Người đưa thư, cây bàng và ổ khóa
Ngôi nhà ấy nằm sâu cuối phố
Có cây bàng năm tán sống trầm tư
Ngôi nhà ấy ba năm ròng đóng cửa
Chỉ có người đưa thư là tới lui
Người đưa thư mang tới rất nhiều thư
Có phong thư rất dày, những con tem rất lạ
Và nhiều thư mỏng quá
Nét chữ nhòe dấu tay nhọ nhem
Những lá thư bề bộn ngổn ngang
Mang nắng gió từ rất nhiều quê lạ
Có gió tuyết mùa đông, có mưa mùa hạ
Có gió Lào và có bom rơi.
Người đưa thư cứ đến cứ đi
Cứ cẩn thận luồn thư qua khe cửa
Những lá thư phập phồng se sẽ thở
"Kính thưa thầy..." da diết biết bao nhiêu.
Người thầy ấy có một người con
Là con gái, hi sinh ngoài mặt trận
Thầy chưa biết - Thầy đang cầm súng
Ở một chiến trường xa xôi.
Chỉ có người đưa thư là biết thôi!
Và cũng chỉ có người đưa thư là biết được thôi
Học trò cũ của thầy yêu thầy tha thiết quá
Và cũng chỉ có cây bàng tròn xoe năm tán lá
Nhận ra những người trò cũ về thăm
Ba năm. Ừ, ba năm!
Cái ổ khóa rỉ hoen
Cứ lặng lẽ nhích ra cho thư chui vào khe cửa.
Ngọc Châu - tạp chí Văn nghệ Quân đội số 668, tháng 4 năm 2007.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro