Chương 73 : Giải tỏa
- Xin chào , cậu là Châu Vũ !
Giọng của quản lí công ty , cậu ta theo sự chỉ dẫn , dắt Châu Vũ lên phòng tổng giám đốc .
Châu Vũ khi còn ở sân bay đã nhận đựơc tin của Tiểu Dĩ " Tiêu Thanh đã tìm đựơc ! " .
Đọc xong dòng tin , Châu Vũ đã giảm đựơc chút lo lắng trong ngừơi .
Chuyến bay hạ cánh , Châu Vũ lặp tức lên xe đi đến công ty đối tác cha của cậu .
Châu Vũ chẳng mặc vest sang trọng , chỉ mặc mỗi cái áo thun , quần short , khóac trên ngừơi áo khóac da đen đi vào bên trong công ty .
Vốn đẹp trai lạnh lùng , dù làm bất cú thứ gì thì mấy đứa con gái cũng bao quanh mắt dõi theo . Ở đây cũng chẳng khác , mấy nữ tiếp tân ngừơi Anh bị vẻ đẹp ấy của Châu Vũ làm hút hồn , đến nỗi tên quản lí công ty cảm thấy khó chịu .
- Mời cậu ngồi , giám đốc chúng tôi sẽ xuống ngay !
Châu Vũ chẳng màng đến lời nói của tên quản lí , cứ thế đi thẳng đến ghế sofa gần đấy ngồi xuống .
" Kiêu ngạo " Tên quản lí mắng thầm , rồi bứơc ra khỏi phòng giám đốc .
Châu Vũ ngồi bên trong , ở phía bên ngòai có vài nữ nhân viên đang cố chen nhau nhìn vào bên trong .
Ngồi khỏang chừng hai mươi phút , Châu Vũ bắt đầu thấy khó chịu :" Ông hay thật đấy ! ".
Châu Vũ nói thầm , cậu rất ghét khi phải chờ đợi ai đó , nhất là mất tên vô sỉ .
Cạch ...
- Hơ hơ , xin lỗi cậu vì đã thất lễ làm cậu ngồi đợi tôi !
Ông giám đốc bây giờ mới xúât hiện , theo sau lại là nữ trợ lí . Cả hai không nể mặt có ngừơi ở đây cứ sờ mó lẫn nhau , khi vừa bứơc vào ả trợ lí đấy bị sức hút của Châu Vũ mê hoặc.
- Chàng trai , cậu à không .... Phải gọi là ... Anh có cần em phục vụ gì không ạ !
Ả bỏ tên giám đốc sang bên , bứơc đến lại chỗ Châu Vũ nũng nịu như mèo con quấn lấy chủ . Châu Vũ chẳng nói gì , chỉ dùng ánh mắt cũng đủ làm ả trợ lí tự động tránh xa .
Tên giám đốc nhìn thấy cảnh tựơng ấy chỉ bíêt thầm cừơi trừ ra mặt . Kết thúc buổi thời gian dư thừa , cuối cùng cũng vào thẳng vấn đề chính .
- Tôi tên Lữ Thác , giám đốc công ty . Gần đây tôi nhận đựơc đơn hàng tốt do cha cậu gửi cho chúng tôi . Chúng đựơc để ở nhà kho . Nào , theo tôi !
Ông giám đốc cừơi vui vẻ đứng bật dậy , đi thẳng ra cửa .
- Không cần !
Châu Vũ giở giọng bất cần . Tên giám đốc cứ tửơng cậu ta sẽ đi theo mình không ngờ lại bị cậu ta vứt một ráo nứơc lạnh lên ngừơi .
- Giấy chuỷên hàng !
Tên giám đốc ngạc nhiên nhìn cậu , ông ta quay ngừơi lại, miệng lại cừơi trừ .
- Nếu cậu muốn giấy thì tôi đưa lìên cho cậu đây !
Ông ta búng tay ra lệnh cho ả thư kí mang giấy chuyển hàng đến . Ả thư kí nhận đựơc lệnh lìên khó chịu , lại nhận đựơc thêm cái nháy mắt của gả giám đốc nên đành làm theo .
Ả tờ gíây từ trong hộc tủ ra , rồi đi lại bàn đưa cho gã giám đốc .
Gã giám đốc chả để ý đến gã tiếp tục bàn vịêc .
- Giấy chuỷên hàng , cậu có thể xem qua .
Châu Vũ chẳng nói gì , lấy cây víêt từ trong túi quần của cậu ra . Cầm tờ gíây lên định kí vào thì ...
Rầm !
- Tên đáng chết , dám bỏ tớ ở lại hả ? Cậu có bíêt tớ tìm cậu mãi không hả ? Cậu sao lại không tìm tớ , mà dám bỏ tớ đi trứơc ?
Tiêu Thanh từ bên ngòai xông mạnh vào bên trong lớn tíêng .
Châu Vũ làm mặt bất cần , cứ xem như Tiêu Thanh không ở đây . Cầm bút kí tên vào gíây chuỷên hàng .
Tiêu Thanh thì một giây phút nóng gịân đã qua , cậu đã về thực tại . Cậu đang làm mất trật tự trong phòng giám đốc .
Châu Vũ kí xong , cậu đứng dậy ung dung đi ngang qua mặt Tiêu Thanh đi thẳng ra bên ngòai .
Tiêu Thanh thấy không còn đừơng nào có thể cho tên óc heo cho cậu chui vào , cậu bị Châu Vũ chơi một cú này quá đau mà .
- Xin lỗi , thành thật xin lỗi mọi ngừơi !
Tiêu Thanh vội xin lỗi , rồi chạy theo bóng Châu Vũ ở cuối hành lang .
Tên giám đốc với ả thư kí đơ cả ngừơi chẳng hiểu chuỵên gì đang xảy ra .
Châu Vũ đi thẳng ra đến cửa công ty ra bên ngòai , Tiêu Thanh cũng cố chạy đuổi theo cậu ta .
- Châu Vũ đợi tớ !
Châu Vũ dừng lại , cậu đứng ung dung đợi xem Tiêu Thanh định làm gì .
- Này , sao cậu không đợi tớ đi chung ?
Tiêu Thanh lại gần Châu Vũ , giọng địêu có phần óan tránh .
- Trễ giờ .
Châu Vũ lạnh lùng trả lời , cậu xoay người bứơc đi tiếp trên đừơng .
- Ể !
Tiêu Thanh ngơ ngừơi , lại thấy Châu Vũ đi tiếp cậu lại hối hả chạy theo sau lưng .
- Vì trễ gìơ cậu không đợi tớ sao , đồ đáng chết !
Châu Vũ nghe xong lìên hự ngừơi lại , hai chân mày cậu chau nhẹ lại .
Tiêu Thanh thời cơ chạy lại giương mặt đối diện Châu Vũ khiêu khích tíêp .
- Sao , tớ nói không sai sao ! Cậu vì trễ gìơ bay mà bỏ tớ .....uưmmmmm...
Châu Vũ bất ngờ đặt môi lên môi Tiêu Thanh hôn chặt cậu ta . Tiêu Thanh , cơ thể cậu cứng đơ như hóa đá , miệng không hốt ra được từ nào . Chỉ có thể đưa môi cho Châu Vũ hôn lên .
Cả hai ngừơi đứng hôn nhau trên vệ
đừơng , xung quanh ai nấy đều đi tấp nập ngang qua hai cơ thể ấm nóng ấy .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro