Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[đồng minh] mây vờn trăng tỏa


một đêm trăng vờn những vệt mây trên bầu trời đen thẫm,

quỳnh buông mình trên chiếc sô pha quen thuộc. cảm giác ấm áp kia, cho em một giây hiếm hoi quên đi thứ ánh sáng chói loá nơi sàn diễn. em trở về là chính mình, sau những ánh flash rọi thẳng vào gương mặt em, dưới những ánh đèn sân khấu tắt mở liên hồi.

nhập nhòe và mờ mịt.

nguồn sáng mỏng mảnh ngoài khung cửa sổ thúc giục quỳnh mở mắt. ánh trăng mơ màng, ánh trăng mềm mại lung linh. chưa bao giờ, em đắm chìm vào màu bàng bạc ấy lâu đến vậy. có lẽ, bởi em thấy lại chị.

lạ, mà quen.
điên thật,
quỳnh lại nhớ chị nữa rồi.

minh hằng,

vầng sáng rực rỡ nhất em đã từng gặp.

quỳnh vấn vương hằng,
như cách mây vờn trăng toả.

kỳ lạ là, em dường như thấy cả vạn điểm chung giữa trăng, và hằng.

cách ánh trăng đến "ôm" em, giống cách hằng dịu dàng vỗ về những vết thương nhỏ bé, giống cách hằng để em khẽ tựa vào vai. quỳnh thấy lòng mình nhẹ bẫng khi hằng thủ thỉ vào tai em tâm tình. quỳnh thấy lòng mình xốn xang trước một nụ cười và đôi ánh mắt. quỳnh thấy ấm áp biết bao, trong lớp áo, và trong cả vòng tay chị.

tiếc thay, minh hằng của quỳnh cũng lấp lánh tựa ánh trăng. dẫu em có là làn mây đưa say sưa đến mấy, chúng rồi cũng sẽ mỏng mảnh tan đi. chỉ còn chị, với những vầng hào quang vằng vặc, với thứ ánh sáng chạm đến muôn người.

đôi lúc em ích kỷ muốn "ánh sáng" ấy là của riêng mình.
chỉ một mình em.
quỳnh muốn siết lấy chị bé trong vòng tay của em, và chỉ em mới có đặc quyền ấy.

quỳnh muốn mình là người chị yêu nhất.

quỳnh muốn,
nhiều thứ lắm.

chỉ cần với minh hằng,

hằng của em.

mắt quỳnh sáng lên,
chẳng rõ trong mắt có trăng, hay có hằng,
hay chỉ đôi vệt nước long lanh.

quỳnh mê mẩn. và rồi em đóng rèm. và rồi em chớp mắt. em cố xoá hình bóng người ấy khỏi cuộc sống của mình. chỉ là, em không xoá được suy nghĩ quẩn quanh;

em nhớ hằng quá,

hoá ra, chẳng thương ai, không đau bằng thương mãi một người.

hằng có nhớ em không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro