Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23: Mở Cửa Bí Mật

Cánh cửa khổng lồ từ từ mở ra, và Zephys cảm thấy một luồng khí lạnh lướt qua người, khiến cậu không khỏi rùng mình. Những bức tường xung quanh bỗng chao đảo, ánh sáng mờ ảo len lỏi từ những vết nứt, chiếu sáng từng góc khuất trong căn phòng tối tăm. Cảm giác ngột ngạt bao trùm không gian, như thể có một sự hiện diện không thể giải thích đang theo dõi từng cử động của cậu.

Zephys liếc nhìn Nakroth, người đứng cạnh mình. Hắn vẫn giữ im lặng như thường lệ, đôi mắt đỏ như ruby ánh lên vẻ kiên định và lạnh lùng. Nhưng Zephys có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong từng hơi thở của hắn. Một sự thay đổi nào đó đang xảy ra, và họ không thể lường trước được những điều sẽ xảy ra trong khoảnh khắc này.

“Chúng ta phải tiếp tục,” Zephys nói nhỏ, giọng cậu có chút lo lắng nhưng cũng đầy quyết tâm. Cậu không thể dừng lại khi đã đi quá xa. Bí mật mà cuốn sách chứa đựng đang chờ đợi được khám phá.

Nakroth khẽ gật đầu, ánh mắt không rời khỏi Zephys. Hắn biết rằng điều này quan trọng đối với cậu, và hắn sẽ không để cậu một mình trong hành trình này. Dù có bất kỳ thử thách nào, hắn cũng sẽ bảo vệ cậu cho đến khi kết thúc.

Cả hai tiến vào trong căn phòng, và ngay khi bước qua ngưỡng cửa, một làn sóng năng lượng mạnh mẽ ập đến, khiến họ cảm thấy như đang bị kéo vào một nơi xa xôi, không thể quay lại. Mọi thứ xung quanh trở nên mờ mịt, như thể họ đang lạc vào một thế giới khác biệt.

Trước mặt họ, là một hình dáng mơ hồ, giống như một người, nhưng lại không phải là người. Một sinh vật to lớn đứng giữa căn phòng, đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Zephys. Đó là một hình ảnh kỳ quái, với làn da nhợt nhạt, đôi cánh đen xám khổng lồ, và một aura u ám bao quanh.

"Chúc mừng, cuối cùng các ngươi cũng đến đây," giọng nói của sinh vật đó vang lên, lạnh lẽo và đầy bí ẩn. "Nhưng ngươi không thể thay đổi số phận của mình, Zephys."

Zephys không nói gì, chỉ nhìn chăm chú vào sinh vật trước mặt. Cảm giác mạnh mẽ của sự hiện diện đó khiến cậu cảm thấy một nỗi sợ hãi khôn nguôi, nhưng cậu cũng biết rằng nếu cậu không đối diện với nó, thì tất cả sẽ trở thành vô nghĩa. Cuốn sách, năng lượng, và tất cả những gì đã dẫn dắt cậu đến đây đều sẽ tan biến.

“Ta là người gác cổng của những bí mật này,” sinh vật đó tiếp tục, bước về phía họ. "Các ngươi có thể bước qua ngưỡng cửa này, nhưng không phải để thay đổi vận mệnh. Các ngươi sẽ phải trả giá."

Zephys cảm nhận được sự uy hiếp trong từng lời nói của sinh vật ấy. Tuy nhiên, cậu không thể lùi bước. Cậu không thể để tất cả những gì mình đã học được, và những gì Nakroth đã hy sinh trở thành vô nghĩa.

"Chúng tôi không quan tâm đến lời đe dọa của ngươi," Zephys trả lời, cố gắng giữ vững lập trường. "Chúng tôi sẽ đi đến cuối con đường này, dù có chuyện gì xảy ra."

Nakroth bên cạnh cậu chỉ đứng im, đôi mắt của hắn như đang tính toán từng động thái. Hắn biết rằng mọi thứ không đơn giản, nhưng hắn cũng biết rõ, chỉ có tiến lên phía trước mới là cách duy nhất để kết thúc cuộc hành trình này.

Sinh vật đó khẽ cười, một tiếng cười đầy khinh bỉ, nhưng rồi nó im lặng và quay đi. "Được thôi, các ngươi muốn tiến lên. Nhưng đừng mong có thể dễ dàng vượt qua."

Ngay lúc đó, căn phòng bắt đầu thay đổi. Mặt đất dưới chân họ rung chuyển, và những hình ảnh kỳ lạ lại xuất hiện xung quanh. Một cánh cửa lớn mở ra phía trước, lối đi dẫn đến một không gian vô cùng tối tăm, nơi không có bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống.

Zephys hít một hơi thật sâu, rồi quyết tâm bước vào. Nakroth không hề do dự, bước theo sau cậu.

Cả hai tiến vào lối đi, và ngay khi họ vượt qua ngưỡng cửa, không gian bắt đầu thay đổi một lần nữa. Những ký tự kỳ lạ hiện lên xung quanh họ, như thể đang dẫn dắt họ đi theo một con đường đã được định sẵn từ lâu.

“Cậu có nhận thấy không?” Zephys hỏi Nakroth, giọng cậu khẽ run. “Những ký tự này... chúng như thể đang nói với chúng ta điều gì đó.”

Nakroth không trả lời ngay lập tức, chỉ quan sát mọi thứ xung quanh. Hắn cảm nhận được sự thay đổi trong không gian này, một cảm giác quen thuộc, như thể mọi thứ đã từng xảy ra trước đây.

“Chúng ta sắp gặp phải thử thách cuối cùng,” Nakroth nói, ánh mắt của hắn kiên định.

Zephys nhìn vào đôi mắt đỏ như ruby của Nakroth, rồi mỉm cười. “Chúng ta sẽ vượt qua thôi. Dù thế nào, tôi tin vào chúng ta.”

Với niềm tin đó, cả hai tiếp tục bước về phía trước, sẵn sàng đối mặt với thử thách cuối cùng của hành trình này.

Hết chương 23

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro