Chương 47 : Chạm Phải Cừơng Bạo
Về đến nhà , Tiêu Thanh nhảy cẩn lên sofa nằm hửơng thụ mặc cho Châu Vũ vẫn đứng ngòai cửa .
" Lừơi biếng sao , đựơc thôi tớ cho cậu biết thế nào " . Châu Vũ ngẫm nghĩ giây lát sau đó cầm túi đồ của mình vào , còn đồ Tiêu Thanh thì cứ để đấy .
Bứơc vào nhà , gương mặt cậu thong thả chả có gì cứ thế đi vào . Tiêu Thanh mắt ngẩn ngơ nhìn theo .
- Túi đồ của tớ đâu ?
- Bên ngòai .
Trả lời xong câu hỏi , Châu Vũ cứ như vậy đi lên phòng . Còn Tiêu Thanh mặt hầm hầm " Đáng ghét, ông đây chả cần cậu " .
Đọan cậu đi ra bên ngòai lấy túi đồ vào , đằng xa cậu bắt gặp Tiểu Dĩ đang chạy xe đến .
- Này , xin chào !
Tiểu Dĩ bên trong xe ló đầu ra chào , Tiêu Thanh nhìn rồi cất tiếng chào lại .
- Chào anh Tiểu Dĩ , đến có việc gì không ?
- Ừhmm ... à tôi đến tìm cậu chủ có việc , sẵn chở tiểu Mao Mao về nhà .
Tiêu Thanh nhìn hàng ghế sau , giờ cậu mới để ý lúc vào nhà chả thấy Mao Mao đâu không ngờ là đang ở chung với Tiểu Dĩ .
- Đựơc rồi , cậu ta đang ở trong nhà .
Nói xong cậu cũng chẳng cần để ý , mở cửa xe cho Mao Mao .
Cánh cửa xe sau vừa mở ra thì cái cục bông trắng liền nhào vào lòng Tiêu Thanh .
Cậu không phản xạ kịp đã bị đè ngã nhào ra phiá sau . Cái lữơi nham nhám liếm lám khuôn mặt cậu , Tiêu Thanh đưa tay xoa xoa cái đầu Mao Mao .
- Đã lâu không gặp mày rồi , nào tao với mày ra sân chơi !
Tiêu Thanh đứng bật dậy hai chân nhanh nhạy chạy vụt , Mao Mao không bao giờ để con mồi chạy cứ thế chạy theo sau lưng Tiêu Thanh cả mấy vòng sân .
Bên trong nhà .
Châu Vũ đang ở phòng tắm thư giãn trong bồn , Tiểu Dĩ đứng bên ngòai gõ cửa " Cộc ... cộc..." .
- Cậu chủ , tôi Tiểu Dĩ !
Nghe đựơc tiếng , Châu Vũ bật dậy nhẹ nhàng . Tòan thân hiện rõ từng cơ thịt gắn chắc , body lại càng chuẩn khi cậu loã thể , hạ thể của cậu nếu đem so sánh với ngừơi khác ắc sẽ hơi chỉ có điều không bằng Lâm Dạ .
Cậu đứng dậy , nứơc trong bồn theo động tác của cậu mà trào nứơc ra hai bên thành bồn , nứơc trên ngừơi cậu cũng lần lựơt chảy xuống .
Châu Vũ quơ lấy cái khăn quấn quanh eo rồi bứơc ra khỏi phòng . Tiểu Dĩ đứng bên ngòai cửa , chưa có lệnh cho vào thì cậu không dám vào .
- Vào đi !
Châu Vũ ngồi trên ghế , chai chân bắt chéo vào nhau . Trong cậu lúc này rất có sức hút , tòan thân toả ra khí chất cao thượng mà lạnh lùng .
Tiểu Dĩ bứơc vào .
- Cậu chủ , mọi chuyện đã xong !
- Hừm .
Châu Vũ nhìn ra cử sổ , Tiểu Dĩ đứng gãi đầu " Có nên báo cho cậu Vũ biết không ? " .
Tiểu Dĩ đứng chần chừng , mặt nhăn nhăn nhó nhó . Châu Vũ quay sang bắt gặp cảnh tựơng này liền chau mày .
- Chuyện gì !
Câu hỏi đúng trọng tâm , Tiêu Dĩ bị Châu Vũ hỏi làm cho giật mình . Cơ miệng lúc này họat động bất thừơng .
- Cậu ...cậu...chủ ..Có chuyện lớn rồi !
Cuối cùng cũng gặn đựơc , Tiểu Dĩ thở phào nhẹ nhõm . Châu Vũ nghe xong mắt không phản ứng chỉ khép nhẹ ra ý nói tiếp .
Tiểu Dĩ hiểu hành động đấy , nên không đợi cậu ta trả lời liền khai báo .
- Ả nữ sinh với cả đám nam sinh đi cùng đã lên báo cáo với hiệu trửơng về việc bị cậu đánh rồi sỉ nhục trong nhà kho cũ của trừơng .
Nghe đến đấy , mắt Châu Vũ liền liếc nhìn Tiểu Dĩ .
- Xuống dứơi đợi tôi .
Lời nói mang âm khí lạnh thấu ngừơi của cậu , Tiểu Dĩ cúi đầu " Vâng " một tiếng rồi đi xuống dứơi đợi .
Dứơi sân , Tiêu Thanh với Mao Mao như hai đứa trẻ vui đùa quấn quít nhau . Đang vui , cậu bất giác nhìn vào phiá cửa nhà .
Tiểu Dĩ hối hả đi ra , đằng sau Châu Vũ thong dong đi . Cả hai ngừơi như không quan tâm đến cậu mà đi thẳng vào trong xe , cứ như vậy rồi xe từ từ lăn bánh rồi chạy đi .
Tiêu Thanh tức tối " Đi chơi không rủ tớ , nhớ đấy !".
Tại trừơng .
- Thầy mau làm chủ cho em , thầy có biết cậu ta đã làm gì em không? Cậu ta còn sai ngừơi cữơng hiếp hại nhục em . Nếu thầy không làm gì , em sẽ nhờ cha báo với chủ tịch trừơng đuổi việc thầy .
Ả nữ sinh hóng hách chửi mắng ầm cả văn phòng hiệu trửơng . Ý định của cô ta là , làm như vậy để Châu Vũ biết mà sẽ thấy có lỗi tạm áp lực cho cậu phải chấp nhận xem ả là bạn gái .
- Em bình tĩnh , thầy đã gọi Châu Vũ đến để hỏi . Em ấy sẽ đến ngay !
Ông thầy hiệu trửơng van nài năn nỉ ả nữ sinh. Ả đắc thắng , miệng cứ cừơi đến toét cả miệng .
- Đựơc thôi , tôi sẽ cố bình tĩnh để đợi !
" Rầm .... " Cánh cửa gỗ phòng hiệu trửơng va phải một lực đẩy mạnh bạo xô . Tiếng động bất ngờ làm cả đám ngừơi bên trong im bặt .
Châu Vũ hiên ngang đi vào, thần thái lạnh hơi cả băng vây lấy xung quanh ngừơi cậu . Ông thầy hiệu trửơng vội đứng dậy nghênh đón.
- Châu Vũ , rất may em đã đến .
Ông ta nhanh nhẹn nhừơng ghế cho cậu , rồi xin phép rời khỏi phòng * đi lánh nạn , xong hết rồi lại về * . Châu Vũ ngồi lên , mắt chẳng thèm mở nhìn mấy thứ dơ bẩn xung quanh .
- Tôi muốn rõ ràng mọi chuyện , cậu dám hạ nhục tôi cậu phải có trách nhiệm .
Ả nữ sinh lớn tiếng , cả đám nam sinh bên cạnh cũng hùa theo . Châu Vũ nhếch môi khinh thừơng .
- Nếu không tôi sẽ bôi xấu cái trừơng này , hơn thế nữa tôi còn nói cho mọi ngừơi biết .
Ả ta đứng dậy , bàn tay trắng nõn thon gầy của cô chỉ thẳng vào mặt Châu Vũ .
- Tôi sẽ nói , con trai ngài chủ tịch trừơng Kim Bạch đang đeo bám một thằng gay !
Ả trừng mắt đoe dọa , Châu Vũ vẫn thản nhiên ngồi đấy chẳng buồn phun một lời . Không phải là nhường ả , mà là để ả xả hết rồi tính cả thể .
- Nếu cậu không muốn mọi chuyện đựơc tung ra thì cậu mau, ừhmm....
Ả vờ suy nghĩ nhưng chỉ diễn vở kịch thôi chứ ý định đã vạch ra rõ ràng .
- Cậu mau quỳ xuống xin lỗi tôi , rồi cầu hôn tôi trứơc cả tòan trừơng .
Tiểu Dĩ nghe xong tức giận , đi đến trước mặt ả , quát :
- Cô quyền gì ra lệnh cho cậu chủ của tôi !
Ả cừơi khinh miệt Tiểu Dĩ , rồi chỉ vào bản thân .
- Vì tôi sắp là bà Châu , hạng chó sai vặt như mày thì không có quyền ở đây ! Haha ...
Ả cừơi khóai chí , Tiểu Dĩ tức giận nhưng lại không đánh đựơc ả . Bởi vừa đưa tay lên định tát vào mặt ả thì lại bị một lực mạnh cản lại .
- Cậu chủ , sao lại cản tôi .
Tiểu Dĩ ngạc nhiên , ả nữ sinh lại đắc thắng cừơi lớn .
- Thế nào , mày định đánh tao sao!
" Bốp .... " Máu từ trong miệng ả nữ sinh phun đầy khắp nơi cả trên bàn hiệu trửơng .
- Cậu...cậu chủ ....
Tiểu Dĩ tòan thân run rẩn liên hồi nhìn Châu Vũ .
Mặt Châu Vũ vẫn như vậy , không biểu cảm tay cầm máy laptop của hiệu trửơng đánh vào mặt ả nữ sinh .
Ả bị cái máy đánh vào mặt với cái lực mặt bởi sức tay của Châu Vũ ả cảm nhận đựơc xương mặt của ả như vỡ vụn ra , máu từ trong miệng không ngừng chảy ra .
Cảm đám nam sinh thấy cảnh tượng hung bạo ấy liền chết đứng.
- Quỳ xuống xin lỗi , rồi cầu hôn hạng gái đê tiện như cô chỉ tổn dơ quần .
Châu Vũ nhìn Tiểu Dĩ .
- Trói lại ,thay tôi giải quyết !
Nói xong , Châu Vũ vứt cái laptop vào đầu ả như vứt rác vào thùng rồi đi thẳng ra ngòai .
Tiểu Dĩ đan hai tay vào nhau , bóp từng ngón tay tạo ra những tiếng xương " rốp...rốp..." trứơc mặt ả .
- Chúng bay giúp tao , tao trả mỗi đứa ¥25.000 .
Tất cả đám nam sinh lúc đầu bên phía ả nay lại nghe Tiểu Dĩ nói vậy liền không do dự cứ thế mà làm theo ý anh ta .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro