Chương 83 : Tờ Giấy Kì Lạ
Bên ngòai hành lang ồn ào , Mộc Nhĩ vui vẻ như tên thiếu não đi thong thả vào lớp .
- Tiêu Thanh !
Mộc Nhĩ đứng ở ngay cửa , nhìn thấy Tiêu Thanh đang ngồi bên trong liền sốt sắn chạy lại .
Cậu ta không biết liêm sỉ chạy thẳng đến ôm chầm cả người Tiêu Thanh .
Cả người Tiêu Thanh giật nảy lên , bị Mộc Nhĩ ôm chặt cơ thể Tiêu Thanh liền khó chịu giãy giụa liên tục .
Rầm !
Mộc Nhĩ vô ý làm cả hai rơi xuống đất , cả người Tiêu Thanh nằm dưới đất . Phía bên trên lại bị cả thân thể gầy gò mà số cân nặng lại hơn gấp đôi cậu mà đè lên .
- Tên thối nhà cậu , lão tử sắp chết ngạt rồi !
- Á thà chết. Tiêu Thanh tớ xin lỗi ! Mộc Thĩ vội vàng ngồi dậy, Tiêu Thanh tức điên mắng thêm vài câu.
- Hôm nay cậu bị gì vậy ?
Tiêu Thanh bật người đứng dậy, tay liên tục phủi phủi đằng sau mông.
- Hìhì, lí do là dạo này không gặp cậu, nên suy ra tớ nhớ cậu!
Gương mặt Tiêu Thanh từ tức giận chuyển sang tối đen.
- Tên ngốc nhà cậu, có muốn tớ xử cậu không?
Mộc Thĩ vội bào chữa, đột nhiên phiá sau Tiêu Thanh, một luồn ánh mắt sắc lạnh chiả thẳng đến Mộc Nhĩ
- Tiêu Thanh tớ xin lỗi !
Nói rồi, Mộc Nhĩ chạy thẳng về chổ ngồi. Mồ hôi sau lưng Tiêu Thanh liên tục chảy lạnh hết cả người cậu.
- Cảm giác được người khác ôm, cậu thấy sao?
Châu Vũ lạnh lùng đi vào chỗ ngồi, mặt Tiêu Thanh đanh lại thành 1 khối khó coi.
- Cậu không sỉ tớ thì cậu ngủ không ngon sao ?
Tiêu Thanh tuôn một tràng, vấn đề ở đây là Tiêu Thanh cứ mắng, Châu Vũ vẫn cứ cái mặt thản nhiên y như không liên quan đến cậu .
- Châu Vũ, tớ ghét cậu, hứ !
Tiêu Thanh phi về chổ ngồi, mặt hậm hực chẳng buồn đưa mắt liếc sang người kế bên cậu .
Đến cuối buổi ,Tiêu Thanh vẫn không từ bỏ , vẫn giả vờ như còn giận để tên ấy xuống nước mà năn nỉ cậu nhưng lại thất bại .Châu Vũ chuông báo hết tiết cậu ta liền đứng dậy chả quan tâm xách balô lên vai đi thẳng ra ngòai .
" Tên đáng ghét , cậu làm tớ giận mà bây giờ lại tỏ vẻ bơ tớ vậy sao ! " Tiêu Thanh đập mạnh tay xuống bàn .
Mộc Nhĩ ngồi phiá trên cậu liền giật mình , vội quay xuống .
- Cậu lên cơn à , tim tớ sắp lọt ra rồi đấy ! Bình tĩnh đi , có chuyện gì vậy kể tớ nghe .
- Kể đầu cậu !
Nói rồi Tiêu Thanh cũng đứng dậy đi ra ngoài .
- Này , bạn ơi !
Một nam sinh chạy với theo Tiêu Thanh ngòai hành lang .
Tiêu Thanh ngây người đứng lại , nam sinh ấy vội móc trong túi ra một tờ giấy đưa cho Tiêu Thanh . Thở hổn hển lên tiếng .
- Có người gửi cậu ,nhắn là khi nhận được hãy mở ra đọc ngay . Xong rồi đấy , tớ đi về đây !
- Ờ , cảm ơn cậu !
Tên nam sinh đưa tờ giấy rồi chạy mất dạng phiá cuối hành lang , Tiêu Thanh nhìn tờ giấy mặt gian xảo .
- Châu Vũ , bây giờ tớ mới biết cậu vô sỉ như vậy .Dám nhờ người thay cậu đi năn nỉ tớ à, vô ích .
Cười gian một cái rồi Tiêu Thanh nhẹ nhàng mở tờ giấy ra .
Tối , tại nhà Châu Vũ .
Châu Vũ ngồi tựa lưng vào sofa xem tivi , Mao Mao nằm co mình bên cạnh . Dạo gần đây hễ cứ đến tối là trời bắt đầu chuyển lạnh , Châu Vũ cũng vì vậy mà luôn bật lò sưởi để tránh cho cái tên đề kháng kém Tiêu Thanh kia không bị cảm .
Châu Vũ liếc mắt nhìn đồng hồ , bất chợt cậu trừng mắt lên . Gương mặt cậu tỏ vẻ lo lắng , tim cậu đột nhiên đập mạnh .
- 9 giờ tối rồi , sao chưa về .
Mộc Nhĩ đang tắm thì điện thoại đổ chuông .
- Alô , ai đầu dây !
- Cậu ta đâu ?
Châu Vũ quát lớn , Mộc Nhĩ nghe lạnh cả người , cố trấn tĩnh .
- Á , Châu Vũ à . Tìm ai ?
Tút ...tút.... Điện thoại cúp một cách lạnh lùng .
- Chậc ...chậc.... Chưa gì đã cúp máy !
- Tên nấm tai mèo tắm nhanh lên , bệnh bây giờ !
Giọng nói ở bên ngòai truyền vào, Mộc Nhĩ vội cất điện thọai tập trung vào tắm .
- Em biết rồi !
Quay lại Châu Vũ .
Tắt điện thọai xong , Châu Vũ hối hả lái xe đi tìm Tiêu Thanh .
Vốn điện thọai Tiêu Thanh gọi cả mấy chục lần nhưng nhận lại toàn thuê bao không liên lạc được buộc phải gọi tên Mộc Nhĩ , cũng chẳng có tin gì .
- Nếu vì chuyện đấy mà cậu dám làm vậy thì đừng để tớ nhìn thấy cậu !
Châu Vũ tức giận đạp mạnh chân ga vô thức chạy.
------------------
- Trông được lắm , tụi bây làm rất tốt . Tao sẽ nói chủ nhân cho tụi bây thêm bồi dưỡng !
- Dạ , cảm ơn đại ca !
Căn phòng bao phủ một màu đen gê rợn lạnh người , ở phía cuối gốc từơng một tiếng động phát lên .
- Ưhmmmm...ưhmm.....
Khóe mi ướt đẫm ,cơ thể run rẩy . Máu từ khoang mũi chảy dọc ứơt đẫm thấm vào khăn bịt miệng cậu " Châu Vũ , mau đến cứu tớ ! ".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro