Chương 45 : Cuộc Sống Đơn Giản
Sáng sớm , trời đột nhiên lạnh xuống thêm vài độ . Tiêu Thanh hôm qua được Châu Vũ chăm sóc hề sức tận tình , nên bây giờ vẫn chui rút trong chăn ngủ .
Châu Vũ đi ra ngòai , bà Tiêu cũng vừa dậy đang chuẩn bị bữa sáng , không ngờ Châu Vũ lại dậy sớm đến vậy .
Cậu đi vào bếp , bà Tiêu vội xua tay .
- Cháu không cần phụ đâu , trời thế này sao không ngủ thêm .
- Cháu quen thức dậy sớm rồi bác.
Châu Vũ như tên học trò ngoan , nói chuyện với người lớn có phần khiêm nhường.
- Để cháu phụ bác .
Nhà bếp của Tiêu Thanh chỉ ó một cái bếp lò củi , cái tủ gỗ to đã bị mục nhưng mọi thứ vẫn đựơc dọn dẹp sạch sẽ không chút dơ bẩn .
Châu Vũ sắn tay áo lên , cậu thấy bên cạnh tủ có rổ ngô . Cậu có ý định nấu cho mọi ngừơi món cháo ngô cậu vừa nghĩ ra .
Bà Tiêu nhìn cậu , nhưng lại bị Châu Vũ nở nụ cừơi trìu mến ý cứ để cháu lo không sao .
Bà Tiêu vui vẻ , tỏ vẻ như không ngờ chàng trai đẹp trai con nhà giàu như vậy lại không chê bai Tiêu Thanh lại còn phụ giúp bà nấu bữa sáng .
Xem ra bà rất vui khi con bà quen đựơc cậu bạn như vậy . Tiêu Thanh từ trong phòng bước ra . Cậu chùm chăn kín cả ngừơi , chỉ chừa hở ngươi mặt , đi vòng vòng khắp nhà .
Cái mũi vươn lên ngửi gì đấy , mùi hương của ngô từ bên trong bếp tỏa ra , cậu tưởng mẹ cậu không ngờ mẹ cậu lại ngồi trong phòng khách , cậu ngạc nhiên hỏi:
- Mẹ ở đây , ai ở trong đấy ?
Tiêu Thanh chỉ chỉ tay về phiá trong bếp . Bà Tiêu cừơi cừơi .
- Bạn con đấy , nó muốn nấu bữa sáng . Mẹ đã bảo không cần nhưng bạn con vẫn muốn .
- Không sao !
Châu Vũ bên trong bưng tô cháo nóng thổi đi ra . Mùi hương lan tỏa khắp nơi , khói nghi ngút bốc lên .
Tiêu Thanh vội cuối thấp ngừơi xuống hít hít mùi thơm . Châu Vũ cóc nhẹ lên trán cậu .
- Rửa mặt của cậu đi !
Bị cóc lên trán , Tiêu Thanh ngứơc lên trề môi nhìn Châu Vũ. Bà Tiêu bị hai đứa làm cho phì cừơi .
Vài phút sau , Tiêu Thanh đi ra . Cả ba ngồi xung quanh , bà Tiêu là ngừơi lớn đựơc mời thửơng thức trứơc .
Vừa đưa một muỗn cháo vào miệng , bà không khỏi ngạc nhiên .
- Món này cháu làm rất ngon , hơn cả bác !
Bà vỗ vỗ lên vai Châu Vũ vẻ thán phục , không ngờ cậu là con trai lại biết làm bếp , hơn nữa lại nấu ngon như vậy quả hiếm .
Tiêu Thanh bên cạnh qúa quen nên cũng chẳng phản ứng , cứ vậy mà ăn . Bà Tiêu nhìn thằng con mà mất cả mặt .
Xong bữa sáng , mẹ Tiêu Thanh có việc bên bác chủ thôn nên đã đi chiều tối mới về .
Trời hiện giờ vẫn chưa ấm là bao , Tiêu Thanh mặc mấy lớp áo đi tìm gì ở dứơi bếp .
Châu Vũ ngồi trên ghế ở phòng khách đọc sách , cậu chỉ cần mặc một chiếc áo khóac cũng đủ ấm .
Tiêu Thanh bưng cái lò củi lên đặt ở giữa sân , cậu cầm theo giỏ khoai lang đi đặt bên cạnh bắt đầu đốn củi lên nứơng .
Cậu đút mấy cây củi to vào , sau dùng bật lửa đốt mảnh giấy nhỏ rồi vứg vào bên trong lò . Vì bên ngòai gió to , lửa vừa lên lag lại tắt Tiêu Thanh tức điên .
Mặt cậu dính tro đầy trên trán , nhóm lại lửa . Châu Vũ bên trong nhà thấy Tiêu Thanh loay hoay làm gì ở ngòai sân liên chau mày đặt sách đang đọc dở xuống bàn , cậu đi ra nhìn .
Trời lạnh như vậy mà tên ấy lại ghét lạnh lại ở ngòai sân bày trò làm Châu Vũ khó hiểu . Đi đến sau lưng Tiêu Thanh , cậu nhìn thấy cậu ta đang cố bật lửa đốt củi .
- May thật , Châu Vũ giúp tớ !
- Chuyện gì ?
Tiêu Thanh chỉ chỉ vào bếp lò , quay sang nhìn Châu Vũ .
- Giúp tớ đốt lửa bên trong lò , tớ định làm món khoai nứơng .
Châu Vũ nhìn bếp lò , tổng quát chỉ cần mấy cái củi kia bắt lửa là đựơc . Ngặt nỗi nhìn vậy mà không phải dễ , Châu Vũ làm hệt Tiêu Thanh dùng bật lửa đốt giấy thả vào mà vẫn không đựơc .
Gió bên ngòai đủ làm lửa tắt , có làm lại cũng vậy . Châu Vũ thiếu gia nhà giàu lần đầu nhóm lửa bếp lò đây là việc khó , cũng may lúc nãy nấu cháo là bà Tiêu đã ấy lửa cho bếp lò , cậu chỉ cần chỉnh nhiệt độ .
Mà giờ đối mặt với việc này cậu cũng có chút bực, nói thầm " Không nên để mất hình tượng ".
Hơn chục lần miệt mài quay bếp lò, Châu Vũ cũng làm nên kì tích lửa đã cháy . Tiêu Thanh cạnh bên thán phục , cậu vỗ tay đột nhiên cừơi lớn.
- Ha ha ha ...
Châu Vũ khó hiểu nhìn .
- Mặt cậu , ha ha ha ...
Châu Vũ lấy tay quẹt nhẹ lên mặt, trên tay hiện lên một vệt đen . Cậu quay sang lại thấy mặt Tiêu Thanh càng buồn cừơi hơn .
- Xem lại mặt heo cậu đi !
Tiêu Thanh nhín cừơi , biết mình cùng chung số vận nhan sắc trên mặt dính tro nên cừơi cừơi cho qua .
Đọan , cậu đặt mấy củ khoai vào đống lửa bắt đầu nứơng .
Châu Vũ ngồi cạnh nhìn Tiêu Thanh nứơng từng củ khoai , cậu ta tự nhận mình có biệt tài làm món khoai nứơng là đảm bảo ngon hơn tất cả nên mặc cho cậu ta làm .
Lần đầu Châu vũ ăn món khoai nứơng , cũng là lần đầu cậu được ăn món do ngừơi cậu yêu làm . Cậu thử đợi đến lúc nó chính , cậu sẽ là người ăn nó đầu tiên .
- Xong , cậu muốn ăn thử không ?
Tiêu Thanh chọt một cây gỗ nhỏ xuyên qua củ khoai rồi quơ quơ trước mặt Châu Vũ .
Châu Vũ không trả lời , trực tiếp giựt băng cái cây gỗ từng trong Tiêu Thanh .
- Ơ cậu ...
Tiêu Thanh giật mình , Châu Vũ không sợ nóng lập tức bóc vỏ lấy một miếng đưa vào miệng .
Miếng khoai nóng thổi đưa vào miệng , bên cạnh Tiêu Thanh nuốt nứơc miếng nhìn cậu .
- Ngon chứ !
- Không tệ .
Tiêu Thanh liền nở nụ cừơi , lại lấy thêm khoai cho vào bếp lò nứơng tiếp .
Cả buổi hai tên nam nhân ngồi giữa sân trời gió lạnh nứơng khoai , còn đùa giỡn làm cả mặt dính đầy tro, xung quanh sân đầy vỏ khoai . Đến khi bà Tiêu về mọi thứ mới về hiện trạng ban đầu .
* Phá là tài nghệ của Tiêu Thanh(′~'●) *
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro