0.
nơi nhà thờ nhuộm một màu trắng tinh khiết lẽ ra không nên có dấu chân của sự bẩn thỉu. có lẽ trước giờ trong mắt ả ta, cái gọi là "linh thiêng" vốn dĩ không có thật, ả luôn cảm thấy chán nản và buồn cười khi mỗi tuần phải nghe hàng nghìn lời cầu nguyện trong nhà thờ, thật ngốc nghếch làm sao. đối với ả, thế giới này chẳng bao giờ có chuyện tốt như vậy, chỉ cần lẩm bẩm cầu nguyện là mọi chuyện sẽ như ý sao? chỉ cần chân thành trước chúa là mọi tội ác sẽ được chúa tha thứ sao? nực cười hơn với ả là câu kẻ ác sẽ bị trừng phạt nếu không biết hối cải.
bởi ả chưa bao giờ phải chịu trừng phạt trước trăm tội ác ả gây ra, ả chưa từng hối hận, ả hài lòng.
cho đến một ngày, cuộc sống vô vị của ả bỗng nhiên có một chút ngọt ngào, cảm giác lạ lẫm ập tới khiến ả không kịp trở tay. lòng ả xao xuyến, từng nhịp đập như muốn nuốt chửng lấy ả, ả không thể chịu nổi. mọi tính toán của ả trở nên vô dụng, ả chẳng thể kiểm soát bản thân trước mặt sự ngọt ngào ấy, ả cảm thấy mình khao khát, khao khát nếm được vị ngọt ấy.
tâm hồn ả bối rối, tâm trí ả vu vơ.
trái tim đã sớm bị ả tự mình bóp nát từ lâu, ấy vậy nay đã tái sinh
ả nghĩ, chính ả là người dâng trái tim mình cho nàng, mong mỏi nàng nhận lấy.
-" cầu xin ngài, cho em ấy thuộc về con
-" chỉ thuộc về con "
hy vọng rằng mây mù sẽ không giăng kín tâm trí jeayi.
...
-" seulgi ah~, đừng tháo vòng cổ ra chứ " ả nắm thấy đôi tay gầy gò đang đặt "cái vòng cổ " kéo xuống, nâng niu nhẹ hôn lên, cười mãn nguyện.
-" jeayi à..đây là vòng cổ cho thú cưng mà, sao mình có thể mang được chứ "
-" cậu là cún ngoan của tớ mà, khi đi học cậu có thể cởi nó ra, nhưng bây giờ mình muốn ngắm nó trên cổ cậu " ả đắm đuối nhìn nàng, hơi thở ả ngày một đến gần, ánh mắt mê tình cứ nhìn chằm chằm vào seulgi khiến nàng phải ngại ngùng tránh đi.
-" seulgi ngại ngùng đáng yêu quá nhỉ? seulgi ah~ nhìn tớ một chút đi " ả nhẹ giọng khẩn cầu. ả chưa bao giờ nói năng nũng nịu như vậy, ả chưa bao giờ cầu xin ai hay bỏ một ai vào tầm mắt. ả mãi mãi không tìm ra câu trả lời, tại sao seulgi lại có năng lực khiến ả sa đọa đến vậy?
-" ưm jeayi..chờ đã, ba cậu vẫn còn ở nhà mà~ ah..đừng cắn tớ " phút chốc, cơ thể nhỏ bé của nàng đã bị ả đè xuống, ả vùi đầu vào hõm cổ nàng, mê man mùi hương dịu dàng ở đó. ả như bị thiêu đốt, ả bức rức, ả muốn được xoa dịu.
-" hôn mình có được không? " mắt ả rưng rưng oan ức lắm, khả năng diễn xuất của ả không phải dạng vừa khi chưa gì đã nhìn thấy sự động lòng dưới đáy mắt seulgi.
chụt
nhẹ nhàng thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro