Chương 59 : Tớ Ghét Cậu , Châu Vũ !!!
Bao nhiêu ngày không up truyện , nay tớ lặn lên tiếp tục công việc up truyện cho m.n đây ạ ^^
Truyện vẫn up lịch cũ vào ngày thứ 2 , thứ 4 và thứ 7 mỗi tuần !
*************************
Châu Vũ nhẹ nhàng xoa nhẹ đám tóc của Tiêu Thanh . Cậu ngơ ngẩn liếc mắt lên nhìn .
- Này , cậu định bắt đầu cái gì ?
Châu Vũ cừơi nhẹ , chân giơ thấp dùng sức đá mạnh lên mông Tiêu Thanh làm cậu mém nữa là chúi cả cái đầu xuống đấy .
- Tên ôn thần nhà cậu , chân có vấn đề sao ?
- Đúng vậy ! Phiền cậu chở tớ về .
Nghe xong câu nói của Châu Vũ , Tiêu Thanh liên tục núôt nứơc bọt " ực ... ực " trong cổ họng .
- Ý ... ý cậu là gì ?
- Tớ giúp cậu chạy xe đạp .
- Không không , đừng bắt tớ chạy . Xin cậu đấy !
Tiêu Thanh năn nỉ , Châu Vũ coi như không nghe thấy . Cậu quay lưng đi về phiá bụi cây gai kia đừơng .
Tiêu Thanh mặt tái xanh , cơ thể run rẩy , tòan thân tóat mồ hôi lạnh . Châu Vũ không biết là chuẩn bị trứơc hay vừa mới phát hiện , mà cậu ta thò tay vô đám bụi gai lấy ra cây roi to cỡ tay cậu. Gương mặt hung thần tay cầm roi của Châu Vũ đi đến chỗ Tiêu Thanh .
Tiêu Thanh vội vàng đứng dậy , dồn hết sức vào chân . Cứ thế chạy như ma đủôi , vừa chạy cậu còn quay về phiá sau lưng xem Châu Vũ có đuổi theo không .
Châu Vũ còn không thèm đuổi theo tên ngốc đần ấy chỉ đứng nhìn cậu , Tiêu Thanh chạy mãi , chạy được một đoạn thì ngừng lại .
- Mệt quá , chạy vậy là đủ rồi , may à cậu ta không đuổi theo . Cậu ta mà đuổi theo thì chắc hôm nay mình không sống nổi .
- Thế đã đủ chưa ?
Châu Vũ đột nhiên xuất hiện phía sau lưng Tiêu Thanh , âm khí lạnh lùng tỏa ra phía lời nói của cậu làm sau gáy Tiêu Thanh toát đẫm mồ hôi lạnh .
" Không xong rồi , cậu ta sao có thể ...... " Tiêu Thanh ngạc nhiên , cơ thể cứng đơ cả lên . Cậu làm bộ mặt ngớ ngẩn quay về phía sau lưng .
- Châu .... Châu Vũ sao cậu cậu ở đây ?
Một vạn câu hỏi hiện lên trong đầu Tiêu Thanh , cậu thầm nghĩ tại sao mình chạy xa đến vậy cậu ta lại không đuổi theo , sao mình vừa dừng lại thì cậu ta lại đuổi kịp rồi còn đứng sau lưng của mình .
- Cậu thật như tên dở hơi !
Châu Vũ nhìn lại quãng đường, miệng đột nhiên nở nụ cười rồi tay đặt lên đám tóc đầy mồ hôi của Tiêu Thanh xoa nhẹ .
- Đoạn đường này coi như đã ổn , chúng ta bắt đầu tập .
Châu Vũ nói giọng dứt thoát , Tiêu Thang ngạc nhiên .
- Tập gì chứ , Châu Vũ à cậu tha cho tớ được chứ ? Tớ xin cậu đấy !
Tiêu Thanh van nài , Châu Vũ gọi Tiểu Nhĩ đang đứng ở bên kia đường lại . Tiêu Thanh lúc này mới nhận ra , cộng với ý thức đã trở về nhanh . Cậu đưa mắt nhìn theo phía Châu Vũ liếc mắt .
Tiểu Dĩ phía bên kia đường đi đến , cậu nhìn Tiêu Thanh mà không khỏi buồn cười đáng thương . Đằng sau Tiểu Dĩ là cái xe hơi màu đen quen thuộc của Châu Vũ .
" Không xong rồi , mình đã bị lừa" Tiêu Thanh tức giận .
- Châu Vũ , tớ gét cậu !
Tiêu Thanh ấm ức , Châu Vũ giờ tay cầm roi lên " Bốp " một cái thật mạnh lên mông Tiêu Thanh .
- Lên xe rồi chạy đi !
Châu Vũ ra lệnh , chiếc xe để dựng đứng cạnh cậu từ khi nào cậu không hề hay .
- Không ! Có chết tớ cũng không lên !
Tiêu Thanh ương ngạnh trả lời .
" Bốp " Lại phát đánh mạnh bạo lên chỗ thịt mền .
- CẬU KHÔNG BIẾT ĐAU LÀ THẾ NÀO À , SAO RA TAY NẶNG THẾ !
Tiêu Thanh hét to , Châu Vũ lại điềm đạm trả lời .
- Xem thử mông cậu dày thế nào !
" Tên thối tha , lão tử hận mi " Tiêu Thanh nhìn cái xe đạp cạnh Châu Vũ .
" Bỗp " Châu Vũ lớn tiếng .
- Trèo lên !
Tên lì lợm như Tiêu Thanh bị đánh vào mông đến xưng tấy vẫn cương quyết không lên xe . Châu Vũ không phải là hết cách mà là cậu muốn tên ấy tự làm .
Tiêu Thanh đứng trơ mặt ra , tay không ngừng xoa mông . " Dù bị đánh bao nhiêu , lão tử vẫn quyết định không lên là không lên " Tiêu Thanh tự nhủ thầm .
Sau vài phút tự rằng bản thân , cơ thể đứng yên mông sẵn sàng nhưng mừơi phút trôi qua , cậu không thấy động tĩnh gì .
Tiêu Thanh quay ngừơi lại , mắt cậu căng tròn hết cỡ ngơ ngác nhìn xung quanh .
- Mọi mọi ... ngừơi đâu hết cả rồi?
Tiêu Thanh thấy ớn lạnh tòan thân .
- Hây , cậu cũng ở đây sao ?
Giọng nói nhẹ nhàng của một cô gái phát ra từ đằng xa .
Tiêu Thanh quay ngừơi lại , cậu ngạc nhiên . Hai mắt mở to nhìn về phiá cô gái ấy .
Lạc Tuệ , hôm nay cô mặc bộ đồ thể thao bó sát cơ thể . Phần áo không thể bó gọn đựơc phần ngực khủng của cô , cứ thế nó cứ cố tình dụ mị mắt Tiêu Thanh .
- Lạc Tuệ , cậu sao lại ở đây ?
Tiêu Thanh ngây thơ hỏi , Lạc Tuệ dừng chiếc xe đạp ngay cạnh Tiêu Thanh .
- Tớ đến tập xe , mà này sao cậu có hứng tập thể dục buổi sáng vậy !
Lạc Tuệ nhìn Tiêu Thanh .
- Haha , đâu có gì . Tớ quen vậy rồi , buổi sáng mà không dậy sớm tập là tớ không chịu đựơc .
Tiêu Thanh tìm cớ nói dối , chứ thực ra sáng nào cậu cũng bị Châu Vũ dùng cực hình mạnh bạo lên thân xác mới chịu dậy .
- Vậy sao , may thật . Nay có cậu tập chung , tớ với cậu cùng đạp xe đi .
Lạc Tuệ liếc mắt thấy cái xe đang dựng ngay cạnh Tiêu Thanh , lại nghe đồn tên đần ấy là ngừơi sợ xe đạp , đến nổi tay cầm cũng không dám chạm vào .
" Châu Vũ cậu dám lừa tớ sao , dụ Lạc Tuệ ra đây khiêu khích lão tử sao. Tên thối tha nhà cậu , lão tử không mắc lừa đâu ! " Tiêu Thanh rủa thầm .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro