khỏe mạnh, không có bất cứ bệnh sử nào, cho nên khi bị tử vong đột ngộtkhông hề bị tập kích gì, thần cũng chỉ có thể quy về là chết ngoài ý muốn".Nhìn gương mặt đầy hàn ý củaNguyên Tích, vị sĩ quan này còn nói thêm "Người này là một trong những người có rời đi buổi tối hôm ở nhị cấp vănminh, cái chết của hắn chứng minh bản thân hắn có vấn đề, để hắn chết như vậy làthất trách của thần"Nguyên Tích thở ra, trong mắt làbuồn bực không đè nén được "Điều này không thể trách ông"."Nhưng mà, thời điểm ngườinày tử vong, thần cũng cóđược một thu hoạch khác".Nguyên Tích ngẩng đầu, ý bảo ngườikia tiếp tục nói."Thần phát hiện hai người anh em,hai người này từng thụ ủy thác của vương tử phi đi tìm tài liệu chế tạo cơgiáp. Mà trước khi tên quan quân kia tử vong, mục tiêu của hắn có vẻ chính là haicái anh em này. Quan quân kia sau khi phát hiện thần liền ngã xuống chết, màngười anh thì bị trọng thương hôn mê bất tỉnh, người em bất đắc dĩxin sự giúp đỡ của chúng ta, thần đãđem cả hai người ấy mang về"."Dẫn hắn lại đây" Nguyên Tích nói.Vị sĩ quan phụ tá nhanh chóngxoay người ra ngoài, hắn không muốn kích thích vương tử điện hạ của mình thêmchút nào nữa. Vị em trai kia nói có tin tức liên quan đến vương tử phi điện hạ.Không lâu sau, một người trẻ tuổisắc mặt tái nhợt được đưa vào, thân thể của hắn không ngừng phát run, mà sau khi nhìn thấy Nguyên Tích thìlập tức cúi đầu."Ngươi có gì muốn nói cho ta?"Nguyên Tích vừa đánh giá hắn vừa hỏi."Thần cam đoan tin tức sẽ nói chongài tuyệt đối có giá trị, ngài, ngài có thể cung cấp trị liệu cho anh trai củathần sao? Anh ấy bị thương nghiêm trong lắm, để chậm hơn nữa chỉsợ ..."Nguyên Tích nhìn thoáng qua vị phụtá của mình, người kia lập tức nói "Ngươi yên tâm, anh trai ngươi đãđược đưa đến phòngcấp cứu cao cấp nhất của quân bộ, đang tiến hành giải phẫu rồi".Người trẻ tuổi kia thế mới thởdài nhẹ nhõm một hơi. Nguy cơ qua đi, nước mắt không ngừng rơi xuống, hắn tùytay quệt quệt mặt vài cái rồi lên tiếng "Vương tử điện hạ, thần biết tin tứcnày đến giờ mới nói cho ngài là không đúng, nhưng trước đó thần thật sự khôngdám đến đây. Thế nhưng ...anh em chúng thần đã cùng đường rồi, chỉ có thể xin ngài giúp đỡ, mà thần cũng không muốn giữ cái bímật này thêm nữa"."Thần là Ngô Thu, anh trai thầnkêu Ngô Xuân, trước đây hai chúng thần từng là nhân viên hậu bị của một tổ chức sát thủ. Lúc ấy,chúng tacòn quá nhỏ, rất ít lộ diện ở bên ngoài. Đại khái tám năm trước, chúng thần đượcủy thác một việc, không phải là giết người, không phải bắt cóc, mà làđi lấymáu. Nhiệm vụ này cũng không khó, thế nhưng sau khi biết người sẽ bị lấy máu xong, thủ lĩnh của chúng thầnvô cùng hối hận" Ngô Thu lẳng lặng nói "Bởi vì thân phận của những người đó, dù là chúng thần, sau khi chọcvào, cũng khó mà không xảy ra vấn đề"."Thế nhưng, người kia nói, bọn họđã bị khống chế, chỉ cần cầm cái vòng cổ kia, hai người đó sẽ không hề phảnkháng, lại còn phối hợp với chúng thần. Bọn họ cũng sẽ không có nhớ gì về đoạnthời gian đó. Nhưng mà, những người đó không có, chúng thần vẫn có". Ngô Thu cười khổ mà nói "Một ngày, sau khi chúng thần trởvề, phát hiện, toàn bộ tổ chức sát thủ đều bị giết. Kẻ ủy thác kia đã không cần chúng thần nữa,lúc ấy, thần cùng anh trai vừa lúc ra ngoài, trốn thoát được một kiếp"."Người bị khống chế là ai?" Tronglòng Nguyên Tích bỗng dấy lên một dự cảm bất thường, lập tức hỏi."Người bị khống chế lấy máu, mộtngười chính là vương tử phi điện hạ. Khi đó ngài ấy chỉ là một thiếu niên khôngcó bối cảnh gì, người khác chính là con trai của Trung tướng La Thành Vận, LaThiểu Thiên".Cái ly trong tay Nguyên Tích bỗngrơi xuống, mà vị phó tướng ở một bên cũng thoắt cái đổi sắc mặt.HẾT CHƯƠNG 262
CHƯƠNG 263Nguyên Tích lập tức động cổ tay,mở ra máy liên lạc, tiếng kết nối liên tục vang lên trong sự tĩnh lặng của cănphòng, đã lâu mà không có người đáp lại, cuối cùng tắt lịm.Sắc mặt Nguyên Tích biến đổi. Từkhi y quen biết La Tiểu Lâuđến giờ, trừ lần máy liên lạc bị Arthur ném trước đây, cho tới bây giờchưa từng có chuyện La Tiểu Lâu không đáp lại y. Nguyên Tích vắt lôngmày, lại liên lạc La Thiểu Thiên, lần này thì máy đã nhanh chóng báo rằngkhông thể liên lạc được.Một vị sĩ quan phụ táđưa Ngô Thu ra ngoài, an bài người trông coiNgô Thu, lại dặn hắn tuyệt đối không thể kể với ai khác những điều hắn vừa nói,mới quay lại phòng.Lúc này Nguyên Tích đã âm trầm mà thay đổiđối tượng liên lạc là Lăng Tự. May thay, rất nhanh thì liên lạc thành công.Nguyên Tích sắc mặt rất đáng sợ nhưng âm thanh lại dị thườngbình tĩnh mà hỏi han "La Tiểu Lâu cùng La Thiểu Thiên đang làm cái gì vậy?"Lăng Tự sửng sốt hai giây mới trảlời "Điểm đến của tôi cùng La Thiểu Thiên khác nhau, ba giờ trước chúng ta đãđi khỏi đế đô. Phi thuyền của bọnhọ giờ hẳn đang trên đường, đại khái vào vùng không có sóng, không thể nhận tín hiệu. Sao thế,ngươi có chuyện gì gấp cần tìm bọn họ?"Nguyên Tích nhắm mắt lại, sau đó nói "Có việc, được rồi,tôi sẽ liên lạc bọn họ sau".Sau khi chấm dứt cuộc điện thoại,Nguyên Tích đứng dậy đi ra ngoài. Vị sĩ quan phụ tá do dự một chút mới lên tiếng "Điện hạ, ngài bìnhtĩnh một chút. Nếu giờ ngài buông hết thảy đi tìm vương tử phi điện hạ thì ngàimai khi đám người liên bang công bố thân phận của vương tử phi xong, ngài ấy chínhlà tội nhân của toàn bộ đế quốc cùng liên bang, thời thời khắc khắc sẽ bị đuổigiết. Mà tất cả những chuyện này, chỉ có ngài mới có thể thay đổi được ... ngài đã tra xét được một nửa rồi..."Nguyên Tích vừa đi tới cửa nghe vậythì dừng lại. Trên mặt y nhìn không ra biểu tình gì, nhưng khí thế làm người ta sợhãi lại không ngừng toát ra.Lúc mà vị phó tướng cảm thấy hắnsắp không can nổi Nguyên Tích nữa thì Nguyên Tích đã từ từ xoay người,sau đó trở về trước bàn làm việc và nói "Farrel, ngươi giúp ta đến đó, sau lúc này đây, vô luận ông nhận đượctin gì, mệnh lệnh gì cũng không cần để ý, ông chỉ cần nhớ rõ, nhiệm vụ của ông là giúp tôi bảo hộ em ấy".Người sĩ quan tên Farrel thật sâukhom lưng một cái sau đó nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài. Lúc đi ra đến cửa, hắn quay đầu lại nhìn về phía Nguyên Tích, khuôn mặtNguyên Tích đã ẩn trong một góc tối của căn phòng, nhìn không rõđược thần sắc.Sĩ quan phụ tá cảm thấy tronglòng dấy lên một trận bất an. Loại không khí bình tĩnh đến quỷ dị này đã không giống biểu hiệnthường ngày của Nguyên Tích điện hạ......Hai mấy giờ sau, La Đứcđẩy ra cửaban công của Nguyên Tích. Tuy rằng vừa bước vào cửa hắnđã hối hận,đáng lẽ chẳng nên đivào căn phòng âm u đầy sát khí này của vương tử điện hạ nhưng hắn cũng chẳng dám chạy rangoài ngay lập tức. Tin tức mà hắn nhận được vô cùng quan trọng, nhất định phảihội báo ngay lập tức.......Nói cách khác, Thiều Dung chínhlà dị thú mà Tô Vân mang về nuôi lớn lên? Trong tay bọn họ đã sớm có cách để khốngchế dị thú rồi!" Nguyên Tích nắm bắt phần tài liệu kia rồi nói.Buông tư liệu, Nguyên Tích tiếptúc cho La Đức ra ngoài an bài nhiệm vụ "Tộc Bóng đã tới hôm kia rồi, bọnhọ đang ở căn cứ huấn luyện đặc biệt, ngươi đem tư liệu lấy lại đây đi, tranh thủ thờigian ngắn nhất mà báo ra ngoài. Sau đóđi điều tra phương pháp khống chế dị thúcủa Tô Vân. Mấu chốt nhất chính là, điều tra xem Tô Vân cùng Nguyệt Trác lúc đóđã làm cái gì""Rõ! Điện hạ, thần lập tức đi!"La Đứcđứng dậy đangđịnh đi khỏi, lại lo lắng mà liếc nhìn Nguyên Tích, cuối cùng vẫn nói ra câukhuyên nhủ "Điện hạ, ngài đã ba ngày không nghỉ ngơi rồi, cho dù là vì vương tử phi điện hạ, ngài cũng nên bảo trọng thân thể...""Tôi không sao" Nguyên Tích thảnnhiên mà nói.........Sau lần La Đứcđi vào văn phòng của Nguyên Tích,trừ sĩ quan phụ tá cần vào để hội báo tình huống, không có ai chịu tiếp cận vănphòng của vương tử điện hạ nữa. Mãi cho đến khi Nguyên Triệt đẩy ra cửa bướcvào."Có chuyện gì xảy ra?" Nguyên Triệtngồi xuống ghế salon rồi hỏi "Em đem La Tiểu Lâu đi chính là vì để có thể danhchính ngôn thuận cả đêm không về ngủ sao?"Nguyên Tích ngẩng đầu, mơ mơ màng màng mà nhìn Nguyên Triệt ngồi kia cườinhạo mình. Đang định nói chuyện thì Nguyên Triệt bỗng nhiên biến sắc. Anhđứnglên, đẩy Nguyên Tích ra một bên, chính mình ngồi xuống vị trí của em trai.Trước mặt Nguyên Tích chính là mộtđoạn video về cuộc sống thường nhật của sở trưởng Cư Nguyên sở trưởng Quáidung sở mà Hạ Tá vừa truyền tới. Khác với công việc bận rộn hô phong hoán vũ,cuộc sống của Cư Nguyên dị thường nặng nề, suốt hai mấy giờ trong video mà hắn cũng chỉ nói cómột câu.Đây là đoạn mà Nguyên Tích cố ý chọnra, trước đó còn có một vài đoạn nữa, nhưng Cư Nguyên một câu đều không nói. NguyênTriệt nhìn chằm chằm người trên màn ảnh, sắc mặt càng lúc càng khó coi.Cuối cùng, Nguyên Triệt quay đầuhỏi em trai "Ai vậy? Sao ngươi lại điều tra hắn?""Hắn là Cư Nguyên, là sở trưởng của Quáidung sở, nguyên nhân emđiều tra hắn sao? Anh cứ xem con chip màLa Tiểu Lâu pháthiện này trước đã". Nguyên Triệt mở ra đoạn video của Cao Thần thượng tướng.Sau khi xem xong, Nguyên Tíchnhìn về phía Nguyên Triệt "Căn cứ đoạn video này, em hoài nghi Tô Vân, NguyệtTrác cùng Cư Nguyên từng lừa dối chúng ta một việc trong tràng chiến tranh với dị thú trướcđây".Nguyên Triệt giễu cợt cười một tiếng"Giờ là lúc điều tra tràng đại chiến trước đây sao? Emđiều tra cái này là vìLaTiểu Lâuđúng không?"Nguyên Tích không có phủ nhận,Nguyên Triệt tựa người vào ghế, im lặng hai giây sau mới lên tiếng "Nhưng thôi, may màemđiều tra đến bọnhọ. Tên Cư Nguyên này chính là một trong những người bắt cóc anh rồi đặt anh trong dinh dưỡng dịch trướckhi ta bị cuốn vào Bụi động".Nguyên Tích sững sờ mà nhìnNguyên Triệt "Chính là hắn sao"."Anh nhận được thanh âm của hắn.Đi thôi, em không cần âm thầm điều tra nữa, giờ chúng ta có thể bắt hắn, lấy danh nghĩalà nghi phạm trong việc bắt cóc anh" Nguyên Triệt lạnh lùng cười, lấy từtrong nút không gian ra một cái vòng cổ "Anh nghĩ, vân tay trên cái này hẳn là sẽ có củahắn".Bốn giờ sau, Nguyên Tích cùngNguyên Triệt dẫn người xuất hiện ở một cái tiểu hành tinh cách đế đô không xa.Khi mà đại môn của Quái dung sởcùng hàng rào phòng ngự cực mạnh bị đánh bật ra, người bên trong hiểnnhiên còn mang vẻ mặt ngỡ ngàng. Sau khi nhìn rõ Nguyên Triệt cùng quân đội đitừ phi thuyền xuống, Cư Nguyên sở trưởng nơi này cũng hơi chút kinh hoảng nhưng lập tức liền bình tĩnh lại, trên mặt hiện lên một nụcười kỳ lạ "Thật không ngờ, ngươi thế mà có thể tìm tới nơi này. Nhưng màã quá muộn rồi, sự tìnhđãđược định sẵn kết cục, ở chỗ này cũng chẳng để làm gì nữa, ta cũng không định ở lại đây chơi đùa với các ngươi".Dứt lời, thân hìnhCư Nguyên chợt lóe, nhanh chóng chạy hướng phòng làm việc, tộc độ nhanh đến mứckhoa trương. Không để cho đám người vừa xông vào có thể có cơ hội suy xét đuổi bắt mình, khóe miệngCư Nguyênvẫn mang theo một nụ cười nhạo, tốc độ của hắn làm chẳng ai có thể nghĩđến hắn thoạt nhìn đã hơn ba mươi. Dù bọn Nguyên Tích có chuẩn bị màđến, cũng không ai có thể lưu lại hắn.Thế nhưng, không đến một giây,thân ảnh đầy hăng hái của Cư Nguyên chợt ngừng lại, một đạo thân ảnh màu đen hung hăng chắn ở trước mặt hắn,còn hai bên đều là vách tường kim loại.Nguyên Tích lạnh lùng mà nhìn hắn"Nếu ta là ngươi, ta sẽ không tự tin như vậy đâu".Cư Nguyên không thể tin được. Tưliệu của vương tộc hắn đã cố ýđiều tra qua. Cho dù cấp bậc gen của vương tộc quả thực cường đại thật,nhưng cũng không khoa trương đến mức này. Hành động của y rõ ràng đã không hề thua kém ngườicó gencấp 3s rồi...Nhưng mà, Cư Nguyên cũng chẳng có cơhội mà lo nghĩ nhiều thế, kình phong đã chém tớitrước mặt. Cư Nguyên cố gắng nghiêngngười, hắn biết phương hướng để né tránh ... nhưng cuối cùng, hắn vẫn không tránhđược động tác của Nguyên Tích. Tốc độ của Nguyên Tích thật sự quá nhanh. CưNguyên bị một cước đầy hung hăng bắn ra ngoài, tiếp theo, không đợi hắn đứng dậy,một thanh kiếm lóe quang mang đã nhằm ngay mặt hắn màđâm xuống.Đồng tử của Cư Nguyên co rụt lại, lập tứcnhắm hai mắt. Thế nhưng, nháy mắt khi mũi kiếm sắp đâm vào đầu hắn thìđột nhiên trệch sang một bên, xiên vào bả vai hắn, ngay sauđó, cả vai và mặt hắn đều nhói lên, vai thì bị kiếm đâm, mặt thì bị mộtcái nắm đấm phang vào.Nguyên Triệt nhìn thằng em đang tìm nơi trút giận của mình,bình tĩnh nói "Em còn chuyện quan trọng hơn để làm đấy".Nguyên Tích bình ổn lại cảm xúc,đứng lên, cho người đem Cư Nguyên còng lại, cùng Nguyên Triệt cùngnhau tiến vào trụ sở của Quái dung sở. Mấy cái nhân viên chuyên nghiệp đã bắt đầu phá mãkhóa cửa văn phòng cùng mật khẩu bảo vệ tài liệu mật.Tại phòng làm việc của sở trưởng,Nguyên Tích phát hiện trong phòng còn có một cái cửa kim loại dày cộp, sau khimở cửa, bên trong là một cái phòng thí nghiệm lạnh.Mà Cư Nguyên từ lúc bị nắm đếngiờ vẫn chưa có biểu cảm gì mấy, sau khi nhìn thấy Nguyên Tích đi vào căn phòng đó thì con ngươi bắt đầuhiện lên ánh âm trầm.Ngọn đèn sáng lên, Nguyên Tích mới phát hiện,gian phòng thí nghiệm này cũng không có giống như nhữnggìy tưởng tượng: tràn đầy bộ phận cơ thể với máu me, những bộ phận người hay dịthú bị giải phẫu ... ngược lại, bên trong là những bộ thi thể người –đầy đủ (vẫncòn nguyên vẹn)!Những bộ thi thể này đều được chođông lại để bảo tồn, gương mặt vẫn rất sống động.Hai gã trợ thủ pháp y đi tới kiểmtra, kinh ngạc mà nói "Điện hạ, những người này ... họ còn sống!"Nguyên Tích sửng sốt, nhìn nhìnnhững người đang ngủ say kia "Xác nhận thân phận của họ, nghĩ biện pháp cho họtỉnh lại".OoooNguyên Tích ly khai phòng thínghiệm, mười mấy phút đồng hồ sau, có người chạy lại báo "Điện hạ, những ngườinày đều là những người đã mất tích trước đây, ngành nào cũng có, nhân viên trong quân bộ cùng chính phủ nhiều hơn cả, còn có cả mấy người thấy làm đơn xinnghỉ phép, còn chưa được liệt kê làđã mất tích".Một người khác thì bổsung "Cũng không phải tất cả những người trong đóđều còn sống, nội sườn của tủ đông lạnh có phát hiệnđược hai cỗ thi thể, khả nghi là, nguyên nhân tử vong của hai cỗ thi thể này giốngnhư những quan quân của quân bộ mấy hôm trước".Nguyên Tích thần sắc vừa động "Cứmang về đã rồi tiến hành so sánh".Vừa dứt lồi, người đang chế trụCư Nguyên bỗng nhiên kinh kêu lên một tiếng, Nguyên Tích cùng Nguyên Triệt quay đầulại, phát hiện Cư Nguyên đã gục cuống. Người bên cạnh hắn cúi xuống tra hơi thở rồi xé ống tay áo CưNguyên, máy liên lạc trên cổ tay hắn đã ảm đạm không ánh sáng."Điện hạ, Cư Nguyên ... hắn đã chết".Người quanquân kia sau khi kiểm tra, gian nan hội báo. Hắn vì sự thất trách của mình mà sắcmặt trắng bệch nói "Phương thức tử vong giống như hai cỗ thi thể vừa tìm thấy".Nguyên Triệt nhìn về phía NguyênTích "Em cũng biết là có gìđó không thích hợp đúng không".Nguyên Tích gật gật đầu, lạikhông nói gì, xoay người trở lại phòng làm việc của Cư Nguyên.Sau mấy giờ chờ đợi trong lo lắng,nhân viên kỹ thuật cuối cùng cũng lấy được tư liệu được mã hóa trong máy tính.Bọn họ đứng dậy, đưa sấp tư liệu cho Nguyên Tích cùng Nguyên Triệt.Nguyên Tích cùng Nguyên Triệtcàng xem sắc mặt càng khó coi, cuối cùng, Nguyên Triệt nói "Chỉ riêng điểm này,tội của Cư Nguyên đã không thể tha, mà Quái dung sở cũng chỉ sợ không thoát được liên lụy".Trong tư liệu lấy được ghi lạikhông ít thí nghiệm, tất cả đều nhắm vào nhân loại, mà cái thí nghiệm cuốicùng, được gọi là"Thần tích".Trong thí nghiệm, bọn họ đem mộtloại trứng đặc biệt cấy vào cơ thể của ba người, để ba người đó là cái bình nuôi dưỡng trứng, sauđó từng năm từng năm ghi chép lại tình huống sinh trưởng củaloại trứng này. Mà ba người đó chính là Nguyên Triệt, La Tiểu Lâu cùng La Thiểu Thiên.Ghi chép về Nguyên Triệt đã bị bỏ dở mười bốnnăm trước, đúng lúc mà Nguyên Triệt rơi vào Bụi động, mà La Tiểu Lâu cùng La Thiểu Thiên mỗi năm đều bị lấy máu đểkiểm tra ít nhất ba lần.Trên mỗi trang tài liệu đều có dấuhiệu hình lá phong, giống hệt hình khắc trên cái vòng cổ mà Nguyên Triệt cóđược.Về phần trứng đấy là cái gì,trong này không hề giải thích.Nguyên Tích ngẩng đầu nhìn NguyênTriệt, do dự hỏi "Ca, anhđều không nói gì về chuyện ở Bụi động, vậy, cái trứngkia có còn ở trong thân thể của anh không?"Nguyên Triệt nặng nề nhắm mắt lại"Không còn".Nguyên Tích đợi một lát, âm thanhtrầm thấp của Nguyên Triệt mới tiếp tục "Lúc ở trong Bụi động hắn đã lấy ra giúp anh,sau đóđem anh phong ấn tại đó".Nguyên Triệt cũng không nói rõ'hắn'là ai nhưng Nguyên Tích hiểu được.Hai huynh đệ cũng không tiếp tục nói.Nguyên Tích đã hiểu vì sao Nguyên Triệt mặc dù trải qua tràng chiến tranh nhân loại – dịthú tàn khốc kia mà Nguyên Triệt không hề cóác cảm nhiều với dị thú, kể cả chuyệny lấy La Tiểu Lâu– bán dị thú– cũng chẳng bị Nguyên Triệt kịch liệt phản đối.OooooBọn họ đem toàn bộ tư liệu cùngnhững người bị đóng băng lên chiến hạm chuẩn bị đi về.Lúc này, La Đức truyền tin đến. Hắnđã công bố tin tức tộc Bóng gia nhập chiến đấu. Đối với tràng chiến tranh này,tộc Bóng đúng là sự trợ giúp không thể thiếu. Tiền phương, tộc bóng hỗ trợ tinh thần lựccho các chiến sĩ, ngồi ở ghế phó lái của cơ giáp, đem đại bộ phận công kích tinhthần của bạch tuộc nhân triệt tiêu, thậm chí còn phản công bằng tinh thần lực lạimột ít.Sau khi công bố tin này, tộc Bóngtrước giờ vẫn bị đuổi giết cuối cùng cũng được tiếp nhận. Mọi người đều chờmong chuyển cơ của quân ta, trước giờ thời gian chiến đấu dài cùng hàng loạttin tức xấu làm người người thấp thỏm lo âu, dưới tình huống này, tộc Bóng đượctiếp nhận cũng chẳng phải là việc khó.Mà tin tức xấu cùng đãđến. Nhân viên tìnhbáo của liên bang đã gửi đến tin tức, vì chuyện của tộc Bóng, lại vì mấy giờ gần đây đều không liên lạcđược La Tiểu Lâu, Nguyệt Thượng cùng Tô Lan đều quyết định công bố thân phận củaLa Tiểu Lâu trước giờ giao hẹn.Bọn họ công bố trước tận hai mấygiờ ... Nguyên Tích nhìn đồng hồ. Lúc bọn họ đang trên đường đến Quáidung sở. Tư liệu cóđược từ Cư Nguyên không đủ, ít nhất làkhông có gì có thể giúp được La Tiểu Lâu, trừ việc chứng minh cậu cũng là người thụ hại.Nguyên Triệt lo lắng mà nhìnNguyên Tích. Nguyên Tích lẳng lặng màđứng ở đó. Hệ thống sưởi cũng chẳng thểlàm giảm được luồng khí lạnh băng bao quanh người em trai anh.Đám nhân viên của Quái dung sởhiển nhiên cũng nhận ra điều đấy. Ngay khi nhìn thấy Nguyên Tích dẫn người đạpcổng mà vào, bọn họ đều khôn ngoan mà lách mình tránh xa, thậm chí còn khôngchút giãy giụa chỉ đường giúp quan quân, chỉ hy vọng những người này không cầndừng lại bên cạnh mình.Tầng sâu nhất của Quái dung sở,có một cánh cửa kim loại thật lớn, nhân viên bình thường của Quái dung sở đềukhông có quyền tiến vào.Người dẫn đường run run giọng "Sở,sở trưởng cùng trợ thủ của hắn mỗi lần làm việc đều ở bên trong".Nháy mắt khi cánh cửa mở ra, trờiđã hơi hơi sáng, tin tức về việc La Tiểu Lâu là dị thúđã bị công bố ở cả đế quốc vàn liênbang.Các diễn đàn trên mạng đều ầm ầm nổisóng, mà máy liên lạc của Nguyên Tích lại dị thường yên tĩnh. Hiển nhiên, hai vịbệ hạ nguyện ý cho đứa con tìm từ ngữ để bào chữa cho vợ mình.Nháy mắt khi cánh cửa mở ra,Nguyên Tích đi thẳng vào trong, mà Nguyên Triệt thìđi phía sau y.Đây tuyệt đối là một không gianphong bế. Saukhi tiến vào cửa, một bầu không khí hoàn toàn tương phản so với mộtsở nghiên cứu khoa học mật được lộ ra. Trên dãy hành lang trắng, hai bên là nhữngphòng thí nghiệm trong suốt, từ bức tường thủy tinh bên ngoài nhìn vào, bêntrong lại chẳng có gì gọi là bí mật cả.Nguyên Tích cùng Nguyên Triệt điđầu nên không ai có thể nhìn đến biểu tình của họ, mà những người đi theo sau,vừa bước vào, sắc mặt đều thay đổi mãnh liệt. "Vương, vương tử phi điện hạ?!"HẾT CHƯƠNG 263CHƯƠNG 264 –" Ta thực sự hâm mộhắn, hắn thực hạnh phúc".Cánh cửa đối diện bọn họ hoàntoàn trong suốt, bọn họ có thể nhìn đến 'nhất thanh nhị sở' những điều đang diễnra ở bên trong.Ba người mặc đồng phục trắng đangbận rộn quay lưng bàn việc, hiển nhiên chẳng hề hay biết chuyện đã xảy ra bên ngoàiQuái dung sở. Ở chính giữa, một người dựng thẳng đứng cúi mặt hướng về phía bọnhọ, nói chính xác hơn là hướng về phía cửa. Hơn nữa, người kia bị trói cố định trên một cái dụngcụ cao tới hai thước màu ngân bạch. Hắn chẳng hề mặc tí quần áo nào, che phủthân hình trần truồng ấy là những cái ống dài liên tiếp.Vừa nhìn đến cảnh này, không ítngười đều phải nhíu mày lại. Tuy rằng không có lệnh cấm tuyệt đối, nhưng nhữngthí nghiệm trên thân thể người đều làm cho đại đa số xã hội có ác cảm. Thếnhưng khi người kia ngẩng đầu lên, trừ Nguyên Tích cùng Nguyên Triệt đi đầu, tấtcả mọi người ở phía sau đều phải kinh ngạc mà hô lên.Người kia, chính là La Tiểu Lâu đã nhiều ngày khôngxuất hiện.La Đức rất nhanh lấy lạitinh thần, thì thào nói "Không, không phải, không phải vương tử phi điện hạ".Mọi người lúc này mới nhìn kĩ lại,phát hiện, người này tuy rằng rất giống thế nhưng vẫn có chút khác biệt. Mọingười đều không dám nói ra nhận định trong lòng mình: người ở bên trong, mặtmũi đẹp hơn so với La Tiểu Lâu.Người này, giống như là La Tiểu Lâu đượcchỉnh hình đặc biệt cho đẹp hơn lên. Ngũ quan, dáng người đều vừa đúng, vi diệu đến tậncùng. Ngay cả ánh mắt mà người nọ nhìn về phía bên ngoài đều mang theo hơi chút hấp dẫn.Ánh mắt hắn đảo qua mặt những ngườibên ngoài, cuối cùng dừng lại trên mặt Nguyên Tích.Nguyên Tích dừng bước, trên mặtkhông nhìn ra biểu tình gì.Nguyên Triệt là người đầutiên hành động, đi về phía cánh cửa kia. Không cần bất kì nhân viên Quái dung sởnào giúp đỡ, máy liên lạc trên cổ tay chợt lóe lên ánh tím, cánh cửa yên lặng mởra.Đây là một trong những quyền hạn cao cấpđặc thù. Cho dù là vương tộc, số lần sử dụng quyền hạn này hằng năm cũng bị hạnchế. Chỉ có thể sử dụng dưới tình huống cực kì đặc thù.Cánh cửa không tiếng động mà mởra, người bị trói bỗng nhiên kêu lên, một loại tiếng kêu cực kì thảm thiết truyềnvào tai mọi người. Có lẽ hắn vẫn luôn kêu nhưng vì cánh cửa cách âm, mọi người đềukhông nghe được.Một trong những người đang đưalưng về phía này bàn công tác bỗng đi về hướng người đang bị trói, sau đó đem cây kim dị trong taythô bạo mà ấn vào bờ vai của người kia.Sau khi tiêm xong, người bị tróirun rẩy vài cái, ánh mắt ảm đạm xuống, cũng không còn kêu thảm thiết nữa.Người đâm kim tiêm vào kia sau khi đâm xong căm giận mắngmột câu gì đó, cũng không rời đi ngay, tay hắn đầy đáng khinh mà sờ soạng người bịtrói hai cái.Một nhân viên khác nói "Đừng cóchạm vào hắn, làm ảnh hưởng đến hiệu quả thí nghiệm, sở trưởng sẽ không để yênđâu" Dùng một chút, bỗng nhiên hắn nói thêm "Từ từ, đồ thị sinh mệnh lại hạ rồi,chúng ta không nên tự ý tăng thêm số lượng thí nghiệm cho hắn... hắncó thể đau chết hay không?"Người vừa đâm kim tiêm nở nụ cười "Ngươinói nhảm cái gì vậy? Hắn được tiêm loại dược quý chết người như thế này,sao chết được? Chậc chậc, xem bộ dáng này xem, cùng 'vị kia' giống nhau như đúc, chỉ tiếc máutrong thân thể hắn quá dơ, không thì ta thật muốn ..." Âm thanh của hắn dần thấp xuống nhưng chỉ cần qua con mắtmê đắm đầy dâm loạn kia cũng có thể đoán ra được hắn đang suy nghĩ cái gì.Người mặc đồng phục trắng thứ batrong phòng cuối cùng cũng lên tiếng "Loại quái vật trong thân thể đều là sâu thế này mà ngươi cũng hạthủ được à? Hắn căn bản không tính là người, ta thì muốn sau khi thí nghiệmxong rồi thì xin sở trưởng cho giải phẫu, sở trưởng cũng đã đồng ý rồi".Những người lẳng lặng đứng ngoàicửa đã chẳng hề muốn đi xem biểu tình của Nguyên Tích nữa, mà lúc này, ngườiđang bị trói cố định giữa phòng miễn cưỡng ngẩng đầu, tiếp tục nhìn về phíaNguyên Tích, không tiếng động mà giật giật môi.Lúc này, tên nhân viên đang đứngtrước mặt người bị trói mới cảm thấy không thích hợp, nhanh chóng xoay người ...thấy được những người đang đứng trước cửa, lập tức biến sắc mặt.La Đức vung tay lên, đằng sau cóngười tiến lên bắt trói ba tên nhân viên thí nghiệm lại.Người ban nãy đứng bênsờ soạng người bị trói, sắc mặt thay đổi mấy lần, run rẩy nói "Điện,điện hạ, cái thực nghiệm này là Quái dung sở yêu cầu, không quan hệ gì đếnchúng thần".Nguyên Triệt nheo lại mắt, âmthanh ôn hòa hỏi han "Vậy sao? Thế cái ý đồ đáng khinh ban nãy của ngươi cùng với âm mưu sát hại người của vươngtộc cũng là do Quái dung sở yêu cầu ngươi sao? Các ngươi nên biết, cho dù làchỉ ra tay với thân tộc, nhưng mức hình phạt cũng không có khác khi ratay với vương tộclà bao đâu".Ba người kia sắc mặt trắng bệch,lập tức nói "Nhưng, nhưng mà, đó cũng không phải vương tử phi điện hạ ..."Nguyên Triệt nở nụ cười "Thì ra các ngươicòn biết có vương tử phi a, về phần có phải quan hệ huyết thống không thìcác ngươi có thể chờ kết quả phán quyết, ta nghĩ điều tra viên sẽ cho chúng ta chúngta một cái đáp án vừa lòng".Nguyên Tích không nói gì, trực tiếpđi về hướng người bị trói ở giữa phòng, người kia vẫn nhìn Nguyên Tích, khiNguyên Tích đi tới trước mặt hắn, hắn mới há miệng thở dốc, lại nói một câu gìđó. Có thể là vì ống thuốc vừa tiêm vào kia mà hắn không thể xuất ra bất luậnthanh âm nào.Nguyên Tích im lặng một chút rồinói "Ta có thể mang ngươi ra ngoài".Ánh mắt người kia sáng rực lên mộtchút, tựa hồ tràn ngập hy vọng, thế nhưng lại lập tức ảm đạm xuống.Nguyên Tích khó được lại nói mộtcâu "Sẽ không bị như thế này nữa, ngươi sẽ có đủ thời gian để đi những nơingươi muốn đi, trải nghiệm nhân sinh của chính mình".Người kia hơi hơi nở nụ cười, nhữngngười đứng xem đằng sau đều có chút ngẩn người. Hắn lại không tiếng động mà nóivài câu.Nguyên Tích hơi sựng lại, rồi đưatay lấy kiếm năng lượng vung lên phá hủy những thứ dụng cụ giam cầm đằng saungười kia. Người kia lập tức thoát lực mà khuỵu xuống dưới đất, thật lâu sau mớicó thể vịn vào cái bàn giãy dụa đứng lên, mà những cái ống dài sau khi được rútkhỏi thân thể hắn, làm da hắn lại khôi phục bóng loáng trong nháy mắt. NguyênTích cầm một kiện quần áo ném trên người hắn.Hắn cứng ngắc mà mặc vào kiện quầnáo đó, rồi chậm rãi đi về phía ba tên nhân viên thực nghiệm.Ba người kia thấy vậy bắt đầugiãy giụa mạnh lên, trên mặt xuất hiện nỗi sợ hãi cực độ. Người nọ đi đến trướcmặt họ, ngón tay vừa động liền mọc ra những cái vuốt sắc nhọn, hướng về phía cổhọng ba người. Ba người kia còn chưa có bị đụng tới đã bắt đầu kêu lên thảmthiết.Thế nhưng khi móng tay của người nọsắp chạm được vào cổ họng ba người thì bỗng nhiên thu trở về, sau đó xoay người cầm bacái ống tiêm bên cạnh, cắm phập vào thân thể ba người kia, bơm cái chất lỏng ở bêntrong vào họ.Lúc này đây, ba người kia kêucũng không kêu nổi nữa, một người trên mặt tràn đầy vẻ tuyệt vọng, người khác thì mặtxám như tro tàn mà nói "Không, không! Ngươi không thể làm vậy!"Người kia lại chẳng thèm xem bangười đó, xoay người đi về phía Nguyên Tích.Nguyên Triệt quay mặt đi, cùng lúc đó, kiếm năng lượngtrên tay Nguyên Tích trực tiếp đâm thẳng vào trái tim của người nọ.Thân thể của hắn cứng đờ, khóe miệng chảy ra dòng máu đở tươi. Tuy rằng hắn đã chết nhưng trên mặt vẫn mang theonụ cười.Trong mắt La Đức cũng đầy vẻkhông đành lòng. Hắn hiểu môi ngữ , biết những điều người kia dã nói. Thân thể hắn đã không còn hy vọng chữa trịđược nữa ... Thân thể hắn tất cả đều là bệnh độc cùng vi khuẩn thí nghiệm, hắncòn sống giây phút nào đều là ở chịu tội thêm giây đó ... hắn không muốnchờ đợi mình bị từ từ đục khoét.Cuối cùng, hắn không tiếng độngmà nói một câu: Ta thực sự hâm mộ ... hắn thực hạnh phúc.Ba chuyên viên thí nghiệm vừa bịtiêm thuốc thì xanh cả mặt, một người trong bọn họ run rẩy hô gào "Giết tôi đi!Lập tức giết tôi!"Nguyên Tích liếc nhìn Nguyên Triệt một cái, Nguyên Triệt gậtgật đầu, nói mấy câu với sĩ quan phụ tá, ba người kia nhanh chóng bị mang rangoài. Tất cả mọi người đều rõ ràng, vô luận kết quả điều tra là cái gì, ba ngườinày đều sống không bằng chết.Nguyên Tích cùng Nguyên Triệt tiếptục tiến vào các phòng thí nghiệm khác. Dọc theo hành lang, các phòng thí nghiệmđều chứa đủ các loại mô cơ thể của thú hoặc của con người. Nguyên Tích cũng không có dừng lại mà trựctiếp đi đến cuối hành lang, khi tới trước cánh xửa thông với tầm hầm thứ ba,cánh cửa bỗng nhiên mở ra lộ ra một đoàn người đứng chờ sẵn. Bọn họ bướcra, tiến lại gần Nguyên Tích. Đi đầu là một người đàn ông mặc áo khoác trắng,diện mạo nhã nhặn.Hắn nhìn Nguyên Tích cùng NguyênTriệt mỉm cười rồi nói "Chả mấy khi hai vị điện hạ đại giá quang lâm tới Quáidung sở, thần lại không nghênh đón từ ngoài, thật sự là thất lễ." Cái loại tươi cười như gió xuân cùng lời nói đầy ôn hòa này làm chongười ta tưởng chừng như đám người Nguyên Tích đến chỉ để làm khách thực vậy.Nói xong, người đó lại xoay người nóiriêng với Nguyên Tích "Vương tử điện hạ hôm nay tự mình lại đây, thần cũng đạikhái đoán được vì sao. Nếu ngài thật muốn biết, như vậy, thần hi vọng ngài có thểcùng thần tiến đến phòng làm việc của thần một chuyến, thần sẽ đem hết mọi chuyệnnăm đó nói cho ngài".Nguyên Tích còn chưa nói gì, La Đức đã gạt đi "Tuyệt đối không được".Nguyên Triệt đăm chiêu nhìn đương nhiệm sởtrưởng của Quái dung sở – Bạch Phục – lại quay đầu liếc nhìn Nguyên Tích mộtcái.Bạch Phục tủm tỉm cười "Nếu vị nàylo lắng có thể cùng đi vào, tôi chỉ hy vọng có thể có cái không gian yên lặng để cùng điện hạ trò chuyệnmà thôi" La Đức nhìn nhìn Bạch Phục. Hắn đã điều tra nội bộ của Quái dung sở,biết gien của Bạch Phục chỉ có cấp B mà thôi, lập tức hướng lại gần Nguyên Tíchvài bước. Nếu Bạch Phục thực sự có âm mưu, vậy thì chỉ cần một mình mình cũng đủgiải quyết hắn.Trước khi tiến vào, La Đức còn cốý gọi người kiểm tra phòng, sau khi xác định không có gì nguy hiểm nữa, mớicùng Nguyên Tích tiến vào.Nguyên Tích cùng La Đức tiến vào,Bạch Phục đi lại đằng sau cái bàn, mở ra ngăn tài liệu mật, đem một phần tư liệubên trpng đưa cho Nguyên Tích rồi nói "Điện hạ, đây là thỏa thuận lúc ấy".Lúc Nguyên Tích cúi đầu xem thỏathuận, Bạch Phục lại ngẩng đầu, cười đối với La Đức và nói "Ngài cũng ngồi đi".La Đức xoay người đi ra một cáighế khoảng cách xa nhất, ngồi xuống.Nguyên Tích thì nhìn nhìn phần hiệpnghị kia, ánh mắt dần mị lên.Thời gian ký kết của văn bản nàyrõ ràng là trước khi có chiến tranh giữa nhân loại và dị thú. Người định ra hiệpđịnh chính là Sở trưởng Quái dung sở cùng Nguyệt Trác, Tô Vân của liên bang.Trước đây, Cư Nguyên phát hiện ra dị thú,cũng biết được có thể lấy một loại gien siêu cấp từ dị thú. Hắn thậm chí cònphát minh ra một thí nghiệm – thí nghiệm để có thể lợi dụng máu cùng gien dịthú chiết xuất ra một loại thuốc thử, con người dùng nó có thể đề cao được cấpbậc gien, thậm chí kéo dài ít nhất là mười lần tuổi thọ.Thế nhưng, thân thể dị thú quả thựcphi thường cường hãn. Bọn chúng không thèm tấn công con người đã là không sai rồi ...Cho nên, để có thể bắt được dịthú, Nguyệt Trác, Tô Vân cùng Cư Nguyên làm ra một loại bệnh độc, thả vàomôi trường sinh sống của dị thú. Loại bệnh độc này rất khó có thể bị phát hiện,dị thú sẽ bất tri bất giác mà bị thay đổi gien, thời gian dài thậm chí không thểphản kháng lại với người đã mang kháng thể, hơn nữa tinh thần càng lúc càng không thể tự chủ, nghiêm trọnghơn có thể xuất hiện ảo giác, lâm vào trạng thái điên cuồng.Nguyên Tích lạnh lùng mà xem hết phầnthỏa thuận này, rồi trực tiếp thu vào nút không gian trong áo của mình, sau đó ngẩng đầu nhìn haicon mắt tối đen của Bạch Phục, lộ ra một nụ cười châm chọc dị thường "Nói cáchkhác, tràng chiến tranh giữa nhân loại cùng dị thú lúc ấy chính là do liên bangcùng các ngươi gây nên?"Bạch Phục nhìn thấy Nguyên Tíchtrực tiếp cất bản thỏa thuận kia, cũng không để ý, cười đáp lại "Có thể nóinhư thế. Lúc ấy chúng ta chỉ chiếu chút nữa là thành công, thế nhưng không maybị bọn họ phát hiện"."Sau đó dị thú bắt đầu xâmlược tinh cầu của nhân loại trên diện rộng, hành hạ nhân loại đến chết, đoạt lấytài nguyên. Lúc nhân loại sắp lâm vào diệt vong, đế quốc làm ra cơ giáp, liên bang giải tán,gia nhập đế quốc, đúng thế không?" Nguyên Tích lạnh lùng hỏi tiếp."Không khác ngài nói là bao, thếnhưng cuối cùng chúng tôi cũng bắt được mấy đầu dị thú, cái phương thuốc kiacũng sắp sửa hoàn thành" Bạch Phục chẳng chút để ý đến lời trào phúng củaNguyên Tích, tiếp tục ôn tồn nói."Làm chết nhiều người như vậy chỉvì thứ thuốc còn chưa làm ra được kia sao?" Nguyên Tích đứng bật dậy chất vấn "Ta nghĩ, Quái dung sở này từnay không cần tồn tại nữa, ngươi cùng mọi người ở nơi này đều phải đứng trướctòa".Con ngươi sâu đen của Bạch PHụctiếp tục nhìn chằm chằm Nguyên Tích "Không thể nói chúng tôi đã hoàn toàn sai lầm, ít nhấtchúng tôi đã vì nhân loại mà diệt trừ một địch thủ lớn. Theo tính cách tàn bạo của dị thú, rấtkhó để chắc chắn rằng sau này bọn chúng không ra tay với nhân loại"."Hừ, tương lai không phải là thứ cóthể dễ dàng suy đoán thế, nhân loại và dị thú cũng có thể trở thành bằng hữu. Nhưng mà, cơ hội này đã bị các ngươi hoàn toàn hủy diệt. Bây giờ,ta đã không còn lý do gì để tiếp tục ngồi đây nói chuyện nữa" . Nguyên Tích dị thường băng lãnh mà nói."Không, điện hạ, dị thú nhất địnhphải loại bỏ, thật sự là nhất định phải trừ bỏ, chúng tôi là làm đúng ..." Bạch Phục một lầnnữa khẳng định mà nói.Ánh mắt Nguyên Tích bỗng nhiên vừađộng "Ngươi hào phóng để chúng ta tiến vào đây như vậy hẳn là để thôi miên tađúng không? Nhưng mà, ngươi đánh giá quá cao bản thân mình rồi".Nụ cười trên mặt Bạch Phục dần dầnphai nhạt, hắn nhanh nhìn chằm chằm Nguyên Tích, dưới con ngươi màu đen bắt đầu xuấthiện ánh xanh biếc thản nhiên.Nguyên Tích vừa đứng lên định rờikhỏi, bỗng dừng động tác, cuối cùng lại chậm rãi ngồi xuống.Cái trán Bạch Phục chậm rãi xuấthiện mồ hôi lạnh. Nửa giờ sau, hắn gần như hư thoát mà ghé vào trên bàn, mở máy liên lạc"Tôi đã thành công thôi miên được Nguyên Tích , nhưng thật không ngờ hắn lợi hại đến vậy. Hiệu quảthôi miên đại khái chỉ miễn cưỡng duy trì được ba ngày mà thôi, các ngươi phảinhanh chóng động thủ. Còn nữa, tinh thần lực của ta bị thương, bảo "Cư Nguyên" tới đây giúp ta. Được rồi, tabiết mà, hắn đã ly khai cái thân thể kia rồi". "Đi đi, bảo hắn nhất định phải lập tức đến chỗ của ta".Bạch Phục vừa nói xong, mặt màyxanh xao cố gượng đứng lên, thế nhưng lúc này, Nguyên Tích đang cúi đầu trước mặt hắnbỗng nhiên ngẩng đầu lên.Bạch Phục biến sắc, lại bắt đầubiển đổi màu mắt, thế nhưng khóe miệng Nguyên Tích quỷ dị nhếchlên, chậm rãi duỗi một bàn tay về hướng Bạch Phục, cuối cùng bóp mạnh cổ hắn.Thân thể Bạch Phục chậm rãi mềmnhũn xuống, cuối cùng tắt thở.Mà Nguyên Tích cũng buông ra Bạch Phục, ngồingẩn người trong chốc lát, rồi như là đột nhiên lấy lại được tinh thần.Y kinh ngạc mà nhìn mặt bàn trước mặt. Nơi đó có một cái dấu tay thật sâu.Chẳng lẽ là y làm? Nguyên Tíchnghi hoặc mà nhìn hai tay của mình, đứng dậy đi khỏi.Vừa ra đến cửa, Nguyên Tích đánh thức La Đức. LaĐức cũng đầy mê man mà nhìn Nguyên Tích. Hắn thực không biết vì cái gì mà mìnhcó thể ngủ gật trong này.Mà sau khi hai người ra ngoài, BạchPhục đã chết trên bàn lại giật giật cánh tay, tiếp đó nâng đầu của mìnhlên, thì thào nói " 'Bạch Phục' thế mà lại bị tên vương tử kia giết chết?Sao có thể thế được?".Sau khi ra tới bên ngoài, NguyênTriệt bước nhanh lại nhìn bằng ánh mắt lo lắng và dò hỏi. Nguyên Tích bình thảnnói "Chúng ta trở về thôi"Tất cả mọi người đều sửng sốt, La Đức hỏi "Điện hạ, vậycòn Quái dung sở?""Nơi này đã không còn gì nữa, chúng ta rờiđi trước" Nói xong, Nguyên Tích dẫn đầu đi về phía cửa.Nguyên Triệt đi đằng sau nhìnbóng lưng của Nguyên Tích mà có điều suy nghĩ, nhưng cũng lập tức bước nhanh tới.HẾT CHƯƠNG 264

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: