Chương 46 : Về Nhà
Tết hết rồi , quay lại công việc thừơng ngày thôi .
Truyện vẫn ra đều đặn vào thứ 2 , thứ 4 và thứ 7 . Mong mọi ngừơi vẫn tiếp tục theo dõi !!!!
*********************************************
Kì nghỉ đông đã qua , Tiêu Thanh cả Châu Vũ đang ở trong phòng thu dọn đồ để mai về lại nhà .
Tối nay , khí trời lại không ấm mấy . Châu Vũ quyết định trở Tiêu Thanh vào khu mua sắm cách nhà cậu mấy km .
Cả hai vào lựa mấy món đồ dùng cho thời tiết lạnh như áo ấm , chăn , máy sửơi v.v . Châu Vũ nhớ lại bà Tiêu mặc trang phục có phần thưa nên cậu lựa cho mẹ Tiêu Thanh vài bộ áo ấm kể cả phần áo bên trong .
Điều kiện nhà Tiêu Thanh , trời lạnh chỉ có mỗi cái chăn đã cũ , bên trên đã có vài miếng vải khác màu đựơc khâu che kín chỗ rách . Cậu lựa chọn một cái chăn đủ ấm và dày,hoa văn tinh tế , theo mắt thẩm mỹ của cậu nó khá ổn cho ngừơi già .
Tiêu Thanh thì thừa cơ hội , thấy đồ nào ưng thì vứt vào giỏ hàng . Châu Vũ chau mày nhìn , cậu vẫn không để ý cứ thế mà lấy .
Cuối cùng cũng thóat khỏi quầy quần áo , hai người đi đến quần bán nhân sâm . Châu Vũ cân nhắc , cậu lấy hộp nhân sâm giá hơn ¥90.000 để vào . Tiêu Thanh há miệng , trợn hai mắt nhìn .
- Cái của cải muối già này giá gần một trăm ngàn tệ sao cậu lại mua? Ủông phí , uổng phí .
- Dành cho mẹ cậu !
Châu Vũ nói xong câu này , Tiêu Thanh lập tức ngây ngừơi .
- Dành cho mẹ tớ ?
- Ừm !
Dạo nát cả cái khu của ngừơi ta , lựa đựơc mấy món đồ ưng ý Tiêu Thanh mới đi về mặc dù tiền là do Châu Vũ trả .
Mang cả đống thứ về nhà , bà Tiêu giật mình nhìn cả hai .
- Hai đứa đi đâu mà mua nhiều thứ thế ?
Tiêu Thanh miệng cừơi tươi chạy thẳng vào lòng mẹ ôm chặt .
- Mai tụi con phải về , nên hôm nay đi khu mua sắm mua cho mẹ ít đồ .
- Mua chi vậy , mẹ không cần đâu!
- Bác cứ nhận đi , xem như đây là quà ra mắt .
Châu Vũ nói xong câu đấy , Tiêu Thanh chợp trừng mắt liếc sang " Tên nhà cậu , ra mắt gì chứ !".
Châu Vũ đưa túi đồ cho bà Tiêu , bà mở ra . Bên trong là những bộ quần áo ấm , còn túi kia là nhân sâm đắc tiền có cả tổ yến thựơng hạng . Mặt bà liền tái .
- Những thứ này , bác... bác không dám nhận đâu !
Châu Vũ nở nụ cừơi đi lại chổ bà Tiêu .
- Bác nhận đi , tấm lòng của cháu. Mai Tiêu Thanh phải về lo việc học nên cháu sẽ để cậu ấy ở cạnh mẹ của mình tối nay .
- Phải phải , từ lúc về con chưa đựơc gần mẹ nay có cơ hội con sẽ ngủ cạnh mẹ đêm nay .
Tiêu Thanh vui vẻ ôm chầm mẹ cậu . Châu Vũ đứng nhìn cảnh tựơng ấy mà cừơi trong lòng .
Khuya . Bên ngòai vẫn lạnh như vậy , Châu Vũ nằm trên giừơng Tiêu Thanh loay hoay không ngủ đựơc , bởi cậu quen có hơi thở cả cơ thể của cậu ta lúc ngủ nên có chút khó chịu .
Còn Tiêu Thanh thì vui sứơng không tả vì đêm nay không ngủ chung với tên ác ôn ấy , cậu ôm chầm mẹ cậu luyên thuyên kể chuyện không ngừng ngủ lúc nào không hay .
Sáng sớm .
Tiêu Thanh đang còn say giấc vốn là tên ngủ dậy trễ nay lại nén ở lại để gần mẹ thêm vài phút nhưng bất thành . Châu Vũ bên ngòai , cậu chất hết đồ lên xe . Đằng sau , Tiêu Thanh nứơc mắt nứơc mũi khóc rào .
- Mẹ à , con đi đây . Con sẽ nhớ mẹ lắm !
Bà Tiêu xoa nhẹ đầu con trai , nở nụ cừơi âu yếm .
- Mẹ cũng sẽ rất nhớ con . Có dịp thì về thăm mẹ.
Tiêu Thanh ôm chầm mẹ , Châu Vũ đứng đấy giúp cậu mở cửa xe.
- À mẹ có thứ này .
Bà Tiêu đi vào bên trong bếp , bưng ra một nồi sủi cảo lớn còn bốc khói nghi ngút .
- Cầm theo ăn đi , sủi cảo mẹ vừa làm vẫn còn nóng đấy !
Tiêu Thanh lau lau nứơc mắt , hai tay cầm nồi sủi cảo . Rồi quay ngừơi đi , Châu Vũ đứng đấy cúi đầu trứơc bà Tiêu với thành ý đã làm phiền bác rồi quay vào xe .
Tiêu Thanh ngó đầu ra khỏi kính nhìn mẹ , cậu vẫy tay tạm biệt . Chiếc xe bắt đầu lăn bánh , phía xa bà Tiêu đang giơ tay lên cao vẫy chào con trai .
Xe của Châu Vũ vừa đi khuất chưa đến năm phút lại xuất hiện sáu bảy cái xe tải đậu trứơc nhà , bà Tiêu vội chạy ra mà ngừơi đứng hình ngạc nhiên .
Tiểu Dĩ từ trên một chiếc xe tải nhảy bịch xuống , thấy bà Tiêu liền cúi chào . Sau ra lệnh cho đám ngừơi bê hếy từng thứ trên xe xuống .
- Bác gái những thứ này là do con trai bác bốc thăm trúng đựơc ở khu mua sắm .
Bà ngạc nhiên nhìn tất cả đống đồ ở trong xe . Bên trong xe cạnh bà là máy giặt , tủ lạnh v.v . Mấy xe khác là giừơng ngủ , bộ sofa , bàn ghế gỗ , tất cả đủ thứ dành cho căn nhà của bà .
Kho tất cả đựơc mang hết vào nhà , Tiểu Dĩ lại gọi ngừơi sang giúp cậu sắp xếp lại mọi thứ sau đó cúi chào rời khỏi hiện trường.
Châu Vũ biết nên đã làm hết mọi thứ , tất cả đống đó cậu đã tự mình lựa chọn rồi dặn Tiểu Dĩ nói đấy là do Tiêu Thanh bốc thăm trúng . Nếu không nói vậy , bà Tiêu chắc sẽ không nhận .
- Alo , ba à . Mai con về , ba không cần gọi ngừơi ra đón con đâu !
Lạc Tuệ ở đầu dây bên kia .
- Ba biết rồi !!
" Tút...tút..." Điện thọai bị tắt , Lạc Tuệ ngạc nhiên mà cô cũng chả quan tâm đi thẳng vào phòng tắm .
Phiá bên đầu dây mà cô đã gọi đấy là của cha cô nhưng ngừơi nghe thực sự là ngừơi khác .
- Mai phải làm cho tốt vào .
- Vâng , thưa cậu !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro