Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 58 : Châu Vũ , Cho Tớ Xuống !

Sáng sớm tinh mơ , nắng sớm chíêu rọi khắp xung quanh căn phòng ngủ yên ắng . Ngay tại giừơng ngủ , đột nhiên phát ra những tiếng " bốp bốp ..." quen thuộc .

Tiếng thắt lưng văng mạnh tay xuống dứt thóat lên cái mông tròn của tên đang còn nằm say ngủ .

- Dậy nhanh lên !

Châu Vũ lớn tiếng , trận roi thắt lưng cứ thế giáng xuống không nương .

- Đau ! Tên thối tha nào dám đánh lão tử ?

Tiêu Thanh đau đớn nằm bật dậy , hai con mắt nhắm riềng lại còn say ngủ . Tiêu Thanh lấy tay xoa xoa vùng thịt mềm của mình .

- Thay đồ , chúng ta đi !

Tiêu Thanh nằm bật xuống giừơng , miệng rên từng chữ.

- Đi đâu , để yên tớ ngủ .

Châu Vũ chau mày , tay cậu quấn chặt thắt lưng . Dùng sức lực cổ tay quất mạnh thắt lưng liên tục vào mông Tiêu Thanh .

Càng lúc càng đau , cảm giác cái mông sắp nát nhừ cả ra Tiêu Thanh đứng bật dậy mắng .

- Châu Vũ , cậu có để yên cho tớ ngủ không hả ?

Tiêu Thanh vừa đứng vừa nhăn mặt , còn tay liên tục xoa cái mông xưng tấy . Nhếch nụ cừơi trên môi , Châu Vũ hất bộ đồ vào ngừơi Tiêu Thanh .

- Đứng đây thay nhanh lên !

Châu Vũ ra lệnh , Tiêu Thanh cúi xuống liếc bộ đồ .

- Có nhanh không , hay cần giúp !

Châu Vũ gian thắt lưng căng chặt trứơc mặt Tiêu Thanh . Cổ họng Tiêu Thanh liên tục tiết nứơc bọt , cậu " ực " một tiếng ngán ngẫm .

" Tên ôn thần nhà cậu , sáng sớm đã dở thói ăn hiếp ngừơi khác phá họai giấc ngủ của ngừơi ta " Tiêu Thanh nhìn bộ đồ xả giận .

- Không cần , tớ tự thay .

Tiêu Thanh cởi phăn cái quần đang mặc trên ngừơi . Tòan bộ phần hạ thể của cậu lọt vào con mắt lạnh lùng của Châu Vũ.

Cơ thể hòan mĩ , làn da trắng , cặp mông lại tròn như thể đang câu dẫn nam nhân . Châu Vũ tự nở nụ cừơi khinh miệt mình sao lại thích tên khó chìêu như cậu ta.

- Xong !

Tiêu Thanh mặc xong bộ đồ thể thao đứng loay hoay vài giây . Châu Vũ tự hào cậu lựa đồ không tồi , áo thể thao cặp màu xanh xám mặc vào nhìn cậu ta khí chất nam nhân .

- Chúng ta đi !

- Này , khoang !

Tiêu Thanh với lấy , Châu Vũ biết cậu ta định hỏi gì . Cậu không trả lời , cứ thế đi thẳng xuống nhà .

- Cậu định làm gì !

Tiêu Thanh chạy với theo . Cả hai cùng đi xuống gara , Châu Vũ đi vào căn nhà kho nhỏ bên cạnh lấy ra chiếc xe đạp vẫn còn mới tinh .

- Cậu định đi xe đạp à ?

Tiêu Thanh nhìn cái xe rồi lại nhìn Châu Vũ ngơ ngác .

- Chúng ta đi !

Châu Vũ leo lên xe , cơ thể cậu vừa thể cùng cái xe . Cậu ta vừa leo lên xe đã thấy uy phong .

- Đừng như vậy chứ ? Tớ sợ xe đạp , tớ không dám ngồi đâu !

Tiêu Thanh sợ run ngừơi , Châu Vũ lớn tiếng .

- Có lên nhanh không !

Tiêu Thanh sợ sệt , hai chân run rẩy . Lúc nhỏ do bị xe đạp của đứa hàng xóm chơi dại tông vào lúc cha Tiêu Thanh đang chạy phiá đối , làm cha cậu gãy chân băng bó cả tháng . Từ lúc đấy cậu sợ xe đạp , chả dám chạm vào chứ nói chi việc chạy .

- Cần tớ bế cậu lên xe không ?

Châu Vũ mất kiên nhẫn , Tiêu Thanh ấp úng .

Một phút sau ...

" Rạch " Châu Vũ chống xe xuống. Cậu đi thẳng đến chỗ Tiêu Thanh.

Còn Tiêu Thanh cứ đứng đơ một chỗ , nhìn cái xe đủ tóat mồ hôi nay lại bị Châu Vũ ép ngồi lên đúng là hiếp đáp kẻ nhát gan như cậu .

- Ơ ơ , cậu làm gì dậy ?

Tiêu Thanh giật mình liên tục ú ớ , đàn đứng bất động lại bị tên đáng chết Châu Vũ bế sốc lên .

Châu Vũ cúi xuống hôn chặt môi Tiêu Thanh . Nụ hôn bất ngờ làm tòan thân Tiêu Thanh đồng lọat bất ngờ cứng đơ .

Châu Vũ hôn nhanh lại rời môi bất ngờ . Cậu nở nụ cừơi nhìn chăm chú biểu cảm của tên đang đối diện cậu . Cứ thế , cậu bế Tiêu Thanh đến chỗ xe đạp .

Xe đạp của Châu Vũ là xe đạp thể thao , xe không có yên sau nên Châu Vũ để Tiêu Thanh lên thanh ngang xe để vậy cậu có thể ôm trọn Tiêu Thanh .

Để Tiêu Thanh ngồi ngăn ngắn trên xe , Châu Vũ gạt chống chuẩn bị đi .

Xe đạp chạy êm ái trên đừơng , gió sớm thổi nhẹ vào tóc Tiêu Thanh đang ngồi phiá trứơc . Mùi tóc thoang thỏang nhẹ bay vào cánh mũi Châu Vũ . Cứ thế Châu Vũ thích thú vươn mũi ngửi mùi hương trên tóc Tiêu Thanh.

" Thứ gì trên đầu mình nhột nhột ấy nhỉ " Tiêu Thanh chợt tỉnh. Cứ xem như cả lúc nãy cậu đơ ngừơi là lén ngủ thêm , đến bây giờ mới bấy giác tỉnh lại .

- A .... A.... TRỜI ƠI ....!!!!!

Tiêu Thanh la lớn hất thanh , Châu Vũ né rồi vẫn bị cái miệng rộng ấy làm hai bên tai nhức nhói nhẹ .

- CHO TỚ XUỐNG , huhu CHO TỚ XUỐNG . TỚ SỢ ....!!!!!

Tiêu Thanh vùng vẫy , cậu loay hoay nhoi cả lên . Mém chút nữa làm Châu Vũ mất tay lái , cũng mau cơ thể cộng lí trí cậu kiên định trấn áp tên miệng to ấy .

- Tớ ở đây , cậu ngồi yên đi !

Châu Vũ trấn tĩnh , Tiêu Thanh không nghe mà còn làm lọan lên hơn trứơc .

- CHÂU VŨ , cho tớ xuống đi mà tớ sợ lắm !

Tiêu Thanh van nài , Châu Vũ đành chiều cậu ta . Rẻ xe đến bên cạnh lề đừơng , chân vừa chóng xe xuống . Tiêu Thanh lặp tức chạy phụt xuống .

Cả gương mặt xanh xao sợ sệt , tòan thân run rẩy . Cậu ngồi xổn xuống , miệng thở hổn hển .

Châu Vũ chóng xe xong , hiên ngang đi đến chỗ Tiêu Thanh . Miệng cậu nhếch nhẹ lên cừơi .

- Chúng ta bắt đầu luyện tập !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro