Chương 17 💚
Dù mưu sâu kế hiểm có đến vang trời dậy đất, những cuộc ẩu đả thông tin có đến một mất một còn, thì có hai con người vẫn không màng thế sự, bên nhau ngọt ngào, yên ổn ở nhà đọc kịch bản.
Sau bữa tối, Off Jumpol ngồi đọc qua cả xấp giấy :
"Cái này không được, người tốt tới ngu, tình tiết ức chế, không thêm fans chưa nói, không chừng còn dễ kéo anti..." - Off Jumpol đeo kính không gọng, tựa vào lưng ghế, soi mói chọn lựa, tiện tay vứt quyển kịch bản sang bên.
"Cái này cũng không được, hình tượng coi được, nhưng không có đất phát huy." - Off Jumpol lại ném cuốn nữa.
"Cái này... tám cảnh giường chiếu?!" - Off Jumpol cười lạnh nhìn Gun Atthaphan.
"Quay xong chắc liệt dương quá !" - May là lời này anh chỉ nghĩ bằng đầu, chứ thốt ra bằng miệng thì có mà mặt Gun Atthaphan biến dạng vì ngượng 🙂
Off Jumpol đeo kính như trông như thêm mấy phần mặt người dạ thú, vừa cao quý xa xôi vừa hấp dẫn quỷ quyệt, anh liếc mắt, Gun Atthaphan ngồi bên cạnh cố gồng mình không suy diễn linh tinh, đầu lắc ngoay ngoảy: "Em không muốn quay"
Off Jumpol hừ, vứt kịch bản.
Gun Atthaphan nhặt mấy quyển kịch bản Off Jumpol ném, mở ra xem: "Còn những cái này em thấy cũng được mà."
"Ai cho em nhặt đồ anh vứt" - Trán Off Jumpol nổi gân xanh: "Ngồi xuống!"
"!" - Gun Atthaphan vội bỏ kịch xuống ngồi ngay ngắn.
Off Jumpol díu mày: "Quên ai là Giám đốc rồi à?! Ngồi yên đó, thấy cái nào được sẽ đưa em"
Off Jumpol cục súc vcl, nhưng trong lòng Gun Atthaphan lại ngọt ngấy lên...
Biết vì sao không:)) Đây vốn là việc của bộ phận kịch bản, của quản lí, ai đời Giám đốc một công ty lớn đi tỉ mỉ lựa phim cho gà mới của mình.
Thế mà Off Jumpol lại tranh làm, anh đích thân duyệt kịch bản cho cậu.
"Cái quỷ gì nữa đây? Cảnh sát... Cảnh sát và tội phạm quen biết nhau từ nhỏ..." - Off Jumpol lật lật, cặp mắt soi mói khựng lại: "Cảnh sát nhỏ tuổi hơn tội phạm, lúc nhỏ từng được tội phạm chăm sóc như em trai nhiều năm ..."
Off Jumpol ngẩng đầu nhìn Gun Atthaphan: "Kém nhau hai tuổi..."
Gun Atthaphan động lòng, cậu và Off Jumpol, cũng hơn kém nhau hai tuổi.
Off Jumpol xem tiếp, chốc chốc lại đọc lên: "Lúc còn nhỏ hai người sống dựa vào nhau ở vùng biên giới, sau này loạn lạc, bị chia cắt... Em trai thành cảnh sát, anh trai thành trùm xã hội đen..."
Gun Atthaphan bắt đầu thấy ngứa ngáy, dính lại gần Off Jumpol, thò đầu muốn đọc thử.
Off Jumpol vẫn luôn là để mắt đến người yêu, nhác thấy cậu chồm tới liền úp kịch bản vào phía mình, cười hỏi: "Muốn xem?"
Gun Atthaphan cười hị hị gật đầu.
"Gọi anh yêu điii"
Gun Atthaphan ngại ngùng, gọi nhỏ nhỏ: "Anh yêu... cho em xem với"
Off Jumpol dang tay kéo Gun Atthaphan ngồi sát bên, vòng tay ôm trọn lấy cậu, để kịch bản xuống đùi Gun Atthaphan, gác cằm lên vai cậu, nhẹ giọng bảo: "Chỗ này..."
Gun Atthaphan cố bỏ qua bầu không khí mê người từ Off Jumpol, nhìn vào chỗ Off Jumpol chỉ...
Cao trào trong kịch bản, có một đoạn tra tấn.
Trong đó, để ép cảnh sát nói ra tên gián điệp, tội phạm trói cảnh sát trong nhà xưởng bỏ hoang, sau khi thử cả rượu mời lẫn rượu phạt đều vô dụng thì bắt đầu dùng hình phạt đặc biệt riêng.
"Lần này phải bán khỏa thân... Bỏ đi, dù sao cũng là anh cởi." - Off Jumpol chưa gì đã nhập vai tội phạm rồi, anh tháo kính, tiện tay đặt xuống bên cạnh, đánh tung tóc: "Thấy chưa... Anh sẽ tự tay cởi đồ cho em, khiến em quên mình là cảnh sát, ép em gọi anh là anh hai, bắt em thừa nhận anh... Không gọi, là đánh!"
Douma=)) Cái quần què gì vậy trời...Off Jumpol có cần một khắc nhập vai đến vậy không, lại còn là phân đoạn này. Gun Atthaphan nóng mặt, vành tai đỏ bừng.
Off Jumpol tùy tiện ngậm nhẹ tai cậu: "Em thì rất ngoan cường, nhất quyết không nói, ngất đi rồi nằm mơ lại mớ gọi anh... Cũng thuộc dạng đã nghiện còn ngại."
Gun Atthaphan trợn mắt, giọng lí nhí biện hộ: "Em đâu có..."
"Sao không phải?" - Off Jumpol cười: "Anh nhìn lầm à? Bé yêu, hay thật ra em nghiện không thèm ngại ? Sao anh không thấy được nhỉ! Nào... Lên cơn nghiền tí cho anh xem nào.."
Gun Atthaphan xấu hổ đến cắm đầu triệt để xuống đất...
"Chậc..." - Off Jumpol cười mỉm chi, hạ giọng: "Bé yêu... Tố chất tâm lý của em vậy là không được đâu, đến lúc vào trường quay, đóng phim, anh cầm roi đánh em, em có phản ứng gì đó thì sao? Có khi nào anh phải..."
Đấu võ mồm thì mười Gun Atthaphan cũng không phải đối thủ của Off Jumpol, may mà cậu học được một chiêu từ Off Jumpol, lần nào cũng hiệu quả: Dùng miệng chặn.
Off Jumpol hưởng thụ nụ hôn Gun Atthaphan dâng lên, ngón tay dài linh hoạt gỡ nút quần Gun Atthaphan, luồn vào...
Gun Atthaphan cong người. Off Jumpol cười khẽ: "Gun Atthaphan, bây giờ mà trốn thì bộ phim này không có phần của em đâu."
Gun Atthaphan khựng lại.
Off Jumpol hả hê, thì thầm như rót mật vào tai cậu: "Trong giới, số người muốn diễn chung với anh cũng quá nhiều, em bỏ qua cơ hội này thì không còn nữa đâu... Ngoan nào."
Gun Atthaphan do dự một chốc, hôn nhẹ lên khóe môi Off Jumpol rồi nhìn vào mắt anh, giọng khe khẽ : "Không, em không trốn... Nhưng thật ra em không nhận catse cũng được, nếu em không phù hợp anh có thể tìm người khá..."
Off Jumpol sửng sốt, chợt xót trong lòng. Đứa nhỏ này, lúc nào cũng nhận phần thiệt về mình. Gun Atthaphan luôn khiến anh phải bận tâm, động lòng, khiến anh chỉ muốn cất giữ bên mình để yêu thương và che chở. Đối với anh cậu là người tuyệt với nhất, nhưng Gun Atthaphan thì ngược lại, cậu không bao giờ nghĩ mình là người tuyệt vời.
Từ giờ, anh sẽ không anh để ai khiến Gun Atthaphan chịu bất kì thiệt thòi hay tổn thương. Off Jumpol thề với bản thân, kẻ nào dám động tới cậu thì dm tới công chiện dới anh liền, cứ lấy cái công ty cũ rác rưởi kia ra mà làm gương!
"Ngốc quá vậy hả!" - Off Jumpol nghiến răng nghiến lợi, nhưng giọng nói không kém phần ôn nhu: "Không nghe ra anh đây là đang ve vãn em hả?! Đổi ai ? Anh tìm kịch bản là vì em, để lăng xê em, không cho em diễn thì để ai?! Có biết bao nhiêu lâu rồi anh chưa diễn vai phụ không hả?!"
Gun Atthaphan ngạc nhiên, giờ cậu mới biết, thì ra cảnh sát là nam chính!
Mình là nam chính! Off Jumpol nam phụ?
Off Jumpol hôn mạnh lên đôi môi mềm hoàn hảo của Gun Atthaphan, cất giọng trầm ấm: "Tại là em thôi, người khác bảo anh làm nam phụ xem anh có cắn chết không ! "
Tim Gun Atthaphan vừa ê ẩm vừa ấm áp, vòng tay ôm cổ Off Jumpol, nói nhỏ xíu: "Đừng... đừng cắn người khác, cắn em đi.."
Chỉ một câu của Gun Atthaphan nhưng thành công làm cả người Off Jumpol phản ứng. .
Kì thực Off Jumpol kiềm chế lâu lắm rồi, đêm nay anh mà nhịn được nữa thì chắc Off Jumpol anh không là con người..
Tối hôm đó, Off Jumpol "cắn" Gun Atthaphan một lượt từ đầu tới chân, từ khi vừa lên đèn tới lúc trời hửng ssáng.
Off Jumpol giơ cao đánh khẽ, ôn nhu, dịu dàng săn sóc, chỉ mất một lượt âu yếm thẩm vấn, người bị cắn đã từ kinh hồn bạt vía sang vào cảnh tiên.
...
...
[Sáng hôm sau]
Quản lí nhìn bản hợp đồng sơ thảo của Off Jumpol, đầu muốn nổ tung, ngay khi vào nhà đã bắn liên thanh: "Off Jumpol ! Cậu chỉ lấy một phần trăm, cho Gun Atthaphan chín mươi chín phần trăm ?"
"Có thể? Rất lãng mạn! Chị đây nhịn!"
"Nhưng kì hạn kiểu quái gì vậy?"
"Cái bản hợp đồng cậu soạn có cũng như không, khỏi đi chị còn thấy nó hợp lí hơn. Mục kì hạn hợp đồng là sao đây hả?"
Hợp đồng này là chiều qua Off Jumpol soạn, xong liền gửi mail cho quản lí, bảo rằng hôm nào rảnh thì sang nhà anh trực tiếp nói chuyện bàn bạc về hợp đồng chính thức.
Off Jumpol nói với quản lí là hôm nào đó, nhưng không có nói là phải hôm nay. Ma xui quỷ khiến nào khiến chị chọn ngay buổi sáng hôm nay đến vậy!?
Thật may là Off Jumpol có thói quen dậy sớm, nhận được tin nhắn quản lí báo đến liền nhanh tay gom vội tàn dư còn vương vãi từ sofa đến tận phòng ngủ của hai người đêm qua quăng vào máy giặt. Không thì anh không biết sẽ tạo ra một màn gì !
Off Jumpol vẫn mang trong mình tâm can khó ở vl (vì mất đi một buổi sáng được nằm ngắm người iu ngủ), mặt lạnh tanh đáp: "Đang ban ngày, không có sao trăng gì cả"
"!??" - Chị quản lí tức nổ đom đóm mắt với thái độ lòi lõm của cậu em. Ủa có người yêu là được quyền trở mặt với quản lí hả???
Gun Atthaphan ngồi trên sofa. Hôm qua lúc anh soạn hợp đồng, câu đang tắm, sau đó thì quên luôn nên chưa đọc.
Gun Atthaphan muốn xem nhưng ngại không muốn đứng lên, kẻo quản lí nhận ra sự bất thường thì không hay, vì nguyên nhân riêng tư hơi khó nói với người ngoài=))
Cậu khó chịu ngọ nguậy, liếc nhìn Off Jumpol cười khan nói: "Sao vậy? Cho em xem với..."
Off Jumpol nhíu mày, nở một nụ cười đểu không để đâu cho hết: "Có gì mà xem, dù sao phần lợi cũng về em cả thôi. Yên tâm, cứ kí là được."
Đương nhiên là Gun Atthaphan yên tâm trăm phần trăm với mọi thứ từ Off Jumpol: "Em xem sau cũng được. Anh ấy bảo kí thì em kí."
"Kí cái gì?" - Quản lí nhìn Gun Atthaphan rống lên: "GUN! Trước khi kí hợp đồng cậu không đọc hả?! Cậu biết Off Jumpol kí hợp đồng bao nhiêu năm với cậu không hả?!"
Off Jumpol bực bội nói: "Một trăm năm thôi mà! Có gì phải rùm beng?!"
Quản lí chấn động vì độ dày da mặt của Off Jumpol, thều thào: "Sau này lỡ như bản hợp đồng này bị công khai... sẽ khiến tất cả mọi người cười tới chết, Off Jumpol cậu điên mẹ nó rồi!"
Gun Atthaphan chỉ biết cười, không biết đây là chuyện vui hay chuyện phiền phức nữa.. 100 năm.. Off Jumpol bá đạo thật! Nhưng mà tim Gun Atthaphan bây giờ cảm thấy ấm lắm.
Quản lí của Off Jumpol liếc nhìn Gun Atthaphan tìm đồng minh, rồi líu lưỡi phát hiện...
Gun Atthaphan chẳng có nửa phần bất mãn với bản hợp đồng bán thân một trăm năm này, ngược lại còn tỏa ra vầng sáng hạnh phúc đặc biệt của mấy kẻ đang yêu.
Quản lí chán nản... cái đám... u mê yêu đương chết tiệt!
Hết cách, một thích đánh một mê chịu đòn.
- - -
Off Jumpol và Gun Atthaphan lần lượt kí tên lên bản hợp đồng, đóng dấu.
Hai người sẽ ở bên nhau cả đời.
Anh cùng em, em cùng anh, một trăm năm nữa cũng không thay đổi. ❤️
- - -
🎵🎶
"Chỉ cần hai ta luôn được bên nhau
Dẫu dòng đời cuốn xuôi có đớn đau thì
Vẫn luôn có nhau suốt đời
Mình cùng nhìn nhau già nua " 💚
(cre: Cùng nhìn nhau già nua - Ngô Kiến Huy🎶)
~ The end ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro