Chain vội vã nhét vội quyển vở vào cặp, chiếc áo sơ mi trắng tinh tươm còn vương vài vết nhăn do đêm qua cậu vội vàng soạn sách vở. Tiếng chuông báo thức inh ỏi vẫn vang vọng trong căn phòng nhỏ, nhưng cậu đã quen với việc tắt nó từ lâu. Hôm nay là ngày quan trọng, ngày mà cậu sẽ chính thức bước vào kỳ thi đánh giá năng lực để phân lớp tại trường trung học danh tiếng.
Cậu nhét vội miếng bánh mì vào miệng, vừa nhai vừa chạy vội ra khỏi nhà. Con đường quen thuộc dẫn đến trường hôm nay sao mà dài hun hút. Chain biết, kỳ thi này không chỉ quyết định lớp học của cậu trong ba năm tới, mà còn là cơ hội để cậu chứng minh năng lực của mình. Cậu muốn vào lớp A, lớp của những học sinh ưu tú nhất, nơi mà cậu có thể học hỏi và phát triển bản thân.
Vừa chạy, cậu vừa lẩm nhẩm lại những công thức toán học, những định nghĩa vật lý mà cậu đã học thuộc lòng. Cậu không phải là một thiên tài, nhưng cậu chăm chỉ và có ý chí. Cậu tin rằng, chỉ cần cố gắng hết sức, cậu sẽ đạt được mục tiêu của mình.
Đến cổng trường, cậu thở phào nhẹ nhõm. Vẫn còn kịp. Cậu hòa vào dòng người đang đổ xô vào sân trường. Những gương mặt quen thuộc, những người bạn cùng trường cấp hai, những người bạn mới mà cậu chưa kịp làm quen. Tất cả đều có chung một tâm trạng: hồi hộp và lo lắng.
Phòng thi của Chaein nằm ở tầng ba, cậu vội vã leo lên cầu thang, tim đập thình thịch. Cánh cửa phòng thi mở ra, cậu bước vào, tìm chỗ ngồi của mình. Căn phòng rộng lớn, yên tĩnh đến lạ thường. Những chiếc bàn được sắp xếp ngay ngắn, những tờ giấy thi trắng tinh đặt sẵn.
Cậu ngồi xuống, hít một hơi thật sâu, cố gắng xua tan những lo lắng. Cậu nhìn xung quanh, những gương mặt căng thẳng, những ánh mắt lo âu. Cậu biết, tất cả đều đang cố gắng hết sức mình.
Tiếng chuông reo lên, báo hiệu giờ làm bài bắt đầu. Cậu cầm bút lên, đọc kỹ đề bài. Những con số, những công thức, những câu hỏi lý thuyết hiện ra trước mắt. Cậu bắt đầu làm bài, tập trung cao độ.
Thời gian trôi đi nhanh chóng, từng phút, từng giây. Cậu cố gắng giải quyết từng câu hỏi, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào. Cậu biết, mỗi điểm số đều quan trọng, đều có thể quyết định tương lai của cậu.
Khi tiếng chuông báo hiệu hết giờ vang lên, cậu thở phào nhẹ nhõm. Cậu đã làm hết sức mình. Dù kết quả thế nào, cậu cũng không hối tiếc.
Ra khỏi phòng thi, cậu gặp lại những người bạn. Những nụ cười, những cái ôm, những lời động viên. Tất cả đều cảm thấy nhẹ nhõm sau một buổi sáng căng thẳng.
Chain biết, kỳ thi này chỉ là một bước khởi đầu. Con đường phía trước còn dài, còn nhiều thử thách. Nhưng cậu tin rằng, với sự nỗ lực và quyết tâm, cậu sẽ vượt qua tất cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro