Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương Mười Hai : Một Lúc Say , Nói Hết Tâm Tình ( phần đầu )

Sáng tinh mơ , không khí trong lành . Châu Vũ chuẩn bị sửa sọan lên lớp .

Cạch..

Vừa đóng cánh cửa màu trắng , đập thẳng vào mắt Châu Vũ một giấy màu vàng ghi dòng chữ ngoằn ngòen nhưng cũng đọc ra được " Cảm ơn cậu , cơm rất ngon " . Châu Vũ nhếch mép , giựt tờ giấy xuống vò nát rồi vứt đi .

Tại phòng Tiêu Thanh .

Chả hiểu sao hôm nay cậu ngủ rất ngon . Nên cũng dậy sớm chuẩn bị lên lớp , Mộc Nhĩ còn say ngủ cậu cũng không rảnh đánh thức . Sắp xếp xong , cậu bước ra cửa .

- Thật trùng hợp a !

Tiêu Thanh nhìn thấy Châu Vũ cũng đang đi đến . Liền không khỏi ngạc nhiên . Châu Vũ chẳng nói , cứ rảo bước đi tiếp .

- Châu Vũ , cậu đợi tớ đi chung với !

Tiêu Thanh với theo , cuối cùng cũng bắt kịp Châu Vũ . Cả hai đi cùng nhau , chẳng ai nói ai cho đến khi đến lớp. Tiêu Thanh nở nụ cười .

- Đến lớp tớ rồi , cảm ơn đã cho tớ đi chung .

Châu Vũ chẳng quan tâm , liền đi về lớp .Trên hành lang cậu đang đi , bắt gặp Lâm Dạ đang đứng đối diện cậu . Cả hai không nói gì , Lâm Dạ nở nụ cười quỷ dị nhìn cậu rồi bỏ đi .

Châu Vũ cũng chả thèm quan tâm , bình thản đi về lớp .

Trong lớp học của Tiêu Thanh . Cậu vui đến mức cười không thấy mặt trời , trong lòng nở đầy hoa . Chả hiểu sao cậu lại vui như vậy , chỉ đi chung với hắn mà cậu lại thấy lâng lâng .

- Người như anh đi là vừa , biến khuất mắt tôi .

Giọng một nữ sinh ngồi cạnh Tiêu Thanh đang cầm điện thọai mắng ai đấy .

- Đồ xấu xí keo kiệt , tôi không cần !

Cô bạn ấy cúp điện thọai , gương mặt bắt đầu đỏ . Tiêu Thanh nhìn cô bạn . Đột nhiên cô bạn ấy quay lại liếc cậu , ánh mắt rực lửa căm hận nhìn hẳn vào con mắt ngây thơ của cậu . Mồ hôi lạnh chảy rất nhanh , ướt cả áo cậu .

- Hơhơ !

Tiêu Thanh cười gượng xả giao . Cô bạn phát hỏa mắng Tiêu Thanh :

- Này tên đần ngu ngốc kia , cười gì ?

- Cười đàn bà chảnh ngươi cô !

Giọng nói lạnh lùng đừng sau lưng cô bạn , Tiêu Thanh nhìn thấy Châu Vũ con mắt giận dữ không chút biểu cảm nhìn ả . Nữ sinh ấy không quan tâm quay lại mắng :

- Mày là thằng nào dám chen vào lúc tao đang chửi , ơ.... Châu Vũ !

Cô bạn đứng đớ cả người . Châu Vũ tiến lại nói nhỏ vào tai ả nữ sinh ấy .

- Cần tôi giúp cô tự tử không ?

Tiêu Thanh ngồi đấy không nghe được Châu Vũ nói gì , nhưng cậu nhìn sắc mặt xanh xao của cô bạn ấy cũng biết cô ấy đang bị Châu Vũ uy hiếp .

Cô bạn ấy đang đứng đớ người lại bị Châu Vũ xô té xuống đất rồi tiến lại chỗ Tiêu Thanh .

- Từ giờ tôi là nam sinh lớp này , cần thỉnh giáo .

Châu Vũ lấy tay vứt hết tập vở , đồ trang điểm gương của cô bạn lúc nãy xuống đất . Cô bạn nhìn mà mắt căng tròn lên nhìn y như muốn thóat khỏi tròng mắt .

- Bẩn thỉu .

Châu Vũ nhìn cái ghế cạnh Tiêu Thanh , cậu bảo lớp trưởng lấy ghế mới cho cậu . Đợi một lúc lâu lớp trưởng đã mang một chiếc ghế về .

- Ghế đây , cậu rồi đi !

Châu Vũ không nói gì liền ngồi xuống cạnh Tiêu Thanh . Lúc đầu lớp trưởng chả muốn lấy nhưng lại bị Châu Vũ trừng mắt liếc một cái ý nói " Tôi không chừa một ai" nên cậu ta tuân lệnh đi lấy .

Tiêu Thanh nhìn Châu Vũ đang ngồi cạnh mình , lên tiếng hỏi :

- Sao cậu lại vào lớp tớ , chẳng phải lớp cậu ở trên lầu sao ?

Châu Vũ chẳng thèm liếc mắt nhìn cậu miệng nở nụ cười khinh bỉ .

- Tôi không thích lớp cũ .

Sắp vào lớp , đằng xa bóng Mộc Nhĩ chạy thẳng một mạch vào lớp . Chỗ ngồi của Mộc Nhĩ là bàn trước của Tiêu Thanh . Chạy đến bàn , đặt mông lên ghế cậu đã thở không ra hơi " hộc....hộc...." .

- Cậu sao vậy , Mộc Nhĩ ?

Tiêu Thanh ngồi sau lưng Mộc Nhĩ thấy cậu thở như bị ma đuổi liền hỏi . Mộc Nhĩ quay xuống nhìn cậu , trên trán đổ đầy mồ hôi , cậu chìa bàn tay ra nở nụ cười .

- Cậu xem , nó đẹp không ?

Tiêu Thanh nhìn trong lòng bàn tay của Mộc Nhĩ không khỏi tím mặt .

- Cậu cầm cái móc chìa khóa này làm gì ?

- Tớ vừa chạy ra chỗ tiệm Phương Ất mua đấy , tớ đặt chú ấy bốn bữa trước nay mới có hàng .

- Mà sao cậu lại chạy thở hộc hộc ghê vậy ?

Mộc Nhĩ quát lớn :

- Cũng tại cậu , sao dậy không chịu gọi tớ dậy làm tớ ngủ muộn phải chạy hết tốc lực từ chỗ đấy về đây .

Tiêu Thanh phá lên cười .

- Haha , tớ xin lỗi cậu nhá ! Cậu ngủ say quá nên tớ không đành đánh thức cậu .

- Ngậm miệng !

Giọng nói cạnh cậu lên tiếng , Tiêu Thanh im bặt không nói nữa Mộc Nhĩ giờ mới để ý quay sang nhìn người vừa nói . Cảm giác hốt hỏang nhìn cậu ta , Mộc Nhĩ quay sang nói nhỏ với Tiêu Thanh.

- Cô bạn cùng bàn với cậu đâu rồi?

Tiêu Thanh cũng quay lấy tay che mặt lại thì thào với Mộc Nhĩ :

- Mới bị cậu ta đuổi , giờ cậu ta chuyển đến lớp mình học .

Mộc Nhĩ trầm trồ . Ngước lên nhìn Châu Vũ từng nét thanh tú hiện rõ , gương mặt với các góc cơ hòai hòa nhìn mê người đôi môi hồng vừa phải Mộc Nhĩ nhìn mà không nhịn được muốn bay vào cắn nhưng không được , ánh mắt lạnh lùng đang trừng cậu .

Tòan thân toát mồ hôi lạnh , quay qua nhìn Tiêu Thanh :

- Hơhơ , tớ thấy cậu ta thân thiện đấy ! Chúc cậu may mắn.

Nói xong Mộc Nhĩ xoay liền 180° lên đằng trước bỏ Tiêu Thanh đằng sau lưng đối diện với ác quỷ.

Vào học , thầy giáo chẳng nói gì kể cả các học sinh trong lớp . Cứ như vậy cho đến tan học .

Khi cả lớp ra hết chỉ còn lại Tiêu Thanh với Châu Vũ . Tiêu Thanh quay lại hỏi :

- Sao cậu không về đi , ở đây làm gì ?

Châu Vũ ngồi ở đấy ánh mắt hép hờ không trả lời Tiêu Thanh. Vì sắp đến kì thi đầu năm nên Tiêu Thanh phải ở lại lớp ôn bài .

- Tùy cậu vậy !

Nói xong Tiêu Thanh lại úp mặt vào đóng sách vở . Chăm chú vào mấy tờ giấy cậu biết cậu học không tốt như vẫn cố gắng . Có lúc cậu lại quay sang nhìn Châu Vũ , hắn không làm gì chỉ ngồi đấy ánh mắt như đang ngủ .

- Hết giờ , về thôi !

Tiêu Thanh không quan tâm , Châu Vũ nói cậu ta nhưng cậu ta cứ chăm chú vào đóng rác đấy không nghe thấy lời cậu .

Tiêu Thanh giật mình , bàn tay thon dài của Châu Vũ gom hết mấy đống sách vở của Tiêu Thanh bỏ vào balo của cậu . Tiêu Thanh giật mình :

- Này , cậu làm gì đấy ? Không thấy tớ đang học sao ?

- Tôi không mù !

- Vậy sao lại gom chúng bỏ vào balo tớ chứ ?

- Tôi không thích ở lại nữa !

- Nếu không thích cậu có thể về kí túc , tớ đâu ép cậu !

Tiêu Thanh đối diện với Châu Vũ tức giận quát cậu ta , Châu Vũ nhếch mép cười giễu cợt nắm tay kéo Tiêu Thanh ra khỏi lớp.

- Này này buông tớ ra !

Tiêu Thanh bị hắn nắm tay kéo đi, bàn tay hắn rất cứng và chắc cậu không thể nào rút tay lại được. Lúc đấy tim cậu lại đập liên hồi .

- Đến rồi !

Châu Vũ dừng lại Tiêu Thanh bị kéo đằng sau không kìm được lực đẩy ngã nhào vô lưng Châu Vũ .

- Ui da !

Châu Vũ với cái lưng to rộng làm bia chắn , nếu không Tiêu Thanh đã ngã nằm xuống đất .

- Hậu đậu !

Tiêu Thanh đứng thẳng người xoa xoa cái trán vừa đập vào lưng Châu Vũ lại nghe cậu ta mắng mình là hậu đậu , Tiêu Thanh liền phản bác :

- Tớ không hậu đậu , tại cậu ngừng đột ngột nên tớ ...!!

Đang nói cậu liền ngước mặt lên không thấy Châu Vũ đâu , cậu tức tối " Thật không biết hắn đi từ lúc nào làm mình đứng đây lẩm bẩm một mình ". Tiêu Thanh nhìn xung quanh , bắt gặp một quán caffe bên đường nhìn ngay cửa kính trong tiệm cậu cũng bắt gặp Châu Vũ đang ngồi bên trong. Tiêu Thanh liền chạy lại .

Reng...reng ... Tiếng chuông gió được treo bên trong cửa phát ra tiếng chuông ngân vang . Tiêu Thanh đi đến chỗ Châu Vũ ngồi .

- Sao cậu đi không đợi tớ ?

Tiêu Thanh nhìn Châu Vũ đang thưởng thức caffe . Gương mặt cậu thóang hiện trong màn khói nhẹ của tách caffe nóng làm Tiêu Thanh càng chăm chú nhìn cậu .

- Nhìn đủ chưa ?

Tiêu Thanh bối rối , gãi đầu :

- À ờ ...!!!

" Caffe của quý khách , xin mời ". Giọng nhân viên phục vụ .

- Cảm ơn a , nhưng tôi chưa gọi caffe mà .

- Xin lỗi , vị này đã gọi thưa quý khách .

Người nhân viên chìa tay về phía Châu Vũ . Tiêu Thanh nhìn rồi nở nụ cười quay sang người phục vụ:

- Cảm ơn a !

Người nhân viên đi khuất , Tiêu Thanh cầm tách caffe lên khứu giác cậu rất nhạy liền đóan ra đây là caffe mà cậu thích uống .

- Châu Vũ , sao cậu biết tớ thích uống loại caffe đen đậm này .

Tiêu Thanh giơ tách caffe trước mặt Châu Vũ .

- Nó rẻ tiền , hợp với cậu !

Tiêu Thanh ngớ ng , không ngờ hắn lại .

- Cậu thật....Tớ về đây !

Nói xong Tiêu Thanh quoay người bỏ đi , Châu Vũ nhìn theo bóng dáng Tiêu Thanh khinh bỉ cười nhếch miệng một cái .

Tiêu Thanh tức tối , đi thẳng về kí túc . Khi về đến đã 6 giờ tối , Tiêu Thanh bực tức ngồi lên giường vứt cái gối đi chỗ khác .

Bịch !!!

Tiêu Thanh hỏang hốt , cái gối cậu vừa vứt liền bay thẳng vào mặt Mộc Nhĩ đang từ phòng vệ sinh đi ra .

- Tiêu Thanh !!!!

Tiêu Thanh vội đứng dậy , an ủi Mộc Nhĩ :

- Mộc Nhĩ a , tớ nóng quá nên vứt cái gối không ngờ nó lại bay thẳng đến mặt cậu , hihi !

- Cậu nên kìm chế đi , có ngày sẽ có người chết trong tay cậu , hứ !

Nói rồi , Mộc Nhĩ lại tủ áo của mình lấy ra một bộ đồ nhìn nó như đồ cặp vậy , cái áo màu hồng có hình con gà bên dưới in tên Mộc Triều ( có thể đóan ra người mặc đồ đôi với Mộc Nhĩ ) , chiếc quần jean đen bó sát trông rất hợp . Tiêu Thanh nhìn Mộc Nhĩ chưng diện rồi lên tiếng :

- Cậu tính đi đâu sao ?

Mộc Nhĩ suy nghĩ vài giây .

- Thôi chết , quên mất Tiêu Thanh cậu mau tắm thay đồ đi , rồi chúng ta đi .

- Đi đâu ?

Mộc Nhĩ vừa đứng trước gương chải tóc liền nói :

- Hôm nay sinh nhật Thái Triều , cậu ấy bảo tớ mời cậu đến mà tớ quên bén . Giờ cậu mau sửa sọan đi .

- Vậy à , đợi tớ một lát sẽ xong ngay.

Tiêu Thanh chạy vào phòng tắm , Mộc Nhĩ bên ngòai hô lớn .

- Tiêu Thanh tớ đi trước nha , tớ trễ rồi tiệc tổ chức tại nhà hàng Long Tước kế bên siêu thị Khổng Minh bọn tớ đợi cậu ở bàn số 42. Nhớ đấy !

- Ờ , cậu đi trước đi . Tớ mua quà rồi đến luôn .

Giọng Tiêu Thanh trong phòng tắm vọng ra .

- Bye , cậu !

15 phút sau , Tiêu Thanh tắm sạch sẽ trên người cậu tỏa ra mùi hương của xà phòng . Cậu đứng trước gương chải mái tóc ướt , mặt cậu phản chiếu vào gương làn da trắng hồng không tì vết , mắt to tròn lấp lánh . Chăm chút sắc đẹp xong cậu khóa cửa chuẩn bị đi đến tiệc sinh nhật của Thái Triều .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro