Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Sự Thử Thách

Ánh sáng buổi chiều xuyên qua cửa sổ, chiếu lên tấm thảm mềm mại dưới chân. Zephys ngồi bên cạnh bàn, tay cầm chiếc bút lông, ánh mắt cậu mơ màng, nhìn ra ngoài mà không thật sự chú ý đến cảnh vật. Cảm giác giữa cậu và Nakroth vẫn đọng lại trong không gian, như một lớp váng mỏng không thể xóa bỏ. Dù cậu không nói ra, nhưng trái tim cậu có thể cảm nhận rõ rệt sự thay đổi ấy.

Cái nhìn sâu sắc của Nakroth, cái cách hắn không rời mắt khỏi cậu, tất cả đều như một phép thử mà cậu chưa sẵn sàng đối mặt. Cậu không hiểu tại sao lại cảm thấy mâu thuẫn như vậy. Một phần trong cậu muốn tìm cách tránh xa, một phần lại không thể tưởng tượng được cuộc sống mà không có sự hiện diện của hắn. Zephys không biết mình đang đứng ở đâu trong mối quan hệ này. Cậu không biết phải đối mặt với sự thay đổi như thế nào.

Một tiếng gõ cửa đột ngột vang lên, kéo cậu ra khỏi những suy nghĩ miên man. Zephys đứng dậy, nhanh chóng bước tới mở cửa. Trước mặt cậu là Nakroth, như thể hắn đang chờ đợi cậu. Đôi mắt đỏ như ruby của hắn nhìn thẳng vào cậu, không một chút do dự, không một chút e ngại.

"Anh có thể vào không?" Nakroth hỏi, giọng hắn ấm áp nhưng lại có chút gì đó rất kiên định.

Zephys không kịp nói gì, chỉ khẽ gật đầu. Nakroth bước vào phòng, đóng cửa lại phía sau. Không khí trong phòng dường như trở nên nặng nề hơn, chỉ có tiếng bước chân nhẹ nhàng của hắn vang lên trong không gian tĩnh lặng.

"Em ổn chứ?" Nakroth hỏi, tiến lại gần Zephys, ánh mắt của hắn vẫn giữ vững sự quan tâm không thể phủ nhận.

Zephys quay lại, đôi mắt tím oải hương của cậu đan xen sự lúng túng và bất an. Cậu không thể đáp lại ngay lập tức, chỉ im lặng nhìn hắn. Mọi thứ giữa họ vẫn chưa rõ ràng, và cậu không biết liệu mình có thể tiếp tục trong mối quan hệ này hay không. Cảm giác của cậu với Nakroth giống như một con sóng lớn, lúc thì nhẹ nhàng, lúc lại dữ dội, và không thể nào lường trước được điều gì sẽ đến.

Nakroth nhận ra sự do dự trong ánh mắt Zephys, nhưng hắn không tỏ ra khó chịu. Hắn biết rằng việc buộc cậu phải đưa ra quyết định ngay lập tức sẽ không phải là cách tốt nhất. Hắn chỉ muốn Zephys hiểu rằng, dù cậu có sợ hãi hay không hiểu, hắn sẽ luôn ở bên cạnh. Chỉ cần cậu cần, hắn sẽ là người ở đó.

"Anh không bắt em phải làm gì em không muốn," Nakroth nói, giọng nhẹ nhàng, "Nhưng anh hy vọng, em có thể hiểu rằng chúng ta không thể cứ đứng yên mãi như thế. Chúng ta phải đối mặt với điều gì đó, và anh muốn em là người cùng anh làm điều đó."

Zephys vẫn không đáp, nhưng sự im lặng của cậu không phải là sự từ chối. Đó là sự suy ngẫm, là một phần trong quá trình mà cậu phải trải qua để tìm ra lối đi đúng đắn. Mọi thứ về Nakroth đều có thể khiến cậu sợ hãi, nhưng cũng đồng thời khiến cậu cảm thấy an toàn. Cậu không thể lý giải được tại sao lại có cảm giác mâu thuẫn như vậy, nhưng có một điều cậu biết chắc chắn: Cậu không thể rời xa Nakroth.

"Em cần thời gian," Zephys thì thầm, không nhìn vào mắt hắn.

Nakroth im lặng, nhưng nụ cười nhẹ nhàng của hắn không hề tắt. Hắn hiểu, và đó là điều mà hắn đang chờ đợi. Hắn sẽ không đẩy Zephys vào bất kỳ sự quyết định nào mà cậu chưa sẵn sàng, nhưng hắn sẽ luôn ở đó, chờ đợi cho đến khi cậu tìm thấy sự rõ ràng trong lòng.

"Anh sẽ chờ," Nakroth đáp lại, và trong câu nói ấy, có một sự chắc chắn mà Zephys không thể không cảm nhận.

Không khí trong phòng vẫn tĩnh lặng, nhưng bầu không gian ấy không còn cảm giác căng thẳng như trước. Họ vẫn đứng đó, chỉ có hai người, và trong khoảnh khắc đó, không cần nói thêm gì. Cả hai đều biết rằng, dù có sự không rõ ràng, sự thay đổi là điều không thể tránh khỏi. Chỉ còn lại một điều duy nhất mà Zephys cần phải hiểu: Hắn sẽ không bỏ rơi cậu.

Và với đó, câu chuyện của họ tiếp tục, một bước nữa được ghi dấu trong hành trình chung, đầy thử thách nhưng cũng đầy hy vọng.

Hết chương 12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro