Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nguyện vọng

- Hoseok !!
Nghe thấy tiếng gọi sau lưng , Hoseok vội quay đầu lại. Quả nhiên là cậu ấy - Nam Joon . Nam Joon đang chạy từ đằng xa tới chỗ cậu , tay không ngừng đưa lên vẫy vẫy . Chờ đến khi Nam Joon đến trước mặt mình , thở dốc , Hoseok mới cất tiếng hỏi :
- Chuyện gì mà cậu hớt hải vậy ?
Nam Joon vừa nói vừa thở mệt mỏi :
- Còn chuyện gì nữa ?! Giáo viên gọi cậu kìa !!!
- Có chuyện gì ?!
- Chắc là liên quan đến chuyện nguyện vọng đấy . Cậu mau đi đi !!!
Hoseok vội tạm biệt Nam Joon rồi đi tìm giáo viên . Người gọi cậu chính là cô Lee Min Ah - giáo viên chủ nhiệm lớp 12B, cũng là lớp mà cậu đang theo học . Hoseok đứng trước cửa phòng giáo viên khẽ gõ cửa . Đáp lại ngay sau đó là một giọng nữ quen thuộc :
- Vào đi !
Hoseok kéo nhẹ cánh cửa đẩy , chậm chạp đi vào :
- Cô tìm em ạ ?!?
Cô giáo Lee đưa mắt nhìn cậu rồi chậm rãi gỡ cặp kính cận xuống để lại trên bàn rồi nói :
- Em ngồi xuống đây rồi chúng ta nói chuyện
Với lấy chiếc ghế tựa gần đó , Hoseok thong thả ngồi xuống . Cô giáo Lee bắt đầu nói chuyện :
- Hoseok , cô sẽ đi thẳng vào vấn đề . Em cũng biết là bây giờ cũng không còn sớm gì nữa . Kì thi đại học cũng đã đến gần . Ai cũng đã hoàn thành bản khảo sát nguyện vọng hướng nghiệp , chỉ còn riêng em là vẫn chưa xong . Như này là sao hả Hoseok ?
Như biết trước những gì cô sẽ nói , Hoseok chớp mắt mấy cái rồi nhẹ nói :
- Em xin lỗi .
Cô Lee khẽ thở dài.
- Nghe này học sinh Jung . Nếu em cứ im lặng như này thì cô sẽ không thể giúp được em đâu . Với lực học của em như hiện nay thì chuyện thi đại học cũng có hi vọng mà , hoặc là em có thể thi cao đẳng , học nghề và nhiều lựa chọn khác . Nếu em vẫn còn không định hướng được cho bản thân thì có thể tham khảo các bạn hoặc hỏi ý kiến của gia đình và người thân .
Thấy Hoseok vẫn im lặng , cô Lee thở dài , đưa cho cậu tờ nguyện vọng , nói :
- Cầm lấy đi . Em hãy về nhà và suy nghĩ kĩ hơn. . Chuyện này thực sự rất quan trọng .
Hoseok cầm lấy tờ giấy , đứng dậy chào cô rồi lặng lẽ ra về . Cậu biết chuyện này quan trọng đến nhường nào nhưng bản thân cậu không suy nghĩ được nhiều đến thế . Cậu không biết phải làm gì , cũng không có ước mơ nào lớn cả . Gần nửa năm rồi , cậu không gặp bố mẹ của mình . Họ quá bận rộn trong công việc và luôn để cậu ở nhà một mình trong căn nhà ở Seoul ( lúc này là Hoseok đã chuyển lên học ở Seoul rồi nha mấy bạn 🤧) . Cậu nghĩ thầm trong đầu định sẵn sẽ gọi điện hỏi bố mẹ về chuyện học hành của cậu . Một cuộc , hai cuộc rồi ba cuộc ,... không ai bắt máy . Hoseok tắt máy , quay lưng đi về nhà.
Ngâm mình trong bồn nước tắm , Hoseok ngẩn ngơ nghĩ về những gì mình đã trải qua . Cậu có rất nhiều bạn bè , nhưng không một ai trong số đó là thực sự thân với cậu cả . Cậu luôn giữ những người đó ở một khoảng cách nhất định . Cậu không nghĩ bất cứ một ai thực sự có thể làm bạn tốt của cậu , không một ai thực sự coi cậu là bạn . Hoseok nhắm mắt , chìm mình xuống dòng nước mát . Hình bóng một cậu bé tiểu học bỗng hiện lên trong tâm trí cậu . Vị tiền bối đó , người mà cậu vô cùng quý mến , người có đôi mắt cụp đen láy rất đáng yêu , mái tóc đen bóng mượt và nụ cười đẹp hơn bất cứ ai cậu từng thấy . Trong bất giác , cậu chợt thốt lên ba chữ :
- Min Yoongi !
____________________________________
( Thiết nghĩ viết liền một thể cho mọi người đọc quá 😪)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro