Chương Tám : Kế Hoạch Mai Mối
Phòng Châu Vũ .
- Đến rồi .
Chả hiểu sao Tiêu Thanh lại bối rối .
Cộc...cộc...
- Châu Vũ !
Không ai trả lời . Tiêu Thanh tiếp tục gõ cửa .
Cộc...cộc...
- Châu Vũ mau mở cửa !
Cạch..
- Chuyện gì ? Châu Vũ nhìn .
Tiêu Thanh bối rối , đỏ mặt . Không hiểu sao cậu lại như vậy .
- Có người nhờ tôi đem túi đồ đến cho cậu .
Đằng xa , phòng của Tiêu Thanh . Có hai bóng người đang nấp sau mép tường .
- Em chắc anh em có mời Tiêu Thanh vào không ?
- Em chắc chứ !
Trở lại phòng Châu Vũ.
Châu Vũ nhìn Tiêu Thanh .
- Vào đi !
" Sao hắn ta hôm nay tốt vậy , mời mình vào phòng ".Tiêu Thanh suy nghĩ . Cậu bước vào phòng .
- Đấy , anh đã tin em chưa ?
- Em thật lợi hại !
( Hai con người rảnh rỗi )
Căn phòng đẹp thật , gọn gàng sạch sẽ y như phòng con gái .
- Cậu nhìn xong chưa ?
Tiêu Thanh giật mình .
- Xin lỗi !
Châu Vũ tiến đến kệ sách , lấy vài cuốn sách đưa Tiêu Thanh .
- Mang về cho nó đi !
- Hử ! Cậu biết rồi sao ?
- Cậu không cần làm theo những việc nó nhờ . Chỉ vậy thôi ,mau đi ra đi .
Rầm... Châu Vũ đóng sập cửa lại .
- Sao chứ !
" Khách vào nhà chưa được uống chút nước đã đuổi người ta về , quá đáng ".Tiêu Thanh mặt đầy xác khí .
( Hai người rảnh rỗi )
- Anh ấy bị đuổi rồi !
Nhã Đình chán nản .
- Đúng thật là , anh nghĩ là sẽ không được đâu ?
- Chúng ta phải có lòng tin . Anh Mộc Nhĩ !
- Hai người bàn tán gì vậy ?
Thái Triều vừa mới quay về trường , nhớ tiểu Nhĩ sẵn có mang chút quà đem sang cho Tiêu Thanh .
Mộc Nhĩ vui sướng , chạy đến ôm Thái Triều .
- Em nhớ anh lắm !
Thái Triều vui vẻ ôm chặt Mộc Nhĩ .
- Anh cũng nhớ em !
- Oa, anh Mộc Nhĩ gê thật đấy . Nhã Đình trầm trồ .Thái Triều nhìn cô bé lạ kia .
- Ai vậy Mộc Nhĩ ?
Nhã Đình chen vào lời Mộc Nhĩ :
- Em là Châu Nhã Đình , anh cứ gọi là Nhã Đình học sinh năm nhất vừa chuyển đến , mong làm quen.
- Hừm , anh là Thái Triều năm hai .
- Đồ của em đây ! Tiêu Thanh giơ túi đồ cho Nhã Đình .
- Em cảm ơn anh !
Thái Triều nhìn gương mặt Tiêu Thanh xanh xao .
- Cậu có khoẻ không , Tiêu Thanh?
- Tớ khỏe cảm ơn cậu , cậu mới về sao ?
- Hừm , tớ có mang chút quà cho cậu .
Tiêu Thanh nhảy cẩn lên .
- Cảm ơn cậu , Thái Triều !
Nhã Đình kéo tay lôi Mộc Nhĩ đến cầu thang .
- Anh và anh Thái Triều bla...bla... !
Mộc Nhĩ gựơng đỏ mặt :
- Em hỏi kì thật , đúng vậy !
Nhã Đình reo hò :
- Đúng là mình quyết định trốn sang trường này là một việc sáng suốt.
Mộc Nhĩ nhìn Nhã Đình .
- Em sao vậy ?
- Không , em không sao !
Mộc Nhĩ nhìn trầm trầm .
- Em là hủ nữ ?
- Vâng , nên vì vậy em mới làm mai cho anh hai em với anh Tiêu Thanh .
- Được rồi , anh sẽ ủng hộ !
Thái Triều cũng vừa nói chuyện với Tiêu Thanh xong , cậu đi ra ngòai tìm Mộc Nhĩ .
- Em đây rồi , có muốn đi công viên không ?
Mộc Nhĩ vui sứơng đi lại ôm tay Thái Triều .
- Em muốn chứ ! Chúng ta đi .
- Hừm !
- Cho em đi chung với ! Nhã Đình với theo .
Mộc Nhĩ quay đầu lại :
- Không đựơc đâu , em ở nhà đi . Bye em .
" Thật là tức mà , thôi kệ mình ở lại tìm cách mai mối cho anh hai vậy " . Nhã Đình tức tối.
- Em làm gì ở đây ? Châu Vũ đang tính xuống siêu thị gần kí túc mua vài món đồ ,vừa đến cầu thang thì bắt gặp Nhã Đình.
Nhãi Đình bối rối gãi đầu :
- Em em chỉ đứng đây chơi thôi , anh hai đi đâu vậy cho em đi chung với !
Châu Vũ nhìn Nhã Đình rồi nhíu mày .
- Hừm .
Kế bên kí túc có một siêu thị mini , không chỉ có siêu thị mà còn có nhiều quán ăn dành cho những học sinh trong trừơng .
- Anh hai cần mua gì sao ? Nhã Đình nhìn Châu Vũ .
- Chỉ vài lon nứơc !
Nhã Đình ụ mặt :
- Anh thật là , mà này cho em hỏi?
- Hỏi đi !
- Anh thấy anh Tiêu Thanh thế nào ?
- Không ấn tựơng . Châu Vũ trả lời ngắn gọn .
Nhã Đình nghe xong , cũng chả thèm nói tiếng nào : " Em mà đánh lại anh là anh không xong với em đâu ".
- Oa , đằng kia có phải là nam sinh đẹp trai nhất trừơng chúng ta không ? Một đám nữa sinh vừa bứơc vào siêu thị.
- Hòang tử của tớ , gặp cậu ấy ở đây tớ chết mất . Nhưng cậu ta đang đi cùng ai vậy ?
Cả bọn xúm nhau lại xem .
- Con nhỏ đó sao lại đi chung với thân mật với cậu ta vậy . Phải đến hỏi mới đựơc .
Cả bọn tiến đến chỗ Nhã Đình gây chuyện ( Lúc đấy Châu Vũ đang ở quầy tính tiền , Nhã Đình thì đi một vòng tham quan. Đứa cầm đầu tiến lại giựt tóc Nhã Đình .
- A ! Nhã Đình giật mình .
- Ê nhỏ kia sao mày dám thân mật với hòang tử trong mộng của tụi này .
- Các bạn nhầm rồi , mìng đâu có!
- Mày láo .
Đứa cầm đầu giơ tay lên định tát vào mặt Nhã Đình . Nhưng lại bị một vật gì đấy nắm chặt cổ tay .
- Bỏ bàn tay bẩn thỉu của mấy người ra khỏi đây . Mặt em tôi mà bị gì thì các cô không xong đâu . Mau biến khuất mắt tôi !
Châu Vũ chừng mắt nhìn ả cầm đầu .Ả ta sợ tím tái cả mặt , liền ra hiệu cho cả đám đi khỏi đấy .
- Hoan hô , anh hai đã ra tuyệt chiêu " Con mắt óan hận " rồi .
Nhã Đình reo hò .
Châu Vũ liếc Nhã Đình .
- Mau về thôi !
- Anh hai à , đừng lấy tuyệt chiêu ấy dọa em mà . Xin anh đấy !
- Em im lặng đi về kí túc xá nữ đi!
- Vâng , em nghe lời anh . Bye anh hai ! Nhã Đình nở nụ cười rồi chạy về kí túc .
Châu Vũ vì chừng mắt quá đà nên giờ thái dương có biểu hiện nhức đầu :" Tại nó mà giờ mình nhức đầu quá ". Hai tay không ngừng xoa hai bên mắt .
- Này Châu Vũ . Tiêu Thanh nhìn thấy cậu ta qua cửa sổ sắc mặt khó coi .
- Chuyện gì ?
- Ờ không , tại tôi thấy sắc mặt cậu khó coi nên ...
- Không cần quan tâm !
Nói xong , Châu Vũ đi thẳng một mạch về phòng . Tiêu Thanh nhìn hắn ta mà chả hiểu gì .
- Haizzz, ai cũng đi hết chỉ còn mình ở đây . Chán quá đi !
Tại phòng Châu Vũ .
Cộc...cộc....
- Mở cửa đi Châu Vũ !
Cạch . Châu Vũ hốt hỏang :
- Lâm Dạ !
- Em ngạc nhiên sao , có thể cho anh vào phòng không ?
- Vào đi !
Lâm Dạ đột nhiên xuất hiện làm Châu Vũ ngạc nhiên .
- Lâu rồi không gặp em , nay mới rảnh để đến hỏi thăm em.
- Tùy anh , nhưng em không có gì để nói .
Lâm Dạ xô Châu Vũ xuống giừơng , hắn đè lên ngừơi cậu .
- Anh biết mục đích của em khi về nứơc . Anh nghĩ em sẽ không có cơ hội đâu .
Châu Vũ đỏ mặt xô Lâm Dạ ra .
- Sao anh lại biết chứ ?
- Đơn giản , hôm bữa tiệc tại
khách sạn Lâm Gia của anh em đã gây chú ý với cậu ta , đúng chứ ?
Châu Vũ quay mặt sang chỗ khác , không nói lời nào .
- Đựơc rồi , anh chỉ hỏi thăm em vậy thôi anh về đây . Chào em !
Tiêu Thanh vừa ngó đầu ra cửa thì bắt gặp Lâm Dạ từ phòng Châu Vũ bứơc ra .
Còn Châu Vũ tức tối : " Em sẽ không để anh làm vậy với cậu ta đâu ".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro