Chương Mười Một : Nụ Hôn Đầu
Châu Vũ lật đật đi ra khỏi WC để tìm thứ gì đấy . Đằng xa cậu bắt gặp được hai nữ sinh đang ở thành lang .
- Lệ à , cậu giúp tớ cắt sợi chỉ dư ở đây đi .
Cô bạn ấy chỉ chỉ vào sợi chỉ dư ở sau lưng .
- Được rồi , để tớ !
Cô bạn ấy vừa cầm chiếc kéo lên chưa làm gì thì bị một bàn tay mạnh bạo giựt bắn cây kéo . Rồi bỏ đi .
- Châu Vũ , là cậu ta đấy !
Hai cô bạn trầm trồ .
Thật may Tiêu Thanh vẫn ngoan ngõan đứng đấy đợi cậu .
- Cậu tính làm gì tớ vậy ? Tiêu Thanh hỏi Châu Vũ .
Cậu không thèm để ý , cầm kéo lên cắt " sọat... sọat...." từng mảnh vải được cắt rồi xé của Châu Vũ làm cho bộ đồ bí ngô của Tiêu Thanh thành vải vụn .
Cậu tối mặt nhìn Châu Vũ . Toàn thân cứng đơ , cậu không nghĩ hắn sẽ làm vậy .
- Cậu cũng thích lọai quần này sao ?
Châu Vũ nhìn mà không khỏi nhịn cười trong lòng.
- Thì sao , tôi thích đấy !
( Tiêu Thanh lúc thay đồ cậu luôn suy nghĩ có nên mặc đồ bên trong không , cậu đắng đo nhưng cuối cùng quyết định mặc chiếc quần sọt ngắn đầy màu hồng hello kitty )
- Tôi thấy cậu không bình thường.
Tiêu Thanh phản bác :
- Tớ rất bình thường , này là bà tớ mua cho .
Châu Vũ cười nhếch miệng .
- Bà cậu tốt thật !
Châu Vũ kéo tay Tiêu Thanh lôi cậu đi ra . Nhưng Tiêu Thanh giựt mạnh tay lại , Châu Vũ nhìn cậu nhíu mày .
- Muốn ở đây sao ?
Tiêu Thanh trề môi .
- Đồ tớ bị cậu cắt tan nát rồi , chỉ còn ... sao có thể . Uưhm...
Đang nói thì Tiêu Thanh bị một thứ ấm ấm có chút ngọt đập vào môi . Cậu giật mình , toàn thân lâng lâng tim cậu đập rất nhanh . Đây là lần đầu tiên cậu được thưởng thức vị ngọt như thế và cũng là lần cậu mất đi nụ hôn đầu .
Châu Vũ xô Tiêu Thanh ra .
- Vậy được rồi !
Cậu ngớ méo miệng nhìn hắn . Tim cậu có cảm giác đập rất nhanh .
Cạch .
Một nam sinh từ bên ngòai vào . Cậu ta nhìn Tiêu Thanh với Châu Vũ không tày nào nhịn được cười. Châu Vũ quay sang nhìn cậu ta , rồi lên tiếng :
- Cởi đồ ra !
Tiêu Thanh nghe xong tím tái cả mặt , còn cậu bạn kia vừa vào không biết Châu Vũ đang nói cậu nên vẫn ung dung giải quyết nỗi buồn .
Châu Vũ tức giận lại kéo áo cậu ta. Nam sinh ấy sửng sờ nhìn Châu Vũ .
- Này , muốn gì ?
Châu Vũ lạnh lùng nhìn hắn không nói gì lột sạch quần áo hắn chỉ còn lại chiếc quần con bên trong . Tiêu Thanh nhìn mà tức thay cho cậu ta , Châu Vũ mạnh bạo thật.
Cậu nam sinh ấy đang định lên tiếng chửi tục thì bị Châu Vũ cắt ngang :
- Câm miệng !
Lột sạch đồ nam sinh ấy xong , cậu tiến lại chỗ Tiêu Thanh hất bộ đồ lên người cậu .
- Mặc vô đi !
Tiêu Thanh nhìn hắn rồi lại quay sang nhìn cậu nam sinh ấy . Ánh mắt ngây thơ bị ánh mắt tức giận cậu ta làm cho sợ .
- Có nhanh không , hay muốn ở đây ! Châu Vũ mất kiên nhẫn nhìn Tiêu Thanh .
- Nhưng tớ ...
Đang định nói thì tay cậu lại bị thứ gì đấy rất chắc nắm ta cậu lôi vào phòg thay đồ .
Cậu nam sinh đột nhiên liếc Châu Vũ . Cậu chẳng nói gì , lấy tay kéo nam sinh ấy vào phòng đứng bên ngòai khóa cửa nhốt cậu ta vào bên trong .
- Thả tao ra , tao ra được thì mày không yên đâu !
Nam sinh đập cửa hét lớn .Tiêu Thanh ở cách một phòng nghe mà tội cho cậu ta . Tay cầm bộ đồ mà không thể mặc , cậu phân vân thì giọng nói lạnh gắt hốt lên :
- Tôi vào mặc giùm cậu !
" Óai..." Tiêu Thanh giật mình .
- Không không cần đâu , tớ ra liền.
Tiêu Thanh vội vội vàng vàng mặc bộ đồ vào . Cũng may bộ đồ này hợp với cậu . Mặc xong cậu liền mở cửa bước ra , bắt gặp ánh mắt nhìn cậu.
- Quê mùa !
- Này , tớ ...
- Có đi không ? Châu Vũ cắt ngang .
- Ờ , nhưng đi đâu ?
Câu hỏi ngu ngốc của Tiêu Thanh làm Châu Vũ quay sang liếc cậu , không nói gì liền bỏ đi . Tiêu Thanh ở đấy ngơ ngác nhìn .
- Dương Mễ , cậu ngủ trong đấy luôn hay sao vậy ?
Nam sinh khác vào tìm bạn mình chính là tìm nam sinh bị Châu Vũ lột sạch đồ rồi nhốt vào trong phòng.
Tiêu Thanh sợ bị phát hiện vội chạy ra khỏi đấy , tránh bị hiểu lầm .
Cậu chạy thẳng về kí túc , cũng may mọi người tập trung tại lễ hội nên cậu cũng thở phào nhẹ nhõm bước vào phòng . Khóa cửa lại , cậu liền cởi bộ đồ ra đợi khi nào có diệp thì đem trả cho nam sinh ấy .
Cộc....cộc...
Tiêu Thanh vội mặc đồ vào , đi lại mở cửa .
- Ai vậy ?
- Ăn đi !
Châu Vũ hất hộp cơm mua ở siêu thị vào người Tiêu Thanh . Chỉ như vậy rồi cậu rời đi . Tiêu Thanh không hiểu gì ngó đầu ra .
- Cảm ơn a !
Rầm !!!
Từ đằng xa , Châu Vũ không trả lời , chỉ có tiếng đóng cửa lạnh lùng trả lời Tiêu Thanh .
Tiêu Thanh nhìn mà cũng có cảm giác lâng lâng , cậu đóng cửa tay cầm hộp cơm của hắn cho cậu mà tim đập rất nhanh . "Nụ hôn lúc trong WC có nghĩa là gì ?" Cậu bâng khuâng lấy tay chạm lên môi .
Mộc Nhĩ ngà ngà say từ bên ngòai đi vào .
- Tiêu Thanh , cậu sao vậy ? Sao không cùng chúng tớ ở đấy chơi mà về sớm vậy ?
- Cậu say rồi đấy , Mộc Nhĩ !
- Tớ không say !
- Bó tay cậu , nào tớ đỡ cậu về giường .
Tiêu Thanh đặt hộp cơm xuống , đứng dậy đỡ Mộc Nhĩ loạng chọang về giường .
Cũng may vừa nằm xuống , cậu ta đã ngủ nên Tiêu Thanh trở về giừơng , cầm hộp cơm nhìn . Cậu nhìn nó lại nghĩ đến Châu Vũ , lúc đầu hắn làm cậu mất mặt , bây giờ lại giúp cậu rồi còn hôn cậu . Đột nhiên mặt cậu ửng đỏ không hiểu lí do .
Bụng cậu đột nhiên kêu rào , cơn đói bắt đầu , cậu mở hộp cơm không nỡ ăn nhưng vì đói cậu mở ra ăn nốt .
No căng bụng , cậu vui vẻ lên bàn lấy tờ giấy ghi chú nhỏ viết . Viết xong cậu len lén đi đến trước cửa phòng Châu Vũ dán nó lên . Rồi chạy thẳng về phòng .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro