Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 42 : Đến Nhà Tiêu Thanh

Hôm nay ăn cơm rất nhanh , món thịt nứơng Châu Vũ đã dụ đựơc tên Tiêu Thanh bớt giận .

Cả hai nằm dài trên sofa , Tiêu Thanh nằm lăn lộn . Bây giờ chỉ còn tivi , điều khiển lại đang tắm trong hồ cá đằng kia làm cậu chán đến bức rức toàn thân . Châu Vũ cậu ta cầm laptop ngồi bên cạnh , Tiêu Thanh ngồi dậy ngó vào xem .

" Châu Vũ cậu ta dám !" Tiêu Thanh tức giận ngứơc nhìn .

- Tớ xem phim này thế nào mà để tên ngốc như cậu khóc sưng cả hai mắt .

- Vậy a , nếu vậy có đọan sau bị cậu phá cho tớ xem chung tiếp đoạn ấy a !

Nói rồi cậu thò đầu vào , bất giác lại bị đẩy ngựơc ra .

- Tớ không muốn nhà ngập giấy lau mũi .

Tiêu Thanh tức giận , cậu không bỏ qua lén thò đầu vào khắp nơi . Nơi nào có chỗ hở thì cậu thò vào xem . Tất nhiên mọi chuyện đâu dễ như vậy , Châu Vũ biết trứơc nên mọi nơi cậu ta thò vào đều bị chặn lại .

Tiêu Thanh bất lực , nằm bịch xuống rủa thầm . Bất giác cậu nhớ gì đấy quay sang nhéo nhẹ đùi Châu Vũ .

- Châu Vũ , mai tớ phải về nhà .

Câu này , cậu đã nói đến hai lần . Không biết cậu ta trả lời thế nào , mà từ lúc cậu hỏi cậu ta vẫn im lặng .

- Châu Vũ , cậu có nghe tớ nói không ?

Châu Vũ suy nghĩ trong đầu , cậu muốn tạo cho Tiêu Thanh bất ngờ .

- Không tiễn !

Tiêu Thanh nghe xong lòng thấy hơi nhói , đứng dậy lủi thủi đi lên phòng . Châu Vũ ngồi trên sofa khẽ bật cười .

- Mộc Nhĩ , tớ đã bảo cậu ta sẽ không đi !

Đầu dây bên kia , Mộc Nhĩ đang bên cạnh Thái Triều . Cả hai đang ở trong phòng ngủ ân ái .

- Ưhmm ... ơ..a ...Vậy...tớ bó tay... mạnh ...mạnh tớ muốn...

Tiếng rên cả tiếng thở dốc của Mộc Nhĩ khẽ lọt qua lỗ tai tên nam nhân trong sáng ngây thơ Tiêu Thanh .

- Tớ cúp máy , không phiền hai cậu !

" Tẩu là thựơng sách , nói không sai . Kinh tởm , mình gọi cho cậu ta không đúng lúc rồi " . Tiêu Thanh thu dọn quần áo .

Châu Vũ từ bên ngòai bứơc vào , khóang liếc hành động của Tiêu Thanh rồi như không để ý lên giừơng nằm .

Tiêu Thanh nhìn cậu ta tức rủa thầm , rồi nhanh dọn đồ sáng có thể bắt xe về nhà .

10 giờ tối .

- Haizzz , cuối cùng cũng dọn đồ xong !

Cậu đặt túi đồ sang tủ bên cạnh , rồi nhảy cẩn lên giừơng . Ấm ức tên nằm bên cạnh , cậu quay ngừơi sang bên khác đưa lưng về tên ấy .

Châu Vũ giơ cánh tay dài của mình vồ lấy Tiêu Thanh kéo vào lòng ôm chặt .

Tiêu Thanh không giãy giụa như mọi hôm , cậu ngoan ngõan nằm trong lòng Châu Vũ .

Ý chí khao thát muốn đựơc thao đang trào lên , Châu Vũ cố nén cơn dục vọng bởi mai cậu không muốn bà Tiêu thấy Tiêu Thanh mệt mỏi .

Cứ thế cả hai không ai nói gì , nhắm khẽ mắt ngủ đến sáng .

" Tít ... tít... " Cái đồng hồ liên tục kêu gào . Châu Vũ ngồi bật dậy , nhìn sang bên Tiêu Thanh . Cậu ta ngủ ngon lành , quên cả hôm nay làm gì .

Cậu nhẹ nhàng tắt đồng hồ , bứơc xuống giừơng đi vào phòng thay đồ .

Vài phút sau cậu bứơc ra , Tiêu Thanh vẫn như lúc đầu ngủ không biết mọi thứ . Quá quen với tên này , chỉ có duy nhất biện pháp mạnh là dùng thắt lưng đánh mấy phát vào mông cậu ta.

" Bịch ... bịch ... " Chỉ cần hai lần đánh , Tiêu Thanh cũng cử động . Tên này nếu gọi dậy chỉ tốn hơi sức chi bằng dùng bạo lực có hiệu quả tất yếu .

Tiêu Thanh ngồi bật dậy ểu ỏai , miệng ngáp ngắn ngáp dài nhìn xung quanh .

- Mau thay đồ đi !

Châu Vũ dặn xong , cậu đi xuống bếp chuẩn bị bữa sáng để kịp đi .

Tiêu Thanh mơ màng đứng dậy , lê từng bước vào phòng thay đồ .

Trong lúc Tiêu Thanh vệ sinh cá nhân , Châu Vũ cũng đã làm xong bữa sáng .

- Tớ bị trễ xe rồi , tớ đi đây . Cậu ở lại bình an .

Tiêu Thanh hối hả chạy trên cầu thang xuống . Tay xách đống đồ , chạy ra cửa . Châu Vũ đứng đấy chau mày , đi theo sau lưng Tiêu Thanh .

- Ai cho cậu đi !

Châu Vũ nắm chặt cổ tay Tiêu Thanh . Bị nắm chặt tay bất ngờ làm cậu khựng ngừơi lại , quay sang nhìn .

- Tớ đã hứa với mẹ , là kì nghỉ đông sẽ về .

- Về một mình !

- Chứ cậu muốn thế nào , nhà tớ , tớ phải về . Mẹ tớ đang mong !

- Không định ra mắt con rể sao !

" Gì chứ ... " Tiêu Thanh ngạc nhiên . Quay sang Châu Vũ , hai con mắt chừng to hết cỡ .

- Vào ăn !

Nói rồi không đợi Tiêu Thanh trả lời , cậu đã kéo hết đồ của cậu ta đi theo . Tiêu Thanh luôn bị Châu Vũ làm cho sống không đựơc , hết bất ngờ này đến bất ngờ khác .

Cậu đi vào phòng ăn , cả hai cùng nhau ăn . Tiêu Thanh không biết nghĩ gì trong đầu , mịêng không ngừng cừơi . Châu Vũ nhìn mà muốn thao ngay tên đó .

Tất cả xong hết , đồ đạc của cả hai đựơc bỏ gọn vào cốp xe sau . Châu Vũ phụ trách lái xe , Tiêu Thanh ngồi cạnh miệng cứ luyên khuyên không ngừng .

- Gần nhà tớ có bác Lương , bác ấy rất tốt a . Nhưng có điều , bác ấy gặp ai là sẽ bắt ngừơi đánh ngồi đáng cờ . Tốt nhất , chúng ta về lén đừng để bác ấy thấy.

- Tại sao !

- Bác ấy là vua cờ vây , gặp ai là sẽ bắt ngừơi ấy đánh cả ngày không buông đến khi bác ấy thua sẽ ngừng .

- Ừhm !

- Còn nhiều lắm a , dì Huệ bán rau xanh trứơc hẻm . Cụ Bằng bán đồ ăn sáng cạnh bác Từ đánh giày .

- Cậu định giới thiệu cả làng cậu sao !

Châu Vũ cắt ngang lời Tiêu Thanh .

- Tớ phải giới thiệu chứ , không ngờ là cậu không bỏ mặt tớ mà đồng ý theo tớ về nhà .

- Chỉ là sợ cậu bị mấy ông bà niên lão bắt cứơi vợ .

- Sao a , tớ thấy hứng thú !

Châu Vũ đột nhiên ngừng xe bên lề , cậu quay sang ôm trọn vòng tay sau đầu Tiêu Thanh . Hôn cậu ta mạnh bạo , Tiêu Thanh nhận được nụ hôn bất ngờ , hai mắt mở to lên .

Cậu theo Châu Vũ vòng tay qua ôm trọn lưng cậu ta mà hôn .

Cả hai hôn nhau trong xe , thoảng khắc ấy mọi thứ xung quanh tràng ngập không khí lạnh của mùa đông . Nhưng bên trong xe nhưng một chiếc máy sửơi , toả ấm cả hai cơ thể đang quấn lấy nhau .

[ Lí do hòan cảnh Châu Vũ và Lâm Dạ gặp nhau ]

Phần 5 : Món quà sinh nhật .

Từ khi cả hai thổ lộ tình cảm , Châu Vũ và Lâm Dạ cả hai suốt ngày đi cạnh nhau làm các nữ sinh nhìn mà ghen tị .

Châu Vũ đựơc chăm sóc ân cần , Lâm Dạ hệt như chàng trai luôn bị tên này theo đuôi .

Quen đựơc ba tháng , trong ba tháng thấy có một ngày là sinh nhật Châu Vũ .

Lâm Dạ muốn tạo cho cậu ta bất ngờ . Tối , mọi người đã ngủ . Lâm Dạ nhắn tin cho Châu Vũ kiu cậu nhìn xuống sân .

Phòng kí túc của Châu Vũ ở tầng hai , ở tầng sau là sân bóng .

Nhận được tin nhắn , cậu liền mở rèm cửa nhìn xuống .

Bên dứơi , Lâm Dạ đang ôm một thứ gì đấy to màu trắng . Xung quanh dứơi chân , là một hình trái tim làm bằng một vòng hoa hồng quấn lấy nhau . Bên ngòai được đặt hàng nến theo hình .

Châu Vũ đứng hình , cảnh trứơc mắt làm cậu không thể không yếu đuối . Lâm Dạ đứng bên dứơi vẫy tay gọi Châu Vũ xuống .

Cậu vội chạy xuống , bạn cùng phòng bị đánh thức rủa vài câu rồi ngủ tiếp .

Đến nơi , Lâm Dạ nở nụ cừơi đưa bàn tay ra . Châu Vũ khẽ đư tay lên . Lâm Dạ nắm chặt kéo cả cơ thể cậu ta vào vòng hoa nến hình trái tim .

- Tặng em !

Lâm Dạ đưa món quà lên , một cục bông trắng khẽ cử động .

Châu Vũ nhìn món quà như bật khóc , cậu không ngờ Lâm Dạ sao anh ta có thể biết hôm nay là sinh nhật cậu . Lại làm nó lãng mạn thế này .

- Sao khóc rồi !

Lâm Dạ đưa tay lau khóe mắt Châu Vũ . Cậu vươn tay ôm chầm Lâm Dạ mà vỡ òa nứơc mắt .

- Em mau đặt tên cho chú chó này đi .

Châu Vũ chợt nhớ ra , vội thu ngừơi lại . Cậu nhìn chú chó hứng thú , cậu suy nghĩ .

- Đặt nó là Mao Mao đi ! * Vậy là biết rõ sự xuất hiện của Mao Mao rồi đấy a *

- Ừhm .

Lâm Dạ cừơi hiền nhìn ngừơi cậu yêu .

- Trừơng không cho nuôi thú cưng , anh tặng em ...

Châu Vũ lo lắng , Lâm Dạ biết cậu ta sẽ hỏi như vậy . Đưa tay lên nhéo nhẹ má cậu .

- Anh đã xin cho Mao Mao đựơc nuôi ở đằng sau sân bóng .

- Thật chứ !

Châu Vũ vui mừng , Lâm Dạ cừơi nhìn cậu gật nhẹ đầu .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro