liệu anh, bên vườn địa đàng
Đôi ta khởi đầu với những dấu yêu vụn vặt,
Lời nói chẳng thể nào giấu đi xúc cảm nồng nhiệt
Khi tay chạm tay
Môi hoà vào nhau
Em chìm vào biển suy tư bên trong tâm trí,
Thật huyền ảo làm sao
Tay đan mười ngón
Nhìn thấu lòng người
Mọi đau đớn tổn thương dần được chữa lành
Thực tại trở nên mãnh liệt hơn nữa
Khi linh hồn ta chạm đến nhau
Cedric Diggory.
Và ta đã cố gắng, cố gắng rồi tiến đến thật xa
Bảo vệ những gì ta cho là đúng
Bảo vệ lẫn nhau, vì tương lai phía trước,
Nhưng đến khi tàn cuộc
Em trở thành kẻ trắng tay
Một lần nữa.
Dù phải trả cái giá đau đớn chừng nào
Cuối cùng ta cũng không thể thuộc về nhau.
Ngày anh ra đi, em như sụp đổ.
Cơ thể lạnh lẽo, cạn sạch nhựa sống
Và cho dù em cố gắng thế nào
Mọi thứ vẫn là con số không.
Này anh ơi hãy chăng còn nhớ
Lời thề bên nhau đến khi lụi tàn?
Bên vườn Địa Đàng xanh màu gió mát
Liệu rằng anh vẫn
Hôn em đến mãi mãi?
00:35
12/6/2020
Dựa trên hai bài hát In The End và Can We Kiss Forever?
Note: Đây không phải thơ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro