Chương Hai : Chào Mừng Học Sinh Mới
5 giờ sáng tại kí túc xá .
Tít....tít....tít.... Tiếng đồng hồ báo thức của Tiêu Thanh .
- Tiêu Thanh à , cậu không dậy thì nên để người khác ngủ chứ !
Giọng say ngủ của Mộc Nhĩ.
Tiêu Thanh chả nhúc nhích dường như tiếng đồng hồ chả làm cậu thức dậy .
5 giờ 45
- Trời ơi ! Sao đồng hồ không báo thức chứ , thật tức chết . Trễ giờ rồi nhanh thôi .
- Cậu thật là ồn đấy , Tiêu Thanh à làm ơn cho tớ ngủ !
Rầm!!!
- Ơ.... Thôi kệ cậu , cậu đi thì tớ có thể ngủ .
Sân bay Sùng Lâm
Từ đằng xa , thấp thóang có bóng dáng một chàng trai cao , gầy gò làn da trắng cộng với gương mặt thanh tú đang từ cửa sân bay bước ra .
- Hộc ... hộc ...!!! Tiêu Thanh phải chạy đến sân bay một cách nhanh nhất vì cậu thật không ngờ gần đến sân bay cách khỏang 1km xe buýt đã ngừng và không chạy nữa .
Tiêu Thanh nhìn xung quanh . Khi đi cậu cũng không quên mang cái bảng cậu tự làm :" CHÂU VŨ MỪNG CẬU VỀ NHÀ ". Cậu giơ tấm bảng thật cao .
Đột nhiên có người đi đến chỗ cậu :
- Chào !
Tiêu Thanh vui mừng , nẩy cẩn lên .
- Cậu là Châu Vũ?
- Hừm !
Được rồi , chúng ta đi về thôi . Cậu đưa vali đây để tôi xách .
- Cậu đi đón tôi bằng gì ?
Tiêu Thanh bối rối :" Tôi đi xe buýt ".
Châu Vũ tháo cặp kính mát ra nhìn cậu .
- Tôi muốn ở một mình , cậu về trường đi , tôi sẽ về sau !
- Nhưng ...
- Tôi sẽ lo mọi chuyện . Không cần cậu lo.
- Tùy cậu . Tiêu Thanh bị hắn cho phũ lòng tốt " Người gì mà lạnh lùng "
8 giờ tại trường Kim Bạch .
Mộc Nhĩ đang đi với Thái Triều giữa sân trường bỗng từ đằng xa bóng dáng bơ vờ của Tiêu Thanh đập vào mắt .Mộc Nhĩ chạy lại Tiêu Thanh .
- Này Tiêu Thanh , cậu đón học sinh mới sao rồi , cậu ấy đâu ?
Tiêu Thanh vẻ mặt u ám nhìn Mộc Nhĩ .
- Tớ bị hắn ta cho phủ lòng tốt nên tớ chả thèm quan tâm hắn .
Thái Triều lên tiếng :" Cậu đừng đụng chạm vào cậu ta là được rồi".
- Tớ chả thèm !
Mộc Nhĩ can ngăn :
- Được rồi , chúng ta lên phòng hội trường thôi !
Mộc Nhĩ với Thái Triều đi trước Tiêu Thanh bơ phờ theo sau hai người .
- Tiêu Thanh cậu đợi đã . Tiếng gọi từ đằng xa .
Tiêu Thanh nhận ra tiếng gọi đó là của hắn ( hội trưởng ) đang gọi cậu .
- Học sinh mới đâu ?
- Cậu ta bảo muốn ở một mình nên tôi bỏ cậu ấy ở lại , vậy thôi !
Lâm Dạ lẩm bẩm :" Cái tính không đổi ".
- Chào . Giọng Tiêu Thanh .
Tại Phòng hội trường .
Tất cả học sinh đang ồn ào bàn tán về học sinh mới , từ đằng xa Tiêu Thanh mặt hầm hầm ngồi khoanh tay chả nói gì .
Mộc Nhĩ lên tiếng :
- Cậu còn giận à ?
Thái Triều quay sanh Mộc Nhĩ .
- Tiểu Nhĩ , để Tiêu Thanh yên đi.
Mộc Nhĩ ôm tay Thái Triều nói với giọng dễ thương :
- Được rồi ! Cậu đừng giận tớ .
- Nào nào cái em im lặng cho
thầy . Giọng thầy hiệu trưởng .
- Trường Kim Bạch của chúng ta đã xây dựng được hơn 100 năm và đã tào đạo ra rất nhiều học sinh xuất sắc ....
Mộc Nhĩ phàn nhàn:
- Thật là thầy hiệu trưởng cầm miro là tòan trường buồn ngủ .
Thái Triều lên tiếng :" Em im lặng đi ".
- Thầy xin giới thiệu học sinh mới của chúng ta bạn Châu Vũ .
- Ôh.... Tòan trừơng đồng lọat reo lên .
- ............
Bầu không khí yên lặng . Không ai nói ai. Lâm Dạ chạy lên sân khấu nói nhỏ với thầy hiệu trưởng :
- Thưa thầy cậu ta chưa đến !
- Vậy là sao , thầy nhờ em đi đón cậu ta . Được rồi em về chỗ đi.
- Oa...Đột nhiên tòan trường la
lên trong đó đám con gái là to nhất . Thầy hiệu trưởng đang rất quê nhưng cố giữ bình tĩnh .
- Thầy giới thiệu với các em , bạn Châu Vũ học sinh mới của chúng ta .
Mộc Nhĩ nhìn thấy Châu Vũ liền khen hắn :
- Trông hắn đẹp trai quá !
Tiêu Thanh :" Vậy à , hơn cả Thái Trìêu sao ?".
Mộc Nhĩ quay sang nhì Thái Triều với con mắt lấp lánh .
- Nhưng Thái Trìêu của tớ là đẹp nhất !
Châu Vũ trên sân khấu phát biểu:
- Mong giúp đỡ .
Bài phát biểu ngắn gọn của Châu Vũ kết thúc , thầy hiệu trưởng ra lệnh kết thúc buổi chào đón học sinh mới .
Mộc Nhĩ tạm biệt Thái Triều rồi cùng Tiêu Thanh quay về lớp .
- Các em lớp 11B thầy xin thông báo . Vì trường chúng ta nay chào đón học sinh mới nên thầy hiệu trưởng hôm nay cho chúng ta học 1 tiết .
- Hay quá , vậy là tớ có thể gặp
Thái Triều rồi ! Mộc Nhĩ vui sướng .
Tan học .
- Đây ! Mộc Nhĩ đặt tờ giấy trước mặt Tiêu Thanh .
Tiêu Thanh ngạc nhiên :
- Cậu tính làm gì vậy ?
- Vé đi dự tiệc của cậu đấy . Thái Triều đến rồi tớ đi nha ! Bye cậu.
- Cả hai người đi chơi vui vẻ .
Tít...tít...Tin nhắn của Tiêu Thanh .
- Hử , là Lâm Dạ gửi :"Tiêu Thanh à , cậu không đưa được học sinh mới về trường rồi còn làm thầy hiệu mất mặt nên điểm số bài kiểm tra Anh Văn của cậu không được tăng , vậy thôi bye cậu ^^ .
Tiêu Thanh đọc xong tức đến không chịu nổi , cậu bị Lâm Dạ lừa cho một phát rất đau mà . Tiêu Thanh nhìn xung quanh , mọi người đã về hết nên cậu cũng xếp lại sách vở đi ra .
- Giờ về kí túc xá mình cũng chả làm gì hay ghé qua căntin mua chút gì . Tiêu Thanh lẩm bẩm .
Tại căntin .
Từ đằng xa Tiêu Thanh đã thấy Châu Vũ cậu liền chạy lại nhưng chưa đến thì ....
- Châu Vũ ơi , có thể cho mình làm quen được không ? Học sinh lớp dưới chìa món quà trứơc mặt cậu muốn làm quen Châu Vũ .
Nhưng cậu chẳng quan tâm sẵn tay vứt món quà đi .Tiêu Thanh nhìn mà thấy tiếc cho cô bạn ấy .Không biết hắn ta có phải ở Anh hông hay ở Bắc Cực chơi với gấu chán qúa nên mới về nước .
- Cậu kia ! Châu Vũ nhìn Tiêu Thanh .
Tiêu Thanh chẳng biết hắn gọi ai nên nhìn xung quanh , lắc qua lắc lại .
- Tôi gọi cậu đấy !
Tiêu Thanh chỉ vào mình :" Cậu gọi tôi ? ".
- Hừm !
- Gọi tôi làm gì ?
- Qua bên kia tôi sẽ nói .
Tiêu Thanh chả hiểu gì hết nhưng hắn đã lên tiếng thì cậu cũng nên đi .
- Ngồi đi . Giọng Châu Vũ .
- Ờ ! Cậu nói đi .
- Ở sân bay tôi đã phũ lòng tốt của cậu , xin lỗi !
Tiêu Thanh ngạc nhiên :" Không lẽ tảng băng này đã tan "
- Haha , không sao ! Tôi chưa giới thiệu về bản thân tôi ....ơ!!!
Châu Vũ ngắt lời Tiêu Thanh :" Nhưng , tôi không cần , đừng vì lợi ích mà làm việc mình không muốn . Tôi gặp cậu để nói vậy thôi ! Chào " .
Châu Vũ nói xong liền đứng dậy xoay người rồi bỏ đi , để lại Tiêu Thanh ngồi ngặm nhắm nỗi nhục của mình .
Tại kí túc xá .
- Gì chứ ! Cậu nghĩ cậu là ai mà nói chuyện kiểu đấy , đâu phải chỉ vì lợi ích của tôi đâu chỉ là tôi muốn xem học sinh mới đầu tiên thôi mà ! Giọng Tiêu Thanh nức nở
Mộc Nhĩ phàn nàn :
- Tiêu Thanh à , có nên vậy không ? Cậu như vậy là mất thần tượng đấy !
- Tớ chả thèm , tính làm quen với hắn mà bị hắn làm cho quê cả mặt .
Mộc Nhĩ cười :" Vậy sao , haha".
Tiêu Thanh mặt u ám :
- Tiểu Nhĩ , cậu cười gì ?
- Hơhơ, tớ có cười gì đâu ? Thôi tớ đi trước nha !
- Cậu có mau đi nhanh không hay muốn...
- Tớ đi liền . Bye cậu !
Mộc Nhĩ hốt hỏang chạy một mạnh . Chỉ còn một mình Tiêu Thanh ở trong phòng , chả biết làm gì ?
- Ơ...Tiêu Thanh bất ngờ bỏ tay vào túi quần , phát hiện có thứ gì đấy bên trong .
- Tấm vé Vip !!! Tiêu Thanh ngạc
nhiên vì cậu quên mất việc tấm vé dự tiệc ở trong túi .
Vé dành cho khách Vip
Bữa tiệc sẽ diễn ra tại khách sạn Lâm Gia lúc 6 giờ ngày 21 .
Xin cảm ơn !!!
( Khi đến mong quý khách mang theo vé để chúng tôi kiểm tra )
Tiêu Thanh :" Có cần vậy không , khi đến mong quý khách mang theo vé để chúng tôi kiểm tra . Điều đó ai chả biết!
Tiêu Thanh đứng dậy tiến lại tấm lịch treo tường để xem ngày 21 là thứ mấy .
- Chủ Nhật . Giọng Thái Triều
Tiêu Thanh ngạc nhiên :
- Sao cậu ở đây ?
Thái Trìêu giơ túi thức ăn trước mặt Tiêu Thanh .
- Tiểu Mộc biết cậu sẽ lười nấu ăn nên nhờ tớ mang cho cậu .
- Cảm ơn cậu , đã làm phìên !
- Tớ đi đây . Chào cậu !
- Hừm . Chào cậu !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro