Anh tôi
Khi anh kể tôi nghe những câu chuyện của anh; những câu chuyện về cuộc đời, về gia đình, về cách anh nhìn thế giới; tim tôi thắt lại, cổ họng nghẹn đắng những điều không thể nói nên lời. Tất cả như dừng lại, đêm khuya khoắt chỉ có anh và tôi ngồi đối diện nhau, nói chuyện.
Những mối lo trong tôi dường như trở thành cát bụi so với thế giới mà anh đang gánh trên lưng, những thứ anh phải chịu đựng, những thứ anh đã phải suy nghĩ hằng đêm.
Tôi muốn ôm anh, vỗ vào ai anh và nói rằng 'mọi chuyện sẽ ổn thôi', nói với anh rằng anh đã làm rất tốt rồi; những những thứ tôi có thể làm chỉ là ngồi và nghe anh nói.
Anh tôi mạnh mẽ, quá mạnh mẽ so với sức của mình, và tôi hiểu rõ cảm giác đó. Tôi cảm thấy sự đồng cảm với con người này, sự đồng cảm mà tôi chưa hề cảm nhận được trước đây, rằng 'à, thế giới này cũng có ai đó như mình vậy.'
Anh hôm nay nói với tôi anh sẽ nghỉ làm việc để phụ giúp gia đình. Thế giới của anh sụp đổ, làm tôi cảm thấy thế giới của mình cũng một phần nào đó vụn vỡ theo....
—MooLarr—
P/s: tui đã trở lại rùi đâyyyu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro