Chương 67 : Căn Nhà Mới
" Ting ..." Tiếng thang máy báo hiệu đến số tầng , cánh cửa dần mở ra . Một cậu thanh niên thong thả bứơc ra , cậu thản nhiên đi đến căn phòng cuối dãy hành lang .
Bước chân của cậu không chút vội vã như lúc đầu mà lại chậm rãi ung dung .
Đến căn phòng cuối dãy , bên ngòai cánh cửa có treo một tấm bảng " Đừng làm phiền " .
Cậu thanh niên đứng nhìn cánh cửa , miệng nhếch lên nụ cừơi giễu cợt .
Ở bên trong , Tiêu Thanh như tên không muốn sống , luôn cầu khấn vái cho nhân viên khách sạn đến hoặc may rủi có vị khách đi nhầm phòng để cậu được thóat khỏi tay ả phụ nữ dâm tà kia .
Ả vươn tay mở hộp tủ nhỏ cạnh giừơng , Tiêu Thanh liếc mắt sang nhìn bên trong hộp tủ chứa vài hộp nến , xem ra là vài loại nến khác nhau .
Gương mặt ả quay sang nhìn Tiêu Thanh , nụ cừơi đê tiện hiện lên .
- Cưng muốn thử cảm giác mạnh với chúng không ?
Vừa nói ả vừa cầm cây nến lên đưa trước mặt Tiêu Thanh . Toàn thân đổ mồ hôi liên tục , Tiêu Thanh biết trò này . Đây là trò mà Châu Vũ bày ra để trừng phạt cậu .
" Không lẽ , Châu Vũ giở trò đê tiện này với mình " Tiêu Thanh thầm suy nghĩ .
" Cạch ..." Cánh cửa phòng mở ra, một luồng khí lạnh bay vào bên trong , cậu thanh niên đi thẳng lại phía ghế sofa gần đấy đối diện cái giừơng .
Ả phụ nữ chừng mắt ngạc nhiên nhìn ngừơi vừa vào. Sức mê hoặc của cậu thanh niên vừa bứơc đột ngột vào đã là ả phụ nữ trên giừơng điên đảo .
Ả nhảy khỏi ngừơi Tiêu Thanh , không chút đê tiện bò lại phía cậu thanh niên .
Tiêu Thanh liếc hai mắt sang nhìn nhưng chẳng nhìn được , căn phòng tối đen chỉ có mỗi cái đèn ngủ chiếu sáng một nửa cái giừơng cậu đang nằm .
Bất chợt cậu nghe giọng ả lên tiếng :
- Không ngờ , trên đời này lại có ngừơi đẹp đến vậy !
" Ngừơi vừa vào , mau trả lời đi , tôi muốn nghe giọng ân nhân " . Tiêu Thanh vui sướng cố vươn tai nghe giọng ngừơi vừa vào .
- Cảm ơn !
- Á........
" Thôi xong , có chuyện gì vậy !" Tiêu Thanh hốt hoảng , giọng ả phụ nữ la hất thanh rồi dần im lặng .Ngừơi cậu không còn sức để ngồi dậy nên chả biết có chuyện gì .
Bất chợt có một vòng tay ôm chặt eo cậu bế sốc lên , Tiêu Thanh chợt cảm nhận được cơ thể ngừơi đang bế cậu. Hơi ấm của ngừơi này thật sự rất thân quen , cơn mệt mỏi tự đâu đến làm Tiêu Thanh ngủ mê đi . Cậu nằm nghiêng đầu lên ngực ngừơi ấy , khi đấy cậu ngủ rất ngon chẳng còn cảm giác sợ sệt vì cậu biết ngừơi đang bế cậu trong lòng hắn là Châu Vũ .
Sáng hôm sau ...
- Oa...
Tiêu Thanh ngáp một hơi dài , hai tay vươn dài hít thở . Cả tối hôm qua là ác mộng của cậu .
Căn phòng xung quanh cậu nhìn có chút gì đấy khác lạ " Đây , đây đâu phải là nhà của Châu Vũ " . Tiêu Thanh hoảng hốt " Không lẽ ngừơi hôm qua cứu mình với bế mình về không phải là Châu Vũ ".
Tiêu Thanh tung chăn lên chạy một lựơt khắp căn nhà . Chạy một mạch xong cậu lại suy luận " Căn nhà này lộng lẫy , to lớn thực chất không phải nhà của Châu Vũ" .
- Cậu suy nghĩ vớ vẩn đủ chưa !
Giọng nói lạnh như tảng băng ngàn năm không chảy của Châu Vũ cất lên làm Tiêu Thanh đột ngột giật cả mình .
- Cậu định khi nào mặc đồ ?
Châu Vũ đi lại phiá ghế sofa cạnh của sổ ngồi xuống . Lúc này Tiêu Thanh mới để ý có chút gì đấy khác thường trên ngừơi .
- Quái !
Tiêu Thanh nhìn khắp ngừơi , cậu ngỡ ngàng . Trên ngừơi cậu không một mảnh vải che thân , tấm thân trắng hoàn mĩ của cậu từ lúc nào đi loanh hoanh khắp nhà .
Tiêu Thanh mắc cỡ ửng đỏ mặt lên , cậu chạy nhanh lên giừơng nhảy cẩn lên . Quơ lấy cái chăn lên chùm khắp ngừơi che kín đi cái gương mặt xấu hổ của mình .
- Sao tớ lại ...?
- Cậu ngủ ngon thật , hôm qua cậu rất thõa mãn đúng chứ !
Châu Vũ chẳng buồn liếc mắt , mở đầu bằng câu hỏi gây chuyện với Tiêu Thanh .
- Cậu chẳng hiểu nỗi đâu , ả phụ nữ ấy câu dẫn tớ ! Mà này , ả phụ nữ đó thế nào rồi .
Tiêu Thanh nhìn chầm chầm về phiá Châu Vũ . Ánh mắt chờ đợi câu trả lời của Châu Vũ .
- Xử tử !
Ngắn gọn , Châu Vũ đứng dậy đi lại tủ quần áo lấy ra bộ đồ vứt lên ngừơi Tiêu Thanh . Thay đồ đi , tớ chở cậu đến nơi này .
Tiêu Thanh ngơ ngác nhìn , vài giây sau cậu cũng tự động đứng dậy quấn chăn khắp người chạy thẳng vào phòng tắm .
Châu Vũ đợi ở phiá dứơi sân nhà, căn nhà này được mua cách đây vài ngày , nó được chỉnh trang lại theo theo cách mà Châu Vũ thấy là phù hợp nhất . Căn nhà này rộng hơn căn nhà cha cậu mua cho cậu , điểm quan trọng là nó cách xa thành phố .
Tiêu Thanh thay đồ xong , cái cảm giác đau nhức làm cậu ê ẩm hết ngừơi . Đi ra ngoài sân , ánh mắt cậu nhìn xung quanh căn nhà mới . Mất gần mấy phút đồng hồ Tiêu Thanh mới đến được xe mà ngồi ngay ngắn .
Ngồi trên xe , Tiêu Thanh với Châu Vũ chẳng ai nói ai lời nào . Cứ như vậy cho đến nơi cần đến .
* Tớ xin phép đổi lịch up truyện nha m.n ngừơi . Mong mọi ngừơi thông cảm cho tớ (╥_╥)(╥_╥)
Truyện sẽ được up vào thứ 4 và thứ 7 mỗi tuần .
Mong m.n vẫn luôn ủng hộ cho truyện ạ ^^ !!! *
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro