Chương 77 : Tiêu Thanh Gặp Nạn . Khu Vui Chơi , Kỉ Niệm Đáng Nhớ ( phần cuối )
- Ưhmmm....
Tiêu Thanh mệt mỏi ưỡn người dậy , Châu Vũ khẽ cuối nhẹ đầu xuống nhìn chầm chầm vào Tiêu Thanh .
Châu Vũ ngồi trên ghế , cậu đặt Tiêu Thanh ngủ trên đùi cậu .
- Xem ra cậu tỉnh rồi !
Châu Vũ vuốt nhẹ tóc Tiêu Thanh , cảm giác đựơc gần người cậu yêu nó có cảm giác thật yên bình .
- Này , cậu làm gì vậy ?
Tiêu Thanh mở chừng mắt nhìn Châu Vũ . Mặt đối mặt , Tiêu Thanh dùng sức bật mạnh người ngồi dậy .
- Ực !
Châu Vũ khẽ chút nhăn mặt . Tiêu Thanh đột nhiên ngồi bật dậy vô tình đụng phải cánh tay cậu bị thương lúc nãy . Tiêu Thanh hốt hỏang , quay đầu lại .
- Cậu có sao không ? Tớ xin lỗi !
Tiêu Thanh vừa vuốt vết thương vừa nói xin lỗi . Châu Vũ phì cười một tiếng , cậu đưa tay xoa đám tóc mái Tiêu Thanh .
- Cậu muốn chơi vòng đu quay không ?
Châu Vũ nghênh mặt hỏi Tiêu Thanh . Còn Tiêu Thanh , cậu ta ngồi ngáp ngắn ngáp dài ngay bên cạnh .
- Tớ là nam nhân , chỉ chơi mấy trò cảm giác mạnh . Trò vòng đu quay chả có gì thú vị , chỉ dành cho con gái .
Châu Vũ chau mày nhìn Tiêu Thanh .
- Vậy cậu muốn đi đâu ?
Tiêu Thanh hồn nhiên trả lời :
- Thủy cung !
Châu Vũ lúc này chỉ muốn đè Tiêu Thanh xuống mà đánh chết cậu ta , tưởng cậu ta chọn trò nào để chơi không ngờ lại chọn đến thủy ngư .
- Được rồi , thủy cung thẳng tiến !
Tiêu Thanh sốt sắn đứng dậy đi trước , Châu Vũ đưa hai tay vào túi quần nhàn nhã đi theo sau .
Đi vào bên trong thủy cung , Tiêu Thanh nhìn mọi thứ xung quanh với con mắt ngạc nhiên .
Tiêu Thanh chạy vựơt lên trước , cậu nhìn khắp mọi thứ . Đàn cá đủ màu , có cả rùa biển , san hô v.v , làm Tiêu Thanh mê mẩn .
- Châu Vũ , đi nhanh lên !
Tiêu Thanh vẫy tay gọi Châu Vũ . Châu Vũ nở nụ cười rồi nhanh tiến lại chỗ Tiêu Thanh .
- Tiêu Thanh , đứng yên !
Châu Vũ từ từ tiến đến , cậu ra lệnh cho Tiêu Thanh đứng yên .
Càng lúc Châu Vũ càng đến gần , xung quanh có vài người ở đây , phần đông họ ra bên khu lớn hết cả .
- Có gì sao !
Tiêu Thanh không hiểu Châu Vũ định làm gì nhưng cậu hỏi cậu ta lại không trả lời mà dần đến gần cậu .
Một bước
Hai bước
Ba bước
Và rồi bốn bước .
Hai cơ thể áp sát vào nhau , Châu Vũ không nói lời nào khẽ luồng tay ra sau lưng Tiêu Thanh .
Tiêu Thanh nhắm chặt mắt lại , tim cậu đập dồn dập nghe rất rõ hòa lẫn với nhịp tim của Châu Vũ .
Không gian yên lặng lạ thừơng , cá ở trong bể kính cứ vậy mà bơi đi chỉ còn Tiêu Thanh với Châu Vũ .
Tiêu Thanh nhẹ đưa cầm lên , môi cậu khẽ có chút run rẩy .
Rặc
- Á....!!!
Tiêu Thanh giật bắn mình , hai mắt lập tức mở căng ra nhìn .
Ánh mắt sắc lạnh của Châu Vũ chừng lên đáng sợ , Tiêu Thanh nhìn theo ánh mắt ấy ở phiá sau cậu .
Có một tên thanh niên đang ở phiá sau cậu , mặt nhăn lên đau đớn . Tay hắn bị Châu Vũ dùng lực bẻ gãy ngay cổ tay.
- Biến !
Châu Vũ hô lớn , tên móc túi ở sau lưng Tiêu Thanh xanh mặt ôm chặt cổ tay rồi vụt chạy mất.
Tiêu Thanh đứng đơ người , cậu chả rõ chuyện gì đang xảy ra . Châu Vũ đưa mắt nhìn xung quanh rồi liếc xuống đồng hồ đeo tay của cậu .
" Tốt " Châu Vũ vui thầm trong người .
Cậu đưa tay bế sốc cơ thể Tiêu Thanh , Tiêu Thanh đang cứng người lại bị Châu Vũ ôm chặt dùng sức bế lên .Tiêu Thanh la ú ớ , giãy giụa dữ dội .
- Châu Vũ ,cậu làm gì vậy ?
Châu Vũ không trả lời , bế Tiêu Thanh đi .
Đi ra khỏi thủy cung , Châu Vũ nhìn xung quanh một lượt rồi mỉm cười . Tiêu Thanh ngước cổ lên nhìn , cậu chỉ nhìn thấy mỗi cái cầm trắng của Châu Vũ.
Nhìn theo góc độ này , Tiêu Thanh cậu lại không ngờ Châu Vũ nhìn mê hoặc như vậy .
Đến nỗi trông cậu ta như là thiên thần giáng xuống . Khác hẳn những lúc cậu ta như ác quỷ , nhìn bây giờ cậu ta có vẻ ôn nhu hơn .
- Nhìn gì vậy ?
Châu Vũ bất ngờ lên tiếng , Tiêu Thanh liền giật nảy mình .
- Không , không có gì !
Gương mặt Tiêu Thanh gượng chính cả hết hai bên má . Cậu lộ vê bối rối , quay mặt sang bên khác .
- Cậu xem , chúng ta đang đến đâu !
Nghe Châu Vũ nói , Tiêu Thanh vô thức quay sang nhìn .
- Ể !
Tiêu Thanh đơ người , cậu không ngờ Châu Vũ lại dẫn cậu đến đây .
Châu Vũ bế Tiêu Thanh lên ghế ngồi , cậu đống mạnh cửa .
Tiêu Thanh bất ngờ la hét ầm ĩ ở bên trong .
- Bác đảng nhà cậu , cho tớ xuống !
Châu Vũ thuận tay , đống khóa cửa lại .
- Mở cửa , Châu Vũ !
Châu Vũ không trả lời , ngồi xuống ghế . Tiêu Thanh đứng gần cửa ra sức đập mạnh , luôn miệng la hét .
- Cứu , có ai không . Cho tôi xuống !
Vòng quay bắt đầu chuyển động , cái cối quay khổng lồ từ từ di chuyển . Tiêu Thanh tòan thâb run rẩy , chân chả đứng thẳng nỗi cậu liền thụy gối .
Châu Vũ nhanh chân đến đỡ Tiêu Thanh , cậu ôm chặt thân thể đang run rẩy của Tiêu Thanh .
- Châu Vũ , tên thối lão tử sợ độ cao !
Tiêu Thanh đột nhiên nấc lên thành tiếng rồi nước mắt chảy dàn dụa . Châu Vũ nhìn cảnh tượng ấy lại mỉm cười.
- Thì sao ?
Câu trả lời lạnh lùng của Châu Vũ lại làm Tiêu Thanh tức điên lên.
Đột nhiên , vòng đu quay ngừng lại . Chỗ Tiêu Thanh với Châu Vũ ở trên đỉnh , tòan bộ khung cảnh đêm đầy sao bao chùm .
Quay lại bên trong , Tiêu Thanh sợ sệt vô tình tức lắm mà do sợ độ cao từ nhỏ nên phải nắm chặt cơ thể tên đáng chết Châu Vũ .
- Tiêu Thanh !
Châu Vũ ôn nhu lên tiếng , Tiêu Thanh lại lớn tiếng tức giận đáp lại .
- Chuyện gì ?
- Cậu ...
Châu Vũ ấp úng , Tiêu Thanh nhìn Châu Vũ . Hai bên mắt cậu chau lại , tòan thân cậu dần nhẹ run , chỉ cần nhìn xung quanh đừng nhìn xuống phiá dưới là được .
- Tớ muốn xuống , xin cậu đấy tớ sợ lắm rồi !
Tiêu Thanh năn nỉ , không khí im lặng chẳng có câu trả lời nào đáp lại chỉ có mỗi tiếng tim trong lòng ngực Châu Vũ đang đập liên hồi .
Tay Châu Vũ ôm chặt cơ thể Tiêu Thanh vào người cậu , Tiêu Thanh nhìn bộ dạng Châu Vũ lúc này có chút khó hiểu .
- Xuống , được chứ ?
Tiêu Thanh lại òa khóc , cậu ngứơc mắt lên nhìn biểu hiện Châu Vũ .
- Ưhmmm.....
Tiêu Thanh vừa ngẩng mặt lên lại là lúc Châu Vũ cúi nhẹ đầu xuống thế là môi cả hai chạm vào nhau .
Châu Vũ khẽ đưa tay lên lau khóe mắt Tiêu Thanh , môi vẫn không rời dính nhau .
Môi Châu Vũ bỗng dừng lại , Tiêu Thanh ngạc nhiên nhìn . Ánh mắt Châu Vũ nhìn lúc này chẳng còn chút lạnh lẽo nào mà ngược lại nó còn ấm áp hơn .
- Cậu muốn không ?
Châu Vũ nâng nhẹ cầm Tiêu Thanh lên , hỏi cậu ta một cách âu yếm .
" Muốn " chữ muốn ấy làm Tiêu Thanh đột nhiên có chút bối rối .
- Không muốn !
Tiêu Thanh chẳng thèm suy nghĩ kĩ liền trả lời , Châu Vũ chau mày .
- Tại sao ?
Giọng Châu Vũ đột nhiên lạnh lùng hẳn , đến nổi da gà Tiêu Thanh nổi ca lên .
- Tớ không muốn bị nát hoa .
Châu Vũ nhịn cười " Tên ngốc " . Ánh mắt Châu Vũ hiện lên nìêm vui .
Cậu giựt mạnh tay Tiêu Thanh về phiá trước mặt cậu , Tiêu Thanh giật bắn mình , cậu la lớn :
- Á đau ! Cậu làm .....
Tiêu Thanh định rụt ta lại rồi mắng Châu Vũ một trận nhưng rồi cậu lại thấy có cảm giác không tin vào mắt mình .
- Cậu muốn nó chứ ?
Châu Vũ lại hỏi , hai mắt Tiêu Thanh trợn lên ngạc nhiên .
Trên tay cậu , ngay cạnh ngón áp út có một thứ bằng bạc lấp lánh . Tiêu Thanh không ngờ chuyện này nó tiến triển nhanh đến vậy " Châu Vũ , cậu ta , cậu ta cầu hôn mình sao ? "
- Muốn hay không ?
Như đọc được suy nghĩ của Tiêu Thanh , Châu Vũ vuốt nhẹ tóc Tiêu Thanh rồi nhẹ nhàng hỏi .
- Tớ ....tớ .....
Giọng nói ấp úng , Tiêu Thanh bây giờ đầu óc rất bấn loạn .
- Thế nào ?
Châu Vũ lại lên tiếng , Tiêu Thanh lại càng bối rối , cuống quít lên .
Tít ....tít .....
Điện thoại Tiêu Thanh đột nhiên reo lên cứu nguy cho cậu .
Lấy điện thọai trong túi ra , màn hình hiển thị số mẹ cậu tức là bà Tiêu đang gọi đến .
Châu Vũ không cần nói liền gọi người chỉnh vòng quay đưa hai người xuống .
Vài phút sau , Châu Vũ với Tiêu Thanh bước ra khỏi vòng đu quay ấy đi ra khỏi cổng khu giải trí . Tiêu Thanh liền lập tức đi nghe điện thoại của mẹ cậu .
Châu Vũ đứng ở phiá xa nhìn bóng Tiêu Thanh đang đứng nghe điện ở phiá trước .
Nói thật bầu trời hôm nay trông rất nhiều sao , Châu Vũ bật cười nửa miệng rồi tắt nhanh đi .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro