Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tạm biệt

Sau 1 tuần điều trị bệnh tình của anh đã giảm . Hôm nay là ngày anh phải lên chuyến bay qua đất nước Anh .

Dù ko nhớ được nhưng trong lòng anh có một chút gì đó không nỡ xa nơi này .
Sáng anh đã chuẩn bị xong hành lí chỉ chờ chiến bay cất cánh .
Trong buổi sáng bình yên .... Anh dạo quanh con phố rất có cảm giác quen thuộc . Anh ghé tại một quán cafe nhỏ . Quán có màu chủ đạo là màu trắng và xanh nước biển . Cái quán nhỏ được thiết kế 2 tầng ... Trồng nhiều loài hoa hướng dương , tử đằng , lưu ly  . Rất tinh khiết .
Anh bước vào quán .... Cảm thấy nơi này quen thuộc đến kì lạ .
Phía trước là người con gái vừa lạ vừa quen đang pha tách cafe capuchino quen thuộc .
Trái tim anh bắt đầu đau nhói ....
Ko hiểu tại sao ? Cô gái đó là ai mà anh lại có cảm giác quen thuộc như vậy ? Vừa muốn nhớ vừa muốn quên . Anh lặng đứng nhìn cô . Như cô có cảm giác có ai đó nhìn mình .... Cặp mắt nhỏ lung linh như hòn ngọc ngược lên . Hình bóng anh lại đập vào trái tim cô một lần nữa ..... Như thắt tim lại ....
- Chào Em . Cho tôi một ly cappuccino ( Anh nhìn về phía cô nói )
- Được .
Cô như hoàn hồn lại . Lấy nguyên liệu làm ly cappuccino .
Anh đứng nhìn cô .... Cảm giác như rất gần gũi . Nhưng gần mà ko hề chạm vô được Nếu ko sẽ biến mất mãi .
- Của anh
Cô đặt ly cafe xuống bàn rồi quay đi .
- Đợi đã .
Anh chụp lại tay cô .
Tim anh như bị chẻ làm đôi . Cảm giác này đau đớn đến kì lạ .
- Có chuyện gì ?
( Cô ko nhìn anh ... Chỉ quay lưng lại nói chuyện với anh )
- Mình quen nhau từ lâu phải ko ? Tôi có cảm giác rất lạ với em ? ( Anh nhìn cô với ánh mắt khó hiểu )
- Là bạn ! ( Cô lạnh nhạt nói ra )
- ko còn gì nữa sao ? ( Anh nghe câu trả lời của cô có cảm giác .... Ko đúng )
- ko ! ( Cô cười khổ )
Ko lẽ bây giờ đi nói cho anh biết tôi là người yêu của anh . Mới chia tay anh vì lý do anh sắp phá sản sau ? ( cười khổ )
- Ồ cảm ơn em . Thôi tôi sắp đi công tác rồi . Hẹn ngày gặp lại . Tạm biệt ( cười nhìn cô )
- Tạm biệt ( cười )
Sau khi rời khỏi quán anh chạy xe thẳng đến sân bay .
Trong lòng vẫn rất ko nở rời xa .... Nhưng ko biết là lý do gì .
Anh bước vào trong cửa ..... Một bước anh quay đầu lại . Trong lòng rất mong có " ai đó " ( cô ) đến . Chỉ cần em đến dù chỉ có một phút gặp mặt tôi cũng mãng nguyện . Anh cười khổ ko biết trong lòng mình đang suy nghĩ ngu ngốc gì nữa . Cô ấy là bạn gái của người anh em của mày đấy ! Ko thể nào đâu . Anh chớt dừng chân quay lại .... Nhìn . Hy vọng ... Hy vọng em có thể đến chỉ một giây thôi ... Chỉ một giây anh nhìn thấy em thôi ..... Bảo Trâm à ! Anh đã yêu em thật rồi .
Chỉ 2 năm thôi . Đợi anh nhé !

Anh bước từng bước vào cửa .
Nhưng anh đâu hay .... Ở phía sau lưng anh từng đầu đến giờ luôn có cô dõi theo . Lúc anh quay lưng lại nhìn về phía cô . Cô chỉ muốn chạy thật nhanh đến để ôm anh . Khóc thật lớn về những uất ức của mình phải chịu . Khóc về những tháng ngày sau chúng ta phải mãi xa nhau . Nhưng lí trí của cô mách " bảo ko thể " con tim này cũng có lúc phải thua lí trí . Vì như vậy ....sẽ tốt hơn cho cả hai . Ko ràng buộc anh nữa . Hay để anh đến thế giới mới . Một tình yêu mới . Em chỉ muốn đứng sau được dõi theo anh từ xa .
Reng .... Reng ....reng
- Anh hai ~ ( giọng cô trong trẻo vang lên )
- anh đã chuyển vào tài khoảng mới của em rồi . Còn chuyện nhỏ khác thì anh đã xử lý xong hết . Em ko cần bận tâm ( giọng anh đầy nghiêm túc )
- cảm ơn anh . Tài khoảng mới của em lấy tên Diệp Quỳnh Băng nhé . Nói lí lịch là  du học sau 20 năm mới trở về . Còn số tiền trong tài khoảng anh đầu tư vào công ty anh Khải giúp em nhé ( cô nói giọng đầy nghiêm túc )
- Được ! Em giữ gìn sức khỏe nhé . Anh sẽ xử lí tốt mọi truyện cho . ( Giọng đầy nuông chiều cô )
- cảm ơn anh.  Em sẽ .....về sớm thôi ! Anh ....hãy giữ gìn sức khỏe nhé .  ( giọng cô chứa đựng tất cả yêu thương của người em dành cho anh )
- Anh biết rồi .
Anh cũng biết cô hy sinh sự nghiệp của mình để giúp Khải . Nhưng chỉ cần cô vui muốn làm gì anh cũng chiều . Ngoài kia nếu khó khăn quá về nhà em nhé . Còn có  người anh yêu thương em  . Em cứ làm mọi thứ mình thích khi nào chán thì về đây . Anh sẽ che chở cho em .Bảo bối à !
Cô luyến Tiếc​ nhìn anh  bước vào . Nước mắt từ trên mi bất đắc dĩ tuông ra . Khoé miệng cô nhéch lên cười khổ .... Anh đi mạnh khỏe nhé . Em sẽ luôn đứng sau giúp đỡ anh ... Nếu thế giới này có quay lưng với anh .... Em cũng sẽ đứng về phía anh .
Dù em có ở thế giới khác . Nhưng trái tim chúng mình vẫn sẽ thuộc về nhau .
TẠM BIỆT NHÉ ! Người đàn ông em yêu .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: