Chương 38 : Tớ Sẽ Không Để Cậu Chịu Thiệt
Châu Vũ từ bên ngòai xông vào phòng y tế . Tất cả mọi ngừơi ở bên trong đều im lặng nhìn từng hành động của cậu . Cậu đi thẳng đến chỗ Tiêu Thanh , ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn tòan bộ cơ thể kể cả gương mặt của Tiêu Thanh .
- Yên tâm , cậu ta chưa chết !
Thái Triều ngồi ở ghế đối diện giường bệnh của Tiêu Thanh .
- Tôi đã giải quyết xong .
Châu Vũ đỡ Tiêu Thanh đang ngủ ngồi dậy , cậu bế cậu ta trên tay rồi đi ra ngòai . Thái Triều tỏ vẻ khó hiểu lắc đầu .
- Tiêu Thanh tớ xin lỗi , vì tớ mà cậu ... Thôi bỏ đi .
Châu Vũ ngồi bên trong xe , tập nói lời xin lỗi Tiêu Thanh . Nhưng mãi vẫn chưa nói được , cậu bức xúc nhìn sang ghế phó lái bên cạnh . Bên phiá ấy , Tiêu Thanh đang nằm ngủ ngon lành , gương mặt chỗ đỏ chỗ sưng được băng lại.
Về đến nhà , cậu bế Tiêu Thanh lên phòng ngủ . Đống tài liệu ở kí túc , cậu nhờ Tiểu Dĩ lấy mang về đây .
Tên Tiểu Dĩ làm việc như trò chơi lúc nghiêm túc lúc ham vui . Vụ ở nhà kho , cậu ta cầm máy quay . Quay tất cả cảnh truy lạc của một đám người , trong đấy ả nữ sinh bị hành nặng hơn . Sau hai tiếng làm đạo diễn , Tiểu Dĩ nhớ lại nhiệm vụ của mình lập tức đưa tiền cho đám ngừơi đấy rồi đi khỏi . Cả bọn của ả nữ sinh kể cả đám nam nhân bị thao đến sắp chết , tòan thân bị SM đến bầm sưng tấy máu loa khắp nơi dứơi sàn.
- Cậu Vũ , mọi chuyện xong rồi !
Tiểu Dĩ đi ra ngòai gọi điện thọai cho Châu Vũ .
- Hừm , phiền anh mang tài liệu hợp đồng cho tôi .
- Đựơc thôi cậu Vũ !
Tiểu Dĩ đi lên phòng Châu Vũ lấy đống tài liệu , cậu nhìn thấy trên bàn có phần cơm trưa đã nguội lạnh liền gọi Châu Vũ .
- Cậu chủ , có cần mang phần cơm nguội trên bàn về không ?
Châu Vũ đầu dây bên kia đang bận rộn nấu cháo cho Tiêu Thanh , quên mất hôm nay mẹ cậu mang cơm trưa đến .
- Mang tất cả về cho tôi .
Nói xong cậu tắt máy tiếp tục công việc . Tiểu Dĩ dọn hết đồ , đi ra khỏi phòng xuống bãi đậu xe đến nhà Châu Vũ .
Tối .
Lúc chiều , Tiểu Dĩ đưa cho cậu đống tài liệu kể cả USB có chứa cảnh hoang dại của đám ngừơi đánh Tiêu Thanh .
Cậu rồi trên sofa , tiếp tục công việc làm cho xong bản hợp đồng. Trên lầu , Tiêu Thanh mơ màng mở mắt . Vì lúc trưa cậu tỉnh , cô y tế chích cho cậu một mũi thuốc ngủ để cậu tịnh dưỡng , làm cậu ngủ gần nửa ngày .
- Ch...Châu ...Vũ ...
Tiêu Thanh mấp máy môi , cơ thể đau nhức tê điếng khi cậu cử động . Mao Mao gần đấy thấy Tiêu Thanh dậy liền nhào đến nhảy lên ngừơi cậu liên tục sủa .
- Ưhmm...
Tiêu Thanh bất ngờ bị Mao Mao nhảy lên , lại trúng vào phần cậu đau nhất . Tay cậu đâu còn sức để đẩy cái thân hình to lớn của Mao Mao ra khỏi ngừơi .
- Mao Mao , để cậu ta yên !
Châu Vũ đứng gần cửa phòng lúc nào không hay , gương mặt lạnh lùng của cậu tiến lại chỗ Tiêu Thanh .
- Cậu có tin tớ không ?
Châu Vũ ôn nhu cuối xuống hỏi Tiêu Thanh . Tâm trạng Tiêu Thanh lúc này , chẳng biết nói thế nào tim loạn lắm .
- Cậu mau bỏ suy nghĩ đấy đi . Giữ lại không tốt đâu !
Đọan , Châu Vũ hôn lên môi Tiêu Thanh .
- Cái tấm hình , cái tấm hình của tớ đâu ?
Tiêu Thanh cố sức lần mò trong túi quần , tấm hình có cảnh hai ngừơi nam nữ ân ái . Châu Vũ nhìn Tiêu Thanh .
- Tớ vứt đi rồi , tớ có thứ này cho cậu xem .
Châu Vũ bứơc xuống nhà , Tiêu Thanh nhìn bóng lưng Châu Vũ cảm giác khó hiểu . Từ dứơi lầu , Châu Vũ mang máy tính lên , tay còn lại cậu cầm tô cháo còn nóng thổi .
Cậu ngồi cuống cạnh giường, đặt tô cháo bên tủ nhỏ cạnh đấy . Cậu mở máy tính trứơc mặt Tiêu Thanh .
- Cậu định cho tớ xem gì ?
Tiêu Thanh ngơ ngác nhìn Châu Vũ , cậu không trả lời bấm vào nút trên máy tính . Cả một đọan video gần hai tiếng hiện lên trứơc mặt Tiêu Thanh .
Bên trong đọan video , có một nữ sinh bị ba ngừơi đàn ông lực lữơng thay phiên ân ái .
- Tôi...uưmm..tôi xin lỗi...Tiêu Thanh.... tôi xin...lỗi . Tất ....cả ưhmm...uưmmm...đều do tôi ....
Ả nữ sinh rên cầu xin , đám nam sinh đánh cậu cũng đang bị đám đàn ông thao cho tê dại .
- Ông nội...Tiêu...chúng tôi...không dám ... nữa...xin ông tha cho tôi ....
Kịch bản của Tiểu Dĩ quá sức buồn cừơi , bắt cả đám nam sinh gọi Tiêu Thanh là ông nội Tiêu có phần hơi lố nhưng cũng đáng .
- Cậu còn nghĩ lung tung chứ , ăn chút cháo đi .
Châu Vũ bên cạnh cầm tô cháo, đút Tiêu Thanh vài muỗng . Tiêu Thanh xem xong đọan video , cảm thấy có chút vui sứơng . Cậu bị đánh nay lại có ngừơi thay cậu đánh , sỉ nhục cậu nay lại có ngừơi thay cậu sỉ nhục lại.
- Châu Vũ tớ ...
Tiêu Thanh nhìn Châu Vũ , ánh mắt như sắp khóc . Lại gặp Châu Vũ không thể nào nói được câu ngọt ngào .
- Tớ không để cậu chịu thiệt khi quen tớ !
Chỉ cần câu nói ấy , Tiêu Thanh ngoan ngõan không hỏi nữa cứ há miệng cho Châu Vũ đút .
Tại phòng hội trưởng .
- Cậu ta thật dã man , cũng đúng tên nhóc ấy là sinh mạng cậu ta không ra tay tàn độc sao có thể chút giận .
Lâm Dạ ngồi trong phòng , hai chân khoanh vào nhau . Tay cầm điếu thuốc hút , ánh mắt liếc nhìn vào màn hình máy tính . Châu Vũ không ngờ , Lâm Dạ lại lén gắn camera ở cuối góc từơng nên ánh sáng không chiếu đến.
- Kì này , cậu phải cố gắng giành lấy tên nhóc đấy. Đúng chứ ?
- Để xem , thủ đọan thì chỉ ít hành động cũng chưa phải lúc . Nên vấn đề giành vật nuôi để sau rồi tính .
Tử Lạc tên trợ lí tay sai của Lâm Dạ ngồi nhìn cậu mà cả người ngơ ra " Tên nhóc ấy , có gì mà cậu Lâm muốn giành lấy !".
- Chỉ là trò chơi, giàng giựt nhau mới là thú vui trong tình yêu .
Lâm Dạ như đoán đựơc suy nghĩ của Tử Lạc liền nói một câu làm cậu ta cứng họng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro