Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25: Nguy hiểm!


Như mọi ngày, Nhi rời phòng làm việc vào lúc đồng hồ chuẩn bị chuyển sang ngày mới. Cả tòa nhà to chỉ còn mỗi cô và bác bảo vệ trực đêm, Nhi mệt mỏi đi xuống hầm để lấy xe về, cô vừa bước từng bước nặng nhọc vừa đưa tay xoa thái dương. Hơn một tháng nay đầu cô lúc nào cũng trong tình trạng đau nhức âm ỉ mà Nhi cũng chả buồn đi khám. Loại thuốc giảm đau nào cũng chỉ định không được dùng quá 6 ngày mà không có hướng dẫn của bác sĩ nhưng Nhi thì cứ uống hết lọ này đến lọ khác. Không có anh bên cạnh cô lại quay về với thời kì chẳng thèm đoái hoài gì đến bản thân.

Bước đến gần, Nhi chán nản thở dài nhìn chiếc xe bị thủng lốp. Giờ này thì còn làm gì được nữa khi mà bản thân cô đã quá mệt mỏi, đành để nó lại đây vậy, ngày mai sẽ giải quyết sau. Nhi lại lết bộ lên tầng trệt để gọi taxi ra về. Quá mệt mỏi nên Nhi ngồi trên xe mà cứ chập chờn, cô chẳng còn tâm trí mà để ý chiếc xe chở cô nó đang không đi đúng đường, đến khi nhận ra thì đã quá muộn.

Thắng đang ở nhà, chìm đắm trong men rượu. Anh đã quá chán nản với tiếng nhạc cứ như lấy búa đập vào tai ở mấy quán bar nên quyết định tìm quên ở nhà. Nơi yên tĩnh và tràn ngập hình bóng của em này dễ cho anh gặm nhấm nỗi buồn và tự cắn rứt lương tâm hơn. Một số máy lạ nhảy vào máy anh, ai điên đến nỗi lại gọi vào giờ này cơ chứ, nhưng có một linh tính bất an nào đó khiến Thắng nghe máy.

- Alo, ai vậy?

- Chào, còn nhớ tôi chứ?

- Cô có điên không mà gọi giờ này!_Thắng gắt khi nhận ra giọng My.

- Này khoan tắt máy, nếu anh không muốn cô người yêu xinh đẹp của anh có chuyện thì nghe tôi nói cho hết!

- Cô làm gì Nhi rồi hả?_Thắng quát lớn, căn nhà vắng giữa đêm khuya nên tiếng của anh càng vang vọng như sấm rền.

- Đã làm gì đâu nào? Vẫn còn ngủ say như chết đây! Haha, nếu anh muốn biết tôi sẽ làm gì thí tới đây đi! Đừng có ngu dại mà báo cảnh sát, nên nhớ người tôi đang nắm trong tay là ai!

- Chết tiệt! Cô đúng là không phải con người mà!

***

Trong lúc Thắng đang phóng hết tốc lực về nơi mà My đã nói thì ở đây Nhi cũng lờ mờ tỉnh dậy. Đầu cô vẫn choáng váng, cô đã ngửi được mùi lạ ở trên chiếc xe ấy và bây giờ thì chẳng còn nghi ngờ gì nữa, chính nó đã làm đầu óc cô mê muội. Các giác quan dần trở lại, Nhi nhận thấy hai tay mình đang bị trói cứng, treo ngược lên, ngồi bệt dưới nền đất ẩm ướt và tựa vào một bờ tường ẩm mốc. Lắc đầu vài cái cho tỉnh táo, ánh đèn nhập nhòe của cái bóng đèn vàng cũ kĩ lủng lẳng trên trần đủ để Nhi nhận ra có người đang bước lại gần cô.

My ngồi xuống trước mặt Nhi, đưa tay nâng cằm cô nhìn thẳng vào mặt mình.

- Nhận ra tao chứ?_My khinh khỉnh.

- Cô làm cái trò gì vậy? Thả tôi ra!_Nhi nhăn mặt khó chịu, cô tất nhiên biết đây là ai. Gương mặt của người con gái đã... cùng với Thắng làm sao cô quên được.

- Đâu có dễ vậy! Mày phải trả giá cho những gì mày đã làm!_My hất mạnh mặt Nhi.

- Tôi làm gì cô chứ! Đừng có vô lý như vậy!_Nhi bực bội, nói đúng ra vị trí này nên đảo ngược vì cô ta mới là người khiến cô và Thắng chia tay.

- Mày mê hoặc Thắng khiến anh ta phớt lờ tao! Tao đã dành biết bao công sức để được làm việc bên cạnh Thắng, tiếp cận anh vậy mà mày, một con nhỏ trên Trời rơi xuống bỗng dưng xuất hiện cướp anh ấy khỏi tay tao!_My quắc mắt, trông cô ta lúc này thật tà ác.

- Vậy thì phải hỏi tại sao cô ở bên anh ấy lâu như vậy mà Thắng cũng chẳng thèm đoái hoài!_Nhi bật cười vì sự mù quáng ngu ngốc của cô ta.

- Khốn kiếp!_My tát mạnh vào má phải của Nhi, mắt long lên giận dữ.

- Cô thật tội nghiệp!_rất đau nhưng Nhi vẫn nhếch môi cười, cô cảm thấy thương hại cho người này vì cô ta thậm chí chẳng có lòng tự trọng.

- Câm ngay! Để rồi xem ai mới là người chiến thắng!_cái tát thứ hai, khóe môi Nhi đã bật máu.

- Tôi chẳng rảnh rỗi thi với cô, mà người quyết định cũng là Thắng, tôi nghĩ cô phải biết kết quả rồi chứ nhỉ?_Nhi vẫn chẳng khuất phục, cô không phải là người yếu đuối đến vậy.

- Tao không cần biết! Để coi anh ta có còn trân trọng mày như thiên sứ hay không nếu anh ta biết mày không còn trong sạch!_My cười khinh bỉ.

Câu nói của cô ta khiến Nhi chột dạ, cô không sợ bị đánh, không sợ đau, thậm chí có chết cũng không màng, nhưng điều mà cô ta đang nói...

Thấy nét mặt thay đổi của Nhi, My bật cười thích thú, rốt cuộc cũng moi ra được điểm yếu của cô ta, tính cách quật cường nãy giờ của Nhi làm My tức điên lên được. Đưa tay nhìn đồng hồ, đoán là Thắng cũng sắp đến, My ra hiệu cho một tên nãy giờ đứng gác ngoài cửa, cô muốn anh ta chứng kiến thời khắc lịch sử này, còn gì đau đớn hơn khi chính mắt trông thấy người mình yêu nhất bị làm nhục. Ngay lập tức không biết từ đâu khoảng 3, 4 đứa khác xuất hiện. Bọn chúng đang nhìn Nhi bằng cặp mắt háu đói, lăm le như chực nhảy bổ vào, Nhi hoảng sợ cực độ nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh ngoài mặt, cô co người lại, lủi vào tường.

Mọi cố gắng của Nhi đều vô ích vì cô chỉ là một đứa con gái đang bị trói trước một đám lưu manh, một cuộc chiến hoàn toàn không cân sức. Nhi bất ngờ khi một đứa cởi trói cho cô, chưa kịp mừng thì một tên khác đã vật ngay cô xuống đất. Nhi dùng hết sức đẩy hắn ra, chân cũng đạp mạnh, nhưng cô nhanh chóng bị ghì chặt cả tay và chân bởi những đứa còn lại. Nhi hét lên trong tuyệt vọng, những hình ảnh của Thắng và khoảng thời gian hạnh phúc của hai người được dịp chảy về ào ạt trong tâm trí cô. Chưa bao giờ cô nhớ anh và cần có anh như lúc này, Thắng ơi anh ở đâu, cứu em với!

mal��8px��

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: