Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 61 : Mẹ Châu Vũ đến Thăm

Tiêu Thanh mở to cánh cửa , ngừơi phụ nữ trung niên bứơc vào .

Cả hai đã gặp nhau tại thư viện lần trứơc , nhưng có điều sao bác ấy lại biết chỗ này .

- Cháu là bạn của con bác sao ?

Bà Châu hỏi Tiêu Thanh .

- Sao ?

Tiêu Thanh hốt hoảng :

- Bác .... bác là ....

Bà Châu nhíu mày nhìn dáng vẻ Tiêu Thanh . Còn Tiêu Thanh , cậu không ngờ lại gặp tình cảnh này , đầu óc cậu bối rối không hốt ra được từ ngữ nào .

- Mẹ đến đây làm gì ?

Châu Vũ từ đâu đột ngột lên tiếng , làm Tiêu Thanh giật cả mình  .

- Lâu không gặp  nên mẹ sang thăm con , không ngờ lại gặp cậu nam sinh này ở đây .

- Quen nhau sao ?

Châu Vũ hỏi , ngữ khí lạnh lùng của cậu tỏa ra .

- Hôm trứơc mang cơm trưa cho con ,  khi về mẹ có vào thư viện trừơng . Sẵn vào tìm vài cuốn sách đọc , đang ngồi trên ghế đọc thì phiá đối diện nghe cậu bạn con mắng gì đấy .

- Rồi  mẹ thân thiết với cậu ta qua cách nói chuyện ?

Châu Vũ cắt ngang , Tiêu Thanh lại cảm giác có luồng gió lạnh chết ngừơi đang bao vây thân cậu.

- Đúng vậy đấy con , mẹ thật sự cũng mến cậu ta . Không ngờ nay lại đựơc gặp lại , đúng là có duyên mà !

Bà Châu cừơi vui vẻ , hai bên mày Châu Vũ chau lại ngán ngẫm.

- Quên nữa , mẹ có mang canh bổ cho con . Con mau dùng đi kẻo nguội .

- Tiêu Thanh , đói thì ăn đi !

Châu Vũ nhìn Tiêu Thanh , tên ngốc ấy đang đứng tòan thân run run lên sợ sệt .

- Sao đựơc chứ , cái này là do mẹ cậu mang đến sao tớ có thể ăn chứ ?

Tiêu Thanh gựơng ngùng , bà Châu nhìn dáng vẻ của cậu cũng tửơng tựơng ra cậu hệt con gái khép nép trứơc mặt mẹ chồng .

- Của tớ là của cậu , mau ăn đi !

Châu Vũ lại lên tiếng , cậu nhận lấy chén canh từ tay mẹ cậu đưa cho Tiêu Thanh.

- Ăn hết cho tớ !

Lại cái giọng nói hùng hổ của Châu Vũ . " Này hệt như ép ngừơi quá đáng , mà thôi kệ bụng mình đang đói nhưng ăn vậy có thất lễ với bác đây không ?". Tiêu Thanh phân vân suy nghĩ .

- Mẹ , mẹ đến thăm anh hai sao không cho con theo ?

Nhã Đình từ đâu bên ngòai lớn tiếng đi vào .

- Cái con bé này , mẹ chỉ đến thăm anh con một chút sẽ về . Chứ mẹ không ở lại lâu được !

- Sao vậy mẹ ?

Châu Vũ lạnh lùng hỏi bà Châu , bà thở dài rồi ngồi nhẹ xuống sofa .

- Dạo này công ty ba con có chút vấn đề , mẹ không nghĩ nó lại nghiêm trọng đến vậy !

- Vấn đề gì ?

Câu hỏi lại đựơc hốt ra từ khấu khí lạnh lùng của Châu Vũ . Bà Châu tiếp tục :

- Gần đây , các hợp đồng của công ty không đựơc cái đối tác đồng ý kí kết . Từ khi cha con giao cho con bản hợp đồng , may là nhờ nó công ty còn trụ đến bây giờ . Nhưng giờ mẹ với cha con chả biết làm thế nào , hàng hóa cứ để như vậy , hợp đồng lại không ai kí .

- Con sẽ giúp công ty !

Câu đáp lời gắn gọn ,  nghe âm khí của Châu Vũ mà Tiêu Thanh đang úông canh bỗng mém sặc .

- Anh hai về công ty làm ư , tin vui , tin vui phải không mẹ !

Nhã Đình vui sướng hò reo , còn bộ mặt ư không vui của Tiêu Thanh liền lộ ra .

Nhã Đình nhảy cẩn lại chỗ Tiêu Thanh nói nhỏ vào tai cậu .

- Anh không muốn rời xa anh hai em phải không , anh yên tâm em sẽ nhắc nhở anh hai em về sớm với anh !

Cô bé vui vẻ , Tiêu Thanh ngao ngán " Anh đây không phải buồn việc vớ vẩn ấy , mà là đồ ăn ai sẽ nấu cho anh ăn đây ".

Từ lúc dọn đến nhà Châu Vũ cư trú , toàn bộ thức ăn  sáng , trưa  với cả chiều đều do Châu Vũ nấu nên cậu ăn đã quen , nay cậu ta đi làm chả rõ khi nào về nên Tiêu Thanh lộ ra bộ mặt ụ xuống thê lương .

- Cảm ơn con trai , mẹ mong con có thể giúp cha mẹ việc công ty . Trễ rồi , mẹ về đây . Chào hai con!

Bà Châu đứng dậy, miệng nở nụ cừơi tươi . Nhã Đình cũng vậy , nhanh nhảu theo mẹ đi về trả nơi riêng tư cho hai ông anh .

Khi bà Châu với Nhã Đình bứơc lên xe rời khỏi , Tiêu Thanh không nể mặt Châu Vũ bởi hắn kiu cậu ăn nên cứ thế dùng muỗng cho vào tô canh gà liên tục đưa lên miệng hối hả hửơng thức .

- Cậu là  ma đói sao ?

Châu Vũ lại sofa ngồi " bịch " xuống . Mắt cậu nhìn chầm chầm Tiêu Thanh " Ăn cho nhiều vào , tối nay cậu sẽ cực đấy , Tiêu Thanh " .

Cứ thế , Tiêu Thanh cứ ăn . Cậu không biết khi cậu ăn xong món canh gà ấy sẽ có chuyện gì đến với mình .

Tối .

- Ui cha ,  no căng cả bụng a !

Tiêu Thanh nằm ngửa trên giừơng , cơ thể no không thể tả . Cử động tòan thân đều không vó sức .  Bất giác , bụng cậu nhói lên đau đớn .

Trong lúc này , Châu Vũ đang ở trong phòng tắm . Tiêu Thanh bên ngòai không ngừng la lớn tiếng .

- Châu Vũ , nhanh lên cho lão tử đi xả . Lão tử như tớ chịu hết nổi rồi .

Châu Vũ không trả lời , tiếng rên la cứ thế lớn rồi yếu dần .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro