khánh trúc
Lan Khánh ( Thi Tiểu Hắc) - Đông Phương Khiếu Nguyệt, Bách Lý Thất (Tiểu Thất- Trần Thất- Trần Tiểu Kê)
---------
"Thật vất vả mới tìm được ngươi... Thật vất vả mới có thể nhìn thấy ngươi cười vui vẻ như mấy ngày qua... Ngươi nếu thực xảy ra chuyện gì... Rất nhiều người sẽ luyến tiếc..." Tiểu Thất thấp giọng.
-------
Lan Khánh ôm lấy Tiểu Thất, nhưng cũng cảm giác được độ ấm trên người đối phương một chút, một chút xói mòn đi.
Cứ như vậy...Lan Khánh nghĩ... Tiểu Thất sẽ chết.
Ý thức được điều này, Lan Khánh ngây thơ suy nghĩ, nếu Tiểu Thất chết thật, vậy hắn phải đến nơi nào mới có thể lại thấy tên này cười vừa lưu manh vừa lười nhác?
Không được, không được, gà của hắn, trừ hắn ra, không ai được quyền giết
--------
Tiếp theo hắn bỗng quay đầu, hướng Tiểu Thất bày ra nụ cười yêu thương lạnh lẽo, mở ra một miệng đầy máu, chỉ vào lộc cùng Tiểu Thất phán: "Của ta, của ta, đây cũng là của ta nốt! Một con đều chạy không thoát, ngươi nói có đúng không?".
Lan Khánh không nhìn đường, chỉ chăm chăm trông mấy thứ của hắn ở trong xe. Tiểu Thất kinh hãi ngoái đầu nhìn ra ngoài, quang quác kêu liên tục: "Đại sư huynh, ngươi mau quay đầu lại, ghìm ngựa ghìm ngựa, phía trước là vách núi a!".
"Hảo a, vậy ngươi nói, Trần Tiểu Kê là của ai?" Lan Khánh âm trầm cười.
"Của ngươi, của ngươi, toàn bộ là của ngươi hết!" Tiểu Thất xé hầu mãnh liệt kêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro