Chương 37 : Tôi Thách Ai Dám Động Đến Tiêu Thanh
Tui đang chán , có ai chơi Face hok , kết bạn với tui đi !!!
****************************************************
Châu Vũ nhận được bản hợp đồng này đây cũng là vụ cá cựơc của cậu với ông Châu . Cậu nhốt mình trong phòng , mọi chuyện bên ngòai đều không hay biết .
Tiêu Thanh bị đánh ngất ở hành lang , rất may có nam sinh cùng lớp thấy rồi đỡ cậu vào phòng y tế trường .
Mộc Nhĩ , Thái Triều và cả Lâm Dạ cũng có mặt tại đấy . Tất cả đều hứơng về cái người đang nằm trên giường bệnh .
- Nếu tớ mà bắt được ai đánh Tiêu Thanh thì không yên với tớ !
Mộc Nhĩ tức giận , Lâm Dạ đứng cạnh nhìn Tiêu Thanh .
- Tôi sẽ giải quyết !
- Lấy chức vụ hội trưởng của cậu để tìm sao . Tôi không nghĩ cậu có bản lĩnh .
Thái Triều lên tiếng , Mộc Nhĩ lại quay sang hùa theo .
- Đúng đấy , chức vụ của cậu sao có thể chứ ?
- Tiêu Thanh là bạn tôi , tôi phải giúp cậu ta . Không những chuyện này do tôi giải quyết mà còn có Châu Vũ .
- Nhắc mới nhớ , Châu Vũ cả sáng nay không thấy đến lớp a !
Mộc Nhĩ ngơ ngác hỏi , Lâm Dạ không nói gì bỏ hai tay vào túi quần rồi ung dung đi khỏi phòng y tế .
- Tên đáng gét a !
Mộc Nhĩ giận giỗi " Lâm Dạ tôi thao cha anh . Cái bộ mặt ấy ý gì ?" . Thái Triều ngồi cạnh cứ lắc đầu mãi .
- Châu...
Tiêu Thanh mơ màng mở mắt , tòan thân rã rời cử động rất đau đớn . Mộc Nhĩ thấy Tiêu Thanh tỉnh liền đi gọi cô y tế đến .
Sau năm phút , cô y tế bảo không sao . Mộc Nhĩ với Thái Triều thở phào nhẹ nhõm .
- Cậu có biết ai đã đánh cậu không ?
Mộc Nhĩ ngồi xuống giường cạnh Tiêu Thanh vẻ mặt lo lắng hỏi . Tiêu Thanh mệt rã ngừơi chỉ lắc đầu trả lời .
- Cậu yên tâm đi , chuyện này sẽ có ngừơi giải quyết .
Thái Triều ở cạnh , Tiêu Thanh thấy mọi chuyện quá sức đột ngột . Đống ảnh ân ái của đôi nam nữ , cả cái đánh hội đồng hết sức bất ngờ cậu không kịp trở tay .
- Bỏ đi , tớ không truy cứu đâu !
Mộc Nhĩ nghe Tiêu Thanh nói vậy liền tức giận đứng dậy .
- Bỏ , tớ không bỏ . Bạn tớ bị đánh ra thế này tớ là bạn của cậu sao có thể bỏ qua cho bọn nó.
- Mộc Nhĩ nói đúng , chuyện này phải làm rõ . Nếu không lần sau cậu sẽ còn bị lần nữa .
Thái Triều vỗ vai Tiêu Thanh . Bên ngòai , Lâm Dạ đi trên hành lang cậu đi về hứơng nhà kho bỏ hoang sau trường học .
- Alo ! Cho hỏi ai vậy ?
Tiểu Dĩ đầu dây bên kia đang ăn sủi cảo ở quán ăn đối diện lại nhận đựơc cuộc gọi liền bắt máy .
- Gọi cậu chủ cậu đến nhà kho sau trừơng .
" Tút... tút... " Chỉ vài câu ngắn gọn Lâm Dạ tắt điện thọai , Tiểu Dĩ tỏ vẻ khó hiểu vội ăn hết phần sủi cảo rồi chạy về báo cho Châu Vũ.
Tại kí túc .
" Cộc ... cộc... " Tiểu Dĩ gõ cửa phòng . Châu Vũ bên trong vẫn đang chăm chú nhìn bản hợp đồng lại bị gõ cửa làm phiền .
- Cậu Vũ mở cửa cho tôi đi !
Tiểu Dĩ bên ngòai cửa hô lớn gọi Châu Vũ . Cậu nghe được giọng Tiểu Dĩ liền bỏ tài liệu cuống đi ra mở cửa cho anh ta .
- Có chuyện gì ?
Châu Vũ lạnh lùng hỏi , Tiểu Dĩ giơ điện thoại của mình lên . Trên màn hình hiển thị một dãy số trong rất quen thuộc.
- Ngừơi này gọi cho tôi , nói là muốn cậu đi đến nhà kho bỏ hoang ở sau trường .
Châu Vũ nghe xong liền chau mày , ánh mắt liếc vào đồng hồ đeo trên tay . Rồi không nói gì lập tức đi khỏi , Tiểu Dĩ đuổi theo sau cả hai đi đến nhà kho sau trừơng .
Cái nhà kho này lúc đầu vẫn còn sử dụng nhưng vì một số lí do nên nhà trường quyết định xây một cái nhà kho gần khu bóng rổ. Còn nhà kho cũ này vẫn giữ nguyên đến bây giờ .
Châu Vũ đi đến trứơc cửa nhà kho " Cạch ... " Cậu đẩy mạnh cánh cửa ra . Bên trong tòan màu đen , trên đầu có một cái đèn nhỏ chiếu sáng đựơc một góc tường .
- Đến rồi sao !
Lâm Dạ ngồi trên chiếc ghế , hai chân khoanh lại như ông hòang thấy Châu Vũ vừa đến liền đứng dậy nghênh đón .
- Gọi tôi đến có chuyện gì ?
- Haizzz , thật là . Cậu không biết gì sao ?
- Chuyện gì ?
Lâm Dạ cừơi lớn , giờ ngón tay lên búng một tiếng . Cả căn phòng đều lóe sáng , Châu Vũ nhìn thấy ở góc phòng có một nữ sinh bị bịt mắt , tay chân bị trói . Còn hàng từơng cạnh đấy có mấy nam sinh không mặc gì bị treo lên .
- Thấy sao ?
Lâm Dạ tiến lại chỗ Châu Vũ vỗ vào vai cậu . Châu Vũ liền vứt cái tay bẩn thỉu của Lâm Dạ ra , mặt vẫn lạnh , nói :
- Anh định cho tôi xem trò gì ?
Lâm Dạ đi lại chỗ cô gái , nhẹ nhàng nâng cầm lên . Châu Vũ nhìn mà muốn phun nứơc bọt khing thường .
- Cô ta , dám chạm đến Tiêu Thanh . Tôi đây là giúp cậu .
Nghe đến Tiêu Thanh , Châu Vũ liền tỏ vẻ mọi chuyện có chút khó hiểu .
- Nói rõ ràng đi !
Lâm Dạ đứng dậy , đi lại chỗ Châu Vũ . Lấy trong túi ra một tấm ảnh đưa cho Châu Vũ .
- Cô ta quả là có gan !
Châu Vũ nhìn tấm hình , tức giận vứt khỏi mắt . Đi thẳng đến chỗ cô nữ sinh , một cứơc đá mạnh vào chân cô ta .
" A ... " Cô nữ sinh rên la đau đớn,cú đá bạo lực của Châu Vũ đập thẳng vào mắt cá của cô . Nghe như xương mắt cá vỡ nứt , Lâm Dạ ở cạnh đấy thêm lời vào .
- Cô ta dám cả gan đánh nhóc Tiêu Thanh , cả đám nam sinh chó hùa này cũng góp công sức không nhỏ .
" Phốc ... phốc ... " Tiếng thắt lưng hung tợn đánh liên tục vào mặt ả nữ sinh . Ả ta đau đớn xin tha , hai bên mặt bị thắt lưng đánh vào sưng đỏ bầm cả lên .
- Dám động đến Tiêu Thanh là chạm đến Châu Vũ tôi .
- Nói hay lắm , tôi giao mọi việc cho cậu . Tôi đi đây !
Nói rồi Lâm Dạ phất tay chào tạm biệt Châu Vũ rồi đi ra khỏi nhà kho . Tiểu Dĩ đứng ở cửa nhìn hành động giả man của Châu Vũ dùng thắt lưng đánh lên mặt cô nữ sinh đủ biết đau cỡ nào .
- Cô đã nói gì với Tiêu Thanh ?
Châu Vũ dừng tay , cuối xuống hỏi ả nữ sinh . Cô ta bị đánh liên tục vào má bằng thắt lưng , nên giờ cử động hai bên miệng hơi khó khăn .
- Ch...Châu ...Vũ...có phải anh không ?
Cô nữ sinh mấp máy môi , Châu Vũ ngồi đối diện nhìn ả bằng ánh mắt tức giận .
- Cô làm gì Tiêu Thanh ?
Châu Vũ gằn giọng , cô ả nữ sinh mặt dày liền ngã vào lòng Châu Vũ mếu máo khóc .
- Tớ tớ thích cậu , tớ có thể làn bất cứ thứ gì kể cả cậu đánh tớ . Tớ cũng chịu .
- Dư thừa !
" A ... " Châu Vũ đạp mạnh ả nữ sinh ra khỏi ngừơi cậu .
- Cô đã nói gì với Tiêu Thanh ?
Ả ta nghe Châu Vũ trong câu hỏi cứ lặp đi lặp lại cái tên Tiêu Thanh rác rưởi đó liền tức giận lên giọng mắng .
- Tiêu Thanh , Tiêu Thanh thằng gay ấy có gì tốt hơn tớ !
" Phốc ... " Một cú đánh bằng thắt lưng vào đúng vào phần môi mỏng manh của ả . Cả phần môi bầm tím bên khóe miệng còn vương tơ máu .
- Câm miệng , cô cũng có gan lắm. Tôi thách cô dám động đến Tiêu Thanh lần nữa .
"Phụt .. " ả phun một bãi nước bọt trứơc mặt Châu Vũ , bên trong còn pha lẫn màu đỏ máu .
- Sao tớ không dám , thằng đó chỉ là rác rửơi , một thằng gay . Tớ , tớ mới thật sự là ngừơi yêu cậu .
- Tiểu Dĩ , gọi điện thọai đi !
Châu Vũ ra lệnh cho Tiểu Dĩ gọi điện thọai cho ai đấy . Mười lăm phút sau , bên ngòai có khỏang năm ngừơi đàn ông lực lữơng đi vào .
Châu Vũ nhìn không nói gì , đi thẳng đến chỗ một hàng nam sinh đang trần truồng treo ở cạnh từơng .
- Tụi bây dám cả gan động đến Tiêu Thanh của tao .
Châu Vũ đi lại khung cứ sổ , lấy sức gở phần khung sắt ra . Cậu lấy một cây sắt đi lại chỗ mấy nam sinh ấy .
" Phọt ... "
- Á....
Châu Vũ dùng thanh sắt ấy đâm mạnh vào cúc hoa tên nam sinh . Bị đâm đến nỗi đau đớn , tòan thân mồ hôi cùng nhau tuôn . Châu Vũ lại mạnh tay , thọc thanh sắt sâu tận góc bên trong .
Hậu môn tên nam sinh co giật liên hồi , máu bên trong từ thanh sắt chảy dọc xuống .
Châu Vũ rút ra thọc vào , tên nam sinh rên la đau đớn . Tất cả những ngừơi xung quanh nhìn cảnh tượng Châu Vũ hành hạ cúc hoa tên ấy mà thấy nhột cho chỗ nhạy cảm .
- Ưhmm... tôi tôi ...
- Nói !
Châu Vũ thọc mạnh bạo , cậu lấy thêm một thanh nữa thọc vào . Tên ấy quằn quại liên hồi .
- Tôi tôi xin lỗii ưmmm....tha tha cho tôi đi ...
Tên nam sinh cầu xin Châu Vũ , chạm đến Tiêu Thanh là đã chạm đến Châu Vũ đâu dễ mà cậu tha thứ cho mấy loại này .
Không ưa dơ bẩn , tên nam sinh ấy bị hai thanh sắt bạo hậu môn đến nỗi JJ bắn cả thứ ấy vào ngừơi Châu Vũ .
Cậu đứng dậy , cởi bỏ cái áo dính tinh dịch của tên nam sinh ấy xuống rồi ra lệnh cho mừơi người đàn ông lúc nãy vừa vào làm việc của mình .
Còn cậu thì đi thẳng đến phòng y tế xem tình hình của Tiêu Thanh.Tiểu Dĩ ở đấy ra lệnh cho tụi người vừa vào , rồi đâu vào đấy cậu cầm máy quay phim quay lại cảnh tòan bộ con ngừơi ở đây đang truy lạc dục vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro