Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Bị cưỡng hôn

Đè cơ thể nhỏ nhắn của cô dưới thân mình, bầu vú mềm như bông của cô bị anh đè ép, hơi thở Phó Diệc Xuyên càng thêm nóng rực.

Khuôn mặt Ôn Nhược đỏ như máu, hai tay chống lên vai anh không ngừng đẩy  ra, nhưng anh không chút lay động.

“Cậu mau đứng lên đi ~ cậu đè như vậy tôi khó chịu lắm!”

Cô không chỉ khó chịu mà còn thẹn thùng nữa. Lúc này Phó Diệc Xuyên không chút kiêng dè mà nhìn chằm chằm cô, khuôn mặt cả hai gần nhau, hơi thở ấm áp của anh phả vào mặt cô.

“Vì sao lại muốn tôi đứng lên? Tôi cố ý đè cậu đó.” Phó Diệc Xuyên nói trắng ra, một tay anh đem hai tay không an phận của cô đè lên đỉnh đầu cô.

“Cậu….không phải muốn tôi giúp cậu ôn bài sao?! Rốt cuộc cậu muốn làm gì vậy?!” Đôi mắt Ôn Nhược trợn tròn, giọng điệu hơi tức giận.

Nhưng trong mắt Phó Diệc Xuyên, cô tức giận cũng chỉ tăng thêm thú tính của anh mà thôi.

Ủng hộ mình qua Stk: 1031634274 (HTT) để mình thêm nhiều động lực ra thêm nhiều bộ truyện chất lượng cho mọi người nhé!

Ngón tay thon dài vuốt ve khuôn mặt cô, vuốt tới đôi môi đỏ hồng của cô, Phó Diệc Xuyên khàn giọng nói: “Không phải cậu muốn mời tôi ăn bào ngư sao? Không phải cậu muốn biết vì  sao tôi luôn nói muốn ăn cậu sao? Đợi lát nữa tôi sẽ cho cậu biết.”

Dứt lời Phó Diệc Xuyên đứng dậy, bên ngoài cửa sau trường học là rừng cây rậm rạp xanh tươi, vốn là không có vách tường, nhưng lúc trước có rất nhiều học sinh lén lút hẹn hò ở nơi này, ban ngày trốn ở rừng cây nhỏ, ban đêm thì bí mật tới nơi này địt nhau.

Trong trường có không ít nữ sinh bị làm cho lớn bụng, nên về sau trường học quyết định xây tường khóa nơi này lại, hiện tại có rất ít học sinh tới nơi này, nơi đây đương nhiên là nơi yên tĩnh nhất.

Sau khi Phó Diệc Xuyên đứng dậy, tuy Ôn Nhược hoàn toàn không hiểu ý trong lời nói của anh, nhưng cô cảm giác được mối nguy hiểm của người này, còn chưa kịp trốn thì đã bị anh nắm lại.

“Lại muốn chạy à? Không phải lòng hiếu học rất mạnh sao? Rất nhanh đáp án sẽ được tiết lộ, không hiếu kỳ sao?” Phó Diệc Xuyên mỉm cười, kéo vóc người nhỏ nhắn của Ôn Nhược vào trong rừng cây.

Ôn Nhược vội vàng lắc đầu từ chối: “Hiện tại tôi không muốn biết, bạn học Phó, chừng nào tan học tôi giúp cậu ôn tập được không? Hiện tại tôi có chút việc, cần phải về lớp ngay.”

Ánh sáng trong rừng thưa thớt, bởi vì cành lá xum xuê, đi vài bước mới có những đốm sáng chiếu từ trên tán cây, vừa tiến vào bóng mát không ít, nhưng lại càng làm cho Ôn Nhược cảm thấy sợ hãi, đương nhiên người làm cô thấy sợ hơn chính là Phó Diệc Xuyên.

Phó Diệc Xuyên không nói lời nào, cô lại không thoát khỏi tay anh được, cô vội vàng chỉ vào mặt đất khô khốc kia và nói: “Bạn học Phó, nếu không chúng ta ôn bài ở đây đi.”

Ôn Nhược dẫn đầu ngồi xuống, hoảng loạn mở sách ra, cố gắng điều chỉnh hơi thở để mình bình tĩnh lại, cô thầm an ủi mình tuy rằng dạy ở ngoài nhưng cũng không cách xa trường lắm, chắc chắn anh sẽ không làm gì với cô.

Phó Diệc Xuyên ngồi xuống, với đôi chân dài, anh khoanh chân ở vùng đất khô khốc, khuôn mặt hướng về phía Ôn Nhược.

“Tôi không biết cậu học thế nào, vì vậy tôi sẽ chỉ cậu từ đầu….”

Ôn Nhược chưa nói xong, Phó Diệc Xuyên duỗi tay nắm cằm cô, ép cô nhìn về phía anh, cô còn chưa kịp hỏi anh muốn làm gì, thì Phó Diệc Xuyên đã hôn lên môi cô, ngậm lấy đôi môi mềm mại của cô.

“Ưm ~~ đừng……..” Ôn Nhược hoảng sợ nói.

Đầu lưỡi Phó Diệc Xuyên nhân cơ hội cô hé miệng nói thì chui vào miệng cô, khoang miệng bị anh khuấy đảo bên trong, vốn định trêu chọc cô, nhưng không ngờ vừa nếm thử mùi vị của cô liền tham lam muốn nhiều hơn.

Không quan tâm tới hai tay cô không ngừng đánh vào ngực mình, anh đè cô trên thân cây, khuôn mặt nhỏ nhắn vì bị hôn mà hơi thở dồn dập, bất giác cơ thể hai người sát gần nhau, bởi vì tư thế của Ôn Nhược khá bất tiện, anh kéo chân cô vòng qua eo của anh, cả người cô đều dựa lên thân cây.

“Ưm ~~ ưm ~~ a ~~” Hơi thở Ôn Nhược dồn dập, bị anh hôn tới mức suýt không thở nổi.

Tư thế vô cùng xấu hổ, hai chân dang rộng dựa người vào thân cây, phía dưới có thứ gì đó vừa cứng vừa nóng cách lớp vải đang chọc vào lồn cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro