Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25: Tớ được tỏ tình?

Còn vài hôm nữa là đến lễ Giáng Sinh, sau Giáng Sinh bọn mình mới thi cơ nên buồn lắm. Giá như thi trước thì có thể đi chơi thoải mái không lo nghĩ rồi. Đằng này đi chơi trong lo lắng, hoặc dẹp luôn vụ đi chơi để học thì quá là chán.

Tớ nằm trên bàn, cơn buồn ngủ ban sáng còn đang vấn vương khiến tớ chưa thoát ra được. Bên tai tớ vẫn nghe thấy nhiều tiếng động, tiếng nói chuyện cười đùa, hay cả tiếng kéo ghế từ đằng sau...

- Tư!

Mỹ đập mạnh vào lưng tớ một cái rõ đau, tớ lồm cồm ngồi dậy xoa xoa lưng khó chịu nói:

- Đau nha chó!

Mặt Mỹ khó coi lắm, nói chung là mắc cười á.

- Mày với Trí, là người yêu của nhau khi nào vậy hả?

Quắc?

Nghe như sét đánh ngang tai, tớ bàng hoàng lắc đầu lia lịa:

- Không có nha, tao với Trí là bạn thôi! Ai nói vậy?

Mỹ rút điện thoại lướt lướt vài cái rồi giơ lên trước mặt tớ:

- Mày nói chứ ai!

Một file ghi âm vang lên.

" Mặt thì xinh mà muốn giựt bồ chị là chị giựt tóc cưng đó nha. Trí là của chị rồi, cưng có..."

Má ơi từng đợt da gà nổi lên hết khắp người tớ, mặt thì cứng lại luôn không biết nên giải thích sao cho phải.

Đây chẳng phải đoạn nói chuyện hôm qua mà tớ uy hiếp Phương hay sao? Con nhỏ đó, nó ghi âm lại á!

Kì này, nhảy xuống biển cũng không rửa sạch nỗi oan khuất thấu trời xanh.

- Mày nói gì đi, mày với Trí là yêu kín hả?

- Không... chậc, không biết nên giải thích sao cho mày hiểu nữa...

Bỏ mẹ rồi Phương ơi báo quá rồi, báo quá rồi!

- Đù mé thằng này ghê dữ!

Tiếng thằng Huy to như cái loa, không biết nó đứng ở đâu mà trong lớp cũng nghe được nữa. Sau đó là nhóm con trai ồ ạt đi vào, trong đó có Trí.

Cậu nhìn tớ, mặt rõ phởn.

- Lớp mình có cặp mới kìa! Cặp này ngoài sự tưởng tượng của bà con luôn!

Tớ thiếu điều chỉ muốn đào hố chôn mình thôi, tớ lấy cuốn sách ụp lấy mặt che bản thân và tránh nhìn cái khung cảnh xấu hổ này. Không còn mặt mũi nào nữa, không dám ngẩng đầu nhìn đời nữa.

Đúng là gậy ông đập lưng ông mà, hù Phương chi không biết giờ ăn quả báo rồi. Biết vậy mặc kệ cho rồi, tự rước họa vào thân.

Trí khù khụ vài cái, cất giọng:

- Tụi mày đừng có ghen tị đấy!

Thằng Huy ngồi trên ghế giáo viên xua tay:

- Thôi thôi bọn tao không thèm ghen tị đâu, nhường mày hết!

Dù bây giờ tớ không có sợ ai đập tớ nữa, nhưng cũng sợ bị ghẻ lạnh bởi tụi con gái thích Trí, khó chịu lắm. Bây giờ giải thích thì uổng công tớ gây áp lực với Phương từ bỏ Trí và từ bỏ gây sự với tớ.

Làm sao giờ?

Tại Trí hết!

Tiếng trống báo hiệu vào lớp vang lên, ai về chỗ nấy.

Tớ vẫn không để quyển sách rời khỏi mặt của mình, tớ ngại lắm luôn rồi ý.

- Nè...

Giọng ải giọng ai mà quen, thôi thì coi như chưa quen đi.

Ngón tay khẽ len lỏi kéo cuốn sách xuống, để hai mắt tớ tiếp xúc với ánh sáng ban ngày. Vì đột ngột nên tớ nheo mắt lại, tiện thể lườm người kia luôn.

- Cậu về chỗ đi chứ?

Trí ngồi thấp, mặt cậu nằm trên mặt bàn. Cậu nở nụ cười, còn đỏ mặt nữa:

- Không ngờ luôn ó, Xíu cũng thích tui hả?

- Không phải!

- Vậy sao còn công khai Xíu là bồ của tui?

Vì đuổi Phương hộ cậu đó!

Tớ cứ nhìn cậu là thấy mắc cỡ, nhất là khi nhớ lại toàn bộ những câu nói nói với Phương lúc đó. Thực ra tưởng ngầu lắm, nghe lại thấy ghê quá đi.

- Tớ bị ghi âm lén, tớ nói hù Phương thôi. Trí đừng tin là thật đấy!

Mặt Trí xị xuống liền, cậu đứng dậy quay về chỗ mình rồi ngồi xuống. Tớ tưởng cậu hiểu liền thở phào một hơi, ai hiểu lầm cũng được chứ Trí thì không được.

- Tui không nghe Xíu giải thích đâu, Xíu là bồ của tui rồi.

Tớ quay phắt lại nhìn cậu, tức giận:

- Cậu kì quá dậy, tớ không muốn làm bồ cậu!

Trí nhìn đi chỗ khác, giả câm giả điếc.

- Trí!

Tớ gọi cậu trong vô vọng, bực dọc quay lên trên vò đầu cho đỡ lửa giận trong người. Rõ ràng cậu hiểu mà lại coi như không, Trí là đồ điên.

Vậy nên tớ dù muốn hay không thì đã trở thành bồ của Trí trong mắt tất cả mọi người rồi. Clup fan của Trí cũng giải tán hết, thay vào đó là group Messenger nói xấu tớ lập lên.

Tớ biết tại acc clone của tớ là thành viên trong đó.

- Tao không phải bồ Trí đâu, là hôm đó tao dùng cách này hù Phương 8A thôi!

Giải thích cả nghìn lần Mỹ cũng không hết giận tớ, từ hôm qua đến nay cậu không thèm nói chuyện với tớ luôn ấy.

Tớ phải nhờ đến sự trợ giúp của Dung mà cũng không được, Mỹ giận dai lắm.

Mệt mỏi thở dài não nề ngồi cạnh bồn hoa của trường, vì giờ là tiết thể dục nên sân trường chỉ có hai lớp học thôi vắng lắm.

Dung nó ở giữa khó xử, tớ chỉ đành để Dung ở cạnh Mỹ khuyên Mỹ dùm tớ. Bọn tớ ngồi cách xa nhau, nên giờ tớ ngồi một mình.

Bình thường là ba đứa mà, vì trai mà bỏ bạn, đồ tồi nhà cậu.

Tớ thầm mắng Mỹ trong lòng, cảm giác khó chịu muốn khóc ùa tới. Biết làm sao được, Mỹ nó thích Trí mà, tớ cũng không thể dùng các trị Phương để trị Mỹ được, mất bạn như chơi.

Tớ chán chường ngồi xem màu sắc của đất với cát, lâu lâu có con kiến công chiếc lá nhỏ chạy ngang hay đám kiến ngược xuôi di chuyển...

Đôi giày trắng bước đến, tớ ngẩng đầu lên thì bắt gặp ngay gương mặt của Trí. Mặt tớ với cậu gần ơi là gần, tại cậu còn cúi người xuống nữa cơ. Tớ giật mình, tim đập nhanh ơi là nhanh.

- Sao buồn thiu dậy?

Trí vuốt mồ hôi trên má, ngồi xuống cạnh tớ. Tự nhiên thấy Trí ngồi gần quá tớ tự phản xạ ngồi xích ra xa. Trí còn xích lại lần nữa, vươn tay giữ tớ lại.

- Đừng có tránh tui.

- Mắc cỡ lắm, đi ra chỗ khác đi.

Tay cậu nắm lấy tay tớ chặt lắm, còn không muốn buông ra dù mồ hôi nhớp nháp dinh dính nữa.

Cậu uống nước ừng ực, để gió trời thổi qua người xua đi cái nóng.

Tại Trí từ nãy đã chơi bóng chuyền với tụi con trai dưới cái nắng gần trưa, gặp tớ, cho tiền tớ cũng không muốn chơi trò này lúc này đâu.

Cho tiền tỷ thì nghĩ lại.

- Sao từ khi là bồ của tui Xíu cứ xa lạ với tui thế?

- Tớ không phải bồ Trí đâu, tớ giải thích với Trí mà Trí không nghe thôi.

Tự nhiên tớ muốn cách xa cậu càng xa càng tốt, đến khi tin đồn lắng xuống thì thôi ấy. Càng không muốn Trí hiểu lầm nhiều hơn nên tỏ ra lạnh lùng là chuẩn bài nhất.

- Vậy Xíu không muốn làm bồ tui hả?

Tớ gật đầu nhanh hơn cách người yêu cũ quay lại, tỏ ra vô cùng tán đồng với câu hỏi của cậu.

- Đúng đúng rùi, Trí thông suốt rồi đúng không dạ?

Trí ngậm miệng lắc đầu, trông như nín cười ấy.

- Không... cái đó... khục... nhìn Xíu mắc cười quá... hahaaa...

Mắc cười chỗ nào cha? Điên hả?

Trí cười chán rồi mới vuốt nước mắt nói:

- Nhưng tui muốn làm bồ Xíu thì sao giờ?

Mặt tớ đỏ hết lên đây này, lồng ngực thì đập nhanh còn người cứ râm rang nóng hổi í. Này là gì? Là muốn tỏ tình hả?

Cậu ý thích tớ đúng không? Như vậy là thích tớ rồi.

Tớ không dám tin luôn, sao có thể được chứ. Có khi nào đợi tớ gật đầu đồng ý, cậu mới ra lẽ là trò đùa rồi cười phá lên không?

Đối với cậu tớ phải đề phòng thôi, phong cách thuần thục như vậy giống hệt một đứa trapboy đi lừa tình con gái người ta quá. Với lại, Tú nói Trí không phải người tốt, làm tớ cũng hơi rén.

- Vậy Trí thể hiện rằng cậu thật lòng đi, khi nào tớ thấy cậu thành tâm thì sẽ đồng ý vô điều kiện luôn.

Tớ nín thở đợi câu trả lời của Trí, Trí cười như được mùa nghiêng đầu nhìn thẳng vào mắt tớ:

- Này là cậu nói đó nha, không nuốt lời.

- Ừ, không nuốt lời đâu.

Hai tiết thể dục trôi qua và tớ đã chuẩn bị đi vệ sinh, đột nhiên có bàn tay nào đó vồ lấy tớ rồi đẩy vào tường. Xung quanh vắng vẻ, vì chỉ là ra chơi năm phút thôi.

Là ai chứ?

- Tư Anh, mày vẫn là đâm đầu vào tình yêu nhỉ?

Tú ghì chặt vai tớ vào tường, ánh mắt nghiêm nghị làm tớ lạnh gáy:

- Không phải đâu Tú, là tao... nói xạo để hù Phương thôi. Mày thấy mà, con bé chạy ra ngay khi mày vào cổng nhà tao.

Cậu ta mím môi rồi cúi cúi đầu, giống như cực kì bất lực:

- Tao... thấy mày càng ngày lún sâu vào nó rồi đấy.

- Tao không có, tao vẫn chỉ coi Trí là bạn. Và tao vẫn nhớ lời mày, tao vẫn chưa đồng ý lời tỏ tình. Tao thề đấy, mày có thể tìm được ai cẩn thận hơn tao không?

Tay cậu siết chặt vai tớ, làm tớ hơi đau.

- Mày vẫn nói dối, ánh mắt của mày thay đổi rồi Tư Anh, mày không giấu được đâu?

Cậu nói gì vậy? Ánh mắt tớ... thay đổi sao?

Thay đổi như thế nào, tớ không biết. Lòng tớ đang rối loạn hết cả lên và chẳng thể nói rõ được, có phải tớ tự lừa dối bản thân hay không. Tớ thích Trí, và thích nhiều hơn cách tớ nghĩ?

Trống ngực đập lên liên hồi và khiến tớ thấy khó thở.

- Không biết nữa, tao không biết sao nữa Tú ơi. Cảm xúc của tao bây giờ đang rất rối, tao cũng... không rõ bản thân tao cảm thấy gì với Trí...

Tớ rơi vào trạng thái hoảng loạn, cả người run lên:

- Có thể... có thể... có thể như lời mày nó tao đã... thực sự thích Trí rồi.

Tú buông tay, vẻ mặt đầy sự thất vọng:

- Tao đã không muốn chuyện này xảy ra, lỡ như thật sự Trí coi mày là một ván game cần chinh phục. Thì tao... tao rất đau lòng đấy.

- Tú...

- Nó làm mày đau khổ, tao cũng sẽ thấy rất đau khổ. Tao không muốn mày bị tổn thương, tao không muốn mày phải khóc vì một điều gì đó, tệ hơn hết là vì một thằng con trai.

Tớ thấy có gì đó không ổn trong tình huống này, liền vươn tay chặn miệng Tú lại. Nhìn kĩ vào gương mặt nó, khóe mắt đã phiếm hồng và ướt át.

- Đừng nói, xin mày đừng...

Tú siết lấy bàn tay tớ trên miệng cậu, kéo ra:

- Tao đã rất thích mày, Tư Anh. Tao đã thích mày, từ rất lâu rồi. Nhưng tao không đủ can đảm để nói ra, vì sợ mày sẽ ghét tao. Bây giờ, bây giờ tao chẳng còn gì để níu giữ đoạn tình cảm này nữa.

Nó khẽ hôn vào lòng bàn tay tớ, hơi thở ấm áp mà lại khiến tớ lạnh sống lưng.

- Bởi vì người tao thích, lại chẳng thể là của tao.

Sau cuộc nói chuyện với Tú, khiến tớ bần thần như mất hồn.

Tớ chưa bao giờ nghĩ đến sự việc này, hoàn toàn không có lý do gì để nghĩ. Bởi Tú luôn hờ hững và không quan tâm tới thế giới, còn tớ coi Tú là bạn cùng bàn, bạn thân rất tốt.

Không kịp làm gì hay đáp lời, tớ sợ quá rút vội tay về rồi chạy biến mặc kệ Tú đứng đó.

Bạn... không là bạn... hay là bạn...

Từ giờ về sau, tớ chẳng biết nên đối mặt với Tú như thế nào nữa. Càng không biết nên làm gì, đầu óc tớ trì trệ lại chỉ muốn bật khóc vì bí bách.

Cuộc đời chó má, đi học phải đau đầu vì học chứ đau đầu vì yêu đương là cái quái gì?

Thật vô nghĩa.

- Ui! Gì vậy?

Cái lạnh buốt giá đột ngột chạm vào má là tớ giật bắn mình. Ngước nhìn lên thì thấy Trí đang trêu chọc tớ bằng cách dí chai nước lạnh vào.

- Sao nhìn như ai giựt tiền bà vậy? Tươi tỉnh lên đi.

- Trí nói chuyện duyên dáng chút thì chết hả?

Cậu cười khì khì, nhẹ nhàng đặt chai nước vào tay tớ.

- Vậy nói chuyện duyên dáng Xíu sẽ làm bạn gái tui phải không?

- Có thể đ...

Lời nói chưa thoát hết ra khỏi miệng đã bị nghẹn lại. Vì bình thường tớ nghĩ nó chỉ giống trêu đùa thôi, và tớ tưởng tớ rõ bản thân tớ tỉnh táo.

Cơ mà bây giờ, tớ chẳng thể coi đó là trò đùa nữa.

Tớ của bây giờ, đang tự lừa dối chính mình.

- Sao? Đồng ý rồi hả?

Tớ mở nắp chai nước rồi uống một ngụm:

- Không nhé!




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro